Edit: An Ju
Từ mèo biến thành người, từ con trai biến thành em trai, Cố Hạo đỡ trán, quan hệ này hơi loạn rồi.
Thừa dịp mẹ Cố vào phòng nấu ăn, Cố Hạo kéo Meo Meo đến WC mật đàm.
“Thằng nhóc, cậu đang có ý định gì vậy? Đang yên đang lành nhận mẹ tôi làm mẹ nuôi làm gì vậy?”
Meo Meo vô tội chớp chớp mắt, “Mẹ anh thấy tôi đáng yêu thôi, mẹ tôi quanh năm không ở cạnh tôi, tôi khuyết thiếu tình thương của mẹ nên cũng muốn mẹ anh làm mẹ tôi (mẹ vợ).” Chân thành vẫy vẫy đuôi.
“…” Cố Hạo cau mày, tựa hồ đang suy nghĩ về độ hợp lý trong câu giải thích của Meo Meo.
Mà thôi, trước hết cứ dỗ cho con mèo yêu này vui rồi bàn lại sau, với lại thêm một em trai cũng không ít đi khối thịt nào, đợi Meo Meo khôi phục pháp lực biến ra cho hắn một nghìn mấy trăm vạn rồi nói.
Cố Hạo đáng thương đang bị con hổ nào đó nhìn chằm chằm vẫn còn đang mơ mộng mèo yêu báo ân chỉ xuất hiện trong ‘liêu trai chí dị’.
“Ăn ~ cơm ~ nào ~!” Mẹ Cố ra sức đập cửa WC, “Hai đứa đàn ông con trai chui vào WC cùng nhau làm cái gì! Đi tiểu mà cũng phải đi cùng nhau à?!”
“Khụ khụ, ra, ra ngay đây ạ.” Kéo lô tai mềm của Meo Meo kêu hăn đừng gây thêm rắc rối nữa, liền dẫn đứa ‘em trai’ mới này ra.
“Ăn thêm chút đi, con nhìn con gầy chưa kìa.” Trên bàn cơm, mẹ Cố nhất nhất gắp thức ăn cho Meo Meo, cái bát trước mặt Meo Meo đã bị chất thành một tòa núi nhỏ.
Cười ha ha nhìn Meo Meo mải miết ăn, mẹ Cố quay đầu đen mặt nói với Cố Hạo: “Con ở nhà hành hạ bạn cùng phòng thế nào vậy? Con xem Tiểu Miêu gầy như vậy, chậc chậc, gió thổi cái là gục rồi.
Sau này một ngày ba bữa của Tiểu Miêu con đều phải làm, phải đủ ba món mặn, một món rau, một canh đảm bảo dinh dưỡng, mẹ sẽ tùy lúc gọi điện thoại để kiểm tra!”
Meo Meo lời của mẹ Cố liền vui đến nở hoa, hả hê liếc mắt nhìn Cố Hạo, tay nghề của Tiểu Hạo ăn mãi cũng không chán, có lệnh của mẹ Cố, Tiểu Hạo chắc chắn sẽ không thường xuyên dùng mì ăn liền ứng phó qua loa.
Cố Hạo có khổ nói không ra lời, lúc trước chính là quá cưng chiều con mèo này rồi, hiện tại mèo biến thành người vừa lúc leo lên đầu hắn luôn.
Cũng được, nể mặt tiền* hắn sẽ cắn răng hầu hạ tiểu tổ tông này cho tốt.
*Ý là tiền mà Meo Meo ‘có khả năng’ sẽ biến ra cho Hạo Hạo đó các bác ạ =)))
“Được rồi, Tiểu Miêu, chòm sao của em là gì thế?”Em gái họ Cố xử lý xong đống sườn trước mắt liền hài lòng tựa ghế sau lưng bắt đầu câu chuyện.
Em hỏi cậu ta chòm sao làm sao cậu ta biết được, cậu ta là mèo yêu đó, không tin cái đó của phương Tây đâu!
“Em là Song Tử.” Meo Meo không suy nghĩ gì trả lời luôn, Cố Hạo thiếu chút phun miếng chân giò trong miệng ra ngoài.
Sao cậu lại biết cái thứ này?! Cố Hạo biểu lộ ra một loại biểu tình căng thẳng, nghiêm trọng* như đại ca Lý Thành Long.
*Gốc là 暴走漫画 : ‘rage’ tạm dịch là căng thẳng, nghiêm trọng.
Chi tiết xem tại: https://vi.wikipedia.org/wiki/Rage_comic
Tôi là yêu quái thời đại mới mà.
Meo Meo ra dấu bằng mắt với Cố Hạo.
“Tuyệt phối!” Cố Điềm Điềm vỗ bàn một cái khiến mẹ Cố lườm một cái, Điềm Điềm rút khăn giấy lau tay, “Anh già của chị là Thiên Bình, em là Song Tử, là trời sinh một đôi đó!” Vẻ mặt Cố Điềm Điềm hưng phấn, như thế đã phát hiện ra được bí mật gì đó vậy.
Vẻ mặt Meo Meo sùng bái nhìn em gái vợ, em gái vợ đúng là rất có mắt, rất hiểu lòng mình!
“Không dược, hai đứa nó bên nhau thì chẳng phải là niên hạ* hay sao.” Lần này người nói là mẹ Cố, mẹ Cố vừa đưa tay cầm lấy một cái móng heo gặm, vừa nghiêm túc phân tích.
*Bác nào xem đam mỹ nhiều chắc biết, niên hạ ở đây ám chỉ công nhỏ tuổi hơn thụ nhiều tuổi =))) Thậm chí đến mẹ và em gái của Hạo Hạo cũng chốt đóng đinh đóng cột Hạo Hạo là thụ, nhất định là thụ nha các bác.
Niên hạ cũng rất đáng yêu, mẹ vợ đại nhân! Meo Meo đua tay gắp một miếng chân giò cho mẹ Cố.
Lần này Cố Hạo thật sự ngã xuống khỏi ghế.
“Mẹ!!! Em gái!!!” Trước không nói vì sao tất cả mọi người đều nhận định hắn nhất định là thụ, tình cảnh một nhà vui vẻ hòa thuận thản nhiên thảo luận loại vấn đề này là có chuyện gì xảy ra vậy?!
“Mẹ bị em đồng hóa rồi.” Cố Điềm Điềm thè lưỡi với Cố Hạo cười gian trá, trải qua nỗ lực của em gái, cuối cùng mẹ Cố cũng hồi xuân bắt đầu thích xem BL, nỗ lực suốt mấy tháng cuối cùng cũng không uổng phí.
Hiện tại ở nhà em gái cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại xem ‘tình đồng nghiệp’ mà không cần đóng kín cửa xem lén mẹ nữa rồi.
“Nhất định là có chỗ nào đó xảy ra vấn đề.
Nhất đinh là như thế…” Cố Hạo ngồi xổm dưới chân bàn ôm đầu gối lẩm bẩm, những cảnh này đều không phải thật, thế giới bên ngoài thật đáng sợ, hắn phải về nhà trạch tiếp thôi…
Meo Meo cúi người xuống sờ đầu Cố Hạo một cái, Tiểu Hạo đừng sợ, anh thụ tôi công, chúng ta vừa vặn thích hợp.
Hết chương 19.2.