Vẻ mặt tinh nghịch của nàng càng lúc càng trở nên tức giận, đến cuối cùng thì không nhịn được: "Chuyện này là sao chứ? Ngươi vẫn còn phải ở đây thêm một năm rưỡi cơ mà! Không được, ta phải nói cho thầy biết! "
Hai mắt mập mạp sáng lên, đúng vậy, không phải mình phải ở trong phòng thí nghiệm đủ hai năm sao? Hai người cất bước ra sức chạy, một vì muốn tiếp tục tác oai tác quái, người kia thì chỉ mong bảo vệ được tánh mạng là tốt rồi, chỉ để lại Mỹ Đóa và Nia ngơ ngác nhìn nhau.
Boswell nghe xong chuyện thì rất ức chế! Đám bộ chỉ huy tiền phương hàng ngày đã không ngừng kì kèo nhờ duy tu quân dụng, làm lãng phí bao nhiêu thời gian quý giá, bây giờ chỉ một tờ điều lệnh đã muốn điều tên mập mạp mà mình mất bao công sức bồi dưỡng ra đi chỗ khác, trên đời làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?
Trong suy nghĩ của ông ta, mập mạp bây giờ ít nhất cũng có thể tính là một nửa thân truyền đệ tử. Mặc dù trình độ kiến thức của hắn vẫn chưa đủ để có thể độc lập nghiên cứu nhưng khả năng học tập, lĩnh ngộ và sáng tạo của hắn tuyệt đối là đứng đầu trong những học sinh mà ông ta từng dạy, hơn nữa khả năng làm việc siêu cường của hắn lại càng bảo đảm cho công việc nghhên cứu. Boswell tin chắc, chỉ cần vài năm nữa là mập mạp sẽ trở thành một chuyên gia đầu ngành về robot và vũ khí.
Huống hồ, cái tên mập mạp đáng yêu này lại còn rất biết nghe lời, chỉ cần ông ta vừa phun ra khỏi miệng hai chữ “xử bắn” là mập mạp làm việc còn nhanh hơn máy, tuyệt đối chấp hành mọi mệnh lệnh.
"Một gã mập tuyệt vời như vậy sau này còn có thể tìm đâu ra? "
Thế là cơn điên của lão Boswell hoàn toàn bạo phát!
Ông ta nổi giận đùng đùng xông thẳng vào phòng làm việc của Bernardote, tiếp đó, cả toà nhà đều nghe thấy tiếng quát tháo mắng chửi của ông ta kéo dài suốt một giờ. Cuối cùng, Bernardote không chịu được nữa liền sai vệ binh lôi lão già điên cuồng này ra ngoài.
Vậy là Boswell lại càng thêm điên tiết, tới mức như mất cả lý trí!
"Mập mạp, đi theo ta! "
Trở lại phòng thí nghiệm trong lòng đất, ông ta lập tức đi tới máy tính trung ương, lấy ra tư liệu cá nhân của Điền Hành Kiện, tiến hành chỉnh sửa vừa nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái gì mà bí mật Liên bang chứ! Mập mạp! Bây giờ ta chiêu thu ngươi vào Học viện quân sự Galypalan, trực tiếp trở thành nghiên cứu sinh do ta đặc biệt phụ trách, đồng thời thăng cấp ngươi lên thành người phụ trách số 2 của phòng thí nghiệm! Tất cả những robot và vũ khí trong phòng thí nghiệm ngươi đều có thể mượn, tất cả những giới hạn bí mật đều không có tác dụng với ngươi! "
"Bảo vệ tốt những trang bị này chính là nhiệm vụ đầu tiên của ngươi! Điều lệ bảo mật khoa học kỹ thuật của Liên bang cho phép ngươi trên chiến trường có thể lựa chọn rút lui! "
Sửa xong thân phận cho mập mạp, ông ta nói tiếp: "Bây giờ ta sẽ chuẩn bị một danh sách các trang bị trong phòng thí nghiệm cho ngươi tự chọn! Với thân phận là nghiên cứu sinh của học viện thì ngươi chỉ cần phục dịch một năm là có thể lựa chọn trở về học viện tiếp tục học tập! "
Để lại sau lưng một đám người đang trơ ra như gà gỗ, Boswell đi thẳng vào trong phòng mình.
Trong mắt mập mạp, ông già này bỗng trở nên đáng yêu vô cùng. Lần này thực sự là giàu to rồi, có thể tuỳ chọn trang bị trong phòng thí nghiệm chứ có phải chơi đâu!
Boswell vừa đi, Mễ Lan đột nhiên chẳng nói chẳng rằng lôi mập mạp đến phòng thí nghiệm của nàng, chỉ vào chiếc robot biến hình, nói: "Mập mạp đáng ghét, ta đem cái này giao cho ngươi đó. " Trong mắt Mễ Lan loé lên một tia sáng chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Không ngờ mập mạp lại lắc đầu! Mễ Lan cảm mình như muốn phát điên lên được, trên đời sao lại có một tên mập mạp không biết suy nghĩ như vậy chứ? !
Mập mạp thấy sắc mặt Mễ Lan không ổn, vội vàng giải thích: "Chiếc robot này ta cũng rất muốn, nhưng mà nó lại quá đẹp, trên chiến trường thì đó chính là một cái bia bắn di động đó. "
Mê Lan suy nghĩ một chút liền đồng ý với ý kiến của mập mạp: "Cũng đúng, chiếc robot này được chế tạo theo kiểu robot tư nhân, có rất nhiều điểm khác với robot quân dụng. Vậy ngươi muốn chọn chiếc robot nao? Mà chất lượng của chúng đều rất kém so với nó đấy. "
Mập mạp sớm đã tính trước, cười nói: "Phòng nguyên liệu chẳng phải có đủ đồ để chế tạo hai chiếc robot sao? Thời hạn ta phải tới doanh trại là một tháng, ta định sẽ dùng những tài liệu này lắp ráp một chiếc robot cho riêng mình. Hắc hắc. "
Thế là trong vòng một tháng này, mập mạp phát động mọi người trong phòng thí nghiệm tham gia giúp hắn chế tạo robot, các linh kiện được sản xuất theo bản vẽ của hắn, còn việc lắp ráp cuối cùng thì do hắn tự mình làm.
Điền Hành Kiện nhốt mình trong phòng thí nghiệm riêng của Mễ Lan nên ai cũng không biết chiếc robot này cuối cùng sẽ có hình dạng gì, chỉ bất quá mọi người thường xuyên nghe thấy mập mạp và Mễ Lan cãi nhau, cuối cùng bình thường đều là Mễ Lan tức giận đá của đi ra, mắng với vào trong: "Cái đồ ngu ngốc chỉ biết lãng phí tài liệu! ! "
Lần chế tạo robot này trở thành một trò chơi thu hút mọi nhân viên, ai cũng đều chờ đợi đến ngày robot hoàn thành. Do đã có kinh nghiệm từ việc chế tạo robot biến hình số 1 nên lần này lại càng dễ dàng, xét trên các thông số thì chất lượng lần chế tạo này tuyệt đối phải vượt trội hơn lần trước, vấn đề lớn nhất chính là hình thái nguyên bản của nó sẽ là gì.
Rốt cuộc, mập mạp tuyên bố chế tạo robot thành công, đáp án sẽ chuẩn bị được công bố.
Nhìn mập mạp hai mắt tỏa ánh sáng, mọi người cũng rất háo hức, nhưng mà, sự háo hức này nhanh chóng chuyển thành một tiếng thở dài thất vọng.
Robot đời thứ hai của Liên bang Leray [ Ma Thú III ], thân cao sáu mét, robot hình người hạng nhẹ, chế tạo vào năm 2030 Tân Công nguyên, thời gian sử dụng là 20 năm, nhưng loại robot này thực tế chỉ được quân đội sử dụng trong 10 năm rồi từng bước bị đào thải, bây giờ trong quân đội chỉ còn sót lại vài chiếc [ Ma Thú ] chủ yếu làm nhiệm vụ vận chuyển. Trải qua ba mươi năm, robot đã phát triển đến đời thứ bảy, sự chênh lệch giữa hai đời này như xe đạp và ôtô bay vậy, hoàn toàn không thể đánh đồng.
Hình dạng nguyên bản của chiếc robot này không ngờ lại là [ Ma Thú III ], hơn nữa trông lại còn cũ nát hơn cả mấy chiếc robot đã phục vụ hơn 30 năm nữa.
Nhìn này chiếc robot lung lay như muốn ngã này, mọi người đều nghĩ: "Đầu óc tên mập này có phải là bị nước vào không? Bao nhiêu thành quả khoa học kỹ thuật sao lại ghép thành cái thứ bỏ đi này? "
Mọi con mắt đều nhìn về phía Điền Hành Kiện, tựa hồ đang chờ hắn đưa ra một giải thích hợp lý.
Nhìn ánh mắt ác độc của mọi người và Milan đang chuẩn bị bạo phát, mập mạp biết, nếu nói không rõ ngay thì không cần tới tiền tuyến thì cũng đã bị người ta đập chết rồi.
Mập mạp cười trấn an mọi người, giải thích: "Ta biết lý do tránh trở thành mục tiêu hấp dẫn trên chiến trường là không đủ để giải thích, dù sao loại bình thường nhất bây giờ là robot đời thứ sáu và thứ bảy. Nhưng, robot đời thứ hai như [ Ma Thú III] đến hôm nay vẫn còn đang phát huy tác dụng là bởi vì nó có một bí mật. Nó là loại robot có kết cấu hợp lý, tối ưu nhất trong các loại robot hình người! "
Mập mạp nói lại càng khiến cho mọi người thấy khó hiểu. Robot đời thứ hai dù có tốt cỡ nào cũng chỉ là đời hai, khoa học kỹ thuật đang không ngừng tiến bộ, kết cấu của robot đời thứ hai sao có thể tốt hơn đời thứ bảy được chứ
Mập mạp liền đưa ra đáp án cho vấn đề này: "Đó là do sự phát triển của nguyên liệu làm robot cùng với việc chuyên nghiệp hoá các loại robot nên robot toàn năng và robot biến hình đã bị lãng quên. Vô luận là cần tốc độ, cần khả năng phòng ngự hay là cần lực công kích, các loại hình robot đều phát triển theo một hướng riêng, xe đua thì sẽ không đi chở hàng. Đạo lý này chẳng phải rất đơn giản sao. "
"Nói không sai. " Chẳng biết từ lúc nào Boswell cũng đã đi tới phòng thí nghiệm của Milan, khẳng định sự đúng đắn trong câu trả lời của Điền Hành Kiện, ông ta nói tiếp: "Robot [ Ma Thú III ] là do sư phụ của ta, giáo sư Shere chủ trì thiết kế, quân niệm thiết kế lúc ấy hoàn toàn khác với bây giờ, bất quá về kết cấu của robot hình người mà nói, thì [ Ma Thú ] có thể nói là đứng đầu, ta làm trợ thủ thiết kế nên hiểu rất rõ về các số liệu của nó, kết cấu như vậy có thể tổng hợp được khả năng phòng ngự, tốc độ và sức mạnh, đây chính là lựa chọn tốt nhất cho robot chế tạo bằng sinh vật kim loại hai trạng thái. "
Lão đầu vỗ vỗ vai Điền Hành Kiện, mỉm cười nói: "Tác phẩm rất không tệ. "
Nhìn dáng vẻ đắc ý của mập mạp, Mễ Lan đứng bên cạnh hung hăng đá cho hắn một cú.
Boswell làm như không thấy mấy động tác lén lút đó của hai đứa học trò, đối ôm cước trực khiêu đích mập mạp nói: "Theo ta vào phòng thí nghiệm, ta phải chuẩn bị thật tốt cho ngươi. "
Boswell đã ở trong phòng thí nghiệm này cả mấy chục năm, có thứ gì tốt đương nhiên là lão rõ nhất. Những thứ chuẩn bị cho mập mạp đều được chọn ra từ một quyển danh sách dày cộp
Giày quân dụng có thể tăng tốc độ chạy, áo phòng hộ có khả năng mô phỏng cảnh tượng xung quanh và chống rađa dò sinh vật, máy trợ thính, một thanh đao laze dùng cho robot, một khẩu súng bắn tỉa hãm thanh chế tạo giả cổ theo khẩu M1-Garand, một cánh tay duy tu tự động cao cấp đa chức năng, lại còn một con dao găm hợp kim tên là “Huyết Sắc” .
Còn những thứ trang bị cho chiếc robot mập mạp có thể nói là những thành quả của cả phòng thí nghiệm, rađa tiên tiến nhất, vỏ giáp đời mới nhất, hệ thống điều khiển hiện đại nhất, động cơ mạnh nhất, hệ thống ngắm bắn, pháo năng lượng cải tiến .v..v., ngoài ra còn có một số thứ kỳ quái do cái đầu hèn mọn của mập mạp nghĩ ra nữa.
"Được rồi, nhớ kỹ, ngươi là đệ tử của ta, ai dám chọc ngươi thì cứ đấm vỡ mặt hắn cho ta! " Boswell nhìn mập mạp được trang bị đến tận răng nhưng vẫn còn có chút lo lắng liền lấy ra một cái máy nén năng lượng kiểu mới đưa cho hắn, nói: "Đem cái này lên robot của ngươi luôn đi. "
"Nhớ kỹ! Nhất định không được làm mất mặt phòng thí nghiệm đấu đấy! " Boswell dặn dò nói.
Nhưng mà cái yêu cầu này đối với một kẻ vừa sợ chết, vừa hèn mọn lại đặc biệt không cần thể diện như mập mạp, thực sự là độ khó tương đối cao. Tên tiện nhân này thầm nghĩ: “Giữ thể diện cái gì chứ?”
Khi mập mạp bước ra tới của phòng của Boswell thì ông ta nói thêm một câu cuối cùng.
"Trong chiến tranh, dù có trang bị hoàn mỹ tới đâu, một người cũng không thể trở thành thượng đế vạn năng đâu. "
*************************
Thời hạn một tháng chỉ còn có hai ngày. Khi lên tàu vận tải, Mễ Lan bỗng đem khẩu súng của nàng tặng cho mập mạp. Đi tiễn mập mạp chỉ có một mình nàng, Mỹ Đóa và Nia đã đi trước mập mạp tới đơn vị cũ của mình là đại đội không quân số 101 thuộc lực lượng phòng không.
Tàu vận tải bay lên, ngồi giữa một đống đồ tiếp tế, mập mạp đối với tương lai của mình vẫn cảm thấy có chút mơ hồ, kẻ vẫn luôn hướng tới một cuộc sống an nhàn bình thản như hắn rốt cuộc lại bị ném vào giữ chiến trận mịt mù khói lửa, hắn không biết liệu mình có thể còn sống đến khi chiến tranh chấm dứt hay không? Hơn hai mươi lần chạy trốn đã khiến hắn không còn là tên lính mới có thể bị doạ đến vãi cả ra quần nữa, đối với cuộc chiến sắp tới, trừ bỏ thiên tính sợ chết ra thì không ngờ lại có một tia chờ đợi và hưng phấn. Tâm lý trái ngược này khiến hắn chẳng biết làm thế nào.
Tình hình chiến sự trên tinh cầu Millok đã lâm vào cục diện giằng co, để tranh giành quyền khống chế không trung mà hạm đội vũ trụ hai bên chiến đấu cực kỳ thảm khốc. Khu vực tầng khí quyển thì là nơi không quân chém giết đến đỏ cả bầu trời. Mà trên mặt đất, dịa bàn của lục quân thì màu đỏ chói mắt của máu lửa lại càng thêm huyễn lệ!
Chiến tranh hiện đại là một cuộc chạy đua tiêu hao tài nguyên, tiêu hao quốc lực. Nếu hai bên giao chiến có thực lực tương đương nhau thì ngoại trừ hòa bình ra, chiến tranh sẽ hướng tới một loại diễn biến cực đoan khác, đó chính là giết chóc vĩnh viễn, chiến trường sẽ trở thành một cái máy xay thịt khổng lồ
Bây giờ, nơi đang xảy ra tình trạng này chỉ có một, đó chính là ở thành phố Catho.
Khi tàu vận tải từ từ đáp xuống, hắn cũng đã chuẩn bị xong tâm lý để nghênh đón tương lai rồi.
"Người chết chim hướng lên trời, ông đây có gì phải sợ chứ! "
Quang côn khí chất lại một lần nữa bộc phát, hào khí can vân.