Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên

CHƯƠNG 11: TÁN TỈNH. TIỂU ÁC MA BỐC ĐỒNG!

Editor: Javiko

“Ân... Ân... Thật ngứa... A! Hảo trướng!” Bạch Niệm Phàm cong người, liều mạng lắc đầu, động khẩu nguyên bản nhỏ hẹp nuốt trọn hai ngón tay, cảm giác vừa trướng vừa ngứa lại có chút đau đớn, điều này khiến y sợ hãi lại mang đến không hiểu khát vọng.

“Lão sư, đừng áp lực chính mình! Muốn hô thì hô lớn lên đi, nơi này cách âm rất tốt...” Tần Tư thấp giọng ở bên taii Bạch Niệm Phàm trấn an, thuận tay đem dây nhỏ buộc ở phân thân Bạch Niệm Phàm kéo đến tận gốc, đầu ngón tay linh hoạt ở hai túi cầu tròn trịa buộc thành một cái nơ con bướm xinh đẹp.

“Tiểu Tư... Ta, ta biến thật kỳ quái...” Bạch Niệm Phàm ưỡn ngực, hai chân không ngừng vặn vẹo, đầu lưỡi vươn ra theo bản năng liếm quanh môi, thiêu đốt cực nóng trong cơ thể làm y trở nên thật cơ khát.

“Đừng nóng vội, lão sư. Sao ngươi lại có thể nóng vội hơn cả ta đâu?” Tần Tư cười khẽ, lấy đến một cây mát xa bổng ấn động chốt mở, cây gậy liền ong ong nhảy lên,

“Lão sư, há mồm, nó cần ngươi làm ướt, nếu không sẽ thực khô cứng...”

Hai mắt Bạch Niệm Phàm che kín sương mù, chỉ cảm thấy lời nói của Tần Tư mang đến một cỗ dụ hoặc trí mạng, không tự giác mở ra miệng nhỏ, chiếc phân thân đang không ngừng chấn động cứ như vậy bị nhét vào miệng y, “Ngô ── ngô ── “

Ngón tay Tần Tư tiếp tục ở trong cúc động Bạch Niệm Phàm rút ra chọc vào, tràng vách kia cũng đã bắt đầu xốp mịn, không còn chặt chẽ khô khan như vừa rồi, chỉ cần một chút nữa thôi giấc mộng của hắn sẽ trở thành sự thật... Nghĩ đến đây, động tác trong tay hắn lại càng nhanh chóng hơn, một bên tăng tốc rút ra chọc vào các ngón tay, một bên ở trong miệng Bạch Niệm Phàm quấy mát xa bổng.

Đùi Bạch Niệm Phàm chậm rãi đại mở ra, đôi chân thon dài câu đến trên lưng Tần Tư, eo nhỏ thuận theo động tác ngón tay của Tần Tư mà run lên đón ý nói hùa, khuôn miệng đỏ mọng của y cũng liều mạng nuốt căn phân thân giả kia, nước miếng từng chút một chảy ra làm gối đầu đều ẩm ướt một mảng lớn.

Tần Tư thấy đã chuẩn bị không sai biệt lắm liền rút mát xa bổng trong miệng Bạch Niệm ra, mở rộng hai chân Bạch Niệm Phàm, đối động khẩu đang hé ra hợp lại kia thử đẩy mạnh.

Khi những nếp uốn non nớt nơi cúc động chạm phải cây mát xa bổng kia liền bị rung động kéo căng thành một vùng hồng nhạt.

“A... A...” Bạch Niệm Phàm suyễn khí, nhìn Tần Tư chuyên chú đem phân thân kia chọc vào tiểu huyệt y, hai tay bị trói buộc cũng không tự chủ được lắc lư theo thân thể khiến còng tay đinh đương đinh đương kêu ra tiếng.

“Dễ dàng như thế liền nuốt được vào a, lão sư, nơi đó của ngươi cắn thật gắt gao, ngươi thật *** đãng na!” Tần Tư tiến đến bên môi Bạch Niệm Phàm, ôn nhu gợi lên đầu lưỡi y hôn môi thật sâu.

“Tiểu, Tiểu Tư... Nơi đó, nơi đó hảo trướng... Giống như đi vào... Nó… Nó đang rung, rung thật là lợi hại...” Bạch Niệm Phàm hàm hồ nỉ non, hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn của Tần Tư.

“Ân... Tạo ra... Ân... A! A ── ” Tiếng thét chói tai của Bạch Niệm Phàm nháy mắt bị Tần Tư nuốt vào trong miệng, hóa thành nức nở liên mien không dứt, Tần Tư thừa lúc Bạch Niệm Phàm mơ hồ đẩy mạnh một cái, thuận tay ấn chốt mở lớn nhất, cả căn mát xa bổng thô to liền hoàn toàn tiến vào cúc động non mềm kia.

“Ngô ngô ──” Làn da cả người Bạch Niệm Phàm đều run lên, phân thân nguyên bản đang nửa cương lập tức bị kích thích dựng thẳng lên, tinh thần chấn hưng lắc lư trước mặt Tần Tư, hai viên cầu căng tròn bị trói cũng sưng lên vài phần, bị dây nhỏ mang dòng điện nhẹ kéo theo rung động.

Tần Tư buông môi Bạch Niệm Phàm, hai tay xoa nắn tinh hoàn dưới gốc phân thân dựng thẳng của Bạch Niệm Phàm, vân vê khiến nó khi méo khi tròn, nhếch miệng cười, chui đầu vào giữa hai chân y, há mồm liền đem thứ kia hàm tại trong mồm phun ra nuốt vào.

“A ── Tiểu Tư... Tiểu Tư... Ta, ta không được... Dòng điện kia sẽ… sẽ giết chết ta mất...” Bạch Niệm Phàm nuốt vài ngụm nước miếng, nghẹn ngào: “Chịu không nổi... Muốn bắn...”

Tần Tư ra sức liếm duyệt phân thân sớm đã sưng đỏ kia, bàn tay vuốt ve kéo xuống lớp da hồng nhạt để lộ ra nhục hành diễm lệ, đầu đỉnh nhàn nhạt đã sớm thấm ra một ít chất lỏng trong suốt. Hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm lỗ nhỏ ở giữa đầu đỉnh, răng nanh cà đi cà lại nộn thịt bên cạnh nó.

Kích thích giống lông chim mềm nhẹ lướt qua này khiến Bạch Niệm Phàm đang ở bên cạnh vực sâu *** khóc hô lên đến: “A ── Tiểu Tư! Tiểu Tư! Nơi đó, ngươi nhanh chút, nhanh chút làm cho nó bắn đi! Trong bụng thật là khó chịu! Không, không được... Cầu ngươi...”

“Ân... Bộ dạng này của lão sư thật đẹp... Thanh âm cũng thật dễ nghe...” Tần Tư liếm liếm môi, “Nếu lão sư đã cầu ta như thế, ta liền làm một chuyện tốt đi.” Hắn cúi đầu ngậm lấy côn th*t y, răng nanh khẽ cà vào đầu đỉnh, đầu lưỡi vừa liếm quanh vừa dùng sức hút.

“A ── a ──” Bụng Bạch Niệm Phàm một trận run rẩy, từ trong côn th*t bắn ra không ít dịch thể, theo trong miệng Tần Tư phun đi ra, có chút còn dính lên kính mắt hắn.

“Thoải mái đi? Lão sư, có phải hay không cảm giác phi thường tốt?” Tần Tư nuốt xuống chỗ dịch thể kia, ghé sát vào Bạch Niệm Phàm nhẹ giọng nói.

Bạch Niệm Phàm đang ở trong cao trào ánh mắt tan rã, khóe môi mấp máy suyễn khí, bản năng gật gật đầu.

Tần Tư nhìn đến đầu lưỡi câu nhân kia đang hé ra rụt lại liền nhắm thẳng vào hôn sâu. “Lão sư, ta sẽ cho ngươi càng thoải mái...”

Tần Tư rút mát xa bổng trong cơ thể Bạch Niệm Phàm ra, áp lực đã lâu cuối cùng cũng nháy mắt bùng nổ! Hắn nhanh chóng thoát quần áo, quần lót cũng bay đến trong góc, lộ ra thanh xuân cường kiện khí lực.

“Lão sư... Niệm Phàm...” Tần Tư tiến đến trước mắt Bạch Niệm Phàm, nâng mặt y mềm nhẹ hôn môi.

“Ân... Tiểu Tư... Ngươi thật, ngươi thật đúng là... tiểu ác ma bốc đồng! Ta, ta thật sự không có biện pháp với ngươi, mới để ngươi đùa bỡn cơ thể của ta như thế! Ngươi cũng đừng quên, ngươi là… của ta...” Bạch Niệm Phàm đón ý nói hùa nụ hôn của Tần Tư nói nhỏ.

“Ân hừ... Ca ca của ta...” Tần Tư tiếp nhận lời nói của Bạch Niệm Phàm, cắn lấy môi y nói rõ “Ca ca... Ca ca tốt của ta, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ hoàn toàn thuộc về ta, thuộc về Tiểu Tư...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui