Sẽ chứng kiến tình yêu đích thực hay lộ nguyên hình?
.
"Khụ."
Vấn đề "gián đoạn" của chương trình trực tiếp Phòng Bí Mật cuối cùng cũng được giải quyết xong, khi trực tiếp phát sóng trở lại, hai vị bình luận viên cũng không khỏi hắng giọng một tiếng.
"Thật sự xin lỗi quý vị khán giả, vì nguyên nhân tín hiệu nên vừa rồi chương trình bị ngắt kết nối một lát.
Hiện tại các bạn đang xem phát sóng trực tiếp giai đoạn thi đấu thứ nhất mùa giải 2036 của Phòng Bí Mật, lúc này vị trí đầu tiên vẫn là A Tuyết và Voi Quê đến từ Câu lạc bộ các bà cô nhà bên..."
Thời Dã vào phòng tắm bình tĩnh lại đúng lúc nghỉ giữa trận, khi quay về, cô nhận ra màn hình lại cắt đến góc nhìn của người chơi dẫn đầu hiện tại.
"Tình hình của Tiểu Duyệt và chị Điểu thế nào rồi?" Thời Dã hỏi.
"Xã hội hài hòa, hình ảnh bị cắt."
"Vậy những người khác có gì hay mà xem."
"Tiểu Duyệt và chị Điểu đều là người thông minh, sẽ đuổi kịp."
"Dù sao bây giờ cũng chưa đuổi kịp, cậu đi rửa cherry hộ mình được không?"
A Phù: "Hả? Cậu vừa đứng dậy sao không tiện tay tự rửa luôn?"
Thời Dã chớp mắt quyến rũ với cô ấy: "Đi mà, cậu rửa ăn ngon hơn."
A Phù: "Mắt cậu bị sao thế?"
Thời Dã: "..."
Vỗ mạnh vào đùi A Phù, khiến cô ấy kêu đau một tiếng, Thời Dã lại đứng dậy: "Mình tự làm!"
Thời Dã thở phì phì bỏ đi, A Phù xoa cái đùi đỏ đuổi theo: "Cậu sao thế? Vậy cũng phải giận."
"Mình không giận."
"Ủa, vậy cậu đang tức cái gì."
Thời Dã ném tất cả cherry vào bồn rửa, mở nước, quay đầu nhìn A Phù, thật sự muốn cắm luôn đầu cô ấy vào.
Nhưng nhìn cặp kính cận dày cộp và khuôn mặt không trang điểm để lộ vẻ chân thành ngờ nghệch của cô ấy, rõ ràng chính là người đã cầu hôn minh năm đó.
Trước đây bằng lòng kết hôn với cô ấy, không phải vì cô ấy là người phù hợp để chung sống yên ổn, khác với những kẻ tâm địa gian xảo kia sao?
Giờ đây lại ghen tị khi thấy người ta yêu đương hừng hực, không ổn lắm.
"Không tức thật." Thời Dã tiếp tục rửa hoa quả.
A Phù cũng không đi, tiếp tục đứng bên cô suy tư.
"Không thì, chúng ta cũng vào Phòng Bí Mật chơi thử đi?"
"Hả? Cậu muốn chơi game?"
"Sao thế? Không phải chỉ là dán tinh thể trò chơi vào thôi à, ngay cả các ông bà tám mươi chín mươi tuổi ngồi xe lăn cũng có thể chơi, sao mình không được.
Chúng ta và hẹn hò một buổi, cũng không thi đấu gì."
"Không phải cậu bị choáng hologram à? Trước đây cho cậu chơi Tái Tạo Vũ Trụ, cậu vừa vào đã thấy sợ hết hồn, còn chưa kịp sáng tạo hành tinh nào, vừa nhìn không gian sâu chân đã mềm oặt, không phải cậu hả?"
"Còn không phải mình có chứng sợ vũ trụ? Đổi sang chơi Phòng Bí Mật chắc chắn không sao." A Phù xoa tay, "Đi không? Hai chúng ta hẹn hò một buổi?"
Nhìn cô ấy phấn khích giống như một con chuột hamster nhìn thấy đồ ăn, Thời Dã không khỏi bật cười, bước tới hôn lên môi cô ấy.
A Phù không nhớ lần gần nhất Thời Dã chủ động hôn mình là lúc nào, kết hôn đã nhiều năm, nhìn người kia cũng như soi gương, bỗng nhiên tấm gương cho một viên kẹo, vậy mà cũng rất ngọt.
Được hôn một cái, đuôi của A Phù chuẩn bị vẫy, Thời Dã ôm hoa quả đi ra phòng khách:
"Đợi trực tiếp kết thúc rồi nói sau, tim mình đang thấp thỏm theo Tiểu Duyệt và chị Điểu đây, bây giờ không có tâm trạng hứa hẹn."
Đuôi của A Phù quật một phát vào mặt mình.
**
Dạ xoa bị buồn nôn, lượng máu tụt xuống như điên, nó che kín con mắt trên đỉnh đầu, ngay sau đó phép thuật khóa người chơi cũng được giải trừ.
Hứa Ấu Diên và Alpha nhanh chóng xông lên, chém sạch ít máu cuối cùng của dạ xoa, thành công vượt qua phụ bản trời phạt.
Khi dạ xoa chết, hỗn loạn nuốt chửng mọi thứ, bảng xếp hạng điểm phụ bản xuất hiện trên bầu trời, hai nhóm có tổng điểm đầu ra cao nhất tự động đủ điều kiện bước vào bối cảnh tiếp theo.
Hỗn loạn dần tan biến, các người chơi rốt cuộc có thể nhìn thấy rõ cảnh vật xung quanh.
Ngoại trừ bốn người chơi Hứa Ấu Diên Thời Duyệt và Alpha A Thấu, tất cả các tuyển thủ còn lại đều bị loại, biến mất.
Lúc này các cô đã xuất hiện ở đáy dưới cùng của thác nước biển sâu, cổng truyền đi vào cửa ải tiếp theo đang ở trước mắt.
Hứa Ấu Diên ngẩng đầu nhìn thoáng qua những ống trượt đã bị phá hủy gần như không còn gì, tất cả những người bạn vừa đồng tâm hiệp lực đánh phụ bản cùng nhau đã biến mất, mà trong hòm vật phẩm của cô có thêm 3 tấm thẻ triệu hồi.
Mở hòm vật phẩm, thẻ triệu hồi hiếm x 1, thẻ triệu hồi truyền thuyết x 1, thẻ triệu hồi thâm uyên x 1.
Alpha cũng được ba tấm thẻ này, còn A Thấu và Thời Duyệt có tổng điểm khá thấp chỉ nhận được một tấm thẻ triệu hồi truyền thuyết.
Mô tả thẻ triệu hồi:【Thẻ này có thể được sử dụng ở bất kì giai đoạn nào trong bối cảnh, có thể triệu hồi thú cưng hoặc đạo cụ tương ứng với độ hiếm.】
Hứa Ấu Diên hỏi Thời Duyệt: "Những người chơi khác ở phụ bản vừa rồi có được thưởng gì không?"
Thời Duyệt nói: "Có thì có, chẳng qua cũng chỉ là tiền vàng và thẻ triệu hồi thường."
Hứa Ấu Diên giữ ba tấm thẻ triệu hồi không dùng, định sau khi giai đoạn thi đấu này kết thúc sẽ mang lên Caps làm rút thăm trúng thưởng, chỉ cần là người chơi đã tham gia phụ bản trời phạt đều có thể tham gia, rút thăm miễn phí cho tất cả mọi người.
Nếu không phải mọi người cùng nhau chống lại dạ xoa, hiện giờ các cô cũng không có tư cách bước sang cửa ải tiếp theo.
Sau khi bàn bạc với Thời Duyệt, Thời Duyệt hoàn toàn đồng ý: "Đừng lo, em vẫn còn hai con át chủ bài chưa ra."
"Được, vậy chị cất đi trước."
Thời Duyệt nói: "Em xem thẻ triệu hồi của em có thể triệu hồi ra cái gì."
Thời Duyệt mở thẻ triệu hồi, nhận được phương tiện truyền thuyết:
Xe tải đông lạnh x 1
【Xe tải đông lạnh: Lửa là một nấc thang trong sự tiến bộ của nhân loại, tương tự, băng cũng vậy.
Xe tải đông lạnh có thể lưu trữ vật tư của bạn, là cộng sự tốt nhất của bạn trong chuyến đi đường dài.
Có xe tải đông lạnh, rốt cuộc mẹ không cần lo lắng về ba bữa ăn của mình.】
"Đi đường dài..." Hứa Ấu Diên suy nghĩ, "Nghe có vẻ không liên quan đến vòng thi đấu."
Thời Duyệt tỏ ra càng hào hứng: "Ai bảo thế, giai đoạn này có hai bối cảnh lớn, ai biết được liệu có thể gặp bản đồ lớn hơn không? Có xe tải đông lạnh này rất tốt, em cất đi trước."
Alpha và A Thấu đứng ở điểm dịch chuyển giục hai cô: "Nhanh lên nào, chúng ta đã ở cuối cùng rồi."
Thời Duyệt: "Các cậu không triệu hồi à?"
"Không sao." Alpha múa hồng anh thương đã được hợp lại trên đầu ngựa, "Có vẻ ngoài nữ chiến Phật là đủ rồi."
Từ điểm dịch chuyển bước vào bối cảnh lớn thứ hai của giai đoạn này.
2-1, vùng đất tâm ma.
*Tâm ma (心魔) chỉ các ma phiền não như tham dục, dâm dục...có sức dẫn dắt con người đi vào đường tà ác (Giáo hội Phật giáo Việt Nam, từ điển Phật học online); cũng có thể hiểu là ác ma trong lòng, là điểm yếu và trở ngại trong tinh thần, gồm cừu hận, tham niệm, vọng niệm, chấp niệm, oán niệm (Baidu).
Để đến trung tâm của vùng đất tâm ma cần phải đi qua một hành lang dài, hành lang dài là một hành lang kính lơ lửng trên không gian hư vô.
Hành lang kính nửa trong suốt, A Thấu sợ độ cao ngồi trên lưng ngựa của Alpha cũng không dám nhìn xuống, ôm chặt đầu ngựa.
Bay lơ lửng trên hành lang là những khối thủy tinh hình thoi cực lớn, bên trong mỗi khối thủy tinh đều giam giữ một khuôn mặt đầy sợ hãi.
"Đúng là một nơi khiến người ta không thoải mái." Hứa Ấu Diên nhìn cảnh vật xung quanh, xác định sẽ không có quái vật đột nhiên lao ra từ thủy tinh.
Alpha nói: "Trong 200 nhóm phía trước đã có 80 nhóm bị loại rồi."
A Thấu: "Hả? Đã bắt đầu loại? Không phải lát nữa sẽ giam chúng ta vào trong thủy tinh chứ?"
Alpha ghét bỏ nói: "Có thể đừng kinh ngạc quá đáng vậy không? Cứ làm theo nhiệm vụ là được.
Hơn nữa là ai tự dưng treo máy trong lúc đang thi đấu?"
A Thấu nói: "Tôi tự dưng buồn đi đại tiện thật sự không nhịn được, vừa đi vệ sinh vừa đánh phụ bản sợ sẽ nhầm thao tác, càng làm lỡ việc.
Hơn nữa, dù treo máy nhưng không phải cũng qua ải rồi sao? Không cản trở cậu nhé.
Điểm cá nhân của tôi trong phụ bản trời phạt vừa rồi còn xếp thứ mười đấy!"
Alpha "chậc" một tiếng, không muốn đáp lại cô ấy.
A Thấu: "Hay là vừa nãy hôn lâu quá, thẹn thùng?"
Alpha múa hồng anh thương muốn hất A Thấu xuống ngựa, A Thấu lập tức đạp vào mông ngựa, chạy trốn về phía trước.
Thời Duyệt cảnh cáo A Thấu: "Chú ý lời nói của cậu, có rất nhiều người!"
A Thấu quay đầu nhìn, nói: "Ỏ, lo chị...lo Nothing sợ hả.
Đúng rồi, quên tự giới thiệu, em là bạn thân từ bé của cậu ta, gọi em A Thấu là được.
Alpha Mạnh Nhất Quả Đất kia là bạn gái của em."
Alpha hừ một tiếng: "Chỉ là bạn gái trong trò chơi, quan hệ tạm thời trong lúc chơi Phòng Bí Mật."
A Thấu: "Rồi rồi, cậu nói thế nào cũng được."
Không giống với vẻ ngoài rõ ràng của Alpha, A Thấu không mặc vẻ ngoài, khuôn mặt được bóp nặn thành dáng vẻ một thiếu nữ, hai lọn tóc đuôi ngựa màu hồng kết hợp với nước da trắng như cương thi và đôi mắt to, dáng người xinh xắn lanh lợi, mặc váy ngắn, hoàn toàn trái ngược với nữ tướng quân Alpha cao ráo mạnh mẽ.
Trên vai A Thấu có một con thằn lằn nằm úp, là thú cưng của cô ấy.
Đạo cụ của cô ấy vẫn chưa được sử dụng, thú cưng của Alpha cũng được ẩn đi, không biết có phải cũng giống như át chủ bài trong tay Thời Duyệt, chỉ có thể sử dụng một lần.
Hứa Ấu Diên biết hai người này, trước trận đấu Thời Duyệt đã nói với cô, Alpha và A Thấu cũng tham gia thi đấu.
Mặc dù không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng trình độ của hai người đều rất cao.
Đặc biệt là Alpha, chẳng phải cô ấy không đi theo con đường chuyên nghiệp vì không đủ sức, thật ra vào kì nghỉ hè năm 18 tuổi khi chuẩn bị lên đại học, cô ấy đã tham gia thi đấu chuyên nghiệp, hơn nữa đã giành chức vô địch.
Sau khi trở thành nhà vô địch, Alpha cảm thấy làm hacker có tính thách thức hơn, lúc đó mới dấn thân vào con đường "phạm tội" chuyên nghiệp.
Rồi sau đó lại cải tà quy chính, chuyên làm việc cho chính phủ, công việc ổn định đãi ngộ lại tốt, tương đương với công chức cấp cao.
A Thấu mở một công ty "đại diện quản lý", làm tất cả những công việc thuộc về thám tử tư trước kia, nhưng chuyên nghiệp và cẩn thận chu đáo hơn, tất nhiên thu phí cũng cao hơn.
A Thấu có xúc giác nhạy bén và đầu óc sinh động mà người bình thường không có, chỉ là mấy năm gần đây, đầu óc cô ấy có xu hướng bị lệch.
Thời Duyệt nói mình không có bạn bè, cũng không có nhiều người có thể nói chuyện hợp ý, hơn nữa ai nấy đều bận cuộc sống riêng, muốn gặp thì gặp không muốn gặp thì thờ ơ, đến khi ngoảnh lại, bạn bè mang lại cảm giác thoải mái và ăn ý, có lẽ chỉ còn hai người này.
Các cô đang ở đây trong cuộc thi này, chỉ là ngay từ đầu bản đồ đã rất lớn, có thể gặp nhau cũng là chuyện sau hai, ba bản đồ.
Có thể gặp nhau là tốt nhất, cũng đến để chơi vui, không quan tâm đến chức vô địch, Alpha nói, hai cô ấy có thể hỗ trợ hộ giá hộ tống.
May mắn thay, gặp được Alpha và A Thấu sớm hơn dự kiến.
Hứa Ấu Diên thấy Alpha có vẻ vô cùng chán ghét A Thấu, căn bản không nhìn thẳng cô ấy, không cần biết A Thấu nói gì, Alpha đều khinh thường đều cười khẩy, nhưng vẫn để ngựa của mình cho A Thấu cưỡi, khá là nói một đằng nghĩ một nẻo.
Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt đi sau hai cô ấy, khẽ thì thầm, nói cặp đôi trẻ nói một đằng nghĩ một nẻo thật đáng yêu.
"Lại chẳng, chị cũng thế."
"Sao chị cũng giống thế được." Hứa Ấu Diên nói, "Bạn gái trẻ ngạo kiều rất đáng yêu, chị gái già thì trẻ con."
"Chị chính là bạn gái trẻ của em." Thời Duyệt bỗng dưng ném một câu như vậy, Hứa Ấu Diên ghét bỏ "eo" một tiếng:
"Em cái đồ đường tinh."
"Ngoài miệng thì ghét bỏ em là đường tinh, chỉ số nhịp tim lại tăng thêm 5 điểm, còn nói là không ngạo kiều?" Thời Duyệt có cảm giác thăng thiên khi tu thành chính quả thành công, sau đó sảng khoái quay đầu nhìn các đàn em mới bắt đầu tu luyện vẫn đang đau khổ lăn lộn, "Bàn về nói một đằng nghĩ một nẻo, chị mới là số một."
Đi trên hành lang kính hơn mười phút, những khuôn mặt lơ lửng trên không trung đã biến mất, chỉ còn lại những ngôi nhà bằng kính, các cô nhìn thấy một khoảng sân rộng rãi.
Sân được nối với hàng chục hành lang kéo tới từ khắp bốn phương tám hướng, hầu như trên mỗi con đường đều có người chơi đang đi về phía trung tâm.
Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt nhìn những người kia, thấy họ cũng nhìn lại bằng ánh mắt nghi hoặc tương tự.
Tất cả mọi người đều phát hiện một điều kỳ lạ —
Hành lang kính đã đến điểm cuối.
"Không phải ra sân đánh một trận chứ?" Hai người chơi đối diện lên tiếng trước.
Hai người chơi kia đều đến từ chiến đội "M-A-N", cao gần hai mét, cơ bắp toàn thân cứng cáp như đá, nhưng khóe mắt xếch như xà tinh, nhìn có vẻ cũng không phải người chơi nghiêm túc, thích chọc phá.
"Rất có thể." Nhóm 6 người chơi bên kia cũng xì xào, họ đến từ các chiến đội và câu lạc bộ khác nhau, song giao lưu có vẻ hòa thuận, rất có thể đã kết minh.
Trong tất cả các cuộc đấu, kết minh là chiến thuật phổ biến nhất cũng hiệu quả nhất trong cuộc đấu sinh tồn ở rừng rậm lúc ban đầu, người kết minh càng mạnh thì càng đáng tin, càng có thể lấy thừa bù thiếu và có cơ hội trổ hết tài năng.
Hứa Ấu Diên cảm thấy hẳn là luật chơi sẽ không đơn giản như họ nói.
Nếu thật sự là lên võ đài luận võ một chọi một để loại, vì sao đến giờ đã loại 80 nhóm, nhưng vẫn chưa có nhóm nào qua ải? Nếu một chọi một và đã có 80 nhóm bị loại, vậy phải có 80 nhóm đã qua ải.
Nghĩa là không phải đấu một chọi một để loại, nhất định là phương thức khác.
Thương Lộc và Diêm Dung không ở đây, cũng không có tên trong danh sách đã bị loại, nói cách khác, hai cô ấy chắc chắn vẫn đang trong trận đấu.
Nhưng, người đâu?
Lẽ nào bối cảnh này có nhiều khu vực khác nhau?
Hứa Ấu Diên đang suy tư, chợt phát hiện nét mặt đang nhìn mình của Thời Duyệt thay đổi.
"Sao thế?" Khi lên tiếng, Hứa Ấu Diên mới nhận ra không ổn, giọng nói của cô không thể phát ra, bị một lớp ngăn cách vô hình bao phủ.
Hứa Ấu Diên hoảng hốt, muốn nắm tay Thời Duyệt.
Thời Duyệt và cô cùng giơ tay lên, ngay khi đầu ngón tay sắp chạm vào nhau, lớp ngăn cách kia bỗng phát ra ánh sáng chói lóa, luồng sáng lập tức mở rộng phạm vi hơn nữa, cứng chắc vô cùng, Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt va vào lớp ngăn cách, đau như va vào tấm thép.
Không chỉ Hứa Ấu Diên, Alpha cũng bị luồng sáng bao lại.
Rất nhiều người chơi trên hành lang kính đều rơi vào trong vòng sáng.
Quan sát kỹ quy luật, có thể thấy trong hai đồng đội nhất định sẽ có một người bị nhốt lại.
Vòng sáng mang người chơi từ từ lên cao, giữa tiếng ồn ào bất lực, người chơi bị nhốt đi theo vòng sáng rơi vào một căn phòng kính, giống hệt cảnh nhìn thấy trên đường đi khi nãy.
Chỉ có điều những khuôn mặt bị giam trong khối thủy tinh hình thoi bao phủ căn phòng kính sẽ không di chuyển, hiện giờ đồng đội ở trong phòng kính vẫn có thể cựa quậy, vẫn có thể hoạt động.
A Thấu hé môi rồi lại ngậm vào, sau khi nhận ra vấn đề, cô bình tĩnh lại rất nhanh: "Vậy trò chơi lần này là giải cứu đồng đội."
Thời Duyệt phát hiện thêm một điều: "Người bị nhốt ở trong đều là người có điểm cao hơn của nhóm ở vòng trước."
A Thấu: "Phải rồi, để điểm thấp đi cứu điểm cao, Phòng Bí Mật của các cậu độc lắm."
Thời Duyệt: "..."
Chơi trò chơi của công ty mình, rõ ràng chính là một mục tiêu sống để bị chửi.
Sau lưng, đầu bên kia của hành lang kính từ từ bay lên trong tiếng ầm ầm, những người chơi còn lại bị ép phải chạy tới sân trung tâm.
Hành lang kính tiếp tục bị nâng lên, kết nối với từng căn phòng kính trên cao, biến thành lối đi từ sân trung tâm đến các phòng kính.
Biệt danh của các người chơi bị nhốt từ từ nổi lên phía trên phòng kính, để các người chơi dưới sân biết rõ đồng đội của mình đang ở đâu.
Trong phòng kính, Hứa Ấu Diên đã dùng hết cách để mở phòng, mua búa dùi từ thùng giao hàng, lắc Khai Khai để nó phun phân, đều không có tác dụng gì.
Dưới sân, Thời Duyệt vẫy tay với cô, ra hiệu cho cô đừng tốn sức vùng vẫy, đợi em nghĩ cách đến cứu.
Hứa Ấu Diên thở hổn hển, chỉ đành ngồi xuống.
Nếu bối cảnh này được gọi là "vùng đất tâm ma", còn phải nghĩ cách giải cứu, kết hợp hai đặc điểm này lại, còn có thể là gì? Nhất định là người chơi sợ gì sẽ bị bắt phải trải qua điều đấy.
Thời Duyệt sợ gì nhất? Tất nhiên là ma quỷ.
Nhìn biểu hiện của em trong chủ đề kinh dị là biết.
Quả nhiên, phòng kính bắt đầu từ từ thay đổi, lớp kính trước mắt biến thành song sắt và phòng giam, trong phòng giam dày đặc âm khí, hai con ma treo cổ lủng lẳng sau cánh cửa, chỉ cần vừa mở cửa ra, hai con ma treo cổ sẽ rơi xuống, người sợ ma ắt hẳn sẽ sợ vãi tè ngay tại chỗ.
Một con ma nhỏ nấp dưới bàn, nếu ma treo cổ không có tác dụng, ma nhỏ sẽ bò ra tóm lấy chân của người chơi.
Trên tường có một bức tranh sơn dầu quái dị, trong tranh vẽ lưng một người đàn ông mặc quan phục triều Thanh, người đàn ông quay lại, là một khuôn mặt cương thi xanh tím.
Thời Duyệt nhất định phải đi qua những thứ ma quỷ kinh khủng này để đến phòng giam, cứu Hứa Ấu Diên ra ngoài.
Mà hai bên phòng giam còn có hai con ma đói canh cửa, trong phòng không có đèn, chỉ có hai ngọn nến.
Hứa Ấu Diên không rõ căn phòng này rốt cuộc rộng bao nhiêu, song cô có thể đoán được qua những luồng quỷ khí u ám đôi lúc thoảng qua nơi xó xỉnh, ngoài những hồn ma có thể nhìn thấy hiện tại, căn phòng ma này còn rất nhiều thứ chưa thể nhìn thấy.
Nếu những thứ giả thần giả quỷ kia rơi vào tay Hứa Ấu Diên, chưa cần ba phút cô đã có thể phá sạch ngôi nhà ma này.
Nhưng Thời Duyệt sợ ma nhất, muốn em vào nhà ma cứu cô là điều quá khó khăn đối với em.
Hứa Ấu Diên loay hoay rất lâu cũng không thể mở cửa, hai con ma đói da bọc xương đứng hai bên cửa khuyên cô không nên tốn sức.
"Cửa phòng giam chỉ có thể mở bằng chìa khóa..."
"Mà chìa khóa lại ở một góc khác trong nhà ma..."
"Đồng đội của bạn cần từ từ tìm ra chìa khóa trong căn nhà ma khiến người ta sợ mất mật này..."
"Nhưng, trước khi đồng đội của bạn tìm ra chìa khóa, chỉ sợ đã bị dọa chết rồi, he he he he..."
Tiếng của ma đói vô cùng chói tai và khó chịu, giống như tiếng kim loại cào bảng đen.
【Nhắc nhở nhiệm vụ 2-1 vùng đất tâm ma: Trong vòng 10 phút, hãy giải cứu đồng đội của bạn thoát khỏi căn phòng kính, song đối với bạn, việc này chính là một thử thách tàn khốc.
Bạn có sẵn sàng vượt qua mọi chông gai thậm chí dâng hiến cả mạng sống vì người đồng đội bạn yêu không? Chỉ nói bằng lời là không đủ.
Cửa ải này sẽ chứng kiến tình yêu đích thực hay lộ nguyên hình? Chúng ta cùng chờ xem.】
Sau nhắc nhở nhiệm vụ, đồng hồ đếm ngược màu đỏ cũng xuất hiện, nhưng người chơi dưới sân cũng không thể chạy nhanh đi cứu đồng đội ngay lập tức.
Không phải họ không yêu đồng đội mình, mà con đường đến với đồng đội thật sự khiến người ta nhìn mà hoảng hốt.
Có người ám ảnh sợ lông, phát hiện căn phòng mình phải đến đầy những con chó và mèo xù lông, ngay cả tường cũng phủ đầy lông, nhìn nhiều sẽ ngạt thở.
Người chơi ám ảnh sợ lỗ nhất định sẽ phải thò tay vào từng lỗ thủng chi chít, trong lỗ thủng còn có lít nha lít nhít những vật lồi lên.
Còn có 100 buồng thang máy dành cho người ám ảnh sợ không gian hẹp, có vương quốc búp bê dành cho người ám ảnh sợ búp bê, có đầm lầy bẩn thỉu dành cho người ám ảnh sạch sẽ...
Thời Duyệt nhìn căn phòng kính của Hứa Ấu Diên biến thành một ngôi nhà ma tĩnh lặng, lưng toát mồ hôi, còn chưa kịp đi lên một bước đã thấy da đầu tê rần.
Chẳng trách dù trước các cô đã có rất nhiều người chơi tiến vào vùng đất tâm ma, nhưng đến giờ vẫn chưa người nào thoát khỏi.
"Giết tôi đi.." A Thấu đối mặt với cầu độc mộc giữa khoảng không.
Cực kì sợ độ cao, cô phải bước đi trên cầu độc mộc chỉ rộng bằng một bàn chân.
Cầu độc mộc không chỉ hẹp, còn có gió mạnh.
A Thấu nhìn xuống, lại còn mô phỏng khung cảnh trên cao ốc.
Chỉ vừa nhìn, cô đã có cảm giác bị lực hút của Trái Đất kéo trái tim xuống, cơ thể lảo đảo suýt nữa ngã chổng vó.
May có Thời Duyệt giữ cô lại.
A Thấu hoảng loạn, mặt trắng bệch, nói liên tục ba tiếng "tôi", không tìm được vị ngữ.
Bên kia cầu độc mộc, Alpha vẫn tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng đang lắc đầu với cô.
Được rồi, biết cậu sợ độ cao, đừng đến đây.
A Thấu hết sức không cam lòng, cô không muốn Alpha bị giam một mình ở nơi đó.
Thời Duyệt suy nghĩ một lát, hỏi A Thấu: "Cậu sợ ma không?"
"Ma? Ma có gì mà sợ.
Chỉ cần không phải chỗ cao, mình tôi có thể đánh mười con ma."
Thời Duyệt mỉm cười: "Vậy thì dễ làm rồi.".