Trên xe Rolls-Royce.
Sau khi thấy Huyết Lang dễ dàng giải quyết mọi thứ như vậy, lại còn đánh đến mức Khổng Sanh bị thương nặng, trái tim của quản gia Phó Minh Huy giống như muốn bật ra khỏi cổ họng.
Anh ta hào hứng hét vào điện thoại, nói với cậu chủ của mình: "Cậu chủ! Khổng Sanh tiêu đời rồi, ha ha ha, người tiếp theo sẽ là Phương Y Thần!”
Sau khi anh ta nói xong!
Bên kia đầu dây truyền đến hơi thở dồn dập và tiếng kêu đau đớn của người phụ nữ, tiếng kêu càng lúc càng trở nên hưng phấn.
Dường như cảm nhận được tình hình bên này, người thanh niên bên đầu dây điện thoại bắt đầu chạy nước rút.
"Mau.
tiếp tục nói cho tôi!” Người thanh niên có vẻ cao hứng, cầm điện thoại nói.
Tiếng kêu bên kia khiến cơ thể của quản gia Phó Minh Huy nóng bừng lên, anh ta nuốt nước bọt rồi nói: "Hình như Huyết Lang đang lấy tính mạng của Phương Y Thần ra uy hiếp Không Sanh!” "Ồ? hình như Phương Y Thần đang không đồng ý cái gì đó!" "Ha ha ha ...!cậu chủ, Huyết Lang đã ra tay rồi!"
Nói đến đây!
Trong giọng nói của quản gia Phó Minh Huy không thể che giấu được sự phấn khích: "Cậu chủ, Phương Y Thần chắc chắn sẽ chết, cổ của cô ta sắp bị móng vuốt của Huyết Lang xé nát..." Hử!
Hai chữ “xé nát" còn chưa nói hết thì lời nói của anh ta đột ngột dừng lại.
Dường như anh ta đã nhìn thấy một điều gì đó khó tin, và hoàn toàn quên mất việc mình đang làm.
Ô?
Điều này khiến người thanh niên ở đầu dây bên kia gần như phát điên.
Đối với anh ta mà nói, khoảnh khắc đầu của rời khỏi cổ cũng là lúc anh ta hoàn toàn lên đỉnh.
Nhưng anh ta không thể nghĩ rằng người quản gia của mình lại im lặng vào thời điểm quan trọng như vậy.
"Chết tiệt! Phó Minh Huy, cậu đang làm cái gì vậy? Tôi vẫn chưa lên đỉnh!"
Trong giọng nói của người thanh niên mang theo cơn giận thịnh nộ.
Câu nói này khiến cả người Phó Minh Huy run lên.
Nhưng mà!
Anh ta không quan tâm đến cơn thịnh nộ của cậu chủ trẻ tuổi của mình, thay vào đó anh ta nuốt nước bọt nói với đầu bên kia điện thoại bằng giọng chứa đầy sự nghi ngờ: “Cậu...!cậu chủ! Đã xảy ra chuyện rồi!"
Cái gì!
Sau khi nghe thấy những lời này, người thanh niên đầu dây bên kia lập tức dịu xuống.
Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó.
"Huyết Lang bị...!bắt rồi!”
Bum!
Sau khi Phó Minh Huy dứt lời, người thanh niên ở đầu dây bên kia đã hoàn toàn ủ rũ.
Anh ta run lên vì sợ hãi, ngay lập tức đờ đẫn nằm lên thân thể của người phụ nữ dưới thân mình rồi nói với giọng run rẩy: “Mở video!” “Phó Minh Huy, mẹ nó, mau mở video lên, để tôi xem xem có chuyện gì xảy ra!”
Nghe vậy, Phó Minh Huy không dám chậm trễ, nhanh chóng mở cuộc gọi video lên.
Đột nhiên đầu bên kia video truyền đến hình ảnh của một người thanh niên có đôi mất tam giác, anh ta trần truồng và đứng dậy dời khỏi cơ thể của người phụ nữ quyến rũ.
Dường như người phụ nữ quyến rũ đó vẫn chưa được thỏa mãn, thân hình người phụ nữ quyến rũ đó trông giống như một con rắn nước muốn cuốn lấy người đàn ông.
"Cút con mẹ mày đi!”
Trong lòng người thanh niên đang trào dâng cơn giận dữ, anh ta đá người phụ nữ quyến rũ ấy ra rồi quay đầu lại và chửi rủa Phó Minh Huy: "Có cái gì hay mà nhìn? Mau để tôi xem chuyện gì đã xảy ra!” “Vâng...!vâng! Cậu chủ!"
Trong video, Phó Minh Huy nhìn chằm chằm vào cơ thể quyến rũ của người phụ nữ trần truồng rồi lén nuốt một ngụm nước bọt.
Sau đó bật camera sau, và hướng về phía cửa của khách sạn.
Khi cảnh quay video được thay đổi, người thanh niên lập tức nhìn thấy những gì đang xảy ra trước cửa của khách sạn Hilton..