Kiều Nhiễm chột dạ đổi chủ đề: "Chị dâu hai, chị xem nhiêu đây bông có đủ không.
Nếu không đủ thì mai mốt em vào huyện thành sẽ đi tìm chiến hữu của Vệ Quốc nhờ mua giúp.
"
Lý Thúy Cúc nói: "Đủ rồi đủ rồi, quần áo với giày bông của bọn trẻ không tốn bao nhiêu đâu, nhiều bông như vậy có khi còn dư ra ấy chứ.
"
Nghe Lý Thúy Cúc nói, Kiều Nhiễm bảo: "Chị dâu hai, nếu như chị may xong đồ cho đám nhỏ nhà em mà còn dư bông thì chị cứ cầm lấy, làm quần áo hay giày bông cho bọn trẻ đều được.
"
Lý Thúy Cúc sau khi từ chối mấy lần mới ngượng ngùng nhận đồ của Kiều Nhiễm.
Bông tốt như vậy, trong lòng cô ấy thật đúng là không nỡ từ chối.
Dùng để khâu giày cho mấy đứa nhà cô ấy thì còn gì bằng.
Còn mà dư nhiều hơn nữa thì cô ấy sẽ làm cho chính mình cùng chồng mình một đôi luôn.
Vào giữa mùa đông, nếu bọn họ mang giày mỏng quá thì sẽ lạnh cóng chân mất.
Nhận được chỗ tốt, Lý Thúy Cúc càng thêm nhiệt tình.
Cô ấy định tranh thủ mấy ngày tới làm cho xong quần áo của bọn trẻ tam phòng.
"Đúng rồi chị dâu hai, chị có biết trong đội sản xuất chúng ta nhà ai có thợ xây không?
Hôm bữa mua được một cái nồi, bây giờ em muốn làm một cái bếp lò.
"
Tính tình nguyên chủ tương đối hướng nội, trước đây không biết giao tiếp như nào với mọi người xung quanh, vì thế không rõ lắm tình hình trong đội sản xuất.
Lý Thúy Cúc thì đỡ hơn, nhà mẹ đẻ chị ấy ở ngay đội sản xuất, chị ấy sẽ biết được ít nhiều.
Lý Thúy Cúc nói: "Ông chú hai nhà chúng ta lúc trước chính là thợ xây đấy, em muốn làm bếp lò thì cứ nhờ ông ấy hỗ trợ.
"
Kiều Nhiễm gật đầu: "Vậy được, em đi tìm ông chú hai.
"
Bây giờ cô muốn nhanh chóng làm một cái bếp lò, như vậy mới có thể dùng nồi nhà mình sớm một chút.
Ông chú hai mà Lý Thúy Cúc nhắc tới chính là chú của Giang Thủy Sinh, Kiều Nhiễm coi như là chắt dâu của ông ấy.
Theo ký ức còn sót lại của nguyên chủ, người nhà ông chú hai của Giang Vệ Quốc cũng không tệ lắm.
Sau khi hỏi được Lý Thúy Cúc, Kiều Nhiễm trực tiếp đến nhà ông chú hai Giang Phúc Quý.
Thấy Kiều Nhiễm, Giang Phúc Quý cười ha hả nói: "Chắt dâu, sao cháu lại tới đây?"
Kiều Nhiễm đi thẳng vào vấn đề: "Ông chú hai, nghe nói trước đây ông là thợ xây, cháu muốn làm một cái bếp lò ở trong phòng, không biết ông chú hai có thời gian giúp cháu xây một cái không ạ?"
Chuyện tam phòng nhà Thủy Sinh phân gia Giang Phúc Quý cũng có nghe qua.
Mấy năm nay, những gì vợ chồng cháu họ của ông làm, ông ít nhiều cũng nắm được một ít.
Cô cháu dâu Thái Kim Hoa kia không phải là người tốt, đối xử với mấy phòng bất công trắng trợn, nhất là tam phòng.
Đứa con trai Giang Vệ Quốc kia cứ như không phải con ruột của cô ta vậy.
Trước đó còn nghe nói Thái Kim Hoa định đem Giang Đông Yến đi cho người ta, đây là chuyện bà nội ruột có thể làm ra sao?
Chẳng trách Kiều Nhiễm làm ầm lên đòi phân gia, đổi lại là ông ấy thì có lẽ cũng đã làm ầm lên từ lâu rồi.
Chỉ là bậc trưởng bối như ông ấy không thể nhúng tay quá sâu vào chuyện của con cháu.
Thế nhưng hiện tại Kiều Nhiễm muốn nhờ hỗ trợ, chút việc này ông ấy vẫn có thể giúp được.
Giang Phúc Quý lập tức nhận lời: "Được, cái này không khó, đợi lát nữa ông chú hai đi qua nhà với cháu.
"
Kiều Nhiễm vội vã cảm ơn ông vài câu.
Giang Phúc Quý khoát tay: "Người một nhà cả, khách sáo cái gì, cũng không phải chuyện lớn, xây một cái bếp lò còn không tới nửa ngày.
"
Giang Phúc Quý nói, chuẩn bị vào nhà: "Chắt dâu, ông vào trong nhà lấy một số công cụ, cháu có muốn vào trong ngồi một lát cho ấm người không? Bên ngoài trời lạnh.
"
Lúc này, bà thím hai cũng nhìn thấy Kiều Nhiễm, bà nhiệt tình chào hỏi vài tiếng: "Chắt dâu, mau vào đi, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.
"
Kiều Nhiễm gật đầu, đi vào trong nhà.
Đã lâu rồi Giang Phúc Quý không làm thợ xây cho người ta nữa, cũng không biết công cụ đem vứt chỗ nào, mất một lúc lâu ông ấy mới tìm được.
"Được rồi chắt dâu, ông chú hai tìm được rồi, đi thôi, chúng ta qua nhà cháu.
" Giang Phúc Quý nói với Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm lập tức đứng dậy đi cùng Giang Phúc Quý, hai người tiến đến Giang gia.