Phụ mẫu Seven mời Tân U cùng Seven quay về nơi bọn họ ở lại một bữa, trước khi đi, Seven lặng lẽ đem bình Hồng Tửu Quán đến giao cho Tiểu Văn, nói cho nàng trước khi hành động có thể uống chút rượu để tăng thêm can đảm, sẽ không hội xấu hổ như vậy, thế nhưng tuyệt đối không được uống quá nhiều, Tiểu Văn khẩn trương cầm lấy cái bình rồi gật đầu, tâm trạng nhanh chóng hưng phấn, đêm nay nhất định phải nắm lấy cơ hội ăn tươi Giai Giai!
Tiểu Văn trước tiên dấu bình rượu đi, chờ nàng cùng Lý Giai hai người cơm nước xong, khi Lý Giai thu dọn bát thì Tiểu Văn len lén vụng trộm uống một ngụm rượu, cau mày bỉu môi, thật là khó uống, nhưng vì kế hoạch to lớn ăn tươi Giai Giai, khó khăn cũng phải kiên trì, vì thế nàng liền ừng ực, ừng ực uống vài ngụm lớn, sau đó liếm môi sờ sờ ngực, cũng không cảm giác lá gan lớn hơn a, vẫn là hơi sợ, có đúng hay không còn chưa đủ, Tiểu Văn lại ngửa cổ, uống thêm rất nhiều, sau đó đem cái bình đi giấu thật tốt, ngồi ở ghế sô pha đợi Giai Giai đi ra, vừa chờ vừa nghĩ, nhất định phải ăn tươi Giai Giai! Phải ăn tươi nàng! Đầu óc bắt đầu từ từ phát nhiệt, có chút mơ mơ hồ hồ ngồi không vững, Tiểu Văn còn đang cúi đầu nhỏ nhỏ giọng nói "Ăn tươi Giai Giai, ăn tươi Giai Giai."
Lý Giai từ phòng bếp đi ra, thấy Tiểu Văn ngồi ở ghế sô pha lắc lư lắc lư, cho rằng là nàng mệt, nhanh chóng đến phòng tắm mở nước ra, sau đó cầm áo ngủ rồi ôm Tiểu Văn vào trng, kết quả nàng chợt nghe Tiểu Văn đang lầm bầm cái gì đó, nàng liền để sát tai vào nghe mới minh bạch, nguyên lai tiểu ngốc nghếch này nói muốn ăn tươi mình, thế nào vẫn còn nghe được mùi rượu, Lý Giai cười cười, tưởng tự mình cảm giác sai, ôm Tiểu Văn ngồi vào bồn tắm lớn, lúc này Tiểu Văn đột nhiên xoay thân, nằm úp sấp trên cổ Lý Giai, "hự" hung hăng cắn một cái, Lý Giai đau, hít một hơi lấy tay nhẹ nhàng đâm đâm đằng sau ót Tiểu Văn, tức giận nói "Ngươi một tiểu bại hoại, thật đúng là muốn cắn ta a!"
Tiểu Văn còn ngốc ngốc cười cười, có chút nói ngọng, "Hắc hắc! Còn muốn ăn!" Nói xong lại hé miệng muốn cắn, Lý Giai sợ đến nhanh chóng đem nàng đè lại, cẩn thận nhìn Tiểu Văn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vẫn còn "hắc hắc" cười ngây ngô, Lý Giai đến gần hít lấy miệng Tiểu Văn, thật là có vị rượu.
Phỏng chừng lại là Seven quái quỷ kia, vừa nãy khi làm cơm thì có thấy Tiểu Văn cùng Seven lén lút không biết làm cái gì, không nghĩ tới Seven lại cấp Tiểu Văn uống rượu, Lý Giai tức giận đến ở trong lòng âm thầm mắng "Seven chết tiệt, ngươi sớm muộn cũng bị Tân tỷ tỷ ăn sạch sẽ!"
Trong phòng tắm, Tiểu Văn lộn xộn nhào đến trên người Lý Giai cắn nàng, vẫn còn chơi đùa cười ha hả, Tiểu Văn trái lại cười đến mức vô cùng hài lòng, Lý Giai cũng dở khóc dở cười, tiểu ngốc nghếch này cắn cũng không nhẹ, như thế này đùa thêm nữa, xem ra tự mình đúng là sẽ bị nàng ăn mất, hoàn toàn đúng ý nghĩa hai chữ ăn tươi.
Lý Giai chỉ có thể qua loa tẩy rửa đem nàng chuẩn bị quay lại giường ngủ, chờ khi thu dọn phòng tắm hoàn hết, trở lại giường nhìn, Tiểu Văn đã chìm vào giấc ngủ, cho dù ngủ nhưng miệng vẫn còn khẽ lầm bầm, "Ăn tươi...!Ăn tươi." Trên mặt lộ ra sắc mặt mỉm cười ngọt ngào.
Lý Giai biểu tình bất đắc dĩ cấp Tiểu Văn một cái mền tốt, ở trên mặt nàng nhẹ nhàng hôn một cái, sau đó xoay người rời khỏi phòng, xin nghỉ lâu như vậy, trong công ty còn nhiều việc đang chồng chất, nàng còn phải hảo hảo quen thuộc những tư liệu mà Seven đặc biệt cần đến, ngày mai sẽ chính thức trở lại đi làm.
****************
"Tiểu U a, mau nếm thử cái này, ta mấy ngày trước mới theo một bằng hữu của ta học a, là thịt bò đông lạnh, ngươi xem làm có ngon không?" Mẹ Seven nhiệt tình cấp cho Tân U một miếng, nhìn Tân U ăn, mong chờ ý kiến của nàng, Tân U cười nói "Dạ! Thực sự ăn ngon, mẹ, ngươi là làm như thế nào? Dạy ta, ta sau này quay về cũng thử làm."
"Được, ta nhớ sách dạy nấu ăn, còn có chút món ăn hôm nay chưa kịp làm, đợi lát nữa hai chúng ta nghiên cứu thêm.."
"Mẹ!" Seven không vui bỉu môi, "Ngươi thế nào không để ta ăn, ta cũng là nữ nhi của ngươi a!" Mẹ Seven cười ha hả nói, "hiện tại a, ta yêu thích Tiểu U hơn ngươi nhiều, ngươi chịu khó ngồi đợi đi thôi!"
"Mẹ!" Seven tức giận đến giậm chân giậm cẳng, người một nhà tất cả đều nở nụ cười, bố Seven vội vàng gắp một miếng đồ ăn đặt vào bát nàng, "Đây, mẹ ngươi không thương ngươi, ba ba thương ngươi, ta cho ngươi một miếng."
"Ngươi đều lớn như thế, vẫn còn giống như một tiểu hài tử, thật là vất vả cho Tiểu U có thể cùng ngươi tiếp tục, nếu như là ta, sớm đem ngươi đá đi để tìm người khác." Mẹ Seven tiếp tục đả kích nàng, hài tử này từ nhỏ đã bị bọn họ làm hư, mặc dù bên ngoài công việc đều rất hiểu chuyện, nhưng thực ra ở nhà lại vô cùng thất thường, chính là từ khi gặp được Tân U, mẹ Seven liền nhận ra Seven trở nên hiểu chuyện rất nhiều, hơn nữa phi thường sợ hãi Tân U, đại khái chính là trong truyền thuyết hay nói "thê quản nghiêm", điểm này cũng làm phụ mẫu Seven hài lòng rất nhiều, rốt cuộc cũng có người giúp bọn họ quản giáo nữ nhi.
Tân U nghe xong cười cười, phi thường tán thành nói, "Đúng, mẹ, ta cũng hiểu được ta hẳn là nên đá nàng đi để tìm người khác, ngươi có hay không chọn một người thích hợp, giúp ta nhìn xem đi a."
Seven cắn răng nhìn mẹ nàng cùng Tân U, được, các ngươi hai người cùng nhau chọc giận ta, con cọp không phát huy thì các ngươi cho ta là Hello Kitty.
Lão mụ đúng là không có biện pháp, chính là đem tự mình thành con rùa, cũng chỉ có thể im lặng mà nghe, nhưng đây là Tân U a, hừ! Seven lãnh tiếu, ta cho ngươi cả một đời cũng không dám đi tìm kẻ khác! Kỳ thực Seven thông thường chỉ có tại trên giường đối mặt với Tân U thì mới dám có loại tự tin này, khi xuống giường, Seven vẫn chính là một kẻ thê nô đích đáng.
Sáng sớm hôm sau, Lý Giai xuống lầu, không nghĩ tới Seven lại đặc biệt sáng sớm lái xe quay về tiếp nàng đi làm, nàng ngồi vào trong xe, vẫn chưa kịp nói lời cảm tạ, Seven lại hỏi "Ngươi trên cổ làm sao vậy a?" Không nhắc tới thì tốt rồi, nhắc tới Lý Giai lại hỏa khí bốc lên, đối với Seven lòng cảm tạ hoàn toàn biến mất, chính là tối hôm qua nàng cấp Tiểu Văn uống cái gì đó là rượu, khiến cho Tiểu Văn ngủ mà đêm khuya chợt tỉnh lại, vẫn còn mơ mơ màng màng "hự" cắn nàng một cái đau đến mức Lý Giai thiếu chút nhảy dựng lên, rủa mắng Seven chết tiệt không biết cấp cho Tiểu Văn uống bao nhiêu rượu, lại có thể say thành thế này! Thấy Lý Giai sắc mặt bất hảo, Seven nghĩ thầm, sẽ không phải là ngày hôm qua cái tiểu ngu ngốc kia đã đem sự tình đập bể hết rồi chứ a.
"Seven, ngày hôm qua có đúng hay không ngươi cấp Tiểu Văn uống rượu?" Lý Giai nhìn chằm chằm Seven.
Ách.
Seven sờ sờ cái mũi, cười hì hì nói "Ngươi trước tiên nói cho ta biết trên cổ ngươi là chuyện gì xảy ra a?"
"Hảo..." Lý Giai tức giận đến gật đầu mạnh bạo, "Đây là bị Tiểu Văn cắn, nàng hôm qua say đến nổi điên cắn."
"HẢ!" Seven thiếu chút cười ha hả, vội vàng xua tay nói "Ta không có nàng uống rượu, ta tuyệt đối không cho nàng uống rượu."
"Kia nàng liều mạng cất giấu rượu trong bình là chuyện gì a?"
"Cái đó...!Ách...!Kỳ thực là ta muốn uống, ta lúc đi vào đã quên, ta cũng không biết thế nào bị Tiểu Văn nhà ngươi phát hiện thấy, ngươi xem, nàng thật sự là không nghe lời, thế nào lại có thể vụng trộm uống rượu chứ, ngươi phải dạy nàng a." Seven đem mọi trách nhiệm phủi không còn một mảnh, mặt dày, nói khoác mà không biết ngượng.
Hảo, hảo, Lý Giai nhìn Seven, cười đến mức quái dị, cười đến Seven trong lòng cảm thấy sợ hãi, đừng trưởng Lý Giai là đối tượng dễ khi dễ, con thỏ con nóng nảy còn có thể cắn người đấy a, huống chi Lý Giai căn bản cùng thỏ con không cùng một cấp bậc, Tiểu Văn mới là thỏ con..