“Khụ khụ...”
Vào lúc này, một tiếng ho đột nhiên vang lên.
Dương Hồng Anh sững sờ, phát hiện Trương Bác Vũ bên cạnh đang nhìn về phía cô, nháy mắt liên tục.
Lúc này, Dương Hồng Anh lập tức hiểu ra.
Dựa theo lời Trương Bác Vũ, sau khi đánh đàn không Trương Bác Vũ muốn tặng hoa cho Bạch Tố Y, thông qua đó muốn bày tỏ tình cảm của mình với Bạch Tố Y.
Ngay lập tức!
Dương Hồng Anh gật đầu rồi vẫy vẫy tay ra sau, lập tức có hai gã nhân viên mang một lẵng hoa to lớn đi tới.
Một trái tim được kết từ 999 đóa hoa hồng một cách khéo léo.
Hai nhân viên bước đến.
Xem cảnh này, Trương Bác Vũ cảm thấy rất vui sướng, 999 đóa hoa hồng làm quà tặng, còn được sư phụ Dương Hồng Anh chúc phúc, anh ta không tin Bạch Tổ Y sẽ thờ o voi anh ta.
Da da da
Nhìn thấy nhân viên mang 999 đóa hồng đang tiến đến, tâm trạng Trương Bác Vũ vô cùng hưng phần, nụ cười trên mặt ngày càng sâu,
Cho đến khi hoa hồng đến trước mật, trước những ảnh mắt tò mò của gia đình Bạch Tổ Y, anh ta chỉnh lại quần áo, như chuẩn bị làm điều gì đó.
Bạch Tổ Y, 999 đóa hồng này là dành cho cô." Dương Hồng Anh mìm cười nói với Bạch Tổ Y.
Cái gì?
Bạch Tố Y vô cùng ngạc nhiên khi nghe điều này.
Cô không ngờ cao thủ piano Dương Hồng Anh lại tặng hoa cho mình, cô che miệng đầy phan khích, vẻ mặt ngạc nhiên khó tin.
Nhìn thấy vẻ mặt đầy phẩn khich của Bạch Tố Y nụ cười trên mặt Trương Bác Vũ càng sâu han.
Anh ta nháy mắt với Dương Hồng Anh, ngụ ý rằng đã đến lúc anh ta bày tỏ tình cảm với Bạch Tố Y.
Dương Hồng Anh gật đầu, sau đó chỉ vào 999 đóa hoa hồng sau đó nói với nụ cười trên môi: "Cô Bạch Tổ Y, 999 đóa hoa này là dành cho cô, chúc cô và anh Lâm Thiệu Huy mãi mãi bên nhau, cùng nhau già đi." "Tôi phải nói rằng chồng cô là một trong những người đàn ông tốt nhất mà tôi từng gặp
Cái gì?
Sau khi Dương Hồng Anh nói.
Nụ cười trên mặt Trương Bác Vũ đóng băng ngay lập tức.
Anh ta không ngờ rằng Dương Hồng Anh không những không giúp anh ta bày tô tình cảm mà còn mượn hoa của anh để giúp Lâm Thiệu Huy xin lỗi Bạch Tổ Y, thế này là sao....
Một cỗ tức giận và ngột ngạt tràn ngập trái tim Trương Bác Vũ khiến cho anh ta phát điên lên.
Chỉ là!
Dương Hồng Anh nhận thấy Trương Bác Vũ đang tức giận, quay đầu lại nhìn chằm chằm anh ta, sau đó mỉa mai nói: “Anh Trương, mặc dù anh mời tôi với giá cao nhưng tôi hy vọng anh có thể hiểu cô Bạch là người đã có gia đình và chồng cô ấy tốt hơn anh gấp vạn lần."
"Cho nên tôi hy vọng anh có chừng mực.”
Nói xong, Dương Hồng Anh không nhìn ánh mắt như muốn ăn thịt người của Trương Bác Vũ, mỉm cười nhìn Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y, chậm rãi bước đi khỏi nhà hàng.
Oanh!
Dương Hồng Anh để lại câu nói kia như một gáo nước lạnh dội vào mặt Trương Bác Vũ.
Những khách hàng xung quanh cũng đã hiểu câu chuyện.
Biết Trương Bác Vũ muốn thể hiện tình cảm với Bạch Tố Y, lập tức trên mặt mọi người lộ ra vẻ trào phúng, xem thường: “Người này, đúng là đồ ngốc! Cô gái kia rõ ràng đã có chồng, hắn vẫn muốn tự rước lấy nhục.”
“Đúng vậy, hơn nữa chồng người ta là anh Lâm, ưu tú biết chừng nào như vậy mới xứng với cô gái xinh đẹp này, còn anh ta chỉ là tên nhà giàu thích khoe khoang.”
"Ha ha...!đem một tảng đá ném vào chân mình, đúng là đồ ngốc.”
Tiếng chế giễu không ngừng tát vào mặt Trương Bác Vũ làm cho anh ta cảm thấy xấu hổ, phát điên lên.
Anh ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, Dương Hồng Anh người mà anh ta dùng rất nhiều tiền để mời đến lại sắp xếp chơi anh ta một vố.
Anh ta càng không nghĩ đến, không gian anh ta tỉ mỉ sắp xếp để tỏ tình lại biến thành nơi Lâm Thiệu Huy thể hiện tình cảm..