Mãnh Long Thiên Y

Ông đây nhất định sẽ dùn tốc độ nhanh nhất, phá vỡ Nguyên Dương!

Đến lúc đó hắn muốn chơi ai thì chơi, ông trời cũng đừng hòng quản được hắn!

….

Ba ngày sau.

Vào bữa tiệc sinh nhật, nhà Thượng Quan bận đầu tắt mặt tối, tất cả mọi người đều bận bịu vì thiên kim duy nhất của nhà Thượng Quan. Nhưng Thượng Quan Nhược Hoa là nhân vật chính, lúc này lại đang ngồi trong phòng, chẳng có tí tinh thần nào.

Ánh mắt trống rỗng nhìn đám người đang tất bật bên ngoài, dường như tất cả những điều đó chẳng liên quan gì đến cô cả.

Anh Cảnh Thiên đã biến mất ba ngày rồi.

Trong ba ngày, cô đã gọi vô số cuộc điện thoại, nhưng lần nào cũng là Quả Nhi nghe máy, chỉ nói là hắn đang tiếp nhận trị liệu của thần y mặt quỷ, nhưng cụ thể khi nào xong thì không dám chắc, cũng không biết hôn nay có tới bữa tiệc sinh nhật của cô không nữa.

Không có anh Cảnh Thiên ở đây, Thượng Quan Nhược Hoa bỗng cảm thấy mọi chuyện đều chẳng có ý nghĩa gì.

Hạ Hầu Thanh ở bên cạnh bầu bạn, nhưng trong lòng lại thở dài.

“Nhược Hoa, cậu lấy lại tinh thần đi được không? Đừng có nghĩ tới cái tên Lý Cảnh Thiên kia nữa! Theo như tớ thấy, làm gì có thần y mặt quỷ nào chữa bệnh cho anh ta. Mỗi lần tới thời khắc mấu chốt thì anh ta đều không có mặt. Lần này nhất định là anh ta cố ý trốn rồi!”

“Không thể nào!” Thượng Quan Nhược Hoa như một con mèo xù lông, “Anh Cảnh Thiên không phải là người đàn ông không có trách nhiệm như vậy, hơn nữa, tại sao anh ấy phải trốn chứ?”

“Cái đó còn phải nói sao? Đương nhiên là vì cảm thấy tự ti rồi!” Một âm thanh lạnh lùng từ ngoài cửa truyền vào, Thượng Quan Nhược Minh mặc một bộ vest bước vào.

“Đã sớm nói với em rồi, hắn ta và nhà chúng ta không cùng đẳng cấp, địa vị. Khách khứa hôm nay tới đều là danh gia vọng tộc, một kẻ không tiền không địa vị như hắn, tới làm gì? Tới để tự rước nhục sao?”

Thượng Quan Nhược Hoa chau mày không vui, lần đầu tiên bày ra thái độ tiểu thư!

“Em không cho phép anh nói anh ấy như vậy! Anh Cảnh Thiên nhất định sẽ đến!”

Thượng Quan Nhược Minh thở dài: “Hắn có tới hay không anh không quan tâm, nhưng bây giờ em bắt buộc phải ra ngoài tiếp đón khách khứa cho anh! Em có biết có bao nhiêu thiếu gia của gia đình có máu mặt, đều tới vì em không. Bọn họ đều là những người theo đuổi em, cho dù là thân phận không bì được với nhà chúng ta, nhưng em cũng không được phép thất lễ.”

Sắc mặt Thượng Quan Nhược Hoa hơi lạnh lùng.

“Em còn lâu mới đi tiếp đón cái đám sâu gạo ấy, bọn họ nào có phải là vì em mà đến, rõ ràng là vì hai chữ ‘Thượng Quan’ mà đến đấy chứ!”

“Nhược Hoa!” Thượng Quan Nhược Minh rất ít khi dùng giọng điệu nghiêm khắc để nói chuyện với em gái.

“Những chuyện hoang đường mà em làm gần đây, cha đã rất bất mãn rồi. Nếu như hôm nay em lại làm ông ấy mất mặt, ông ấy sẽ làm gì Lý Cảnh Thiên, anh cũng không dám chắc đâu!”

Thượng Quan Nhược Hoa cắn chặt răng, còn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thỏa hiệp.

Trong phòng khách được bày trí tinh xảo, tất cả mọi người đều đang đợi nhân vật chính xuất hiện.

Thượng Quan Nhược Hoa mặc một bộ lễ phục màu hồng nhạt cao cấp được đặt thiết kế riêng, trên tóc cài một chiếc vương miện lấp lánh, chiếc giày thủy tinh lấp lánh khiến cả người trông càng giống một cô công chúa.

Tất cả mọi người trong hội trường đều hít vào một hơi!

Thiên kim nhà Thượng Quan, bản thân mang theo một loại khí chất cao quý, quả đúng là những cô gái bình thường không thể nào so sánh được.”

“Tiểu thư Thượng Quan, tôi là người của tập đoàn Trương Thị, cha tôi bảo tôi mang tới tặng cho cô một phần quà mừng.”

“Tập đoàn Triệu Thị chúc tiểu thư Thượng Quan sinh nhật vui vẻ!”

“Tiểu thư Thượng Quan, cô còn nhớ tôi không? Tôi là người nhà họ Trương, chúng ta từng gặp nhau một lần ở một buổi tiệc…”

Thượng Quan Nhược Hoa trong nháy mắt bị một đám đàn ông vây quanh, đều tranh nhau tặng quà lấy lòng cô.

Cảnh tượng này khiến Thượng Quan Nhược Hoa có chút không thích ứng được.

Phải biết rằng, trước đây, vì bệnh của cô, cho nên trước giờ đều chưa từng tổ chức tiệc sinh nhật. Lần này còn là vì anh Cảnh Thiên.

Không ngờ, người mà cô trông đợi nhất lại không xuất hiện…

“Tiểu thư Thượng Quan, có phải đang đợi tên nhà quê nào đó không?”

Giọng nói chua loét, lập tức khiến Thượng Quan Nhược Hoa phải nhíu mày!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui