Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Nhìn những người xung quanh từng đôi lại từng đôi thoát kiếp độc thân thì năng lực chịu đựng của Tiền Trấn Xuyên đã vượt quá giới hạn, nhất là khi anh ta không có cách nào có thể tìm được người yêu.

Anh ta nghĩ, một cái khách sạn lớn như thế này thì không thể nào chỉ có một mình anh ta đêm dài đằng đãng mà chìm vào giấc ngủ được, cho nên Tiền Trấn Xuyên mới ăn mặc chỉnh tề rồi chạy khỏi phòng lượn lờ hết các ngõ ngách của khách sạn, còn đi ra phía vườn hoa hứng gió suốt nửa tiếng chỉ là vì chờ một cuộc gặp gỡ.

Thế nhưng cuộc gặp mặt thì không thấy đâu, chỉ chờ được cặp mắt thâm sì của Tạ Dư An____ lại liên tưởng tới nguyên nhân xuất hiện quầng thâm của Tạ Dư An và nguyên nhân của mình thì Tiền Trấn Xuyên lại càng đau thương.

Thẩm Trọng Thành nói với anh ta: "Không phải đã nói với ông rồi sao? Phong thủy phòng ông không có tệ cho nên tốt nhất ông cứ đần người ở trong phòng đi."

"Tui nghe ông cái rắm ấy, ông biết xem phong thủy cái rắm ấy!" Tiền Trấn Xuyên đại khái là thật sự đau buồn không thể chấm dứt cho nên nổi điên với Thẩm Trọng Thành, "Ông nếu biết xem phong thủy thì chúng ta còn có thể cùng nhau làm việc ở công ty à? Ở lại nhà họ Thẩm xem phong thủy cho xong."

Thẩm Trọng Thành cũng biết là Tiền Trấn Xuyên độc thân đến muốn điên rồi, cho nên cũng không có tức giận mà chỉ nhíu mày lại.

Tiền Trấn Xuyên chậc chậc nói: "Cho nên tui mới không ở trong phòng mà là đi ra ngoài chờ một cuộc gặp gỡ đấy."

Thẩm Trọng Thành nói: "Ông chờ được cái rắm ấy."

Nghiêm Lâm cũng hỏi Tiền Trấn Xuyên: "Mày nếu biết Thẩm Trọng Thành không xem được thì còn gọi nó ra đây làm gì?"

Tiền Trấn Xuyên nhìn thoáng qua Tạ Dư An rồi lại nhìn Thẩm Trọng Thành, tuy rằng không nói ra nhưng ánh mắt cùng nét mặt đều đã giải thích đầy đủ____ "Tui không thể thoát kiếp độc thân thì đương nhiên sẽ không để cho người ta thoải mái."

"Hầy, không nhắc đến chuyện đau lòng này nữa, ăn thôi." Tiền Trấn Xuyên cầm lấy chiếc đũa mà than thở, "Cơm nước xong tui còn phải đi ngủ, nếu không buổi tối trao giải tui sẽ ngủ quên mất."

*Mà Thẩm Trọng Thành biết tối hôm qua Tiền Trấn Xuyên cũng âm thầm chửi mình cho nên anh cười lạnh một tiếng rồi vứt tấm card trước mặt Tiền Trấn Xuyên: "Cho ông này."

Mặt card hướng lên lại vừa khéo là một phụ nữ tiếp viên hàng không mặc bikini, vóc người nóng bỏng dáng vẻ gợi cảm, thoáng cái liền câu được mắt của Tiền Trấn Xuyên, anh ta cầm lấy tấm card kích động nói với Thẩm Trọng Thành: "Thành Thành Nhi, ông có thứ tốt như vầy sao không sớm đưa cho tui? Y tá lẳng lơ dâm đãng hả? Tui thích, tối nay tui liền gọi một y tá lẳng lơ gợi cảm, mong là cô ấy không có đang trong kỳ kinh nguyệt."

Thẩm Tiêu Hồng nhịn cười nói: "Người đó chắc chắn là không ở kỳ kinh nguyệt."

Nghiêm Lâm cũng nhìn thấy được hình ảnh y tá lẳng lơ dâm đãng ở mặt sau cho nên hỏi Tiền Trấn Xuyên: ".... Mày nhất định phải gọi y tá lẳng lơ dâm đãng à?"

Tiền Trấn Xuyên khẳng đinh: "Dĩ nhiên, tui thích kiểu này mà."

"Vậy chúc ông hạnh phúc." Thẩm Trọng Thành nói.

Tạ Dư An cũng muốn nhắc nhở anh ta, thế nhưng Tiền Trấn Xuyên lúc này đã cất tấm card đi cho nên cậu không thể làm gì khác ngoài ngậm miệng không nói.

Tiền Trấn Xuyên sau khi thật sự giải quyết được nguy cơ độc thân thì ngay lập tức rạng rỡ hẳn lên, ngay cả cơm cũng ăn hơn hai chén. So với anh thì Tạ Dư An tối hôm miệt mài quá độ lại không có khẩu vị gì, cơm nước xong cũng trả lời giống như Tiền Trấn Xuyên: "Em đi ngủ trưa một chút, nếu không đến tối sẽ không có tinh thần."

Thẩm Trọng Thành nghe xong thì nhíu mày kéo Tạ Dư An lại: "Mới vừa ăn cơm xong không thể đi ngủ ngay được, trước khi ngủ cùng anh đi dạo vườn hoa hai vòng."

Tạ Dư An cũng cau mày nói: "Nhưng mà em buồn ngủ lắm."

"Ăn xong đi trăm bước, sống đến chín mươi chín tuổi." Thẩm Trọng Thành lấy tục ngữ ra khè.

Tạ Dư An vẫn không lung lay: "Không không không, em sống đến tám mươi chín là đủ rồi."

"Nếu không đi thì đến tám mươi chín em cũng không sống tới đâu!" Thẩm Trọng Thành nói bằng gọng hung dữ, "Em không muốn cùng anh sống thật lâu à?"

Thẩm Tiêu Hồng "chẹp" một tiếng rồi khuyên Thẩm Trọng Thành: "Mày đem người ta chơi thành cái dạng đó mà còn không cho người ta ngủ là sao? Tao bình thường ăn cơm xong đều nằm thẳng cẳng đây này."

Tiền Trấn Xuyên cũng hùa theo: "Đúng vậy, có lúc tui ngủ luôn không ăn gì này."

Thẩm Trọng Thành đầu cũng không ngẩng lên mà nói với Thẩm Tiêu Hồng: "Vậy thì đến hai mươi chín bà cũng sống không tới."

Thẩm Tiêu Hồng năm nay hai mươi tám, nghe vậy thì hỏi: "Vậy cái kiểu không ăn liền ngủ như Xuyên Xuyên Nhi thì như nào?"

Nghiêm Lâm nhịn cười nói: "Có lẽ là không sống tới mười chín."

Tiền Trấn Xuyên mắng Nghiêm Lâm: "Tui hai mươi lăm rồi, ông nói cái mọe gì thế hả."

Nghiêm Lâm giơ hai tay lên nói: "Được được được, tao không nói nữa, mày mau về ngủ đi, nhớ gọi y tá lẳng lơ dâm đãng tới ngủ với mày."

"Tui đi liền đây." Tiền Trấn Xuyên rời bàn ăn, hí hửng trở về phòng.

Còn Tạ Dư An thì lại bị Thẩm Trọng Thành cưỡng ép đi vườn hoa dạo bộ.

Cảnh vật xung quanh khách sạn chỗ bọn họ ở rất đẹp, các biện pháp bảo mật cũng chu đáo cho nên Thẩm Trọng Thành không chút kiêng dè mà nắm lấy tay Tạ Dư An đi xung quanh mặt hồ xanh biếc, anh dỗ Tạ Dư An: "Đi hết hai vòng là em có thể về ngủ rồi."

Tạ Dư An nói: "Em đi hết hai vòng sẽ không buồn ngủ nữa."

Thẩm Trọng Thành cong môi nói: "Vậy anh đây liền hát ru em ngủ."

"Lại còn hát ru." Tạ Dư An cũng cười, "Không muốn nghe bài hát ru đâu."

"Em muốn nghe gì thì anh đều hát cho em nghe." Thẩm Trọng Thành đang nói thì dừng lại nửa giây, sau đó lại tiếp tục hỏi Tạ Dư An, "Cục cưng, hai chúng ta mang đồng hồ có chút khoa trương rồi, anh nghĩ sau lễ trao giải Ngân Hoa lần này thì quan hệ của hai chúng ta không thể dối gạt được nữa."

"Anh cũng biết là đồng hồ làm quá lố à?" Tạ Dư An hỏi lại Thẩm Trọng Thành, "Không giấu được thì không giấu được, nếu muốn giấu thì em đã không cùng anh đeo đồng hồ cặp rồi, chúng ta vốn chính là muốn công khai mà."

Sao nam và sao nữ không giống nhau, thông thường thì mọi người sẽ chú ý đến vóc dáng cùng trang phục của sao nữ, còn sao nam thì mọi người sẽ quan tâm đến phụ kiện đi kèm cùng quần áo, đặc biệt là đồng hồ bọn họ đeo trên tay, đó là trọng điểm mà

dân mạng thường hay quan sát, Thẩm Trọng Thành lại còn như sợ người ta nhìn không ta anh với Tạ Dư An đeo đồng hồ giống nhau mà sống chết hướng mặt đồng hồ nạm kim cương lên.

Tạ Dư An thấy mặt đồng hồ đã được sửa lại thì hết nói nổi, thế nhưng vẫn đeo lên mà không ý kiến gì____ bởi vì cậu đã chuẩn bị tốt việc công khai chuyện tình cảm.

"Em không phải muốn ăn dưa sao? Dù có bị phát hiện thì trước hết cứ chối đã." Thẩm Trọng Thành cười cười cúi đầu hôn lên môi Tạ Dư An, "Cứ để bọn họ đoán đi."

"Vâng." Tạ Dư An gật đầu, cơ mà cậu cũng nhìn Thẩm Trọng Thành một cái rồi nói, "Nhưng mà sao em thấy anh còn hào hứng hơn cả em vậy?"

Loại chuyện này Thẩm Trọng Thành không có khả năng thừa nhận cho nên đã nói: "Cục cưng, đó là ảo giác của em thôi."

Tạ Dư An bị Thẩm Trọng Thành quấn lấy dạo bờ hồ hai vòng mới được thả về phòng ngủ, Thẩm Trọng Thành thừa dịp Tạ Dư An ngủ mà lên weibo nhìn thử dân mạng có phát hiện ra được đồng hồ cặp của hai người hay không, kết quả lại không hề có gì.

Đầu tiên là bởi vì Thẩm Trọng Thành không phải ngôi sao, bình thường cũng không có scandal gì, rất nhiều phóng viên không chú ý đến anh, dù cho có chụp ảnh anh thì cũng sẽ không chụp cận cảnh các tư thế cử chỉ, không giống với Tạ Dư An, Bối Nghệ Hạm, Thẩm Tiêu Hồng phía sau có đoàn đội phụ trách hình tượng của nghệ sĩ.

Thứ hai là đa số dân mạng đều chú ý đến đồng hồ của Tạ Dư An.

Bởi vì cái đồng hồ này xuất hiện trên người Tạ Dư An quá kỳ lạ, dù sao thì bình thường cách Tạ Dư An thể hiện không giống như vô cùng có tiền, cậu công khai tiền thù lao cũng không quá cao, rất ít khi nhận đại ngôn cùng các hoạt động khác, vậy thì ở đâu ra nhiều tiền để mua một cái đồng hồ hơn hai triệu?

Trừ khi thương hiệu đồng hồ này do Tạ Dư An đại ngôn, nhưng nếu quả thật là vậy thì trên mặt đồng hồ sẽ không nạm nhiều kim cương như vậy___ đây tuyệt đối là tự sửa lại.

Dù cho là đồng hồ gốc hay là đã sửa thành đồng hồ kim cương thì Tạ Dư An cũng đều không chịu nổi giá cả, cho nên dân mạng vừa mới bắt đầu thì nghiên cứu giả cả, sau đó biến thành đồng hồ này từ đâu tới, đến cuối cùng thì biến thành Tạ Dư An rốt cuộc được ai bao nuôi.

【Kim Bà: Cái này có gì hay chứ, chuyện Tạ Dư An có kim chủ đâu phải là chuyện bí mật gì? Nếu không bị bao nuôi thì sao cậu ta có thể nổi tiếng nhanh như vậy được?.】

【Uyển Hề trả lời @Kim Bà: Không có chứng cứ thì đừng có nói lung tung:), nếu cậu ấy thật sự có kim chủ thì trước kia sao có thể bị Kha Tài Cảnh với Kỳ Hiên làm cho thảm như vậy được được?.】

【Sâu bao nhiêu: Ai nói không có chứng cứ? Cái đồng hồ đó không phải chứng cứ à? Tối thấy cái đồng hồ cậu ta đeo còn có chút lỏng đấy, nói không chừng là lấy từ tay của kim chủ đeo đi.】

【Cẩu Đản Muôn Năm: Lầu trên mắc cười bome, chứng cứ gượng ép thấy tía, bộ bà đeo đồng hồ cứ phải dính sát vào cổ tay mới được à?.】

【Ly Quy: Không đúng, cứ xem như là thật sự bị bao nuôi thì kim chủ rốt cuộc là ai?.】

Thẩm Trọng Thành càng xem càng mất kiên nhẫn: Dân mạng sao có thể rác rưởi như vậy!

Bọn họ cũng đã đeo đồng hồ cặp như vậy rồi mà còn không nhìn ra được sao? Thẩm Trọng Thành xem tới đây cũng không nhịn được mà muốn chuyển sang acc "Tướng công của Tạ công tử" để tự bóc mình, cũng may là anh lại lướt xuống thêm chút nữa, cuối cùng cũng phát hiện được một bình luận có đầu óc____ 【Thẩm Vi Thương chuyển phát nhanh: Hình như tôi thấy trên tay ông chủ Thẩm cũng có một cái đồng hồ Vacheron Constantin á.】

Chỉ cần có manh mối thì dĩ nhiên các dân mạng khác nghe tin lập tức đi tìm ảnh chụp của Thẩm Trọng Thành để xem đồng hồ trên tay anh.

【Hạc Khởi Bạch Châu: Tôi cũng nhìn thấy! Hình như là cùng kiểu dáng á, chỉ là khác màu thôi.】

【Ý chí kiên cường của Tiểu Yến: Chính là cùng kiểu dáng, ha ha ha ha, mặt đồng hồ của ông chủ Thẩm lại nạm kim cương thành chữ [hình ảnh].】

【Gỗ lim: Ra vào bình an, 66666666.】

【Nhân cách phân liệt thời kỳ cuối: Này mới thật sự là chứng cứ bao nuôi đi? Người ta cũng đều đã buông thả mà đeo cùng kiểu dáng rồi, nhắc tới mới nhớ, hình ảnh trên đồng hồ Tạ Dư An khiến người ta phải suy nghĩ à nha, ôi ôi.】

【Mai mối trả lời @Nhân cách phân liệt thời kỳ cuối: Ủa bộ không thể là yêu đương thật sao? ông chủ Thẩm với Tạ công tử quan hệ vẫn rất tốt, người ta đeo đồng hồ cặp thì làm sao? Này mà cưới thật tôi ủng hộ hai tay!.】

【Mạch Mạch: Thôi đừng có ngu nữa, đang yêu nhau mà chỉ mua có cái đồng hồ mấy triệu thôi sao? Không biết có phải là Tạ Dư An cố ý mang cái đồng hồ này ra ngoài để ám chỉ "quan hệ" của cậu ta với Thẩm Trọng Thành hay không nữa, thôi thì cứ xem thử phản ứng của Thẩm Trọng Thành như nào.】

Anh còn có thể phản ứng như thế nào?

Vui vẻ vì đã xong chuyện hả, anh còn nghĩ tại sao lại phát hiện chậm quá đây này.

Thẩm Trọng Thành nghĩ rằng bất kể antifans nói cái gì thì nghe ra cũng rất có lý, anh yêu đương mà chỉ mua cho người ta có cái đồng hồ mấy triệu thôi sao? Chắc chắn là không, ngay cả chứng từ bất động sản của chung cư Hoa Huy anh đều để tên Tạ Dư An thì mỗi cái đồng hồ nhằm nhò gì.

Cơ mà cuối cùng thì cũng có người phát hiện ra sự mập mờ của anh và Tạ Dư An, Thẩm Trọng Thành vô cùng vui mừng cho nên liền liên hệ với Tô Kinh Phong, bảo anh ta khẩn trương làm lớn tin tức này, nhất định phải lên hot search.

Thế nhưng sự kiện "đồng hồ đôi" bên này của Thẩm Trọng Thành còn chưa ầm ĩ lên thì quan hệ của cả hai lại theo cách khác mà lên hot search___ bởi vì acc "Chuyên dùng để show chuyện tình cảm" của anh bị dân mạng bóc ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui