Mãnh Long Ngủ Quên


Mà trong khi hai người đang trò chuyện!
Lạch cạch!
Cánh cửa của phòng bao riêng, lại một lần nữa bị người kéo ra.
Mà sau đó mọi người chỉ thấy, ba người Bạch Chỉ Phàm, Lâm Thiên Quang và Thẩm Kiến, mỗi người dẫn theo bạn gái bước vào.

Chỉ là sắc mặt của bọn họ, khó coi một cách dị thường, giống như ăn phải cứt chó, lộ ra vẻ căm hận và buồn bực.
Cảnh tượng này, làm cho mọi người có chút sửng sốt.

"Ồ! Cậu Bạch, cậu Thẩm! Hai cậu làm sao vậy? Có ai đó đã đắc tội với hai cậu sao?"

Rất nhiều quan khách xung quanh sau khi nhìn thấy ba người này, không khỏi đi đến chào hỏi.

Chỉ là còn chưa đợi Bạch Chí Phàm và những người khác trả lời.
Liền nghe thấy, những vị khách từ phía sau đi vào, cười hỉ hả nói: "Ha ha ha...!Nói cho các người một tin tức vô cùng thú vị! Lúc nãy khi cậu Bạch, cậu Thẩm ba người bọn họ đến, ông chủ khách sạn Chu Thanh Sang vậy mà lại thu phí vào cửa của ba người họ!" "Mỗi người trả hết ba mươi nghìn đô!" "Không sai! Tôi tận mắt nhìn thấy, Chu Thanh Sang chặn cậu Bạch và những người khác lại! Cuối cùng ba người cậu Bạch không còn cách nào khác, chỉ có thể gọi người mang tiền mặt đến! Ha ha ha...”
Cái gì!
Lời này vừa được nói ra, toàn bộ phòng bao riêng xôn xao hẳn lên.
Lúc này mọi người mới hiểu được, tại sao vẻ mặt của ba người họ lại khó coi đến như vậy.

Mà điều làm mọi người càng tò mò là, tại sao ông chủ khách sạn Chu Thanh Sang, lại cổ ý thu phí vào cửa của ba người này.
Nhìn xung quanh mặt của người nào người nấy đều mang theo sự chế giễu, sắc mặt của ba người bọn Bạch Chí Phàm càng thêm u ám.
Bọn họ hung tợn trừng mắt nhìn hai người Lâm Thiệu Huy ngồi trong góc của phòng bao riêng, rồi mới chán chường tìm một góc nào đó, ngồi xuống.
Rất nhanh!
Khách khứa của buổi dạ hội, lần lượt đến.

Khi mọi người gần như đã có mặt đông đủ, thì nhạc trong phòng bao riêng bỗng chốc ngừng lại, mà giữa những tiếng reo hò của tất cả mọi người, người dẫn chương trình cầm lấy micro, đi đến vị trí trung tâm của phòng bao riêng: "Được rồi, mọi người yên tĩnh chút "Hôm nay, là ngày tụ họp của tất cả các bạn trẻ ưu tú của thành phố Nam Giang! Tại đây, trước tiên chúng tôi muốn gửi lời cảm ơn đến người đã tổ chức buổi tiệc lần này - Cậu Lãnh Bất Phàm!"
Lời nói của người dẫn chương trình chứa đầy sự nịnh hót.

Bốp bốp bốp!
Mà khi những lời này được nói ra, nhóm người ưu tú của thành phố Nam Giang đang đứng ở xung quanh, lập tức nhiệt liệt vỗ tay hoan hô.
Trên mặt của bọn họ, đều toát lên nụ cười nhiệt tình lấy lòng.
Thấy cảnh này!
Người dẫn chương trình vừa giơ tay lên, ngay lập tức, tiếng vỗ tay dần dần biến mất.
Lúc này anh ta mới nhìn về phía Lãnh Bất Phàm, cung kính nói: rồi! Tiếp theo, chúng tôi xin kính mời chủ nhân của bữa tiệc lần này, Cậu Lãnh Bất Phàm lên phát biểu đôi lời!" "Mọi người vỗ tay hoan nghênh nào!"
Bốp bốp bốp!
Ngay khi lời này vừa được nói ra, bên dưới lại lan nữa vang lên những tràng pháo tay như sấm dậy.

Khuôn mặt của mỗi một người trong đó, đều mang một giọng nói dày đặc lấy lòng, gọi tên của
Lãnh Bất Phàm.


"Cậu Lãnh Bất Phàm!” "Cậu Lãnh Bất Phàm!" "Cậu Lãnh Bất Phàm!”
Một màn này, hiển nhiên khiến cho Lãnh Bất Phàm vô cùng thỏa mãn lòng hư vinh.
Trên mặt của anh ta lộ ra vẻ cực kỳ kiêu ngạo, bước đến giữa sân khấu, vẫy tay với mọi người bên dưới, điều này càng làm cho tiếng reo hò ở phía dưới càng trở nên lớn hơn.

"Được rồi! Mọi người yên lặng nào!” Cả gương mặt của Lãnh Bất Phàm tràn ngập sự đắc ý, thẳng thắng nói: "Đầu tiên, cảm ơn tất cả mọi người đã đến tham dự buổi dạ hội do tôi tổ chức! Tất cả các bạn đều là tinh anh của thành phố Nam Giang, đặc biệt là cô Bạch Tổ Y, càng là tinh anh trong tinh anh, không chỉ là nữ Tổng giám đốc xinh đẹp nhất của thành phố Nam Giang, theo như tôi thấy, cô ấy còn là nữ Tổng giám đốc xinh đẹp nhất của thành phố Nam Lộc! "
Ön ào..
Lãnh Bất Phàm vừa lên sân khấu liền khen ngợi Bạch Tố Y, điều này khiến những người bên dưới,không ngừng reo hò,
Rõ ràng là đang tạo ra bầu không khí mập mờ cho Lãnh Bất Phàm và Bạch Tố Y..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận