“Ầm!”
Câu nói này làm cho khuôn mặt bầm tím của Đoạn Thuần nháy mắt biến thành tái nhợt một mảnh.
Anh biết bối cảnh của Phương Y Thần không có đơn giản như mặt ngoài.
Sau lưng Nữ danh ca Châu Á này là một gia tộc trùm siêu to siêu khủng bố.
Đừng nói là Đoạn Thuần anh, cho dù cả Tập đoàn Long An ở trước mặt gia tộc sau lưng của Phương Y Thần đều giống như một loại bò sát, chịu không nổi một đòn.
"Tôi...!tôi đã biết!"
Mí mắt của Đoạn Thuần nhảy điên cuồng, chỉ có
thể kiên trì trả lời.
Nhìn thấy cảnh này, Lý Dung mới vừa lòng gật đầu, sau đó rời khỏi nhà họ Bạch.
Hít thở khó khăn!
Khi Lý Dung đi rồi, mọi người bên trong sân vẫn chưa hồi phục lại sau sự rung động vừa rồi.
Tặng vé VVIP!
Bạch Tổ Y chính là người bạn được coi trọng nhất!
Hai tin tức này thật sự phá vỡ tam quan của mọi người ở đây.
Mà Đoạn Thuần chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Thiệu Huy một cái: "Tên kia, cậu chờ đó!
Bạch Tổ Y là người bạn được Y Thần coi trọng nhất, nhưng cậu không phải!"
"Mối thù ngày hôm nay, cậu chủ tôi đây nhất định sẽ trả!”
Nói xong lời này, kế tiếp Đoạn Thuần mang theo vẻ mặt tức giận và rời đi.
Trương Vân Hằng ở bên cạnh thấy bóng dáng Đoạn Thuần rời đi thì cũng nhanh chân đuổi theo.
Mà Trương Bác Vũ ở lại nói với cả nhà của Bạch Tố Y: “Bác trai, bác gái, Bạch Tổ Y! Lúc nãy thật xin lỗi, cháu không nghĩ đến sẽ xảy ra loại chuyện thế này!"
"Bác yên tâm, cháu trở về nhất định sẽ khuyên cậu chủ một chút, cố gắng để cho cậu ấy buông tha Lâm Thiệu Huy!”
Tuy rằng Trương Bác Vũ khinh thường Lâm Thiệu Huy, thậm chí là ghen tị, nhưng anh ta biết dù sao Lâm Thiệu Huy cũng là người nhà của Bạch Tố Y, cho nên anh ta chỉ có thể hết sức khuyên bảo Đoạn Thuần buông tha Lâm Thiệu Huy.
Nghe thấy thế, trên mặt Bạch Tuấn Sơn và Thầm Ngọc Trân vui vẻ, lập tức nói: "Bác Vũ, vậy phiền cháu rồi! Mong cháu nhất định phải khuyên nhủ cậu Thuần đừng so đo với Lâm Thiệu Huy!”
"Thậm chí chúng ta có thể bồi thường cho cậu ấy, chỉ cầu xin cậu ấy không cần gây thêm phiền phức cho Lâm Thiệu Huy!” Dứt lời, Bạch Tuấn Sơn lấy hai chiếc vé VVIP trong tay của Bạch Tổ Y ra, sau đó đưa đến cho Trương Bác Vũ: "Đúng rồi, bác và bác gái của cháu đã lớn tuổi, cho nên sẽ không đi xem buổi biểu diễn, thật là lãng phí hai tấm vé này! Vậy cháu và Vân Hằng hãy thay thế hai bác mà đi đi!"
Lời này vừa được nói ra làm cho Trương Bác Vũ vui mừng như điên đến cực điểm.
Đây chính là chiếc vé VVIP! Từ lâu, bên ngoài đã nâng mức giá của nó lên đến hơn một trăm năm mươi nghìn đô.
Hiện tại, Bạch Tuấn Sơn lại đưa hai vé cho mình, nháy mắt Trương Bác Vũ kích động đến mức thân thể run rẩy.
"Cảm ơn bác trai, mong bác yên tâm, cháu nhất định sẽ khuyên nhủ cậu chủ!”
Nói xong, Trương Bác Vũ lập tức nhận hai chiếc vé đó và nhanh chóng tạm biệt rời khỏi.
Khi mọi người rời đi...
"Pặc pặc pặc!"
Ánh mắt Bạch Tuấn Sơn, Thẩm Ngọc Trân, Bạch
Tổ Y đều đồng loại nhìn về phía Lâm Thiệu Huy: “Ba, mẹ, vợ à! Các người nhìn con như vậy làm gì?" Vẻ mặt Lâm Thiệu Huy có hơi cứng đờ, rồi sau đó kiên trì nói: “Đó là do Đoạn Thuần muốn đánh chủ ý
lên vợ của con, thậm chí còn nhục nhã Bạch Tổ Y, đương nhiên con muốn dạy cho tên đó một bài học!” Lâm Thiệu Huy lập tức nghĩ đến ba người Bạch Tố NY đang trách cứ việc mình hành hung Đoạn Thuần.
Nhưng mà..
"Lâm Thiệu Huy, chúng ta không muốn hỏi chuyện này?"
"Đánh Đoạn Thuần, anh làm rất đúng!”
Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Tố Y tràn đầy tình cảm dịu dàng nhìn Lâm Thiệu Huy, lúc này mới phe phẩy vé vào cửa trong tay và nói: “Chúng ta muốn hỏi anh là hai tấm vé vào cửa này, còn có Phương Y Thần có quan hệ gì với anh không?"
"Rốt cuộc làm sao mà anh biết được thế?
Lời này vừa được nói ra, ba người nhà Bạch Tố Y chăm chú quan sát mỗi vẻ mặt của Lâm Thiệu Huy.
Dường như bọn họ rất muốn nhìn ra gì đó trên
mặt Lâm Thiệu Huy.
Nhưng bọn họ phải thất vọng rồi.
Lâm Thiệu Huy rất thản nhiên nhún vai, sau đó cười híp mắt nói: “Chuyện này không có quan hệ gì với anh, vừa nãy, anh cũng chỉ mạnh miệng mà thôi!"
Hơn nữa, khi đó trợ lý kia có nói Bạch Tố Y chính là người bạn được Phương Y Thần xem trọng nhất, khẳng định vợ anh mới chính là nguyên do!"
Hả?
Tuy rằng một câu này làm cho cả nhà Bạch Tố Y không quá tin tưởng, nhưng họ không thể không tin.
Dù sao, khi nãy trợ lý Dung kia chưa hề liếc mắt nhìn Lâm Thiệu Huy một cái, chị ấy vẫn một mực nhấn mạnh rằng người Phương Y Thần coi trọng chính là Bạch Tố Y.
"Kỳ lạ! Tại sao Phương Y Thần lại biết một người nhỏ bé như em..."
Vẻ mặt Bạch Tố Y nghi hoặc, dù có nghĩ như thế nào cũng không thông.
Mà bên cạnh cô, trên mặt Lâm Thiệu Huy lại hiện lên một vẻ chờ mong.
Anh cũng rất muốn biết, cô nhóc năm đó anh gặp mặt một lần kia bây giờ đã trưởng thành đến mức độ nào rồi..