Từng chiếc chiến hạm với những đường cong duyên dáng đang nối đuôi nhau tao nhã lướt qua một hành tinh khổng lồ màu trắng trong ánh sáng của hằng tinh.
Một vệt sáng từ mũi một chiến hạm xẹt qua lớp giáp ngoài cứng rắn lãnh lẽo của thân hạm, qua họng pháo thật dài của phó pháo và rada xoay tròn trên tháp thông tin cầu hạm, xuôi qua đuôi hạm. Sau một lát, nó lại xuất hiện ở mũi chiếc chiến hạm tiếp theo.
Chiến hạm từ thưa thớt đã trở nên dày đặc, càng lúc càng nhiều, cũng càng lúc càng đông đảo. Mọi sự tao nhã đều biến mất không tăm tích ở trong sự xuất hiện vô cùng vô tận này.
Cả tinh cầu màu trắng phảng phất đã bị khung cảnh che trời này bao trùm. Đó là một đàn châu chấu lạnh lùng bằng sắt thép. Chúng đang áp bức đè ép lên phiến tinh không này, mang đến một cơn ớn lạnh tới tận xương.
“Tàu điều tra tiên phong hiện nay đã đến đâu rồi?”
Humphrey móc ra một điếu thuốc lá có đầu lọc màu xanh thật dài từ trong hộp thuốc lá màu đen bằng da. Hắn búng ngón tay, dùng ngọn lửa chợt hiện lên như có ma thuật trên đầu ngón tay để châm thuốc lá. Là một kẻ đam mê ảo thuật, từ khi bảy tuổi hắn đã đi theo học một nhà ảo thuật bậc thầy, cho đến tận bây giờ vẫn chưa hề vứt bỏ.
“Công tước đại nhân, tàu điều tra số 1 đã tiếp cận điểm Bước nhảy của tinh hệ Long Bow....” Tham mưu đứng ở bên cạnh Humphrey khom người hồi đáp, đối với ngọn lửa đang máy động ở giữa các ngón tay của Humphrey, hắn đã sớm không lạ kỳ.
Không xưng hô tướng quân mà xưng hô tước vị, đây là truyền thống của gia tộc Humphrey, một dòng quý tộc lâu đời của đế quốc Binalter. Ba trăm năm trước, công tước Humphrey và hoàng đế Binalter thân như anh em. Ba trăm năm sau, gia tộc này vẫn như trước hưng thịnh không suy. Trong số mười đại công tước của đế quốc thì công tước Humphrey ở vị trí thứ ba, đã đủ để nói rõ sự cường thế và khổng lồ của gia tộc này.
Mấy trăm năm nay gia tộc Humphrey đã sớm dung hòa thành một thể với đế quốc Binalter. Bất kể là chính trị, kinh tế hay là quân sự, khắp nơi đều có bóng dáng gia tộc này.
Tài chính đại thần, Bộ trưởng Bộ quốc phòng, quân trưởng quân cận vệ Hoàng gia, hiệu trưởng trường đại học Quân sự số 1, Bộ trưởng Bộ ngoại giao,... Những chức vị hiển hách này đều đã từng có bóng dáng của gia tộc Humphrey ở phía sau. Tuy nhiên, những thứ này cũng không thể đại biểu cho sự hiển hách của gia tộc Humphrey, thứ khiến cho người ta sợ hãi nhất về gia tộc Humphrey chính là việc gia tộc này nắm trong tay hai hạm đội Hoàng gia cấp Tượng - hạm đội Phi Linh và hạm đội Phi Vũ!
Hạm đội cấp Tượng của đế quốc Binalter có tổng cộng hai mươi cái. Mặc dù tất cả các hạm đội đều là lực lượng vũ trang của Hoàng thất, tất cả các sĩ quan binh lính đều được yêu cầu trung thành vô hạn với hoàng thất Binalter. Thế nhưng, trong mấy trăm năm qua, chức chỉ huy tối cao của tám hạm đội trong số này vẫn luôn được phân biệt do bốn vị tộc trưởng của bốn gia tộc đảm nhiệm. Mà Tom Humphrey thì chính là tộc trưởng đời này của gia tộc Humphrey, thừa kế chức vị công tước, thượng tướng đế quốc và cũng là chỉ huy cao nhất của hai hạm đội Phi Linh và Phi Vũ.
Nói hai đại hạm đội Phi Linh và Phi Vũ là tư binh của gia tộc Humphrey thì cũng không sai chút nào. Ngoại trừ hoàng thất có biện pháp khống chế được hai hạm đội này ra thì bất cứ kẻ nào cũng đừng mong có được hai hạm đội này. Phải biết rằng, tất cả các sĩ quan trong hai hạm đội này đều là người của gia tộc Humphrey. Trong số họ có rất nhiều người đã dốc sức vì gia tộc Humphrey liên tiếp vài thế hệ.
Cho nên ở trong hai hạm đội này, xưng hô với Humphrey chỉ có công tước, mà không có tướng quân.
Ngón tay thon dài của Humphrey nhẹ nhàng xoay điếu thuốc, ánh mắt vẫn không hề rời khỏi bản đồ tinh hệ trước mắt. Trên bản đồ tinh hệ đã được đánh dấu chi chít các mũi tên, số liệu và khoanh tròn. Những ký hiệu này đang máy động trong mắt Humphrey, trở thành từng tinh cầu, từng tuyến đường bay, từng phiến tinh vân, từng vành đai tiểu hành tinh...
"Douglas. . ." Humphrey trầm lặng nghiền ngẫm cái họ này.
Rất ít người biết được rằng, nhiều năm về trước, khi Humphrey vẫn còn là một gã thiếu tá, hắn đã từng gặp Douglas ở trong một cuộc giao lưu quân sự đa quốc gia.
Khi đó, hắn cũng không cho rằng Douglas sẽ là đối thủ của mình. Ánh mắt của hắn vẫn luôn nhắm vào danh tướng Lý Phật của Cộng hoà Phỉ Dương. Cho đến buổi diễn tập quân sự cuối cùng, gã Douglas đã lãnh đạo một tiểu đoàn chặn lại được một trung đoàn nổi danh đánh đâu thắng đó không gì cản nổi từ đầu buổi diễn tập của hắn.
Trong trận chiến ấy, gã Douglas trẻ tuổi này nhận trách nhiệm ngăn chặn, khi đó gã vẫn chỉ là một gã tân sĩ quan. Mặc dù Douglas đã đạt được một số thành tích, cũng có chút thiên phú, thế nhưng trong đoàn giao lưu đông đảo nhân tài của Phỉ Dương thì gã cũng không nổi bật một chút nào. Ở trong trận đối kháng thực chiến, gã được an bài ở một đoạn phòng tuyến thuộc cánh bên của quân Đỏ, phụ trách phòng ngự quân Xanh đánh lén từ hướng này.
Mà lúc ấy, Humphrey đã sơ sơ bộc lộ tài năng. Là kẻ thừa kế tương lai của công tước Humphrey, mặc dù ngay lúc đó hắn cũng là một gã thiếu tá thế nhưng cũng không ai dám coi thường hắn. Thành tích tác chiến trước đó của hắn cũng đã đủ khiến cho rất nhiều người rõ ràng, đây là một siêu sao tương lai không thể ngăn cản.
Ngay khi diễn tập bắt đầu thì dường như cũng đã chứng minh điểm này.
Trung đoàn thiết giáp do Humphrey chỉ huy đã lợi dụng sự chênh lệch về thời gian khi giao ban của đối thủ và một kẽ hở trên bản đồ, đầu tiên theo hướng nam bắc xông vào trong vòng phòng ngự của quân Đỏ. Sau đó, liền đi vòng một vòng lớn theo hướng tây để thu hút và bỏ xa ba trung đoàn chủ lực truy đuổi vây chặn của quân Đỏ, đánh hạ một căn cứ hậu cần của quân Đỏ, sau đó lao thẳng tới phía sau cánh sườn của chủ lực quân Đỏ. Kế hoạch chiến lược này một khi đạt được thì quân Đỏ vốn đang tiến hành quyết chiến chiến lược với Quân Xanh sẽ tan vỡ bởi vì phòng ngự cánh phải sở hở. Càng nghiêm trọng hơn chính là, bộ chỉ huy của quân Đỏ cũng có khả năng bị trung đoàn thiết giáp của Humphrey một hơi đánh hạ.
Nếu vậy thì chuyện cười của người Phỉ Dương có thể sẽ to lắm.
Khi đó, Humphrey rất ung dung chỉ huy bộ đội của mình một đường thẳng tiến không gì cản nổi. Hắn cố ý cho người Phỉ Dương một cú khó chịu. Với hắn mà nói, việc này không liên quan đến làm nhục gì cả, đây hoàn toàn là một trò chơi rất thú vị.
Ai mà biết được, trên con đường hành quân mà hắn đã chọn, Douglas đã chỉ huy một tiểu đoàn thiết giáp lập ra phòng tuyến trên một cao điểm.
Và cũng chính phòng tuyến này đã cản trở ở trước mặt Humphrey ròng rã mười giờ đồng hồ. Cả một trung đoàn thiết giáp luân phiên phát động mấy chục đợt tấn công đều bị cản lại. Cái cao điểm kia quả thực đã trở thành một lá chắn không thể vượt qua. Sau khi đợt tiến công thứ 5 thất bại thì Humphrey cũng đã tới tiền tuyến, đích thân chỉ huy chiến đấu. Cả sa bàn điện tử gần như đã bị chiếc cần đẩy điện tử trong tay hắn đập cho nán vụn .
Bọc đánh, cường công, thậm chí ngay cả việc từng tiểu đội ở thời điểm nào thì tới vị trí nào, rồi vị trí đột phá hỏa lực, thời điểm lực lượng dự bị gia nhập, Humphrey cũng không ngại phiền mà đều cẩn thận dặn dò. Kết quả là vẫn không thể nào đột phá được cái phòng tuyến kia. Khi biết được ba trung đoàn thiết giáp vây chặn của quân Đỏ đã cách mình không còn xa, hắn liền chán nản mà buông tha cho đợt công kích này, đem toàn bộ mục tiêu chiến lược đẹp đẽ chói mắt đã chế định trước kia biến thành mục tiêu mang đội ngũ của mình an toàn ra khỏi vòng vây.
Đây tựa hồ là sự khác biệt giữa thiên đường và địa ngục.
Qua nhiều năm như vậy, Humphrey thủy chung vẫn nhớ rõ đợt diễn tập kia. Sau khi diễn tập kết thúc, hắn liền biết được cái tiểu đoàn do Douglas chỉ huy kia vào lúc hắn lựa chọn lui lại kỳ thật chỉ còn có mấy chục người. Nếu tấn công thêm một lần nữa, có lẽ.... Đáng tiếc, trên thế giới này không có thuốc hối hận. Thất bại trên chiến lược tổng thể khiến cho Humphrey hết sức phiền muộn. Nhiều năm đã qua, Douglas là người đầu tiên khiến cho hắn không thể đột phá, cũng là người duy nhất.
Mà hiện tại, người này, tiếp sau ngọn cao điểm kia, lại chắn trước mặt mình một lần nữa ở tinh hệ Long Bow.
Ánh mắt Humphrey rơi xuống trên bản đồ bất quy tắc của tinh hệ Long Bow, một lúc thật lâu không thể rời đi. Hắn đang ngưng mắt nhìn cái ở không vực này, cũng giống như nhiều năm trước, hắn đã dùng ống nhòm mà nhìn vào cái cao điểm ngập đầy khói thuốc súng kia.
Năm đó, hắn hai mươi sáu tuổi, còn Douglas là hai mươi hai tuổi!
“Công tước đại nhân, tàu điều tra số 1 đã đến điểm Bước nhảy không gian của Long Bow, đề nghị phóng thiết bị thăm dò.” Thanh âm của tham mưu vang lên bên tai Humphrey.
Điếu thuốc mới cháy được một nửa.
“Ừm.” Humphrey thản nhiên gật đầu. Douglas sẽ không khiến ình thất vọng . Nếu như gã phái hạm đội đóng ở điểm Bước nhảy không gian để cố gắng tử thủ thì chuyện thất bại trong đợt diễn tập mà mình vẫn canh cánh trong lòng nhiều năm kia sẽ trở nên quá buồn cười rồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Trong sự yên tĩnh, một tin tức đột nhiên lóe lên trên máy tính chỉ huy.
“Báo cáo công tước đại nhân, ở bên kia điểm Bước nhảy không phát hiện ra tung tích của Phỉ Dương hạm đội!” Giọng nói của viên tham mưu có chút ngạc nhiên không thể đè nén. Gã không hiểu vì sao Phỉ Dương lại buông tha cho phòng thủ ở điểm Bước nhảy. Mặc dù ở trong khu vực Bước nhảy trống trải như vậy thì hạm đội Phỉ Dương sẽ dễ dàng bị đẩy vào quyết chiến, thế nhưng trong vài phút khi hạm đội Binalter chấm dứt Bước nhảy thì bọn họ vẫn cứ chiếm ưu thế tuyệt đối mà!
Humphrey nở nụ cười. Hắn biết, mình đã gặp phải một đối thủ đáng để mình ứng phó toàn lực.
Lần này chính là cuộc quyết đấu của số mệnh, không phải là diễn tập.
“Ra lệnh cho hạm đội lập tức gia tốc, trong vòng sáu giờ phải hoàn thành Bước nhảy. Đối thủ của chúng ta đã chuẩn bị kỹ càng, hiện đang chờ chúng ta đấy.”
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
“Đi chết đây!” Mập mạp nhìn vào tấm bản đồ tinh hệ đang khiến cho hắn váng đầu hoa mắt, hận không thể đập đầu vào đó.
Hắn có nằm mơ cũng không ngờ được, hạm đội của đế quốc Binalter lại xuất hiện vào lúc này. Nếu như là hạm đội Jaban thì hạm đội Tàng Phong có 99% nắm chắc hội sư với hạm đội Phỉ Quân ở Long Bow, thậm chí có thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, khi Jaban và Phỉ Dương đánh nhau khí thế ngất trời mà len lén vụng trộm một chút. Sau đó, mọi người liền mang tất cả các chiến lợi phẩm, vui tươi hớn hở mà tản ra chạy trốn.
Thế nhưng hiện tại, Phỉ Dương mới đánh lén vào Lam Thạch tinh không quá sáu mươi mấy giờ, hạm đội Binalter cũng đã tới gần tinh hệ Long Bow. Điều này cho thấy 2 vấn đề. Thứ nhất, hạm đội Phỉ Dương rất có thể rời đi hoặc là bị đánh bại trước khi hạm đội Tàng Phong đến tinh hệ Long Bow. Thứ hai, Tây Ước đã có hạm đội của đế quốc Binalter gia nhập, như vậy, binh lực của bọn hắn ở tinh vực Đông Nam sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối. Mikami Yujin khả năng cao sẽ lấy hạm đội đế quốc Binalter làm tiên phong, đem hạm đội Jaban vốn dĩ dùng để đối kháng với hạm đội Phỉ Dương làm hậu quân, tiến hành áp bách về phía tinh hệ Long Bow.
Nếu vậy, cả tuyến đường bay sẽ bị nhồi bởi hạm đội Tây Ước. Hạm đội Tàng Phong căn bản không có khả năng lặng lẽ lặn ra khỏi tinh hệ Bermuda! Một khi bọn họ xuất hiện ở điểm Bước nhảy từ tinh hệ Bermuda đi tinh hệ công cộng, như vậy sẽ lọt vào số đông các hạm đội Jaban truy kích. Cái gì mà nhân lúc cháy nhà đi hôi của, hết thảy đều là si tâm vọng tưởng. Cho dù lấy bản lĩnh của Russell và Rắm Thối, để có thể đánh thắng được hạm đội Jaban thì cũng sẽ phải trả một cái giá thật lớn.
Mà mập mạp, chính là không muốn bỏ ra một đồng nào cả!
Hạm đội Tàng Phong đã là lực lượng cuối cùng và quý giá nhất của Leray. Sở dĩ mệnh danh là Tàng Phong, chính là vì muốn cất giấu . Ẩn núp lâu như vậy, vừa hiện diện thì bị đánh cho tan tác. Vậy thì còn giấu cái khỉ, dứt khoát đổi tên gọi là Kiếm Ánh Sáng được rồi!
Mập mạp ở một bên mặt ủ mày chau, Margaret cũng là đầy bụng tâm tư.
Không ai hiểu rõ hơn được nàng về bố cục của Phỉ Dương ở Đông Nam. Sư đoàn 19 do Douglas suất lĩnh chính là hạm đội tinh nhuệ cấp 1 của Cộng hoà Phỉ Dương, chiến công hiển hách. Nếu đánh với hạm đội Jaban, chỉ cần số lượng không phải quá mức chênh lệch, với công lực chỉ huy của Douglas thì đều dư dả.
Thế nhưng hiện tại, người tới lại là hạm đội hoàng gia cấp Tượng của đế quốc Binalter, mà số lượng cũng không rõ. Điều này có ý nghĩa rằng, cho dù Douglas có thể chiến đấu đánh bại được hạm đội hoàng gia đế quốc Binalter, thế nhưng khi phải đối mặt với vô tận các chiến hạm Tây Ước chen chúc nhau mà đến sau đó, mục tiêu chiến lược trấn giữ tinh hệ Long Bow hai tháng, kiềm chế Tây Ước không thể bắc thượng cũng không thể đạt thành.
Chẳng lẽ, cứ như vậy buông tha cho nơi này?
Vấn đề này đồng thời xuất hiện ở trong đầu mập mạp và Margaret. Hai người không nhịn được liền nhìn nhau, lập tức quay đầu sang chỗ khác. Margaret hừ lạnh một tiếng. Cái hạm đội rách nát này, cho dù có gia nhập vào chiến cuộc thì cũng chỉ làm đá kê chân! Bên kia, mập mạp thì tự cao tự đại như một con gà trống béo, tâm trạng kêu gào: Cầu xin ta đi… Cầu xin ta đi…
“Làm sao bây giờ?” Phương Hương nhìn về phía mập mạp, nhẹ giọng hỏi.
Mập mạp thong thả qua lại vài bước, xoay người đi nhanh tới trước sa bàn điện tử của phòng tác chiến, xuất ra bản đồ tinh hệ của Long Bow, hỏi Phương Hương đang theo sát ngay sau: “Nơi này tỷ quen thuộc nhất. Nếu Douglas muốn đánh dây dưa với hạm đội Binalter thì bọn họ sẽ lựa chọn nơi nào làm chiến trường?”
"Ở đây, ở đây và ở đây!" Phương Hương không cần nghĩ ngợi liền vươn ngón tay, chỉ ra ba tọa độ không vực, lập tức giải thích nói:“ Muốn trấn giữ tinh hệ Long Bow, nhất định phải ngăn cản Tây Ước thành lập căn cứ ở Lam Thạch tinh một lần nữa. Mà nơi có thể uy hiếp đến Lam Thạch tinh lại có đủ không gian để xoay xở thì cũng chỉ có ba nơi này.”
Mập mạp làm một thủ thế bảo Phương Hương nói tiếp.
“Tinh hệ Long Bow do hơn một trăm triệu tinh cầu tạo thành, lớn tầm 1/2000 hệ ngân hà. Lam Thạch tinh nằm ở nhánh xoắn (*) A2, có ba điểm Bước nhảy lớn và hai tinh cầu di dân khác cũng ở trên nhánh xoắn này, phân bố theo hình tam giác”. Vừa nói, ngón tay Phương Hương vừa chỉ vào không vực đầu tiên mà nàng chỉ ra: “Đây là tinh vân Dây Leo ở giữa Lam Thạch tinh và điểm Bước nhảy đi thông tới tuyến đường bay chính và tinh hệ Bermuda, cũng là vị trí của chúng ta hiện nay. Bởi vì có tinh vân che chắn thế nên mấy chục khu vực chướng ngại với hoàn cảnh phức tạp nối thành một mảnh đã trở thành địa điểm đánh du kích thiên nhiên. Quan trọng hơn chính là, nơi này cách Lam Thạch tinh gần nhất. Nếu như hạm đội Phỉ Dương tiến vào nơi này, bất cứ lúc nào cũng có thể đi ra từ bất cứ chướng ngại khu nào. Đối với hạm đội Tây Ước đang nỗ lực giành lại Lam Thạch tinh, một lần nữa xây dựng căn cứ mà nói, đây là một uy hiếp không thể bỏ qua.”
(toàn tý, spiral arm, nhánh xoắn ốc của Thiên Hà xoắn ốc)
Mập mạp gật gật đầu, nghe Phương Hương chỉ vào một không vực khác nói tiếp: “Nơi này là thông đạo giữa Lam Thạch tinh và tinh cầu di dân Khấu Huyền tinh (*). Bởi vì chỉ có một hành lang quá độ nên hạm đội Phỉ Dương có thể đưa ra lựa chọn đó chính là trấn giữ hành lang này, hình thành thế giằng co với Tây Ước. Nếu như nhìn từ mục tiêu chiến lược của Phỉ Dương, sự lựa chọn này có lẽ càng dễ tiếp nhận hơn so với lựa chọn thứ nhất. Hành lang quá độ này nằm ở giữa hằng tinh nk1881 và hằng tinh nk1751, chung quanh phân bố đá ngầm trọng lực, còn có khu vực chướng ngại do vành đai tiểu hành tinh tạo thành. Đây là một trận địa ngăn chặn thiên nhiên của vũ trụ. Khuyết điểm duy nhất chính là Khấu Huyền Tinh nằm ở cuối của nhánh xoắn, là một tử địa. Một khi hành lang quá độ thất thủ thì không còn khoảng trống để xoay xở lượn vòng (**) chiến lược.”
(*Khấu huyền là kéo dây (cung), bow draw tương ứng với Trường Cung là cây cung dài, long bow. Định để tương ứng tiếng Anh là Bow Draw nhưng nghe hơi lạ, anh em cho ý kiến cái)
(**Chỗ này giải thích một chút cho anh em dễ hiểu, chiến đấu vũ trụ với tốc độ cao cần có không gian rộng để lượn vòng quay đầu lại, tưởng tượng giống như đua xe phải có khúc cua rộng thì mới dễ rẽ ngược lại vậy)
“Lựa chọn thứ 3...”. Ngón tay Phương Hương chỉ vào một tinh cầu nho nhỏ, đột nhiên liền im lặng.
"Sao vậy?" Mập mạp hỏi.
“Đây là Thorcress.” Phương Hương ngẩng đầu, dùng đôi mắt trong suốt bình tĩnh nhìn mập mạp: “Dân cư chỉ có ba triệu, thuộc về loại tinh cầu cải tạo nửa tự nhiên nửa nhân tạo. Nửa năm trước, nơi này chính là căn cứ của hạm đội địa phương Long Bow chúng ta.”
Mập mạp không nói gì. Hắn biết, Phương Hương đã bị cái tinh cầu nho nhỏ trên bản đồ tinh hệ kia gợi lên sự bi thương vốn vừa mới hồi phục lại. Lúc này bất cứ sự an ủi nào thì cũng đều là yếu ớt. Cũng giống như một ngày nào đó mình trở về Leray hoang tàn, trở về quê hương của mình.
Phương Hương rất nhanh điều chỉnh lại cảm xúc của mình, nói tiếp: “Thorcress nằm ở giữa Lam Thạch tinh và điểm bước nhảy thông đạo Bermuda, sát rìa nhánh xoắn A2. Nó thuộc chòm sao Tiểu Bạch Hùng với điều kiện hoàn cảnh phức tạp, xét về phạm vi lượn vòng thì nó còn lớn hơn cả không vực đầu tiên. Đồng thời, nó còn có mấy chục hành lang quá độ đan xen. Hạm đội Phỉ Dương một khi tiến vào nơi này, chẳng những có thể nhận được tiếp tế tiếp viện ở Thorcress mà còn có thể tùy thời uy hiếp đến Lam Thạch tinh và điểm Bước nhảy của tuyến đường bay chính, thậm chí có thể dựa vào Thorcress làm trận địa ngăn chặn để giằng co với Tây Ước.”
“Hương tỷ, ngươi cho rằng hạm đội Phỉ Dương sẽ lựa chọn không vực nào?” Ánh mắt mập mạp chuyển động giữa ba không vực, nét mặt hắn tỏ ra nghiêm túc hiếm thấy.
“Rất khó lựa chọn.” Phương Hương nhìn qua Margaret đang đứng bên cạnh một chút, mỉm cười nói :“Ở phương diện này, người không quen thuộc nhất với tướng quân Douglas chỉ sợ sẽ là ta rồi. Ta nhiều nhất có thể cho chút kiến nghị về vấn đề địa hình, còn về phần tướng quân Douglas sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào, ta đoán không được. Phương diện này, Maggie càng có quyền lên tiếng hơn.”
“Cô ta?” Mập mạp khinh thường liếc qua Margaret một cái, da thịt trên mặt hắn rất có tiết tấu mà run rẩy lên.Vẻ mặt kia đủ để cho Margaret hận không thể nã một phát súng vào mặt hắn. Hắn nói :“Cô ta thì biết quái nào được kia chứ?”
“Ngươi nghĩ phép khích tướng như vậy sẽ hữu dụng với ta sao?” Margaret cười lạnh nói.
“Ta cho ngươi biết hai sự thật. Thứ nhất, chúng ta là quân đồng minh. Hiện tại chúng ta đang thương lượng làm sao để trợ giúp hạm đội Phỉ Dương các ngươi. Thứ hai, bất kể ta dùng phương pháp gì, như ngươi nói, là một quân nhân, ta không tin ngươi sẽ bởi vì tranh hơn thua mà không để ý đại cục.” Mập mạp làm bộ dạng như muốn chọc tức chết người khác mà ung dung nói : “Ta biết rõ ngươi sẽ nói là ta đang dùng phép khích tướng. Kỳ thật đó không phải vì để cho ngươi nói, mà là để chọc cho ngươi phát nôn.”
Phòng tác chiến tĩnh mịch một hồi. Phương Hương cúi đầu, lấy tay xoa huyệt thái dương. Cũng không biết là nàng đang đau đầu vì quan hệ của hai người này hay là muốn dùng tay che khuất đi vẻ mặt không nhịn được cười của mình.
“Mập mạp!” Margaret tức giận đến đỏ bừng mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi *** thật sự rất ấu trĩ!”
Mập mạp nghe thấy khen ngợi, vẻ mặt dương dương tự đắc.
Margaret lười phản ứng lại cái gã mập mạp có thù tất báo, từ lôi đài thi đấu đến giờ luôn vểnh mũi trợn mắt với mình này, nàng quay mặt sang nói với Phương Hương :“Ta cho rằng, tướng quân Douglas có khả năng lựa chọn không vực số 3 cao nhất.”
“A?” Phương Hương âm thầm liếc sang mập mạp hiện như đang có suy tư một cái, hỏi:“Tại sao?”
“Tướng quân Douglas tác chiến tỉ mỉ thận trọng, tuyệt đối sẽ không lựa chọn không vực số 2. Mặc dù Khấu Huyền Tinh vừa là tinh cầu di dân lớn thứ hai của tinh hệ Long Bow, lại vừa có được trận địa ngăn chặn vũ trụ thiên nhiên, thế nhưng Douglas sẽ không tự đưa mình vào hiểm cảnh, lại càng không lựa chọn đập nồi dìm thuyền. Phương án này có thể bài trừ. Mà không vực số 1, mặc dù có hơn mười khu vực chướng ngại nối liền thành một mảnh, có thể đánh vòng quanh với hạm đội Tây Ước, hơn nữa lại cách Lam Thạch tinh rất gần, thế nhưng, nơi này bất lợi cho bốn hạm đội cấp A đồng thời di động. Khoảng cách với Lam Thạch tinh cũng là con dao hai lưỡi. Một khi Lam Thạch tinh bị Tây Ước khống chế thì đây sẽ trở thành căn cứ bàn đạp để tiêu diệt sư đoàn 19.”
Margaret đứng trước bản đồ tinh hệ, ngón tay di động trên bản đồ, miệng phân tích nhịp nhàng ăn khớp: “Cho nên, lựa chọn tốt nhất chính là không vực số ba. Ngoài hành lang quá độ và khu vực chướng ngại có thể giúp cho chiến lược lượn vòng ra, quan trọng hơn chính là, tướng quân Douglas am hiểu phòng ngự, vậy nên có thể dựa vào tiểu tinh cầu này và hoàn cảnh phức tạp xung quanh nó để đánh trận địa chiến với Tây Ước. Như vậy thì có cơ hội lớn hơn trong việc hoàn thành mục tiêu chiến lược của bộ chỉ huy liên hợp.”
Mập mạp dựng thẳng lỗ tai, một bên nghe Margaret phân tích, một bên xem kỹ bản đồ tinh hệ trước mắt. Margaret vừa dứt lời, hắn liền chỉ vào một khu vực chướng ngại được đánh dấu trên bản đồ tinh hệ ở gần tinh cầu Thorcress, hỏi Phương Hương: “Đây là nơi nào?”
Phương Hương liếc mắt nhìn qua vị trí mà ngón tay mập mạp đang chỉ rồi hồi đáp: “Đây là khu vực chướng ngại loạn thạch. Nó là một vành đai tiểu hành tinh nằm trên con đường từ Thorcress đến tinh cầu tài nguyên số 1. Các thuyền lấy quặng thường xuyên qua lại khai thác gọi nơi này là khu loạn thạch. Cái tên này cứ thế mà tiếp tục sử dụng đến nay. Khu chướng ngại này không lớn. Chiến hạm đi với tốc độ cao nhất thì chỉ cần một hai phút là có thể vượt qua, căn bản không che dấu được người.
Hơn nữa, bên trong đều là tiểu hành tinh có đường kính dưới một km, không thể làm trận địa ngăn chặn.”
“A?” Mập mạp đem bản đồ tinh hệ phóng to, hứng trí nhìn chằm chằm không dứt vào khoảng không vực đang lở lửng đá vụn to to nhỏ nhỏ kia.
“Nếu như Tây Ước từ nơi này đi qua mà nói, có lẽ chúng ta có thể mai phục ở chỗ này”. Ngón tay mập mạp vuốt nhẹ lên màn hình ảo. Bản đồ tinh hệ lại phóng to lên một lần nữa. Mấy khối đá lớn màu nâu vàng đang chậm rãi xoay tròn trên màn hình.
Ánh mắt Phương Hương di động theo ngón tay của mập mạp. Khi lộ tuyến mà hạm đội Tây Ước chắc chắn sẽ lựa chọn cùng với trận hình mà bọn họ có khả năng lựa chọn để vượt qua khu chướng ngại này hiện lên trước mắt, nàng không khỏi khiếp sợ nói : “Ngươi đang nói là nở hoa từ trung tâm? ”
“Bắt giặc trước bắt vua...”. Mập mạp nghiến răng.
Hạm đội Tàng Phong không thể đem tất cả hy vọng đều ký thác ở trên người hạm đội Phỉ Dương, lại càng không thể đợi được đến khi hạm đội Jaban xâm nhập quy mô lớn vào tinh hệ Long Bow. Hy vọng duy nhất chính là lợi dụng khe hở giữa hạm đội Binalter và hạm đội Jaban để xuyên qua.
Đây là một chiêu hiểm kỳ. Nhìn tình huống của Bermuda hiện nay, tỷ lệ hạm đội Tàng Phong bởi vậy mà bị phát hiện là cao hơn 90%. Nói cách khác, một khi Tàng Phong đột phá điểm bước nhảy Bermuda thì sẽ nằm dưới sự truy kích của địch nhân. Mà lúc này, nếu hạm đội Binalter hồi binh ngăn chặn điểm bước nhảy của tinh hệ Long Bow, điều đó có nghĩa là hạm đội Tàng Phong đang trong tình trạng hậu cần cấp dưỡng gần như sắp kiệt quệ sẽ không đường nào để trốn.
Muốn tạo sinh cơ cho hạm đội Tàng Phong thì nhất định phải khiến cho hạm đội của đế quốc Binalter không có sức để quay về điểm bước nhảy. Nói cách khác, chính là khiến cho hạm đội Phỉ Dương cầm chân, hoặc là đánh bại bọn hắn!
Nghe lên thì cầm chân khẳng định càng dễ dàng hơn so với đánh bại. Thế nhưng đối với Phỉ Quân mà nói, sự thật không phải như thế. Mập mạp không trông cậy vào hạm đội Phỉ Dương đang ở trong trạng thái phòng ngự hoặc chạy trốn sẽ chủ động cuốn lấy hạm đội Binalter. Dù sao thì nếu làm vậy, hạm đội Phỉ Dương sẽ rất dễ bị địch nhân kéo vào trạng thái quyết chiến. Nguy hiểm này, Douglas chính là sẽ không phạm vào. Thế cho nên, chỉ có thể dựa vào chính mình!
Mà lấy số lượng và thực lực của hạm đội Phỉ Quân hiện nay, muốn cầm chân hạm đội của đế quốc Binalter, đó quả thực là người si nói mộng.
Bởi vậy, sau khi mập mạp nhìn thấy vành đai tiểu hành tinh kia thì trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ. Đó chính là – Tiêu diệt tàu chỉ huy của bọn hắn!
Đây là một quyết định điên cuồng. Phương Hương thấy mập mạp nghiến răng nghiến lợi thì chỉ cho rằng hắn đang chuẩn bị vung tay hạ sát thủ, lại không biết rằng vị Anh hùng Liên bang này từ trước đến nay luôn tham sống sợ chêt, chẳng qua là bị buộc đến đường cùng, phải dốc hết vốn được ăn cả ngã về không bằng bất cứ giá nào mà thôi.
Bộ dạng nghiến răng nghiến lợi kia cũng bất quá chỉ là để cho cơ mặt đang run rẩy của mình thoạt nhìn không lộ rõ ra mà thôi.
“Liên hệ với tướng quân Douglas, chúng ta cần bọn họ hiệp trợ.” Mập mạp cơ hồ là nhắm mắt lại mà hạ xuống mệnh lệnh.
“Hắc...” Bên tai hắn truyền đến một tiếng cười lạnh.
Mập mạp mở mắt ra, trông thấy Margaret đang thu hồi ánh mắt từ trên bản đồ tinh hệ, dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu mà nhìn mình nói : “ Nở hoa từ trung tâm? Ngươi cho rằng chiến hạm của các ngươi biết tàng hình à?”
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
“tướng quân Douglas, bộ đội thiết giáp đã đăng hạm. Hạm đội 19A2, 19A3 đã rời cảng. Tất cả các quan binh hạm đội 19A1 và 19A4 cũng đã đăng hạm xong. Hiện tại thời gian hoàn thành vận chuyển vật tư vẫn còn cần gần một tiếng nữa.”
Báo cáo của một viên trung tá tham mưu đã cắt đứt sự trầm tư của Douglas ở trước đài giả lập. Hắn ngồi thẳng lưng lên, đang muốn nói điều gì đó thì đột nhiên lại thấy tham mưu trưởng Bàng Minh Giản đang sải bước chạy vội đến.
“Có chuyện gì vậy?” Douglas thần sắc ngưng trọng. Hắn biết vị tham mưu trưởng này luôn luôn thận trọng trầm ổn, việc chạy vội chạy vàng như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Quân bộ phát đến tin tức”. Bàng Minh Giản cầm tập thứ nhất trong hai tập tình báo trong tay đưa cho Douglas: “Cơ quan tình báo đã thông qua đặc công đạt được tình báo. Lần này tới, ngoại trừ hai hạm đội hoàng gia cấp Tượng của Tây Ước là Phi Linh và Phi Vũ ra, còn có cả tập đoàn hạm đội số 5 của đế quốc Deseyker. Mặt khác, 3 hạm đội siêu cấp Ánh Dương, Lôi Đình, Phong Bạo trực thuộc Mikami Yujin đã được truyền đạt lệnh tập hợp khẩn cấp. Tất cả lập tức hủy bỏ nghỉ ngơi, trong vòng 24 giờ phải về hạm đội báo danh, chuẩn bị đi tinh hệ Bermuda.”
“Liên quân Tây Ước ở tinh hệ Bermuda thì sao?” Douglas mặt trầm như nước, nhanh chóng nhìn tình báo trong tay. Sự xuất hiện của hạm đội số 5 đế quốc Deseyker đã khiến cho hắn đau đầu thêm không ít.
“Đã phát lệnh chuẩn bị chiến đấu cấp một, đang bắt đầu tập kết.” Bàng Minh Giản nói : “Rất rõ ràng, Mikami Yujin trước tiên là muốn điều động quân đội ở Bermuda, sau đó dùng binh lực quốc nội Jaban bù vào.”
Douglas cười khổ một tiếng: “Ngược lại cũng thật để mắt đến chúng ta. ”
Bàng Minh Giản nói tiếp: "Bộ chỉ huy đã điện lệnh cho tướng quân Fischella cho hạm đội viễn chinh Đông Nam đông xuất tinh hệ Newton, nhất định phải chế trụ lại binh lực Tây Ước ở Bermuda và tinh vực trung ương Leray, nhằm tranh thủ thời gian cho chúng ta.”
Douglas trầm ngâm, đi qua đi lại.
Bàng Minh Giản nhìn qua một tập văn kiện khác trong tay, do dự một chút, rốt cục vẫn duỗi tay đưa cho Douglas: “Tướng quân, bản này là thông tin vừa thu được.” Nhìn Douglas nghi hoặc mà tiếp nhận văn kiện, Bàng Minh Giản lại bổ sung một câu:“ Dùng mật mã cấp SSS, thông qua thiết bị liên lạc mật mã số 1 màu đỏ mà tới!”
“A?” Douglas tiếp nhận tập văn kiện điện tử, bước nhanh tới trước đài chỉ huy, đem tập văn kiện cắm vào đầu đọc. Sau một lát, một loạt các dòng chữ đã xuất hiện ở trước mắt hắn. Hắn không kìm được liền mở to hai mắt nhìn... Điền Hành Kiện! Hắn tại sao lại ở chỗ này?!
“Tướng quân Douglas, từ biệt ở Gatralan nhiều năm, vẫn biệt lai vô dạng? Ngài tập kích Lam Thạch tinh, vang động cả vũ trụ. Giờ phút này, Long Bow Đông Nam đã trở thành tiêu điểm ánh mắt của các tướng lĩnh của các quốc gia, cùng với cả lê dân bách tính. Trận chiến này...”
Lời dạo đầu có vẻ nho nhã khiến cho Douglas không khỏi nhíu mày. Hắn thật sự không tưởng tượng ra nổi bộ dạng văn nhã của cái gã mập mạp kia. Tuy nhiên rất nhanh, hắn đã nhìn thấy văn tự phía sau đã chuyển biến tới 180 độ.
“***, vừa rồi là tham mưu viết , ta cũng lười sửa, coi như là lời chào hỏi cậu. Cậu tập kích vào Lam Thạch tinh một trận rất đẹp. Tuy nhiên, phản công của Tây Ước tới cũng nhanh. Huynh đệ ta ở ngay tinh hệ Long Bow, hạm đội hoàng gia của đế quốc Binalter ta cũng thấy rồi. Trận này sợ rằng có chút khó chơi. Cho dù cậu có thể đánh thắng thì cũng là giết địch một nghìn tự hại tám trăm. Chờ đám tạp chủng Jaban kia ùn ùn kéo đến, việc trấn giữ tinh hệ Long Bow nhằm mục tiêu chiến lược tranh thủ thời gian cho Trenock, sợ rằng cũng sẽ không thể đạt được. Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui, ta vẫn quyết định giúp cậu một tay.”
Douglas lặng lẽ xem hết văn kiện, đáy lòng dâng trào sóng lớn mãnh liệt.
Hắn không nghĩ tới, Phỉ Quân của mập mạp vậy mà lại có một hạm đội ở chỗ này. Lại càng không nghĩ đến, gã mập mạp này vừa đến đã đưa ra một kế hoạch tác chiến không thể tưởng tượng nổi như vậy.
Hắn mở bản đồ tinh hệ, đem tọa độ mai phục trong kế hoạch tác chiến xuất ra. Khi nhìn vào vành đai tiểu hành tinh nhỏ hẹp, hắn liền ngơ ngẩn sững sờ tại chỗ.
“Tướng quân”. Thanh âm của tham mưu trưởng Bàng Minh Giản chợt vang lên bên tai, Douglas liền quay đầu lại, lập tức nhìn thấy khuôn mặt của vị tham mưu trưởng từ trước tới nay vẫn luôn ổn trọng này đã tái xanh, dùng giọng điệu khó tin hỏi:
“Cái tên Leray này... bị điên à?”