Edit: An Ju
Kim đồng hồ chỉ thẳng vào số 12, bốn người mệt lả sau khi xem ba bộ phim ma cũng bắt đầu nhìn thẳng vào vấn đề ngủ như thế nào.
“Hay là hai người ngủ dưới đất, tôi và A Kiệt ngủ trên giường nhé?” Vũ Mặc hất hất cằm về phía giường, hắn cũng không muốn ngủ dưới đất, dưới sàn cứng, nằm đau lưng lắm.
“Cậu còn dám nói?!” Cố Hạo không chịu yếu thế, kéo lại Meo Meo ở bên cạnh không kịp chạy, dương cằm lên, “Căn phòng này là của chúng tôi, hai người chạy đến ngang nhiên cướp ổ, lại còn mặt dày kêu chúng tôi ngủ dưới đất! Các người cút ra ngoài ngủ cho tôi!”
Meo Meo bị Cố Hạo bóp cằm rồi lắc với biên độ nhỏ, gật gật đầu,, chuột nhỏ nói quá hay! Chẳng phải là đang đuổi hai tên không biết xấu hổ, nương nhờ phòng trăng mật của người khác hay sao!
“Vậy không được… A Kiệt nhà tôi cũng không có da hổ như Meo Meo nhà các người, ngủ bên ngoài sẽ bị đông cứng mất.”
“Không thì hay là một người của mỗi bên ngủ trên giường?” Kỷ Á Kiệt suy tư một lúc, nêu ra một cái biện pháp chung sống hòa thuận, “Mặc Mặc và Cố Hạo ngủ trên giường, tôi và Meo Meo ngủ dưới đất?”
“Không được!” Meo Meo kiên quyết cự tuyệt.
“Không được!” Cố Hạo kiên quyết cự tuyệt.
Con chim Vũ Mặc vô liêm sỉ mới buổi chiều còn kêu gáo muốn ‘sàm sỡ’ Cố Hạo, tuy không thể xác định tên kia trước mặt Meo Meo có gan đè Cố Hạo thật không, nhưng sờ soạng, mò mẫm là chắc chắn, tuyệt đối không thể để cho tên kia thực hiện được!
“Hay là tôi và Meo Meo ngủ trên giường, chuột nhỏ và A Kiệt ngủ dưới đất?” Vũ Mặc tiếp lời.
“Không được!” Meo Meo quả quyết cự tuyệt, eo của chuột nhỏ nhà tôi còn phải để tôi lăn qua lăn lại, vì vậy không thể để hắn nằm dưới sàn được.
“Thế…Thế tôi cũng không biết, bốn người trực tiếp đánh mấy ván mạt chược đến hừng đông đi.” Bốn người bọn họ đều không thể xếp ai ngủ giường, thì không bằng trực tiếp thức suốt đêm luôn.
“Tôi có ý này…” Meo Meo suy nghĩ một hồi, nói: “Chúng tôi xin thêm với quản lý hai bộ chăn giường, tất cả mọi người ngủ dưới đất, sau đó đặt cái giường ở giữa, giải quyết xong.”
Giải quyết xong…
“Đồng ý!” Vũ Mặc hưng phấn nói.
“Đồng ý!” Kỷ Á Kiệt hưng phấn nói.
“…” Cố Hạo bình tĩnh, lẽ nào hắn là ngoại tộc?
Lúc bị cơ thể vững chắc của Meo Meo đặt ở dưới thân, Cố Hạo mới chân thật hối hận vừa không kiên định tỏ vẻ đồng ý ý kiến chơi mạt chược đến hừng đông của Vũ Mặc.
“Không phải anh đã đồng ý hôm nay sẽ không làm hay sao?!” Cố Hạo động đậy eo, cố sức kéo Meo Meo xuống dưới.
“Đã qua 12 giờ rồi, bảo bối.” Meo Meo mặt không đổi sắc tim không đập loạn cưỡng từ đoạt lý.
“Ở đây không có cách âm!” Cố Hạo nghiến răng nghiến lợi, phía bên kia cái giường còn có hai người khác, bây giờ làm thì chẳng phải là cho họ được hời sao!
Chụt chụt —– Meo Meo hôn lên hai má vì tức giận mà phiếm hồng của Cố Hạo, sau đó đưa môi đến bên tai của hắn nhỏ giọng nói: “Vậy em nhịn xuống đừng rên nhé.”
“Làm sao có thể… Ưm…” Meo Meo nói nhỏ đồng thời đưa hơi thở vào trong lỗ tai nhạy cảm của Cố Hạo, hơi ngứa, kích thích cơ thể phi thường nhạy cảm khiến Cố Hạo hơi rụt cổ.
Thừa lúc Cố Hạo không chú ý, tay Meo Meo lặng lẽ len lỏi vào trong áo choàng tắm của hắn.
Điểm đặc sắc của khách sạn này là suối nước nóng, nên áo choàng tắm cung cấp cho khách đều là loại chất liệu mềm mại, kiểu dáng thiết kế rộng.
Loại thiết kế này vừa đúng lợi cho con hổ háo ~ sắc kia.
Vì đã sớm quen thuộc từng chỗ nhạy cảm trên cơ thể Cố Hạo, Meo Meo trực tiếp kích thích bên trong bắp đùi Cố Hạo.
Bên trong bắp đùi Cố Hạo mọc một nốt ruồi đen, màu rất nhạt, nhưng mọc ở một chỗ trắng nọn lại nhạy cảm như thế này, trái lại lại sinh ra rất nhiều hàm ý.
Móng hổ ấn ấn xoa xoa khu vực nốt ruồi đen, rõ ràng ở rất gần chỗ đó, lại hết lần này tới lần khác “Ba lần qua cửa lại không vào”, gia tăng cảm giác kích thích.
Cố Hạo từ lâu ăn nhiều thành quen đối với tình ~ dục cũng sớm có chờ đợi cảm giác sung sướng ăn sâu đó, Meo Meo dùng phương pháp khiêu khích càng khiến cho hắn n*ng tình hơn là phương pháp trực tiếp đánh thẳng điểm yếu.
“Ưm…” Cố Hạo suýt nữa rên ra tiếng, nhưng một tia tỉnh táo cuối cùng trong đầu lại nói không thể để hai người bên cạnh được nghe đông cung sống, cứ thế cắn chặt môi dưới không để cho mình kêu ra tiếng.
Meo Meo thấy biểu tình chịu nhịn của Cố Hạo nghĩ có hơi thú vị, liền bày thêm càng nhiều công phu, muốn nhìn con chuột nhỏ kia có thể chịu đến mức nào.
“A Kiệt! Mau cởi mau cởi! Chúng ta không thể thua bọn hắn!” Phía bên kia giường bỗng vang lên tiếng khiêu khích của Vũ Mặc, “Hừ hừ, thử xem là A Kiệt nhà tôi lợi hại hay là con hổ nhà các người lợi hại!”
Nghe được lời nói của Vũ Mặc, Cố Hạo mặt mỏng ngây ngốc biến đỏ, đẩy Meo Meo ra, cắn răng nói: “Mau xuống dưới!”
Meo Meo bị Cố Hạo đuổi, nghĩ thầm lúc chúng ta đè nhau không biết bị hai người bọn họ nhìn thấy bao nhiêu lần rồi, hơn nữa xế chiều hôm nay em em người ta ân ái không phải rất chuyên tâm sao.
Hôn hôn lên môi Cố Hạo, nhỏ giọng nói: “Nghe thì nghe, dù gì bọn họ cũng không nhìn thấy.
Hơn nữa, em nhẫn tâm nhìn chồng em bại bởi con người Kỷ Á Kiệt kia à?”
“Ừ…Vậy cũng đúng.” Cố Hạo không còn dư lại nhiều tế bào não thầm chấp nhận không thể thua Kỷ Á Kiệt, hoàn toàn không nhận ra đây căn bản không phải trọng điểm! Lúc làm xong mới bừng tỉnh, sao phải so bì ân ái với người ta chứ! Đương nhiên, chờ lúc Cố Hạo nghĩ kỹ lại thì còn lâu.
Hết chương 41.1.