Manh Bảo Đột Kích


"Chú?" Bé con nhìn Đường Lễ đang đứng sững sờ tại chỗ, tự hỏi nàng vừa mới nói lời gì rất khó hiểu hay sao?

Vì sao có vẻ chú nghe không hiểu nàng đang nói cái gì?

Ngây ngốc.

"Bé con, cháu ở chỗ này chờ một chút nhé." Đường Lễ nói.

Việc này vẫn là phải hỏi thiếu gia một chút.

Đường Lễ trở lại trên xe, nhìn thiếu gia vẫn ưu nhã tự phụ ngồi ở ghế sau.

Đường Lễ muốn nói lại thôi.

"Nói." Nam Cung Tự Hoa mở miệng nói.

"Cái kia.

.

.

Thiếu gia, đứa bé bên ngoài nói muốn tìm ba ba." Đường Lễ giải thích.

Nam Cung Tự Hoa cảm giác thủ hạ của mình muốn nói ra lời gì gây khiếp sợ, vì thế từ từ mở mắt nhìn Đường Lễ.

Đường Lễ bị đôi mắt không chút gợn sóng, lạnh băng đến cực điểm của thiếu gia nhà mình nhìn đến rùng mình.


"Nàng nói ba ba nàng gọi là Nam Cung Tự Hoa, cùng tên của thiếu gia giống nhau như đúc." Đường Lễ kiên trì nói xong.

Nam Cung Tự Hoa cười như không cười nhìn xem Đường Lễ.

Đường Lễ không dám ngẩng đầu.

"Đầu óc ngươi bị hư à?" Lời nói dối kiểu này mà cũng tin tưởng.

"A?" Đường Lễ sững sờ nhìn Nam Cung Tự Hoa.

Thiếu gia là có ý gì?

Hắn không thông minh?

"Đi điều tra chi tiết đứa nhỏ này." Nam Cung Tự Hoa nói.

Hắn ngược lại là muốn nhìn, là ai không có mắt đưa một đứa nhỏ lại đây làm nằm vùng.

“Thiếu gia, hay là tôi dẫn đứa nhỏ tới đây?" Đường Lễ nghĩ ngợi một chút.

Đúng vậy, thiếu gia nhà hắn làm sao có thể có con.

Chắc hẳn là người khác đưa tới nằm vùng.

Nam Cung Tự Hoa không nói gì, nhắm mắt lại chấp thuận.

Đường Lễ đem bé con lên xe.


"Chú ơi, chú nói thật sao? Ba ba cháu thật sự ở trên xe ạ?" Bé con hưng phấn hỏi.

"Ừm, thiếu gia ở trên xe." Đường Lễ không đành lòng cự tuyệt tiểu cô nương đáng yêu.

Ai~

Nhìn xem bộ dáng đáng yêu mềm mại này.

Liền biết tuyệt đối không phải con của thiếu gia hắn.

Thiếu gia nhà hắn không thể sinh được đứa bé đáng yêu như vậy.

Thiếu gia nhà hắn cùng lắm là sinh ra một tiểu hòa thượng.

Đường Lễ mang theo bé con mở cửa xe.

Bé con béo lùn.

Động tác lên xe này đối với tiểu cô nương mà nói có chút khó khăn.

Bé con lấy tay chống, chân ngắn nhỏ dùng sức leo lên.

Chân trái với không tới, đổi chân phải tiếp tục.

Mặt nhỏ cũng nhăn nhó.

Nam Cung Tự Hoa không biết mở mắt từ khi nào.


Vô cùng hứng thú nhìn xem bộ dáng ra sức muốn bò lên xe của tiểu cô nương.


À, bộ dáng tựa hồ rất ngu xuẩn cũng rất buồn cười.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận