"Chúng ta đã phân gia, đồ vật của các người tôi không thèm động vào thì những cái gì thuộc về tam phòng chúng tôi, bà cũng đừng mơ tưởng.
"
Sau khi để lại những lời này, Kiều Nhiễm đi đến nhà bếp, tiện thể dặn dò Giang Đông Thăng: "Đông Thăng, lại đây, phụ mẹ một tay nào.
"
Giang Đông Thăng biết sắp được ăn thịt nên lật đà lật đật chạy đến nhà bếp giúp đỡ Kiều Nhiễm.
Giang Ái Anh thật ra rất bình tĩnh, nói với Thái Kim Hoa: "Mẹ, chị ta không cho con ăn bánh thì thôi, chúng ta cũng không phải không có tiền, mai mốt mẹ có đi huyện thành thì mua cho con bánh quy trứng gà và bánh gạo nếp là được.
"
Thái Kim Hoa ngẫm lại thấy cũng đúng, thay vì đi tìm Kiều Nhiễm để bị ăn phải một bụng tức thì chi bằng bà ta dùng tiền của mình mua.
Bà ta vẫn còn giữ tận bốn trăm đồng tiền an ủi Giang Vệ Quốc qua đời cơ mà, cộng thêm tiền lương trước đó của nó, trong tay bà ta tổng cộng có năm sáu trăm đồng, muốn mua cái gì cho con gái mà không được?
"Được được, ngày mai mẹ đi mua cho con một cân bánh quy trứng gà, không, mua hai cân, để dành ăn từ từ!"
Giang Ái Anh nghe xong vui vẻ nói: "Mẹ đối xử với con thật tốt.
"
"Chứ sao, mẹ chỉ có một đứa con gái bảo bối là con thôi, không tốt với con thì tốt với ai?"
!
Kiều Nhiễm bên này bắt đầu bận bịu chuẩn bị bữa trưa.
Thật ra cũng rất đơn giản, nhưng rơi vào trong mắt người nông dân, đây chính là một bữa ăn phong phú.
Một đĩa dưa chuột xào, một nồi thịt kho tàu, còn có một tô canh rau.
Dưa chuột và rau xanh đều được trồng ở đất phần trăm, rất dễ kiếm.
Tuy nhiên mảnh đất phần trăm của nhà họ Giang tam phòng chẳng được phân đến một tấc, cũng sẽ không được ăn rau trồng ở đó.
Dưa chuột và rau xanh này là Kiều Nhiễm lấy từ trong không gian ra.
Giang Đông Thăng phụ trách nhóm lửa, Kiều Nhiễm phụ trách nấu ăn.
Dầu vừng cô lấy trong không gian ra hai cân, đầu năm nay dầu cũng là thứ quý giá, hai cân dầu cũng coi như không ít.
Kiều Nhiễm định lần tới đi huyện thành cô sẽ mượn cớ lấy ra chút mỡ lá để thắng mỡ heo.
Hôm nay cô mua nhiều đồ như vậy, lấy thêm mỡ lá thì quá gây chú ý.
Trước khi xuyên qua, Kiều Nhiễm cũng là một tay đầu bếp nấu ăn siêu giỏi.
Cha mẹ cô trước kia mở quán ăn, từ nhỏ mưa dầm thấm đất, tay nghề làm bếp của cô tất nhiên không cần phải nói.
Đặc biệt là món thịt kho tàu, thơm thơm, mềm mềm, béo béo, ăn hết sức hao cơm.
Đương nhiên, cô làm cơm thì sẽ dùng đầy đủ nguyên liệu, trong không gian dầu muối tương cà cái gì cũng có.
Không giống với người thời này, mỗi khi nấu đồ ăn chẳng dám vung mạnh tay.
Gia vị họ dùng một hai thứ là cùng, nhiều lắm thì thả chút xíu muối hoặc là cho một ít xì dầu.
Khoảnh khắc mùi thơm của món thịt kho tàu bay ra, Giang Đông Thăng và Giang Đông Yến đã không chờ được muốn ăn.