Nhìn thấy thế, mọi người nhất thời sửng sốt.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chính xác thì chiến thần Long Hổ đã nói gì với Chu Uẩn mà lại làm cho anh ta nôn ra máu và ngất đi chứ?
Lúc này, Bạch Tổ Y khuôn mặt tái nhợt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tướng Huy đến chúc mừng họ sao? Điều này là không thể! Bọn họ thậm chí còn không biết Tướng Huy.
Hơn nữa, chiến thần Long Hổ không phải là cấp dưới của vua Huyết Ngục hay sao?
Ngay lập tức, cô hạ giọng hỏi Lâm Thiệu Huy: "Lâm Thiệu Huy, chuyện này có liên quan đến anh không?" Trực giác cho cô biết rằng tất cả những việc này đều do Lâm Thiệu Huy làm.
Lâm Thiệu Huy cười nhẹ, nhỏ giọng nói lại: "Đừng nói lung tung, bọn họ đang phối hợp với chúng ta diễn kịch đấy."
Diễn kịch sao?
Bạch Tổ Y bị dọa sợ đến mức suýt khóc: "Ý anh là giả làm Tướng Huy ư? Nếu chuyện này để Tướng Huy biết, chúng ta sẽ phải chịu tội chết."
Nhưng Lâm Thiệu Huy vẫn hờ hững cong môi nói: "Hiện tại chúng ta có vua Huyết Ngục làm chỗ dựa, tại sao phải sợ Tưởng Huy chứ?" "Anh...! hầy!" Bạch Tổ Y không biết nên nói gì, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng.
Rốt cuộc bọn họ đều là thuộc hạ của vua Huyết Ngục, ông ta sẽ vì bọn họ mà làm mất lòng Tướng Huy rạng ngời của An Nam hay sao?
Tại thời điểm này, chiến thần Long Hổ lại đột nhiên nhìn chằm chằm Yến Tử Sơn và
Lâm Thiên Quang: "Các người dám sỉ nhục cậu Thiệu Huy và cô Bạch Tổ Y sao...? Đáng chết!"
Nồng đậm sát khí, tự tiện bành trướng!
Phía sau hai vị chiến thần, hàng chục người ngắm súng chỉ thẳng hai người bọn họ.
Lâm Thiên Quang sợ hãi hét lên: "Các người muốn làm gì? Tôi nói cho các người biết, tôi là người phát ngôn của vua Huyết Ngục.
Ai dám giết tôi thì nhất định vua Huyết Ngục sẽ băm người đó!"
Mọi người đã biết chiến thần Long Hổ là thuộc hạ dưới trướng của vua Huyết Ngục.
Vì vậy, khi nghe thấy lời này, chiến thần Long Hổ lạnh lùng đi từng bước đến.
Cảnh tượng này trực tiếp khiến cho tất cả những người có mặt đều hoảng sợ.
Chiến thần Long Hổ muốn giết vua Huyết Ngục và người phát ngôn của ông ta sao?
Chuyện này thật là điên rồi! Bọn họ không có gan lớn như vậy!
Ở bên cạnh, Yến Tử Sơn tức giận thét lên: "Chiến thần Long Hồ, đừng quên ai đã cung cấp chi phí quân sự cho quân đội của ông trong những năm qua và đừng quên ảnh hưởng của nhà họ Nạp Lan của tôi trong quân đội! Ông dám vì hai người này mà giết tôi sao? Ông có tin nhà Nạp Lan sẽ giết sạch cả nhà các ông không?"
Chỉ là chiến thần Long Hổ tỏ ra khinh thường: "Nhà họ Nạp Lan là cái rắm gì!" "Cái gì!" Mọi người có mặt đều hoàn toàn bất ngờ.
Chiến thần Long Hồ dám nói nhà họ Nạp Lan quyền quý là cái rắm sao? Ông ta đúng là điên rồi! "Chiến thần Long Hổ, ngay cả nhà họ Nạp Lan của tôi đều không coi ra gì! ông cho rằng mình là Tướng Huy hay sao?"
Ngay lúc này, một tiếng gầm đột nhiên vang lên từ ngoài cửa.
Sau đó, mọi người cùng nhau rùng mình, hoảng sợ nhìn về phía giữa sân.
Không biết từ khi nào mà mười mấy người đã đứng đó giống như những bóng ma xuất hiện trong không khí vậy.
Cảnh tượng này trực tiếp khiến tất cả mọi người có mặt đều bùng nổ.
Những người này là người hay ma? Bọn họ xuất hiện âm thầm mà không ai hay biết gì cá.
"Mười...!mười mấy tông sư." Ông chủ Giang Thị run rẩy, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi rõ ràng.
Ngay khi những lời này phát ra, tất cả mọi người có mặt đều kinh hãi vô cùng.
Trong nháy mắt, hơn mười tông sư xuất hiện.
Với xuất thân như vậy thì chỉ có những quý tộc nhà họ Nạp Lan thôi.
Ngay lúc này, tất cả mọi người hai chân yếu ớt, đổ mồ hôi lạnh, trên trán không ngừng chảy mồ hôi.
Dòng họ giàu có kia thật sự đã đến đây rồi sao?
Bây giờ tất cả mọi người đều đang bò trên mặt đất, run rẩy dữ dội, so với khi đối mặt với chiến thần Long Hổ thì sợ hãi còn gấp mười lần chỉ vì đây là một dòng họ hoàng gia "đáng sợ" có lịch sử hàng nghìn năm và từng nắm giữ sự hưng thịnh của đất nước.
Người tài liên tiếp xuất hiện, công lao và sự nghiệp xán lạn.
Hiện nay, nắm giữ kinh tế là bốn dòng họ Tài Phú, cùng tập đoàn Lang Gia Vương, tập đoàn Thanh Hà và khu tướng quốc ở núi Long Hổ, gọi chung là tứ đại gia của An Nam.
Bọn họ đều nhúng tay và gây ảnh hưởng rất rộng đến khu vực chính, quân đội, chính trị và kinh doanh của cả đất nước.
Người có thực lực như vậy có thể dùng lời nói để thống trị sự sống của thành phố Nam Giang.
Mọi người khủng hoảng vô cùng.
Nhưng vào lúc này, Yến Tử Sơn ngây ngẩn cả người, quỳ xuống trước mặt một lão già tóc trắng, kích động hét lên: "Kính chào đại trưởng lão!".