Edit: An Ju
Hổ Vương đã chơi đủ ở nhân gian ra lệnh một tiếng, cả nhà luống cuống chân tay bắt đầu dọn đồ quay về Hổ tộc.
“Meo Meo”, Cố Hạo đang thu thập hành lý bỗng nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm túc, đó chính là… “Em là một con người thì làm sao đến Hổ tộc của anh được?”.
Truyện Nữ Cường
Meo Meo đang bận rộn thu dọn hành lý liền đặt đồ trong tay xuống, đi tới ôm eo Cố Hạo, “Đừng lo, chỉ cần anh làm thêm một cái trận pháp, sau đó em đứng vào là được.”
Cố Hạo mở to hai mắt nhìn, nghiêm túc hỏi: “Là ‘Viu Đùng…’ một cái là bay tới, hay là ‘Bụp’ một cái là tới?”
“…” Meo Meo im lặng, sau đó dùng lực xoa đầu Cố Hạo, suy nghĩ của chuột nhỏ lại chạy xa rồi.
Tiện thể chuẩn bị hôn một cái, bắt được khuôn mặt cười tủm tỉm của Cố Hạo, Meo Meo đỡ trán, hắn thân là mèo lại bị một con chuột đùa giỡn giữa ban ngày.
“Cho em xem túi của anh.” Cố Hạo thấy túi Meo Meo bị xếp chặt đến sắp bung ra, nghi hoặc, cái tên này chỉ quay về Hổ tộc một chuyến cũng không có nhiều quần áo mang theo, sao lại nhiều đồ như vậy.
“Thôi, em bận thứ khác đi, đồ của anh anh tự thu thập được…” Thái độ che che giấu giấu của Meo Meo càng làm cho Cố Hạo sinh ra nghi ngờ, một phen kéo con mèo lớn nào đó đang che giấu túi ra, mở túi ra.
“…”
… … … … … … … … …
“Anh…!”
Mở khóa túi ra, bên trong đến một bộ quần áo cũng không có, đầy một túi đều là mấy đồ người lớn không thích hợp cho trẻ con.
Trong đó chỉ tính riêng bao cao su thôi đã đầy nửa túi, các loại mùi vị kỳ lạ có đủ, dương v*t giả loại xoắn, loại hạt cũng không ít.
“Anh muốn làm cái gì thế…!!!” Chuột nhỏ chỉ tay thẳng mặt mèo lớn mà đầu ngón tay run rẩy.
Meo Meo chột dạ lùi về sau một bước, “Lần này quay về phải chuẩn bị cho hôn lễ của chúng ta và thăm hỏi các bác cô chú họ hàng thân thích, có thể sẽ phải ở lại một thời gian mới quay về được, em biết đấy, chỗ kia của anh không giống với nhân gian, ở kia toàn là thiên nhiên tinh khiết… Nên không có nhiều đồ chơi như thế này…”
“Nhưng cũng không cần phải mang nhiều như vậy!” Cố Hạo lôi một đống bao cao su ném ra ngoài, nhiều bao như vậy thì phải làm đến năm nào tháng nào mới dùng hết được.
Chi bằng dành không gian ra cho mình để mang thêm nhiều đồ gia vị nấu ăn nữa, giúp cho Tú Khí giảm bớt chút áp lực.
“Đây là cái gì?! Lại còn có cả vị bò kho?!!!!!” Cố Hạo nhìn chằm chằm một hộp có vỏ ngoài trang trí món bò kho nhìn rất ngon mà phát rét.
“Đúng vậy, là khách sạn tình thú khuyến mại cho.
Anh nói với chủ khách sạn cần ba mươi hộp bao cao su, anh ta liền đề xuất cho anh mua loại vị mới này, đúng rồi, còn có vị chocolate Dove, em chắc chắn sẽ thích.”
“Hừ hừ…” Cố Hạo nheo đôi mắt chuột, mài móng vuốt chuẩn bị cào mèo.
“Thật đấy, thật mà”, Meo Meo bị hắn trừng đến chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, càng giải thích càng lạnh, “Ông chủ nói nếm vị sẽ giống như chocolate, càng nóng… càng ngon…”
Cố Hạo “bốp” một cái đập hộp xuống đất, dùng chân dùng hết sức nghiền nát hộp bao cao su, giống như đang đạp lên bộ phận nào đó của mèo lớn vậy.
Sau khi đạp bẹp, Cố Hạo nói một câu, “Nếu như anh dám đeo cái thứ này, em sẽ phạt anh một tháng không ăn cơm, chỉ cho ăn bao cao su!”
“…”
Hổ Vương và Tú Khí đang nhàn nhã xem TV trong phòng khách nghe thấy bên trong phòng truyền đến tiếng chuột nhỏ rống đến động trời, đồng loạt thở dài.
“Phụ vương, chồng anh trai lúc giận thật đáng sợ… Anh trai thật đáng thương…” Tú Khí nhai kẹo dâu, rất thông cảm cho tình cảnh của anh trai mình.
Hổ Vương xách gáy nó lên, đoạt lấy hộp kẹo để ra xa dạy dỗ: “Đừng ăn nhiều đường như vậy, răng sẽ hỏng mất.”
Dừng lại một chút rồi nói, “Nếu như sau này con có thể có khí thế với tên nhóc gấu đen kia như chồng anh con thì ta cũng yên lòng.
Chồng anh con có hung dữ hơn nữa cũng là gả cho Hổ tộc chúng ta làm Vương phi, nếu con không hung dữ hơn được thì sẽ phải gả đi làm Vương phi của gấu đen rồi.”
Tú Khí lắc lắc đuôi, lẩm bẩm: “Con không muốn hung dữ với A Hùng như vậy, A Hùng khá tốt đối với con.
Làm Vương phi Hắc Hùng tộc cũng tốt, bác gấu đen nói nếu con gả qua đó, bác ấy sẽ mua cho con thật nhiều kẹo dâu.”
Hổ Vương ngẩn người, nắm đuôi của Tú Khí trong tay, ra sức bóp, nặng nề thở dài một hơi, hiển nhiên đã bị tức đến không dừng được.
Con trai nhỏ còn chưa được gả ra ngoài đã đứng về phía người ngoài rồi, trai lớn không giữ được! Ngoài ra, cái tên gấu đen kia thậm chí còn cùng với con trai lừa bắt con trai nhà mình, chờ hắn về xem hắn sẽ tính sổ họ như thế nào!!!!
“Meo…” Tú Khí bị đau, ấm ức bĩu môi, nhưng nhìn thấy biểu cảm của phụ vương lại bắt đầu đáng sợ, cũng không dám lên tiếng nữa.
Khi về nhất định phải để cho mẫu hậu xem lại cho phụ vương, sao phản ứng thời kỳ mãn kinh lại nghiêm trọng như vậy…
Thu dọn xong xuôi, Cố Hạo và Meo Meo xách bao lớn bao nhỏ đi ra khỏi phòng.
Trải qua sự kiểm tra nghiêm ngặt của hắn, trên trăm loại sex toy đã bị hủy diệt, chỉ để cho Meo Meo cầm theo mấy hộp bao cao su trong túi.
Không gian túi còn trống đều được đặt các loại gia vị nấu ăn, ngày mà vị Vương phi tên Cố Hạo này dùng tài nghệ nấu nướng lấy được lòng toàn bộ Hổ tộc sắp tới rồi.
Nét mặt Meo Meo biểu hiện ra ngoài rất bình tĩnh, kỳ thực nội tâm đang gầm thét, sớm biết thế đã giấu một ít trong túi của cha rồi!!!
“Chuẩn bị xong chưa?” Hổ Vương cầm điều khiển tắt TV.
“Gần xong rồi ạ, con kiểm tra lại các thiết bị điện một chút xem tắt hết chưa nữa là được.” Cố Hạo gật đầu, đi kiểm tra lần cuối.
“Không cần, không gian ở Yêu giới và Nhân giới khác nhau, thời gian cũng không giống, lúc về thì đưa con về đúng lúc này là được.”
“0.0”
Một ánh sáng cam vàng hiện lên, Hổ Vương biến ra trường bào của hắn ở Yêu giới, trong nhà không gió nhưng ống tay áo vẫn bay, một đầu tóc cam vàng dài bay bay, cả người thoạt nhìn như một vị tiên.
“Đó là do linh lực tạo ra.” Meo Meo nhỏ giọng giải thích cho Cố Hạo.
Hổ Vương vung ống tay áo lên, trong phòng khách nhà Cố Hạo lập tức xuất hiện một dãy ký hiệu phiền phức hợp lại tạo thành vòng tròn.
“Đứng vào là được.” Hổ Vương thấp giọng nói.
Tú Khí dần đầu bước chân mèo vào, mới vừa tiến vào trong vòng tròn ký hiệu, toàn thân hắn đã được một ánh sáng tím bọc lại, ‘vụt’ một cái biến lớn, biến ra dáng vẻ của một thiếu niên.
“Cuối cùng cũng biến về được.” Tú Khí quệt mồm, có vẻ rất bất mãn phải ở trong dáng vẻ con mèo nhỏ một thời gian dài.
“Một khi bước vào trận pháp truyền tống thì tương đương với việc đã bước vào Hổ tộc ở Yêu giới, nên Tú Khí mới có thể thay đổi hình dáng.” Meo Meo tận chức tận trách làm người hướng dẫn cho Cố Hạo.
Cố Hạo mặt đầy thích thú nhìn pháp thuật xa lạ mà lại chân thực tồn tại, cuộc hành trình đến Hổ tộc này nhất định sẽ rất thú vị.
“Đi thôi.” Đầu ngón tay Meo Meo đâm nhẹ sau eo Cố Hạo, hai người cùng nhau tiến vào trận pháp.
Cũng bị ánh sáng màu cam bọc lại, Cố Hạo vươn tay lên nhìn, trong lúc đó xung quanh đầu ngón tay mình cũng hiện lên ánh sáng màu cam vàng.
Lúc tiến vào trận pháp, thân thể cũng không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, trái lại còn thấy thư thái và thoải mái, có một loại cảm giác nhẹ nhõm chưa từng có.
“Kỳ thực trận pháp này rất lạnh bởi vì phải xuyên qua khe giao giới giữa Nhân và Yêu nhưng phụ vương vì suy nghĩ cho em và Tú Khí, cố ý bỏ thêm pháp thuật hỏa diễm ở trong trận pháp nên mới không cảm thấy khó chịu.”
“Hóa ra là thế, cảm ơn cha…” Cố Hạo từ đáy lòng cảm tạ sự chu đáo của Hổ Vương.
“Đi thôi”, Hổ Vương cũng bước vào trong vòng tròn, vòng tròn không lớn, ba người trưởng thành thêm một thiếu niên đứng vừa vặn.
Nhưng lúc đóng trận để truyền tống, mấy người trong trận đột nhiên cảm giác hơi chật.
“HI~ bác hổ, chuột, Meo Meo và nhóc ngốc.”
Trận pháp vừa triển khai, cảnh tượng xung quanh trở nên mờ ảo.
Chỉ có điều mấy người bị chen đến mặt dán mặt oán than dậy đất.
Không cần phải nói, cái tiếng nói muốn ăn đánh này chính là của con chim Khổng Tước nhà bên.
“Hai, người, sao, lại, tới, đây?!” Meo Meo gần như là cắn răng nghiến lợi đặt câu hỏi.
“Cho A Kiệt nhà con đi nhờ, bác hổ sẽ không để tâm đúng không?” Vũ Mặc lấy lòng nhìn Hổ Vương, gương mặt gần như sắp dán lên.
Hổ Vương vốn nóng tính sẽ phải rất tức giận, ai ngờ hắn chỉ gật đầu, ngầm cho phép hành vi ké chuyến của Vũ Mặc và Kỷ Á Kiệt.
“Anh dám quay về Yêu giới sao?” Cố Hạo kinh dị nói, không phải Khổng Tước Vương lên tiếng không nhận đứa con trai này sao, còn dùng đến cả thiên lôi cơ mà.
“Nàng dâu xấu xí muốn gặp cha mẹ chồng.” Vũ Mặc không tim không phổi cười, chuyển hướng sang Kỷ Á Kiệt.
Hổ Vương vỗ vai hắn, nói: “Sau khi đến nơi thì ở Hổ tộc trước, phụ vương con ở bên kia ta sẽ qua cầu tình.
Dù sao cũng là con trai ruột, nào có người cha nào ác như vậy..”
Vũ Mặc và Meo Meo là chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, hai người hôm nay chơi mệt liền cùng nhau ở Hổ tộc, ngày mai không vui lại cùng chạy sang Khổng Tước tộc gây sự.
Hổ Vương cũng là nhìn hai đứa nhóc này lớn lên, cho tới bây giờ cũng đã coi Vũ Mặc là nửa con trai rồi, đứa con này bị cái lão bảo thủ kia dùng thiên lôi đánh dưới cơn nóng giận đã khiến hắn đau lòng không thôi.
Gay thì gay thôi, hai đứa con trai của hắn đều gay rồi, lão bảo thủ kia còn có gì mà không nghĩ thông được.
“Vâng… Cảm ơn bác.” Vũ Mặc cảm ơn Hổ Vương, ôm chặt cánh tay Kỷ Á Kiệt.
Hết chương 48.