Mạo Bài Đại Anh Hùng

Trải qua hơn bốn mươi giờ đồng hồ đi đường, hạm đội 1201 rốt cuộc đã tiến vào được tuyến đường bay Mars.

Tuy rằng đại đa số các tuyến đường bay trong tuyến đường bay Tự Do cũng không cho phép tàu sân bay thông hành, thế nhưng, đối với đám hoa tiêu lão luyện trường kỳ lăn lộn ở tuyến đường bay Tự Do của Phỉ Quân mà nói, dẫn đường cho tàu sân bay Trenock từ tuyến đường bay chính đến tinh cầu Mars cũng chẳng phải là chuyện khó khăn gì.

Phải biết rằng, Cảng Tự Do Mars nguyên bản chính là một tinh cầu di dân quan trọng của xã hội loài người, có tuyến đường bay cấp A và vị trí địa lý cực kỳ ưu việt, đồng thời cũng đã từng là một thành viên của xã hội chủ lưu loài người. Ở đây giống như một tòa thành lưng dựa núi, chính diện lại có đường lớn rộng rãi, trong núi cũng có vô số các con đường nhỏ. Từ khi cái tinh cầu này bị phát hiện đến bây giờ, các phi thuyền siêu lớn đi từ tuyến đường bay chính đến tuyến đường bay cấp A, rồi lại tiến vào tinh cầu Mars chính là vẫn luôn nối liền không dứt.

Sau khi tài nguyên khoáng sản của tinh cầu Mars và các tinh cầu tài nguyên phụ cận khác bị khai thác sạch sẽ, các cư dân sinh sống ở cái tinh cầu này chính là dựa vào vị trí địa lý ưu việt của nó với trung tâm là tuyến đường bay Tự Do Mars, lại nối liền với tuyến đường bay chính thì mới tiếp tục sinh tồn tiếp được, đồng thời cũng từng bước biến thành một thiên đường Tự Do nơi tập trung một số lượng lớn các tập đoàn lớn ham muốn chính sách không thuế và ưu thế vận tải ở đây vào kinh doanh gia công buôn bán, rồi cũng tập trung vô số hải tặc, lính đánh thuê, dân buôn lậu và dân mạo hiểm.

" Nếu như không có các cậu làm hoa tiêu dẫn đường, chúng tôi muốn đi ra khỏi phiến tinh vực này chắc phải mạo hiểm nguy cơ gặp gỡ hạm đội Sous." Trương Bằng Trình nhìn các chiến hạm Trenock đang lục tục bay ra khỏi điểm Bước Nhảy ngoài cửa sổ mạn tàu, cảm khái nói với mập mạp: "Xem ra, có đắc tội với ai, thì cũng không thể đắc tội với đám rắn độc các cậu được."

"Ha ha.." Mập mạp cười ngây ngô, cũng không hề tiếp lời, đôi tay nhanh chóng gõ gõ bấm bấm trên bàn phím ảo của máy tính giả lập. Ở phía đối diện hắn, một vị trung tá tham mưu đang được mấy chục sĩ quan Trenock vây quanh theo dõi, sắc mặt lúc này đã xám như màu đất.

Trương Bằng Trình quay đầu lại nhìn qua mập mạp một chút, lại nhìn qua vị tham mưu đã mồ hôi đầy đầu kia, không khỏi lắc đầu.

Từ sau khi Phương Hương dẫn theo hạm đội Phỉ Quân tách ra ở tuyến đường bay DE, mập mạp vẫn một mình đi theo hạm đội 1201, tiến về tinh hệ Mars để trình diện với Carolina.

Đối với điều này, Trương Bằng Trình rất là hiểu. Dù sao thì Leray cũng là một thành viên của Phỉ Minh, mập mạp cho dù trên thực tế đang nắm trong tay Phỉ Quân, thế nhưng trên danh nghĩa, hắn vẫn thuộc quyền chỉ huy của cánh quân Mars. Nếu như mặc kệ mệnh lệnh của Carolina, vậy thì rất dễ khiến cho chính phủ lưu vong Leray cùng với hai tinh hệ Newton và Galileo đang nằm dưới sự lãnh đạo của liên quân Đông Nam lâm vào tình cảnh khó xử.

Từ điểm này mà xem, mập mạp, hiển nhiên là rất biết nghĩ cho toàn cục, khác hẳn với vẻ bề ngoài của hắn.

Mấy chiếc chiến hạm còn có thể di chuyển thì đã theo hạm đội Phỉ Quân rời đi, còn lại các chiến hạm khác, cũng đã bị Phỉ Quân kéo đến tinh vân Yên Hồ giấu kín. Bọn họ dùng biên pháp gì thì Trương Bằng Trình cũng không biết, ông ta chỉ biết là, Phỉ Quân thẳng tay cho những chiến hạm này biến mất. Lại liên tưởng đến tình cảnh khi tàu điều tra Phỉ Quân gửi đi liên lạc định hướng ở ngay dưới mí mắt của hạm đội 1201, Trương Bằng Trình đối với thủ đoạn của đám trộm gà bắt cho này lại có thêm được nhận thức mới.

Thế nhưng, ba lần bảy lượt nói bóng nói gió tìm hiểu, gã mập mạp này đều diễn ra vẻ ngây ngô cười khì khì, nói cái gì cũng đừng mong cạy từ miệng hắn ra được điều gì, điều này khiến cho Trương Bằng Trình hận đến ngứa cả răng.

Tức giận nhất chính là, khi vừa mới lên chiến hạm, cái gã mập này đã liền lôi kéo làm quen với các sĩ quan cao cấp của hạm đội 1201. Các hạm trưởng của các chiến hạm cùng với bộ tham mưu tác chiến của hạm đội 1201 rồi tổng bộ tập đoàn hạm đội số 12, chưa được mấy thời gian đã lập tức xưng huynh gọi đệ với cái tên mập này rồi. Kế tiếp, chính là mọi người tiến hành đối kháng giả lập dưới lời mời nhiệt tình của gã mập.

Trương Bằng Trình đi tới phía sau viên trung tá tham mưu. Trên màn hình ảo, mấy chục chiếc chiến hạm đang bắn nhau kịch liệt xung quanh một cái vành đai tiểu hành tinh. Chiến hạm song phương qua lại giống như con thoi, ngươi tới ta đi, đánh đến long trời lở đất. Số liệu của chương trình giả lập và báo cáo chiến đấu thời gian thực đang biến đổi một cách nhanh chóng. Hai bàn tay của viên trung tá tham mưu đơn giản là sắp bị chuột rút rồi.

Nhìn dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của viên trung tá, lại nhìn về phía đôi mắt đang phát sáng của cái gã mập mạp kia, Trương Bằng Trình không khỏi cười khổ một tiếng. Tỷ số hiện tại đang là 69-0. Người thắng đều là các sĩ quan của hạm đội Trenock, còn cái gã mập mạp kia thì một trận cũng chẳng thắng được. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác kẻ mang vẻ mặt tái nhợt thần sắc đờ đẫn lại chính là những người chiến thắng của hạm đội 1201!

Trong cuộc thi đấu giả lập trước mắt, từ biểu hiện của mập mạp mà xem thì năng lực giả lập của hắn cũng không giỏi cho lắm, ít nhất thì kém xa so với tưởng tượng của các sĩ quan Trenock.

Trong giả lập cá nhân, thứ chiếm ưu thế nhất chính là năng lực vận dụng điều kiện. Ở phương diện này, mập mạp tỏ ra có vẻ bình thường. Trong cuộc thi đấu đối kháng luôn thay đổi trong nháy mắt, điều kiện mà hắn có thể sử dụng cùng một lúc không quá bốn mươi cái. Trình độ như thế này, trong số các tham mưu và hạm trưởng của hạm đội 1201 thì quơ bừa một cái cũng có thể vớ được một đống.

Hơn nữa, từ cách thức chỉ huy, cái tên mập này chính là gà con tiêu chuẩn, trên phương diện hàm tiếp chiến thuật và khống chế thực thi thì một số gần như là loạn thành một đống. Việc vận dụng thuật cục bộ cũng lộ ra khuyết điểm thiếu căn bản do chưa được học tập quân sự chính quy.

Biểu hiện của hắn khiến cho người ta không thể liên hệ hắn với cái người đã lập ra bản kế hoạch tác chiến tuyệt vời kia. Ít nhất thì trên phương diện giả lập và chỉ huy cũng đã nói rõ việc chiến đấu với quân Sous trước đó chỉ là kết quả hiệp đồng tác chiến của toàn bộ Phỉ Quân. Vai trò của mập mạp trong đó, tựa hồ chỉ là một người đề xuất có ánh mắt nhạy bén, trong đầu có đủ loại tư duy chiến thuật cổ quái như thiên mã hành không.

Nếu như không có sự chỉ huy của Phương Hương, không có sự hiệp trợ giả lập của các tham mưu Salerga hoặc Leray vốn xuất thân từ trường quân sự chính quy trong bộ tham mưu Phỉ Quân kia, những kế hoạch tác chiến này của hắn không có khả năng được thực hiện một cách hoàn mỹ như vậy.

Một khi hắn muốn cùng lúc tiến hành giả lập, chỉ huy và chế định chiến thuật trong thi đấu giả lập 1vs1, lập tức liền lộ ra có vẻ lực bất tòng tâm rồi. Giống như là một người bình thường yêu thích môn đấm bốc, thông thạo các chiêu so đấu, khi thực sự đứng ở trên sàn đấu để thi đấu với một vận động viên quyền anh chuyên nghiệp, cho dù có vung tay múa chân đến không có kẽ hở, cuối cùng cũng vẫn bị người ta cho một đấm nằm vật ra sàn.

Có điều, mập mạp chính là càng thua càng máu, mà các sĩ quan Trenock nguyên bản vốn là kẻ ngược đãi, thế nhưng lại rất ít người có hứng thú đánh trận thứ hai với mập mạp. Cho dù thắng thì cũng không muốn đánh tiếp.

Người thắng thì hoa mắt chóng mặt mồ hôi đầy đầu mà rút xuống, kẻ thua thì hăng hái bừng bừng mà tiếp tục khiêu chiến... Cái tràng cảnh này nhìn thế nào thì cũng khiến cho Trương Bằng Trình dở khóc dở cười.

Nguyên nhân tạo thành cái cục diện này rất đơn giản, cái gã mập mạp này, cho dù có thua thì cũng có cách để cho ngươi cảm thấy là mình đang tự ngược!

Trong chiến đấu với hạm đội A1 Sous, rất nhiều hạm trưởng của hạm đội 1201 đều đã dựa theo chỉ huy để thực hiện các chiến thuật như tấn công xen cắt hỗn loạn theo kiểu quấy rối, đánh lén, dụ dỗ, bố trí mai phục mai phục mang tính cục bộ, rồi thì kéo giãn, khép cửa, di chuyển bí mật theo phạm vi rộng... Những chiến thuật này, mọi người bình thường cũng hay dùng. Thế nhưng, có thể cùng lúc sử dụng nhiều tới mười hay thậm chí mấy chục chiến thuật khác nhau ở các vị trí khác nhau trên cùng một chiến trường, đồng thời lại khiến cho bọn chúng đan xen liên kết ảnh hưởng lẫn nhau, cái này thì chưa bao giờ thấy cả.

Mà mập mạp, hiển nhiên là đang cố hướng tới cái trình độ cực khó này.

Dưới sự chỉ huy của hắn, hạm đội quân đỏ trong chương trình giả lập đang thực thi đủ loại chiến thuật có thông thường có bất thường ùn ùn bất tận. Tuy rằng ở phương diện thực thi chiến thuật và sử dụng, biến đổi trận hình thì vẫn còn có vẻ non nớt, đôi khi thậm chí còn bộc lộ rõ ra ý đồ tác chiến của hắn, không hề có một chút che giấu nào, thế nhưng chỉ như thế này thôi cũng đã khiến cho những người thi đấu với hắn đau đầu muốn nứt cả ra rồi.

Giống như là trên lôi đài dưới con mắt nhìn chăm chăm của mọi người, cái tên quẩy lung tung quyền này đang gồng mình tấn công liên hồi vào một vị quyền thủ chuyên nghiệp. Thực lực thì rõ ràng là khác xa một trời một vực, thế nhưng hắn lại đánh đến cao hứng bừng bừng, khiến cho ngươi khó tránh khỏi sẽ cảm thấy bó chân bó tay. Hơn nữa, hắn thỉnh thoảng còn giở ra mấy cái chiêu thức bẩn bựa như gạt chân, móc lốp, bóp dzú,... càng khiến cho người ta cảm thấy đây là đang diễn trò!

Ai muốn chơi lượt hai với hắn, đúng là mẹ nó có bệnh.

Trên màn hình ảo, hai chiếc tàu tuần dương của hạm đội đỏ đang lén lút chui ra từ một bên của vành đai tiểu hành tinh.

Các sĩ quan Trenock không khỏi hai mặt nhìn nhau, không biết là nên khóc hay cười... Lại nữa rồi! Gã mập mạp này đơn giản là mãi không chừa!

Ngay ở trung tâm chiến trường, hai phân đội của hắn đang cố gắng trái phải giáp công hai chiếc tàu tuần dương bị kẹp ở chính giữa của bên xanh. Ở ngay sát rìa, một chiếc tàu khu trục vẫn còn lén theo sát phía sau một tàu chiến đấu, cố gắng đánh lén đuôi tàu. Rồi một chiếc tàu tuần dương vẫn đang chạy tán loạn chung quanh, cố gắng hấp dẫn phân đội tàu khu trục bên xanh tiến vào một cái bẫy rập mà chỉ cần là người sáng suốt thì vừa nhìn đã có thể nhận ra. Rồi thì phân đội tàu chiến đấu đang càng lúc càng kéo dài trận hình, ý đồ vu hồi bên cánh...

Chỉ cần nhìn vào màn hình ảo, trước mắt các sĩ quan Trenock sẽ không tự chủ được mà liền hiện ra tình cảnh khi chiến đấu với hạm đội Sous... Bị đống chiến thuật như vậy thi hành thành công trên người mình.... Đám người Sous, hóa ra cũng thật là số khổ.

Hai chiếc tàu chiến đấu đỏ đang chui ra từ trong đám đông đang chiến đấu, làm một cú quay người thật đẹp, sau khi giãn ra một khoảng cách che chắn, hai chiếc tàu tuần dương vừa chui ra từ vành đai tiểu hành tinh cũng vừa lúc chạy tới, bốn chiếc chiến hạm liền phối hợp ăn ý thực hiện hai đợt bắn đồng loạt, đem hai chiếc chiến hạm xanh nguyên bản đang bắn nhau với các chiến hạm đỏ khác ở sát rìa khu vực chiến đấu này nhất thời hóa thành hàng nghìn hàng vạn điểm sáng, biến mất khỏi màn hình.

"Kéo giãn nhiều lớp, dương đông kích tây lại thêm tạm thời phối hợp bốn chiến hạm..." Các sĩ quan Trenock vây xem không khỏi náo động một hồi. Ngay cả Trương Bằng Trình và Marshall cũng tỏ ra kinh sợ.

Mắt thấy bốn chiếc chiến hạm đỏ sau khi thành công giết được hai chiếc chiến hạm xanh thì liền thuận thế chuyển hướng, nghênh đón phân đội chiến hạm xanh vừa quay đầu theo sát mà đến, mọi người, đều đem ánh mắt hướng về phía một vị trung niên trung niên da đen ở một bên.

Vị thượng tá này có tên là Cliff Kinsman, là tổ trưởng tổ tham mưu tác chiến số 3 của tổng bộ tác chiến tập đoàn hạm đội 12. Cái kỹ thuật chỉ huy sử dụng bốn chiếc chiến hạm để hình thành lưới hỏa lực tạm thời, bất ngờ tấn công vào một mục tiêu ở một phía khác ngoài chiến trường cục bộ này chính là kỹ thuật bảng hiệu của hắn. Vừa rồi, hắn vẫn còn sử dụng khi thi đấu với mập mạp.

Từ lúc nào thì chiêu này đã bị người khác cầm mất rồi?

Kinsman cũng là một vẻ mặt sững sờ. Hắn thề rằng chưa bao giờ gặp qua cái gã mập mạp Leray này, càng khỏi nói đến việc đem kỹ thuật chỉ huy bảng hiệu của mình truyền lại cho gã.

Loại kỹ thuật này nhìn thì đơn giản, trên thực tế lại cần rất nhiều bí quyết. Không chỉ cần phát hiện mục tiêu có thể tấn công trong nháy mắt mà còn phải thông qua sự chỉ huy, đem bốn chiếc chiến hạm tạo ra đả kích hỏa lực chính xác, rồi thì di chuyển yểm hộ kéo giãn cùng với tốc độ góc độ của chiến hạm, đều là một thứ cũng không thiếu được. Rất nhiều tham mưu ở đây đã từng mô phỏng theo, thế nhưng, có thể cưỡi xe nhẹ chạy đường quen như Kinsman, chỉ huy một cách chính xác như vậy, vậy mà hầu như là không có ai.

Thế nhưng không ngờ tới, hắn bất quá là chỉ sử dụng trước mặt mập mạp một lần, gã mập mạp này vậy mà đã trưng dụng ngay khi thi đấu với người khác!

Mặc dù ở phương diện khống chế chấp hành chiến thuật và thủ pháp hàm tiếp trước sau vẫn còn có chút ngắc ngứ, thế nhưng đây dù sao cũng là một đợt tấn công chiến thuật thành công! Xem cả quá trình, hắn vận dụng còn tốt hơn phần lớn các tham mưu trước đó đã cố gắng mô phỏng theo!

"Cái kỹ thuật chỉ huy này, cậu đã học qua?" Trương Bằng Trình đã không nhịn được mà hỏi ra câu hỏi mà tất cả mọi người đều đang muốn hỏi.

"Không phải vừa rồi hắn đã dùng qua sao?" Mập mạp sửng sốt, hai tay vẫn không dừng lại, chĩa chĩa môi về phía Kinsman, vẻ mặt tức giận bất bình: "Ta học được thì dùng thôi, cho phép các người dùng mà ta không được dùng sao...."

Vừa học?! Trong lúc tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ vì câu trả lời của mập mạp, trên máy tính giả lập, năm chiếc chiến hạm màu đỏ sau một lần giao nhau hoán đổi vị trí khiến cho người ta hoa cả mắt, không chỉ đã thoát khỏi sự truy kích của một phân đội tàu tuần dương xanh ở đằng sau, mà vẫn còn kéo giãn được trận hình của bên xanh, rồi hình thành sự bao vây ngược lại.

Hầu như cùng lúc đó, ánh mắt mọi người đều đã rơi vào trên người hạm trưởng Andrew của tàu tuần dương Brooks.

Vị hạm trưởng với dáng người rắn chắc, tướng mạo thô hào này đang mở to hai mắt ra nhìn, cái miệng mở rộng đến mực có thể trực tiếp thấy được cuống họng.

Loại thủ pháp chỉ huy này chính là tác phẩm đắc ý của Andrew. Ban đầu khi hắn vẫn còn là một gã tham mưu phổ thông, chính là nhờ vào bài luận văn phân tích một cách có hệ thống về loại kỹ thuật lợi dụng sự hoán đổi vị trí giữa các chiến hạm rồi hình thành sự bao vây đối với các chiến hạm địch đang truy kích mà giành được sự thưởng thức của Trương Bằng Trình, từ đó thăng nhiệm lên làm hạm trưởng tàu tuần dương Brooks, sau đó lại trở thành chỉ huy phân đội tàu tuần dương.

Ngoại trừ hơn hai giờ trước, Andrew đã từng sử dụng qua cái kỹ thuật này khi thi đấu giả lập với mập mạp, rồi có thể bị mập mạp học trộm ra, mọi người không tìm được một sự giải thích nào khác!

Có điều, cái giải thích này, đơn giản là còn quái dị hơn cả việc Andrew lén truyền thụ cái thủ pháp này cho mập mạp ở sau lưng mọi người.

Tuy rằng việc học tập kỹ thuật của đối thủ trong lúc giả lập cũng không phải là một chuyện không có khả năng gì cả, thế nhưng nếu muốn làm được mà nói, độ khó thực sự rất cao.

Trên thực tế, rất nhiều chương trình học của khoa chỉ huy trong các trường quân đội lớn đều cần phải trải qua giả lập để cường hóa ấn tượng trực quan. Đặc biệt là khi truyền thụ sự khống chế và hàm tiếp chiến thuật, rất nhiều giảng viên đều thích sử dụng giả lập để tiến hành phân tích đối chiếu.

Điểm khác biệt với việc học trộm khi đối chiến chính là, khi giả lập truyền thụ thì các loại điều kiện đều đã được đưa ra rõ ràng. Chương trình giả lập cũng cũng không phải cứ tiến hành liên tục không ngừng, chỉ cần khi cần thiết, thì sẽ tùy lúc mà ngừng lại để tiến hành giảng giải tỉ mỉ. Mà trong lúc đối chiến, muốn học tập kỹ thuật chỉ huy của đối phương, khi ứng phó đối thủ với sự tấn công của đối thủ, nhất định phải phân ra phần lớn tinh lực, thông qua tình báo mà hệ thống đưa ra để suy luận về động tác chiến thuật của đối thủ, rồi lại tiếp tục suy luận phân tích sâu hơn về mệnh lệnh khi chỉ huy.

Chỉ dựa vào năng lực giả lập của mập mạp, hắn có thể sử dụng thêm các điều kiện mà chương trình đưa ra đã là không tệ rồi, ngay cả chính hắn cũng chỉ có thể sử dụng được ba bốn mươi điều diện, vậy thì hắn còn tinh lực ở đâu ra mà nhìn vào tình báo của người khác?

Một đống ánh mắt hoài nghi liền chuyển hướng về phía mập mạp.

Mập mạp cũng không có phát hiện ra ánh mắt của các sĩ quan Trenock, hiện giờ toàn bộ thể xác và tinh thần của hắn đều đang tập trung vào việc thi đấu giả lập.

Nếu muốn sau này chiến thắng, vậy thì hiện tại phải thua. Lời này, chính là Phương Hương đã từng nói.

Là sinh viên xuất sắc duy nhất đạt thành tích hạng một ở toàn bộ các khoa của trường quân đội Salerga mấy trăm năm trở lại đây, đối với các cách thức nâng cao thường dùng của khoa chỉ huy, Phương Hương có thể nói là đều rõ như lòng bàn tay. Nàng rất rõ ràng, với năng lực giả lập của mập mạp, chỉ cần hắn đem sức khống chế các điều kiện dư ra để phân phối vào việc phân tích và học tập kỹ thuật chỉ huy của đối thủ, trên cơ bản là không có kỹ thuật nào là hắn không trộm được!

Trước tiên là luyện tập với đám người Trenock, luyện đến không còn người chơi nữa thì liền lên mạng dân dụng chơi Quyết Thắng Thiên Lý. Thắng thua không quan trọng, quan trọng là mỗi một trận đều phải bắt đối thủ toàn lực ứng phó, đem các kỹ thuật mà bọn họ bày ra biến thành của mình --- Đây chính là kế hoạch học tập của Phương Hương lập ra cho mập mạp sau khi nhìn thấy hàng trăm sĩ quan Trenock.

Theo Phương Hương, một chiêu giả trư ăn cọp này, bất kể là bề ngoài hay là bên trong thì đều thích hợp với cái gã mập mạp này!

Sau khi Phương Hương đem ý nghĩ của nàng nói cho mập mạp, lập tức đã đổi lấy một trận cười ngây ngô hi ha của mập mạp.

Cảm thấy mình đơn giản là nối giáo cho giặc, Phương Hương liền nghiến răng nghiến lợi mà mau chóng đuổi mập mạp ra khỏi văn phòng. Mãi cho đến khi dẫn hạm đội Phỉ Quân rời đi, Phương Hương cũng không hiểu rõ được là vì sao mình lại ngốc đến vậy, đối với việc nâng cao khả năng chỉ huy quân sự của cái tên này lại có một sự nhiệt tình không bình thường đến vậy!

Ngón tay mau lẹ gõ bấm lên bàn phím ảo, mập mạp không ngừng hạ xuống các chỉ lệnh. Nghĩ đến việc Phương Hương khi thiết kế huấn luyện huấn luyện cho mình, bộ mông đẫy đà đàn hồi dưới làn váy ống mỏng manh đã ép ra một vết rất tròn trên ghế sô pha mềm mại, mập mạp liền cảm thấy cả người khô nóng. Hooc môn tuyến thượng thận phân bố hàng loạt khi chiến đấu kịch liệt, căn bản chính là liều thuốc xuân dược tự nhiên nhất. Cái đó cũng chẳng liên quan đến vấn đề đạo đức, đây là thiên tính của mỗi một người đàn ông, cho dù không thực sự xảy ra chuyện gì, được nhìn đã nghiền cũng sướng rồi.

Hiện tại, Phương Hương đã dẫn hạm đội Phỉ Quân rời đi, mập mạp ngay cả muốn sướng mắt cũng không được. Điều duy nhất có thể làm, chính là dựa theo kế hoạch học tập mà Phương Hương lập ra, đem cái đám ông cha Trenock trước mắt này ra làm vật bồi luyện.

Hắn cẩn thận chấp hành kế hoạch của Phương Hương một cách tỉ mỉ, chuyên tâm và cố chấp. Mỗi một trận thi đấu giả lập, hắn đều đem mọi sự tập trung đều đặt ở việc học tập kỹ thuật chỉ huy của đối thủ. Khống chế thực thi chiến thuật, hàm tiếp chiến thuật, phân phối binh lực hỏa lực, sử dụng biến đổi trận hình, mấy thức này khiến cho hắn như mê như say. Sáu mươi chín trận thi đấu, chính là sáu mươi chín lần nâng cao.

Trên màn hình ảo, chiến hạm đang quấn lấy nhau mà bắn giết, các số liệu trên bảng số liệu cùng với các tin chiến sự đang không ngừng trùng kích vào tầm nhìn của mập mạp. Thủ pháp chỉ huy của mập mạp, trong lúc bất tri bất giác đã trở nên càng ngày càng thành thạo.

Ở một bên bị che khuất khác của máy tính giả lập, mấy chục sĩ quan Trenock đang im lặng như tờ. Cuối cùng, khi trận thi đấu này kết thúc với phần thắng của mập mạp, bỗng nhiên, thân tàu khổng lồ của tàu sân bay Hạo Miểu đã xuất hiện một sự rung động rất nhỏ.

Một tiếng nhắc nhở điện tử truyền đến, mập mạp liền ngẩng đầu, đã thấy ở ngoài cửa sổ mạn tàu, hàng trăm chiến hạm Trenock không biết từ lúc nào đã lơ lửng ở bên cạnh tàu sân bay.

Là hạm đội 1202 và 1203. Tinh hệ Mars, đã tới rồi!

" Mập mạp!"

Hử? Mập mạp liền quay đầu lại, đã thấy cái đầu của Trương Bằng Trình đang ló ra từ sau máy tính giả lập: "*** nhà ngươi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui