Chương 38:
Editor: Byredo
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Thành tổ chức cuộc họp báo ở Trung tâm Hội nghị Quốc gia, hơn 6000 người đến dự, đương sự, ngoại trừ Ôn Hỏa, đều tới hiện trường.
Hàn Bạch Lộ được Thẩm Thành thả ra mới biết được Thẩm Thành công khai Ôn Hỏa. Cô ta kinh ngạc, vậy mà Ôn Hỏa lại thật sự làm được, nhưng lại có cảm xúc khác lạ, không nói nên lời khiến cô ta mặt ủ mày chau, không thể vui vẻ nổi.
Anna cũng được, Ôn Hỏa cũng thế, đều là người khiến Thẩm Thành phải cúi đầu, nửa đời trước của Hàn Bạch Lộ, đều phải cúi đầu trước người khác.
Khi cô ta còn rất nhỏ, đã hy vọng, có một ngày, sẽ có một người đàn ông, có thể nắm tay cô, công bố quan hệ của họ với toàn thế giới, hôn môi, vuốt ve, ánh mắt nhìn cô ta đong đầy tình yêu…
Chớp mắt đã 30 năm, hy vọng vẫn chỉ là hy vọng mà thôi.
Cô ta bị Thẩm Thành cầm tù mấy năm nay, nhớ Anna không chỉ một lần, đúng thật là cô ta có lỗi với cô ấy, nhưng nếu được quay lại quá khứ, cô ta vẫn làm chuyện giống như năm đó.
Cô ta khịt mũi coi thường, chán ghét cực độ với tất cả những thành công đạt được nhờ lối tắt.
Ôn Hỏa thành công khiến Thẩm Thành công khai cô, càng khiến cô ta tin rằng tình yêu chỉ là dối trá. Cô ta yêu chân thành như vậy, còn không bằng hai kẻ dùng mưu kế để đạt được mong muốn, trên đời này còn có tình yêu thật sự sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở hậu trường, trong phòng nghỉ riêng của Thẩm Thành, Hàn Bạch Lộ được chuyên viên trang điểm anh thuê trang điểm như búp bê Barbie. Cuốn xong lọn tóc cuối cùng, chuyên viên trang điểm rút lui lập tức.
Hàn Bạch Lộ cho rằng, đây sẽ là lần nói chuyện cuối cùng trong cuộc hôn nhân của cô ta và Thẩm Thành, cô ta không muốn quan hệ của họ gay gắt như lúc trước.
Thẩm Thành đang nhìn điện thoại, đồng thời chờ đợi các đối tác và cánh phóng viên được mời tới hoàn tất thủ tục check-in.
Hàn Bạch Lộ không dám quay đầu nhìn anh, đưa lưng về phía anh, nói: “Mặc dù anh biết giao dịch của tôi và Ôn Hỏa, nhưng cô ta vẫn thành công quyến rũ anh. Tôi không muốn so hơn thua với anh vào thời điểm này, nhưng cầu xin anh cho tôi một con đường sống, về sau các người thế nào, tôi thế nào, đều không còn liên quan gì nữa.”
Thẩm Thành buông điện thoại, cũng không nhìn cô ta: “Hướng gió còn chưa cố định đâu, đừng vội vàng ra điều kiện với tôi.”
Hàn Bạch Lộ lắc đầu, sau khi cô ta bình tĩnh lại, thật ra có thể suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện. Quá khứ của cô ta cực kỳ sóng gió, nói chuyện, làm việc luôn bị người khác nắm được nhược điểm, trong khoảng thời gian bị Thẩm Thành ép phải úp mặt vào tường này, cô thậm chí còn hiểu rõ, một cô gái nhỏ được thuê để làm việc như Ôn Hỏa, vì sao lại có thể đủ tự tin mà nói chuyện với cô ta. Cô là một người bình tĩnh, không có quá nhiều cảm xúc, nên sẽ không bị người khác nắm được nhược điểm.
Không có nhược điểm trong tay người khác, đương nhiên là cô có đủ tự tin.
Hàn Bạch Lộ nói: “Tôi biết, kể cả cô ta có thành công quyến rũ anh, thì anh cũng sẽ không để tôi thành công. Kế hoạch của tôi là ly hôn với anh, chuyện phân chia tài sản của anh, cũng không thể thực hiện được. Bây giờ, tôi từ bỏ tất cả, chỉ cần Y Y thôi.”
Thẩm Thành cười nhạt một cái, không nói gì.
Hàn Bạch Lộ biết anh không tin, nhưng vẫn nói: “Tình cảm của tôi với Y Y không sâu, nhưng tình cảm có thể vun đắp được, huống chi, con bé là con gái ruột của tôi, trong người con bé chảy dòng máu của tôi.”
Thẩm Thành cũng nói rõ lập trường của mình: “Bảo cô tới là để cô nghe kết quả, không phải để cô lựa chọn. Từ khi cô gài bẫy Anna, khiến cô ấy khó sinh mà chết, thì đã mất đi cơ hội lựa chọn rồi.”
Hàn Bạch Lộ xoay người lại: “Tôi giết một Anna, nhưng tôi bồi thường cho anh một Ôn Hỏa mà.”
Thẩm Thành không nói gì nữa, đúng lúc nhân viên công tác tiến vào, nhắc nhở phần mở màn của cuộc họp báo đã kết thúc, khách khứa cũng đã giới thiệu hết, chỉ chờ anh lên sàn.
Thẩm Thành đứng lên, đi ra ngoài.
Hàn Bạch Lộ theo sát, nhưng trước khi ra cửa, đã bị thư ký của Thẩm Thành ngăn cản. Anh ấy mở TV trong phòng lên cho cô ta, là livestream cuộc họp báo, nói: “Mời cô ngồi nghe ở chỗ này.”
Tuy Hàn Bạch Lộ không hài lòng, nhưng cũng muốn biết Thẩm Thành muốn nói gì, tạm thời chấp nhận sắp xếp này.
Thẩm Thành đi lên sân khấu, thiết kế đầy cảm giác công nghệ khiến anh như đang ở trong vũ trụ ngân hà, xuất hiện trước mặt khách quý, truyền thông, người xem, vốn tưởng rằng lễ khai mạc đã tạo ra bữa tiệc thị giác tuyệt vời, nhưng không ngờ rằng, khi Thẩm Thành lên sân khấu mới thực sự bắt đầu.
Hình chiếu laser kết hợp hình ảnh thực tế ảo của thực tế, nơi các chấm và đường được kết nối để tạo thành một không gian đa chiều, độ hot của khoa học kỹ thuật được bày rõ.
Chỉ có người trong nghề mới biết, anh đang quảng cáo.
Sau khi công ty độc quyền của Thẩm Thành được niêm yết, nó sẽ phát triển các lĩnh vực mới và đầu tư nhiều tiền để hỗ trợ nghiên cứu, đổi mới nhiều nhân viên khoa học - công nghệ. Một khi dự án được thông qua, đội ngũ của Thẩm Thành sẽ theo từ đầu tới đuôi, giải đáp những nghi ngờ, thắc mắc, đóng vai trò như cố vấn chuyên nghiệp.
Nói cách khác, Thẩm Thành muốn mở rộng phạm vi hoạt động của công ty, không chỉ liên quan đến một lĩnh vực, mà còn rộng mở hơn.
Anh rất thông minh, chưa bắt đầu mà đã thể hiện tâm tư này của mình, cho nên, người không hiểu sẽ chỉ cho rằng anh coi trọng cuộc họp báo này, chuẩn bị màn trình diễn cho khách mời.
Nhạc nền nhỏ dần, Thẩm Thành bắt đầu chủ đề, cầm microphone: “Chắc là không cần tự giới thiệu đâu nhỉ? Tôi muốn nói về việc tôi và Hàn Bạch Lộ quen biết nhau trước.”
Anh từ từ kể ra: “Tôi và Hàn Bạch Lộ quen nhau ở Canada, khi tôi còn trẻ, hơn 20 tuổi.”
“Khi đó, bạn gái tôi là bạn thân của cô ấy, nhưng chúng tôi chỉ quen biết sơ sơ. Sau đó, bạn gái tôi qua đời ngoài ý muốn, chúng tôi không còn gặp nhau nữa. Sau khi về nước, chúng tôi có duyên gặp lại, kỷ niệm quá khứ ùa về trong đầu.”
Anh vừa nói, vừa bộc lộ vẻ mặt hoài niệm: “Lúc đó, chúng tôi đã là người đứng trên đỉnh cao sự nghiệp, nên ăn ý mà muốn đến với nhau.”
“Chúng tôi cũng đã làm như vậy, trong một lần say rượu, chúng tôi đã bất ngờ đăng ký kết hôn. Khi đó, những người bên cạnh đều khuyên tôi, nói cô ấy có rất nhiều lịch sử đen, dan díu với không ít đàn ông, tôi chỉ bỏ ngoài tai, chưa bao giờ để ý.”
“Bởi vì, giữa chúng tôi không có tình yêu, chỉ có thưởng thức, hòa hợp với nhau.”
“Tôi cần một người vợ có sự nghiệp độc lập, có thể cùng tôi ra vào các trường hợp cần thiết, hào phóng đoan trang. Cô ấy cần một người chồng có thể làm chỗ dựa cho cô ấy, che mưa chắn gió cho cô ấy. Mà chúng tôi quen nhau, cũng coi như là hiểu tận gốc rễ của nhau, vô cùng thích hợp.”
Thẩm Thành nói xong đoạn này, cười một cái như tự giễu, rồi nói tiếp: “Có thể là bởi vì không yêu, cho nên, ngày hôm sau, cô ấy đã hối hận, đến Cục Dân Chính hủy bỏ giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi.”
Ngay sau đó, trên màn hình xuất hiện hình ảnh hộ khẩu của Thẩm Thành, biểu hiện chưa có gia đình.
Cả hội trường kinh ngạc.
Thẩm Thành nói tiếp: “Tôi không trách cô ấy, cũng cho phép cô ấy rời đi, nhưng cô ấy lại cảm thấy, cô ấy ở giới giải trí không có nơi nương tựa, vẫn cần một người để dựa vào. Tôi không muốn phỏng đoán tâm tư của cô ấy, chỉ cho rằng cô ấy muốn coi tôi là điểm tựa.”
“Lúc ấy, chúng tôi đã ước hẹn ba điều, cứ dùng thân phận vợ chồng như vậy để chung sống, cho đến khi một người có người mình yêu.”
“Rất nhiều người sẽ tò mò, vì sao tôi lại thỏa hiệp như vậy, bởi vì khi đó, tôi không tin vào tình yêu, cũng không rảnh để yêu đương, cho nên hôn nhân của tôi, có thể không có tình yêu.”
“Chúng tôi duy trì cuộc hôn nhân có tiếng mà không có miếng này, cho đến khi Y Y xuất hiện, tất cả đều thay đổi.”
Thẩm Thành đi lên phía trước hai bước, camera quay cận cảnh anh, mọi người có thể thấy rõ vẻ mặt của anh. Anh nói: “Y Y không phải là con của tôi, cũng không phải là con của Hàn Bạch Lộ, mà là con của một người bạn đã qua đời vì bệnh của tôi.”
Hiện trường trực tiếp bùng nổ.
Phóng viên truyền thông đứng dậy.
Trên màn hình lần lượt xuất hiện báo cáo xét nghiệm ADN của Thẩm Thành và Hàn Bạch Lộ với Thẩm Nãi Y, đúng thật là hai người bọn họ không hề có quan hệ huyết thống với cô bé cả. Sau đó là một bức thư do chính tay người bạn của Thẩm Thành viết.
Trong thư viết, nhờ anh chăm sóc con gái anh ấy, ký tên là Khương Yến.
Hàn Bạch Lộ ở trong phòng nghỉ, cả người run lên, trước nay cô ta không hề nghĩ tới, vậy mà Y Y lại không phải là con của Thẩm Thành, cũng không phải là con của cô ta.
Giờ phút này, Kim Ca và Thẩm Vấn Lễ đang ở nơi khác theo dõi cuộc họp báo này qua livestream, đều nắm chặt tay nhau.
Khương Yến là đứa trẻ năm đó mà bọn họ đã tiễn đi.
Là đứa trẻ mà có tình cảm vượt quá tình bạn với Thẩm Thành.
Thẩm Thành nói: “Tôi và Hàn Bạch Lộ đều biết Y Y không phải là con của chúng tôi, nhưng mọi người không biết, nên cô ấy dựa vào điểm này, từ từ lộ ra bộ mặt thật của mình. Bước đầu tiên, chính là cô ấy và ông chủ cũ, Lục Hạnh Xuyên, nối lại tình xưa.”
“Lúc ấy, chúng tôi đã ước hẹn, nếu có người ngoài, thì quan hệ giữa chúng tôi có thể lập tức kết thúc, nhưng cô ấy không muốn, cô ấy muốn chiếm cái danh bà Thẩm này.”
“Cô ấy lợi dụng chuyện tôi sẽ không công khai thân phận thật sự của Y Y, vừa yêu cầu tôi thu thập tài nguyên cho cô ấy, vừa dan díu với đủ loại đàn ông. Trong đám đàn ông này, ngoại trừ Lục Hạnh Xuyên, còn có cả cổ đông trong văn phòng tôi.”
Thẩm Thành nói, trình chiếu chứng cứ mới —-- hợp đồng anh mới thu mua Hãn Tinh Media, cùng với văn bản nhận lỗi và từ chức của Lý Diệc Hàng.
“Tôi nhịn hết lần này đến lần khác, nhịn đến khi Lục Hạnh Xuyên xảy ra chuyện, cô ấy cầu xin tôi giúp đỡ, tôi thu mua công ty của Lục Hạnh Xuyên, giúp anh ta giải quyết chuyện cấp bách, nhưng tôi có một yêu cầu, là giải trừ ước hẹn với cô ấy, giữa chúng tôi không còn quan hệ gì nữa.”
“Cô ấy đồng ý, quay đầu lại thông đồng với cổ đông của tôi, hãm hại kỹ thuật mới độc quyền của văn phòng tôi là sản phẩm đạo nhái, làm hỏng hợp tác giữa công ty tôi và Quốc Thông Thương Nghiệp.”
Thoạt nhìn, Thẩm Thành rất bất lực: “Tôi vì Y Y, vì người nhà, sự nghiệp của mình, muốn hoàn toàn phân rõ giới hạn với cô ấy, thỏa mãn yêu cầu của cô ấy, sau đó dễ hợp dễ tan, tôi cũng bảo đảm sẽ không tiết lộ bất kỳ chân tướng gì về cô ấy trong trường hợp công khai.”
“Cô ấy đồng ý, yêu cầu là muốn tôi cùng cô ấy tham dự Liên hoan phim Xuyên Cốc. Còn vấn đề tài sản, cô ấy không nói thì tôi cũng sẽ chia. Nhưng tôi không nghĩ tới…”
Thẩm Thành ngẩng đầu lên: “Tôi không nghĩ tới, vậy mà cô ấy lại dẫn học trò của tôi đến liên hoan phim, chuốc rượu em ấy, muốn truyền thông hiểu lầm tôi và học sinh của mình không trong sạch. Như vậy thì nguyên nhân chúng tôi chia tay sẽ biến thành tôi phản bội cô ấy.”
“Cô ấy sẽ có thể giành được sự đồng cảm, từ đó sẽ không thiếu tài nguyên và đường sống.”
“Tôi dẫn học trò rời đi, là bởi vì em ấy uống rượu, mọi người nhìn lại tin tức ngày đó cũng biết, trạng thái của em ấy rất không ổn.”
Thẩm Thành chiếu danh bạ có liên lạc của Ôn Hỏa trên điện thoại của Hàn Bạch Lộ trên màn hình để làm chứng cứ, chứng minh được Hàn Bạch Lộ và Ôn Hỏa có quen biết, phần trước đã chứng minh rồi, nên cách nói này của Thẩm Thành khiến chuyện này có tính chân thật lên đến 80%.
Hơn nữa, phía trước đã chỉ ra chứng cứ thật 100%, nên mọi người lập tức xem nhẹ việc chuyện này chưa có chứng cứ đầy đủ.
Đây là chỗ khôn khéo của anh.
Hiện trường thật sự trở nên cao trào vì lời trần thuật trầm ổn của Thẩm Thành. Anh càng bình tĩnh, thì bọn họ càng không ức chế được nhịp tim đập. Bọn họ nghĩ là Thẩm Thành sẽ giải thích, nhưng không ngờ anh lại vạch trần, hơn nữa, còn chặt chẽ tới mức mỗi một lời nói ra đều kèm theo chứng cứ.
Vẻ mặt bọn họ, trong nửa tiếng ngắn ngủi này, không ngừng thay đổi, không ngừng đột phá, ngoại trừ khiếp sợ, thì vẫn là khiếp sợ.
Thẩm Thành nói xong, màn hình lại khôi phục là hình ảnh thực tế ảo ban đầu.
Thời gian còn lại thì giao cho thư ký của Thẩm Thành, anh ấy nối tiếp sự “ảm đạm buồn thương” của Thẩm Thành, tổng kết lại: “Thầy Thẩm thực sự rất vất vả, tôi nhìn anh ấy nhẫn nhịn suốt quá trình đó, chịu đựng rất nhiều. Anh ấy luôn mong dễ hợp dễ tan, không muốn xúc phạm tới người khác, nhưng trên đời này, có rất nhiều chuyện không xảy ra theo ý muốn chúng ta. Anh ấy cũng không mong sự thiện lương của mình được hồi đáp, vậy mà không ngờ, lại có loại người vừa ăn cướp, vừa la làng như vậy.”
Nói xong, anh ấy cũng thừa nhận: “Đương nhiên, lời nói của tôi cũng rất chủ quan, thầy giáo của tôi, tất nhiên là tôi cảm thấy lương thiện. Có lẽ, một số đối tác làm ăn cảm thấy lòng dạ anh ấy rất sâu, nhưng người làm kinh doanh, làm gì có ai tâm tư trong sạch đâu? Thầy Thẩm chỉ là tương đối nghiêm túc trong công việc thôi.”
Anh ấy liên tục thở dài, kỹ thuật diễn ấy vậy mà gần ngang cơ với Thẩm Thành: “Thầy Thẩm công khai những việc này, chính là muốn hoàn toàn chia tay với cô Hàn. Nếu hai người họ đã không có quan hệ hôn nhân thật sự, vậy thì về sau, ai sống cuộc đời của người ấy đi. Đây cũng là mong muốn của thầy Thẩm.”
Sau khi kích động cảm xúc của mọi người xong, anh ấy tiếp tục nói đến chủ đề: “Tôi tin rằng, mọi người cũng đã nhìn thấy hình ảnh, công nghệ thực tế ảo của chúng tôi, cũng chính là phương hướng sắp tới của văn phòng chúng tôi. Vốn là muốn mở họp báo, nhưng thầy Thẩm không muốn chiếm dụng quá nhiều thời gian của mọi người, cho nên gộp hai làm một luôn. Đương nhiên, thầy Thẩm cũng không phủ nhận, anh ấy cũng nhân dịp này có nhiều người, có độ chú ý cao, nên mới đưa ra quyết định này.”
Nếu không có những lời phía sau của thư ký, thì chắc chắn sẽ có người nghi ngờ, không biết có phải Thẩm Thành đang biến tướng hình thức quảng cáo không. Nhưng Thẩm Thành tự mình thẳng thắn, anh đang quảng cáo, khiến cho mọi người câm nín không trả lời được.
Đây là Thẩm Thành.
Phục, không phải, cũng chỉ có thể chấp nhận rằng, chỉ có anh, mới có thể đứng ở độ cao kia.
*
Đường Quân Ân xem toàn bộ cuộc họp báo, lắc đầu vỗ tay, mẹ nó, đây vẫn còn là người sao?
Hàn Bạch Lộ đắc tội anh, thật đúng là đen đủi tám đời.
Bây giờ hay rồi, hoàn toàn lật ngược tình thế.
Như vậy, có thể thấy, thời buổi này, không có chuyện gì không thể nói rõ, chỉ cần mình đủ mạnh, chứng cứ đủ chân thật, chân thật tới mức có thể trình lên tòa án, thì người lý trí vẫn có thể nhận ra chân tướng.
Anh ấy lo lắng không công cho Thẩm Thành nhiều ngày như vậy, thật đúng là hoàng đế chưa vội mà thái giám đã gấp.
*
Thẩm Thành trở lại phòng nghỉ, vừa mới vào cửa, Hàn Bạch Lộ đã quỳ xuống trước mặt anh. Anh lạnh mắt nhìn cô ta, cũng không nói lời nào.
Hàn Bạch Lộ không đấu lại Thẩm Thành, không có ai đấu lại được Thẩm Thành, cô ta muốn tiếp tục sống, cô ta muốn một con đường sống. Cô ta run tay, nước mắt chảy dài: “Tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Đều là lỗi của tôi!”
Thời điểm Thẩm Thành xuống sân khấu, vẫn chưa cảm nhận được cảm giác thư thái, cũng không cảm thấy bản thân trong sạch là bản thân sẽ nhẹ nhàng. Anh vẫn thấy người mình trĩu nặng, như là bị ngàn cân đè nặng trên vai.
Anh không muốn buông tha cho Hàn Bạch Lộ, chỉ cần anh không muốn, thì anh có thể làm mọi chuyện một cách đúng tình hợp lý, nhưng anh quá mệt mỏi rồi.
Anh muốn buông tha cho cô ta, không biết vì sao, chỉ là muốn buông tha. Anh nói: “Cô có thể đi rồi.”
Hàn Bạch Lộ hơi khó tin, người cứng đờ hồi lâu, thử thăm dò, hỏi: “Tôi, có thể đi rồi sao?”
Thẩm Thành lướt qua cô ta, ngồi vào sofa, một tay kéo cà vạt, xoa giữa mày: “Đi thì cũng có thể, nhưng miệng phải ngậm chặt, nếu không làm được, vậy thì bản án năm xưa cô giết Anna sẽ được lật lại thôi.”
Đây là uy hiếp, mà nếu Hàn Bạch Lộ muốn mạng sống, không còn cách nào khác, phải dựa theo lời anh nói mà làm, từ giờ phải im miệng, làm người câm.
Thẩm Thành nhìn Hàn Bạch Lộ chạy trối chết, còn đang suy nghĩ vì sao anh lại không công khai chuyện cô ta giết Anna trong họp báo. Đương nhiên, anh không phải là người lương thiện, cho đến khi điện thoại kêu, anh vô thức nghĩ xem, có phải là tin nhắn của Ôn Hỏa không. Lúc ấy, anh đã hiểu.
Anh bỏ qua cho Hàn Bạch Lộ, là bởi vì cô ta, đã đưa Ôn Hỏa đến bên cạnh anh.