Manh Hậu Xinh Đẹp, Lãnh Hoàng Khom Lưng

Giờ phút này, ca múa trên sân khấu, ánh mắt mọi người lại càng đồng thời rơi vào sân khấu.

Người đến thưởng thức trận đấu tranh tài rất nhiều, cho dù là đường đến nhà xí cái cũng chật ních không ít người.

Nhạc Đồng Đồng đúng là phí sức của chín trâu hai hổ mới thóat ra được.

Cho dù là đầu mùa xuân thời tiết mát mẻ, bị người chen lách như vậy, thời điểm Nhạc Đồng Đồng thoát khỏi đám người, toát ra không ít mồ hôi.

Chỉ là, thời điểm Nhạc Đồng Đồng đi tới nhà xí bên kia lại bắt đầu khó xử.

Nàng là nữ tử, nhưng hiện tại nàng là toàn thân nam trang.

Nhà xí này lại phân nam nữ, nàng hiện tại tới cùng phải lên một gian! ?

Trong lòng do dự một phen, sau cùng, Nhạc Đồng Đồng không nhịn đượ nữa, cũng không quản nhiều như vậy, tiện hướng tới toilet nam đi vào.

Hôm nay người tiến đến quan sát trận đấu rất nhiều, cho nên bên trong nhà xí nam cũng có vài người.

May mắn bên trong nhà xí coi như rộng lớn.

Nhạc Đồng Đồng vốn định ở bên trong giải quyết nhanh rồi trở lại đường ngay, thấy nam nhân khác đều đã đi ra ngoài mới nhanh chóng đi vào một gian trong đó, ngồi xổm xuống bắt đầu giải quyết.

Giải quyết hoàn tất, Nhạc Đồng Đồng chỉ cảm thấy cả người đều thoải mái.

Rửa tay sạch sẽ xong, Nhạc Đồng Đồng mới bước ra ngoài.

Nhưng mà, ngay lúc Nhạc Đồng Đồng đang hướng tới quảng trường bên kia đi đến, đối diện lại đi tới một người.

Người nọ cúi đầu nhanh chóng đi tới, Nhạc Đồng Đồng cũng không để ý.

Mãi đến nàng bị người nọ hung hăng đụng phải một cái, cả người lảo đảo hai bước, thiếu chút nữa liền ngã sấp xuống.

May mắn nàng phản ứng kịp, rất không dễ dàng ổn định cước bộ, còn không kịp nói với người nọ cái gì.

Chỉ nghe người đụng vào nàng nhanh chóng nói một tiếng 'thực xin lỗi' liền vội vàng ly khai.

Người nọ đi vội vàng, giống như phía sau có người truy hắn.

Nhạc Đồng Đồng vốn sửng sốt, hơi nghi hoặc khó hiểu.

Ngay sau đó, Nhạc Đồng Đồng như là nghĩ đến cái gì, theo bản năng sờ sờ bên hông.

Quả nhiên! Bóp tiền nàng treo bên hông không thấy nữa! ! !

Trong lòng biết kẻ vừa rồi kia là cố ý đụng vào nàng, mục đích là trộm đi ví tiền của nàng!

Nghĩ tới đây, Nhạc Đồng Đồng lập tức nhấc hai chân lên đuổi theo kẻ trộm bóp tiền kia.

"Có trộm! Người tới, bắt kẻ trộm!"

Nhạc Đồng Đồng lớn tiếng hô, chỉ tiếc, kẻ trộm kia giống như phi thường quen thuộc nơi này. Chuyên môn hướng địa phương ít người chạy đi.

Lúc này, lực chú ý của mọi người đều đặt ở trận đấu tranh tại, cho dù có người nghe được cũng sẽ không để ý tới việc này.

Nhạc Đồng Đồng thấy vậy, biết hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình!

Tuy nói chính mình cũng không thiếu chút bạc đó, nhưng nàng xem thường nhất chính là những người không dựa vào chính mình lao động kiếm tiền, trộm cắp lừa gạt người khác!

Kết quả là, Nhạc Đồng Đồng cũng không quản cái khác, dùng hết toàn lực truy đuổi.

Khối thân thể này của Nhạc Đồng Đồng chạy rất nhanh!

Cơ hồ gót chân không chạm xuống đất, tốc độ như bay, làm cho Nhạc Đồng Đồng kinh hãi đồng thời không khỏi mừng thầm.

Lần trước bị những kẻ du côn kia đuổi theo, nàng cứ trốn, lại chưa từng lưu ý cái khác.

Hiện tại, Nhạc Đồng Đồng mới chú ý tới, biết thân thể không chỉ có võ công không tệ, chạy lại càng nhanh!

Chỉ là, kẻ trộm kia chạy cũng không chậm.

Mà còn, kẻ trộm kia rõ ràng biết rõ địa hình nơi này, giờ phút này giống như một con chuột, quẹo trái quẹo phải, truy Nhạc Đồng Đồng cũng quá sức.

Có một khắc, trong đầu Nhạc Đồng Đồng có chút buông tha, chỉ là về sau, Nhạc Đồng Đồng vẫn cắn chặt răng bạc, đuổi theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui