Manh Thê Khó Dỗ, Thủ Tịch Cưng Chiều Vợ Ngọt Ngào

Ý Ý sáng sớm bị đồng hồ báo thức đánh thức, ánh mắt đều chưa có mở, thân thể hoàn toàn dựa vào thói quen lảo đảo đi vào phòng tắm, thoáng nhìn qua gương thấy mắt mình sưng tấy, nhất thời sợ tới mức hoàn toàn tỉnh giấc.

Cô sửng sốt, chạy đến cái ghế đẩu nhỏ, bước lên nó, trèo thẳng lên bệ rửa, và ngồi hẳng xuống bồn rửa, nhìn vào gương một cách cẩn thận.

Đôi mắt sưng lên, có quầng thâm đậm ở dưới mí mắt. Khuôn mặt nhợt nhạt giống như ma., một chút tinh thần khí đều không có.

Tối hôm qua rõ ràng không khóc lâu a.

Thật sự không khóc lâu mà......

Cũng chỉ một chút thôi.

Người làm cho cô thương tâm như vậy, nửa điểm quan hệ đều không có, cô cư nhiên tức giận vì thái độ hờ hững của Nam Cảnh Thâm, còn ghen hắn thân mật cùng người phụ nữ khác.

Điều này thực sự vô đạo đức......

Ý Ý ở trong phòng tắm nửa giờ, lại lấy một ít kem, bôi kem mắt rồi xuống nhà ăn sáng.

Hồ bá và Tiểu Quỳ kỳ quái nhìn cô, hỏi:

- Phu nhân, mắt không thoải mái sao?

- Ân...... có chút bị sưng.

- Sưng phải không, tôi đi phòng bếp lấy cái trứng luộc cho ngài lăn.

Ý Ý mê mang quay đầu, nói lắp:

- Có hữu hiệu không?

- Có, nóng nóng, lăn một chút có thể tiêu sưng.

Tiểu Quỳ nói xong liền vào phòng bếp.

Hồ bá còn ở một bên, ông đương nhiên biết mắt Ý Ý vì sao sưng, cũng cũng không nói, ông phân phó người hầu đem đồ ăn vặt sáng sớm đi mua sắp xếp trong rổ, để trên bàn cơm.

- Phu nhân, đồ ăn vặt này đều là của cô.

Ý Ý choáng váng, hai rổ lớn a, mỗi rổ rộng như một cánh tay, cô quả thực không thể tin được.

- Đều là của tôi hết à?

- Vâng, đều là của cô.

Hồ bá đem đồ ăn vặt hướng cô đẩy một ít.

- Tứ gia nói, cô gần đây rất ngoan, hôm nay cô muốn ăn bao nhiêu đồ ăn vặt cũng được, không đủ tôi lại đi mua.

- Cái này...... Đều là tôi, của tôi......

Trời ạ, quả thực không thể tưởng tượng nổi, ngẫu nhiên Ý Ý đang thèm ăn, lúc mua đồ ăn vặt đều phải cẩn thận giấu diếm, lại vẫn là bị lục ra mấy lần, Tứ gia mà phát hiện cô ăn đồ ăn vặt, sẽ bắt cô chép tự điển, chữ to chữ nhỏ, còn có chú giải đều phải chép lại toàn bộ, mà cũng không cho cô nghỉ ngơi, mãi cho đến khi cô nhận sai mới thôi.

Sau lại cô thông minh lên, nếu bị phát hiện, thì lập tức nhận sai.

Chính là Tứ gia cũng không dễ bị lừa, hắn chỉ đơn giản là quy định số lượng trang, phải chép hết mới cho qua ải.

Sau này, cô làm sao còn dám đem đồ ăn vặt vào trong nhà, hoặc là mua rồi chạy tới chỗ Tống Khải Nhân cùng ăn với cô, ăn xong rồi còn phải đánh răng, hoặc là trực tiếp ở chỗ ghế trong siêu thị, ngẫm lại đợt đông kia, cô muốn ăn gói thịt, gói to vừa mở ra, xúc xích cũng đã đông lạnh thành đá, không thể nếm được mùi vị.

Hiện tại nhiều đồ ăn vặt như vậy ở trước mặt, Ý Ý quả thực cao hứng vô cùng, ánh mắt sáng ngời, hướng Hồ bá nhếch miệng nói:

- Tôi có thể ăn toàn bộ sao?

- Có thể.

- Tôi muốn có thể ăn được nhiều thì thật tốt, buổi tối về nhà, ở trên giường còn có thể ăn sao?

Vẻ mặt Hồ bá hiền lành.

- Đương nhiên có thể.

- Oa ——

Loại chuyện tốt này, so với nhặt được vàng còn cao hứng hơn.

Miệng cô rất nhanh chảy ra nước miếng, ghé vào đồ ăn vặt, bắt đầu được một tấc lại muốn tiến một thước:

- Tôi đây có thể thay bữa sáng bằng mấy đồ ăn này không, ăn đến ăn no.

- Đây là không được, bữa sáng vẫn phải ăn no.

Quả nhiên a......

Đối với sự khoan dung của cô, vẫn còn một điểm mấu chốt.

Vừa mới thật vất vả vui vẻ một chút, hiện tại lại không vui, cái miệng nhỏ nhắn bẹt ra, nhìn một túi khoai chiên liền thở dài.

Bộ dáng bướng bỉnh, đem Hồ bá làm cho tức cười, ông thả một chén cháo để trước mặt Ý Ý, kiên nhẫn nói:

- Buổi sáng ăn đồ ăn vặt đối với dạ dày không tốt, nói thế nào, vẫn là ăn chút cháo cùng bánh bao, trước lót qua dạ dày, nếu ăn xong bữa sáng vẫn muốn ăn đồ ăn vặt, tùy cô ăn nhiều ít đều có thể.

Hai tròng mắt cô sáng ngời, được tiện nghi còn khoe mã.

- Vậy ăn một chén cháo, hai cái tiểu bánh bao thịt.

- Có thể, đều có thể.

Đây là bữa sáng đáng nhớ nhất của Ý Ý kể từ khi vào sống trong biệt thự này. Lúc Bạc Tư chở cô đi làm, cô còn không bỏ được hai bao khoai tây chiên, trực tiếp mở một bao, ở ghế phụ ăn no nê.

Nếu mỗi ngày đều có thể như vậy, kia quả thực hạnh phúc muốn chết.

......

Hôm nay chỉ ở công ty có buổi sáng, buổi chiều nghỉ, buổi tối ở khách sạn Khải Duyệt tham gia cuộc họp nửa năm.

Ý Ý ăn cơm trưa, trực tiếp đánh xe đi đến nhà Tống Khải Nhân chọn lễ phục, thuận tiện nhờ Tống Khải Nhân trang điểm cho cô để không quá câu dẫn người chú ý nhưng vẫn trang nhã trong những buổi như vậy.

Cô vừa mới vào công ty, có thể tham dự cuộc hội nửa năm, không có tư cách xin phép, nhưng cũng không nghĩ làm cho người ta chú ý tới mình.

Cho nên vừa đến hội trường, Ý Ý cố ý chọn vị trí, đèn chiếu vào bên này cũng hơi tối một chút, dù sao cũng chỉ có hai ba giờ, chút xíu là xong.

- Các người xem, cô gái kia mặc thiết kế Cucci năm ngoái, vẫn màu xám, kết cấu của chiếc váy này rất dày, nhìn giống như mặc một mảnh vải lanh trên mình.

Ý Ý vừa mới cắn miếng bánh ngọt, chợt nghe thấy giọng nữ không tốt.

Cô tự giác cúi đầu, am hiểu sâu về thị phi chốn phụ nữ, thời điểm này vẫn là đừng quá tò mò là tốt.

Cũng không biết người nào xui xẻo, bị đám phụ nữ trong công ty này bát quái.

- Trên tay ngay cả trang sức đều không có, nha, tôi nhìn lầm rồi, có một sợi dây chuyền mỏng trên cổ, mặt dây chuyền rất nhỏ, chưa đến một nửa móng tay, cổ tay trống không, không đeo vòng tay, cũng nên đeo đồng hồ a.

- Xuy, trang điểm như thế này, mệt cô ta có dũng khí đến đây.

- Đừng nói như vậy, cô ta chính là được Nam phó tổng bảo hộ, nói không chừng bộ đồ trên người, chắc phải cố hết sức mới có.

- Cô ta cũng chỉ xứng như vậy thôi, cô nói Nam phó tổng là ai? Có một vị chính là có vợ a, nga, không đúng, còn vị kia cũng có bạn gái a, là ngôi sao đại danh đỉnh đỉnh kia đấy.

Ý Ý căn bản không muốn nghe, nhưng này những người này ngồi ở bên cạnh cô, không biết nguyên nhân nào, vẫn là tới sớm, hiện trường yên tĩnh, cô cư nhiên một chữ không bỏ sót.

Nhịn không được ở trong lòng ai thán, bị các cô đàm luận như vậy, lúc này phỏng chừng hận không thể tìm chỗ yên tĩnh mà đi.

Cô bĩu môi, nhìn thấy miếng bánh quy phô mai từ trong đĩa thức ăn, cắn một miếng.

- Trời ạ, cô ta cư nhiên còn ăn bánh bích quy, loại bánh quy này hàm đường lượng siêu cấp cao, tôi một tháng cũng không dám ăn nửa miếng, cô ta cư nhiên toàn bộ ăn, không sợ bị béo thành heo a, vốn dáng người không tốt, buồn cười chết tôi.

Ý Ý cứng đờ.

Ngừng lại một chút, quay đầu lại nhìn.

Bốn năm vị chân dài, nhìn thật tao nhã, kì thực lại đang nói thị phi về người ta, gương mặt mỗi người đều thực xa lạ, duy chỉ có một vị, Ý Ý lại nhận ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui