Nhà thi đấu chính là một hình vuông vuông vắn, bốn phía toàn bộ đều là khán đài. Mà ở trên đỉnh khán đài, gần với nơi thi đấu chính là gian phòng vip được tạo bởi mấy chục hành lang cùng với các cánh tay máy móc co duỗi nối với nhau.
Khi mập mạp nhảy xuống từ gian phòng vip, ít nhất có một trăm nghìn khán giả được nhìn thấy tận mắt.
Nhảy từ gian vip xuống khán đài, lại từ khán đài đến sân thi đấu, chênh lệch hơn mười mét, vậy mà hắn lại không hề hấn gì, các khán giả mỗi người đều há to miệng, trợn mắt há hốc mồm.
Cái quả bóng này là làm bằng thịt hay là bằng cao su vậy?!
Ở trước mặt bao người, thân ảnh của mập mạp nhanh như chớp chạy ào tới khu chờ đợi rộng lớn. Trong cú chạy nước rút không thể tưởng tượng nổi với hình thể hoàn toàn đi ngược với khí động học kia, toàn bộ nhà thi đấu chính đều chỉ nghe thấy một thanh âm.
Mập mạp nhảy lên nhảy xuống kêu lên gấp gáp: "Bắt sống, phải bắt sống!"
" Bắt sống?!" Nghe thấy như thế, lỗ tai Anmon liền mau chóng co lại, ánh mắt hung ác sắc nhọn giống như kim châm. Hai năm trước, Wuttred Anmon vẫn còn là một trung sĩ của lục quân hoàng gia đế quốc Binalter, một trung đội trưởng trung đội thiết giáp với tốc độ tay hơn ba mươi tám nhịp một giây, tiền đồ rộng lớn.
Anmon chưa từng học ở trường quân đội, cũng không có gia thế hiển hách. Ở cái trấn nhỏ nơi hắn sinh ra kia, tổ tông cha mẹ hắn đều sống một cuộc sống bình thản vô vị --- Trông giữ một nông trường tự động hoá, tháng ngày đều tự tay kiểm tra đất đai nông sản, nuôi dưỡng chút ít súc vật, lúc nông nhàn thì uống rượu đánh bài, tụ họp nói chuyện phiếm, cả đời không gợn sóng.
Trong cái thời đại vũ trụ này, cũng không phải tất cả mọi người đều sống một cuộc sống ngang dọc tinh không, cũng không phải mỗi người đều có thể sống ở trong thành phố, sống trong thành vũ trụ chọc trời, lái xe bay và robot đời mới nhất, ra vào nhà hàng, hộp đêm cao cấp, hoặc là đi săn thú, chơi đua xe, du lịch vũ trụ.
Anmon từ nhỏ đã hướng về bầu trời, hướng về robot. Hắn thủy chung vẫn cho rằng, đó mới là mộng tưởng mà hắn phải truy cầu.
Tuy rằng trong nông trường cũng có robot công tác nông nghiệp. Thế nhưng, so với đám robot đẹp đẽ trong tạp chí ảnh kia, các robot nông nghiệp với khoang lái sơn xanh, cũ kỹ rỉ sét, động tác chậm chạp, đơn giản chính là đồ vứt đi. Thứ mà nó có thể làm chỉ là làm việc, không thể thực hiện một cú mở chân 270 độ, cũng không thể tăng tốc quãng ba.
Anmon không muốn mình cũng giống như cha mẹ của mình, sống cả đời ở trong cái trấn nhỏ cằn cỗi trầm muộn này. Không riêng gì hắn, hầu như mỗi một đứa bé ở trong trấn nhỏ nào cũng đều không muốn.
Thế nhưng, thực sự có thể đi ra khỏi trấn nhỏ, sống một cuộc sống đầy ước mong vậy mà lại không có mấy người.
Cư dân trong trấn đều là người Axe. Ở Binalter, tộc Axe tuy rằng có địa vị cao hơn một chút so với đám dân tộc cấp thấp như Kentai, thế nhưng, cao cũng có giới hạn. Trong mắt các dân tộc cấp cao như tộc Wibault, người Kentai hẳn là phải sống ở trong khu dân nghèo rách nát, mà người Axe, thì cũng chỉ thể sống ở trong các thành trấn nông thôn của bọn hắn mà sống qua tháng ngày của một bình dân.
Những đứa trẻ học tập trong trường học của người Axe, ngoại trừ một số nhỏ thiên tài ra, rất ít người có thể vượt qua được giới hạn áp chế giai tầng dân tộc, vượt trội hơn người. Đế quốc Binalter có một bộ chính sách chủng tộc tương đối nghiêm ngặt. Bất kể là pháp luật hay là truyền thống xã hội, bọn hắn cũng không cho phép một gã người hạ đẳng tiến vào xã hội chủ lưu, cũng sẽ không cho phép dân tộc giống như Axe trở thành một thành viên của xã hội thượng lưu.
Người Axe muốn phá lệ tiến vào xã hội thượng lưu, lối ra duy nhất chính là mưu binh. Trong quân đội tấn chức trở thành sĩ quan ngoài cấp tá, coi đây là cơ sở, từng bước trèo lên cao!
Anmon không thể nghi ngờ là vô cùng may mắn, thiên phú xuất sắc ở phương diện điều khiển robot của hắn đã khiến cho hắn thoát khỏi hàng ngũ binh lính bình thường, trở thành một sĩ quan cơ sở từ ngay năm đầu tiên khi hắn tòng quân. Nửa năm sau, hắn đã từ tiểu đội trưởng thăng nhiệm lên làm trung đội trưởng.
Trong hệ thống quân đội Binalter, tốc độ thăng chức của Anmon đơn giản có thể dùng kinh người để hình dung...
Đây vốn là nhờ thiên phú của hắn, khi biết được gã tân binh người Axe mới tiếp xúc với robot chưa đến một năm, tốc độ tay đã vượt quá ba mươi lăm nhịp một giây, tấn chức trở thành chiến sĩ robot cấp sáu, bộ huấn luyện đặc biệt của quân bộ đã tìm tới hắn, đem huấn luyện của hắn nâng lên thành chương trình của bộ huấn luyện đặc biệt. Có thể được bộ huấn luyện đặc biệt coi trọng, điều đó đơn giản nghĩa là sẽ thăng chức rất nhanh! Trong đơn vị của Anmon, hắn chính là con cưng trong mắt thủ trưởng, là thiên tài trong mắt đồng bạn.
Nguyên bản, tất cả đều đẹp đẽ như vậy. Thế nhưng, khi ngày 5 tháng 1 năm 2063 tới, tất cả đều đã bị phá hủy. Trong một sự cố huấn luyện vào ngày đó, Anmon đã mất đi ba ngón tay phải.
Đối với một cơ sĩ mà nói, đây tuyệt đối là một sự đả kích trí mạng! Mà đối với một gã người Axe vừa mới được nhìn thấy rõ tương lai đẹp đẽ mà nói, thì càng giống như long trời lở đất. Khi Anmon vẫn còn đang nằm trên giường bệnh mà nhận được quyết định khai trừ quân tịch lạnh lùng từ Bộ đặc huấn, hắn đã tuyệt vọng về nhân sinh của mình.
Nếu như không phải có cái cơ quan nghiên cứu khoa học bí mật trực thuộc Soberl, có quyền lợi khủng bố hơn cả đội cận vệ trực thuộc hoàng thất đã phát tới một viên thượng tá thần sắc nghiêm túc, đưa cho Anmon một cái bảng điền chỗ trống, sợ rằng hắn cả đời này cũng chỉ có thể trải qua quãng đời dài dằng dặc một cách gian nan ở cái trấn nhỏ xa xôi kia.
Anmon không có lãng phí cơ hội.
Hắn kiên định cho rằng, đây là thượng đế sau khi đóng lại một cánh cửa tươi sáng đã mở ra một khung cửa sổ cho hắn. Hắn sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, bất kể là có chọn lựa mấy nghìn lần, hắn đều sẽ không chút do dự mà làm ra quyết định tương tự.
Điền vào bảng xong, ký tên, Anmon đã bị đưa tới một căn cứ thí nghiệm bí mật.
Nằm ở trong dãy núi trùng điệp ở ngoại ô phía nam thủ đô Seaton của đế quốc Binalter, cái căn cứ này rất khổng lồ, sâu dưới lòng đất đến mấy trăm mét, trên danh sách các căn cứ quân sự của đế quốc Binalter căn bản là không thể tìm được tên cái căn cứ này.
Ngay cả quân bộ và hoàng thất thì cũng chỉ có một vài người biết được sự tồn tại của cái căn cứ này. Nơi đây cũng là cái nôi của Tài Quyết Quân Đoàn.
Thí nghiệm cải tạo thân thể con người, Binalter đã bí mật tiến hành rất nhiều năm, đến bây giờ chính là lúc có thành quả. Tuy rằng còn chưa hoàn thiện, thế nhưng, dưới thế cục chiến tranh hiện tại, nếu sớm hình thành được sức chiến đấu được chừng nào thì ưu thế đối với Phỉ Minh cũng lớn tới chừng đó. Bởi vậy, căn cứ hầu như là làm việc không ngừng nghỉ suốt ngày suốt đêm.
Ở chỗ này, Anmon đã thấy có vô số các cơ sĩ từ các nơi khác nhau, với khẩu âm khác nhau bị đưa vào đây. Bọn họ đều giống như hắn, đều mất đi năng lực điều khiển, rồi tiếp nhận thí nghiệm cải tạo ở chỗ này.
Việc cải tạo có rủi ro rất lớn, cho đến khi được cải tạo xong, Anmon mới biết được, khi hắn nằm trên giường để thực hiện thủ thuật chính là đã dạo qua một vòng ở Quỷ Môn Quan. Tỉ lệ lựa chọn thích hợp 1/100.000, tỉ lệ đào thải cao tới 75%, nếu như không đủ may mắn, hắn sẽ giống như vô số người thí nghiệm kia, trở thành một cỗ thi thể lạnh băng không hoàn chỉnh ở trong phòng giữ xác!
Chỉ có một số ít người mới vượt qua được Quỷ Môn quan. Không ngoại lệ, bọn họ đều trở thành một con quái vật có một chiếc đầu bằng kim loại.
Trong tâm tưởng của Anmon, cái đầu kim loại này chính là kiệt tác vĩ đại nhất của là nhân loại từ trước tới nay. Nó đã kết hợp não người cùng với máy móc điện tử. Tất cả các mệnh lệnh phát ra từ não bộ đều sẽ được phiên dịch thành một loại tín hiệu đặc thù, đi qua máy tính mini trong đầu kim loại để kết nối với máy tính robot. Tất cả các hành động của robot đều do não bộ trực tiếp chỉ huy!
Sự tổn thương của hệ thống điều khiển bằng não bộ trước đây với não bộ, bởi vì sự thay đổi của não bộ mà đã bị tiêu trừ. Từ một mặt nào đó mà nói, cái đầu kim loại này chính là một chiếc máy tính sinh vật.
Khi Anmon lần đầu tiên ngồi trên máy huấn luyện điều khiển robot để tiếp nhận kiểm tra, hắn liền phát hiện ra, thứ mà mình đã xông qua không phải là Quỷ Môn quan mà chính là Long Môn! Mưa gió hóa rồng, tốc độ tay ba mươi lăm nhịp đã không còn là chuyện gì đáng để kiêu ngạo nữa rồi. Thứ mà hắn cần làm bây giờ chính là giống như một đứa trẻ, bắt đầu học tập nắm giữ thân thể của mình - một chiếc robot nặng mấy chục tấn đã trở thành một bộ phận của thân thể hắn!
Từ việc không thích ứng lúc đầu, rồi dần dần nắm vững, đến khi thành thục nhanh như gió. Hai tuần sau, dựa theo tiêu chuẩn điều khiển với tốc độ tay trước đây mà nói, động tác điều khiển robot mà Anmon có thể hoàn thành đã vượt quá bảy mươi nhịp một giây! Hắn đến nay vẫn còn nhớ rõ khi nhìn thấy số liệu trong máy huấn luyện mô phỏng thì bản thân mình lúc đó đã vui sướng gần như phát điên như thế nào!
Lực lượng lại một lần nữa trở về trên người hắn. Nhân sinh của hắn cuối cùng đã rời xa cái trấn nhỏ quạnh quẽ cũ nát kia, cái nông trường lầy lội kia, cái bãi cỏ ngập đầy rác rưởi, rồi cả đám dân trầm trầm tử khí kia nữa.
Ngoại trừ chiếc sọ làm bằng kim loại ra, Anmon không cảm thấy mình có gì khác với người bình thường.
Khi hắn đội chiếc mũ che kín phần kim loại lên đầu, mặc một thân áo lĩnh quân phục màu đen vạch trắng, với thân phận binh sĩ của Tài Quyết Quân Đoàn mới thành lập, hưởng thụ tất cả các đặc quyền, hưởng thụ sự phục tùng và kính nể của đám sĩ quan có quân hàm cao hơn hắn (*), hắn liền cảm thấy, so với lực lượng mà hắn nhận được, vẻ bề ngoài chính là bé nhỏ không đáng kể như vậy.
(hình như báo có vụ viết về việc sĩ quan quân hàm cao phải chào sĩ quan có quân hàm thấp mà giữ trọng trách cao hơn, có vẻ cũng giống như thế này này)
Đến Mars chính là một phần trong thí nghiệm kiểm tra cuối cùng của Tài Quyết Quân Đoàn.
Là nhóm cơ sĩ cải tạo thành công sớm nhất, nhiệm vụ của Anmon chính là hoàn thành một thí nghiệm trong các loại thí nghiệm kiểm tra thực chiến. Cơ sĩ cải tạo không phải là thần, là kết quả của khoa học kỹ thuật, tất nhiên sẽ có nhược điểm này nọ. Điều này cần được phát hiện khi thực chiến, sức chiến đấu thực tế cũng phải được đánh giá trong thực chiến. Mà năm Cảng Tự Do lớn được tôn vinh là thánh địa của cận chiến robot, chính là nơi để thử nghiệm tốt nhất.
Nhiệm vụ ban đầu của Anmon chính là đến nơi này, dưới sự an bài của Thái Lưu mà lần lượt khiêu chiến đám Thống Lĩnh và Chiến thần kia. Thế nhưng, khi hắn còn đang di chuyển trong vũ trụ, thế cục của cả Mars đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Người Phỉ Dương tiến vào đóng quân đã khiến cho kế hoạch ban đầu của Anmon thất bại toàn bộ.
Sau khi nhận được mệnh lệnh mới từ quân đoàn, Anmon cũng không có một chút tâm lỹ khẩn trương sợ hãi này.
Đánh chết cao tầng lãnh đạo của cánh quân Mars Phỉ Minh, phối hợp với hành động tấn công của hạm đội Sous. Mệnh lệnh như vậy đối với Anmon mà nói chính là khiến cho người ta vô cùng hưng phấn. Việc này ý nghĩa rằng, sau khi hành động thành công, thứ mà hắn nhận được không chỉ có kết quả thí nghiệm mà còn có cả quân công!
Hắn không hề xem cái đám gọi là cơ sĩ dân gian kia vào mắt... Khi đánh bại Nakagawa Daiki, hắn bất quá chỉ dùng có hai ba phút. Ban đầu, có cơ hội thi đấu lôi đài tốt như vậy, hắn còn muốn thuận tiện thí nghiệm một chút, hưởng thụ cảm giác tuyệt vời khi đùa bỡn các cao thủ đỉnh cấp của Mars một chút, thế nhưng không nghĩ tới, mấy cao thủ đỉnh cấp nổi danh trên bảng xếp hạng đã bị mấy gã cơ sĩ không tiếng tăm cứ vậy mà đánh chết rồi. Mà mụ thiếu tướng Phỉ Dương là một trong các mục tiêu kia vì vậy mà đã chuẩn bị rời đi sớm!
Hắn chỉ có thể phát động tấn công sớm.
Hiện tại, trong chiếc [Tài Quyết] ẩn giấu dưới vỏ ngoài của một chiếc [Kình Điện], hắn đang dẫm lên chiếc robot quân dụng Phỉ Dương đã bị phá huỷ rồi bay lên trời. Gian phòng vip số 1 kia đang gần trong gang tấc!
(tài quyết nghĩ là phán xét nhé, truyện thứ 2 của tên 72 cũng là Tài Quyết, anh em tìm đọc)
Thân ảnh màu tím vẽ nên một vệt ảo ảnh trên không trung, thiết quyền robot cứng rắn nặng nề mang theo uy thế như Thái Sơn áp đỉnh đang bắn thẳng tới sân hiên của gian phòng vip.
Phía trước nắm đấm chính là Trương Bằng Trình cùng với Carolina đang chuẩn bị rời đi...
"Phải bắt sống!" Anmon đang cười lạnh, hắn muốn cho cái gã mập mạp kia phải trả một cái giá thật lớn vì những lời này. Trong cái nhà thi đấu này, không ai có thể ngăn cản được hắn.
Tất cả các khán giả đều đã bị dọa cho ngây người. Kinh biến đột nhiên xuất hiện khiến cho bọn họ thậm chí còn chưa cả định thần lại. Mắt thấy quyền phong cuộn tới đã thổi cho mái tóc của Trương Bằng Trình bay tán loạn, đột nhiên, một thân ảnh màu xanh đã hiện lên. Chỉ nghe thấy ầm vang một tiếng, trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Cosmo ở gần đó nhất đã đánh tới robot màu tím.
Nắm đấm của chiếc robot màu tím đã lệch khỏi quỹ đạo, nện xuống một chỗ khác trên sân hiên. Gian phòng vip số 1 vốn được nâng lên bởi cánh tay máy móc nhất thời rung động kịch liệt. Tường phòng đã bị phá ra một cái động lớn, sân hiên cũng chỉ còn lại có một nửa. Đủ loại mảnh vỡ rơi xuống khán đài như mưa. Gian vip người ngã ngựa đổ, khán đài gà bay chó sủa.
Anmon không ngờ chiếc robot màu xanh lại tới nhanh đến vậy, đòn tấn công tất trúng kia vậy mà đã lệch khỏi quỹ đạo!
Với tư thế đứng thẳng lơ lửng trong khoang điều khiển bên trong robot, toàn thân được bao bọc bởi dịch dinh dưỡng ấm áp, Anmon đột nhiên mở to con mắt đang được che đậy bởi cặp kính 3D toàn ảnh (*) của thiết bị điều khiển màu đen, ống hô hấp đeo ở trên miệng và mũi phát ra tiếng thở dốc kịch liệt. Chiếc robot màu tím nghiêng ngả ưỡn mình trên không trung một cái, thực hiện một động tác dừng đột ngột và chuyển hướng trên không cấp 5, vọt tới bên cạnh [Du Hiệp], hai chân đá liên hoàn.
(全息, holographic, kỹ thuật toàn ảnh, http://.vatlyphothong.net/vat-ly-...hologram-la-gi )
Nếu như không phải biết chiếc robot này đang cố gắng tập kích tướng lĩnh Phỉ Dương thì động tác này thực sự là quá mức kinh hãi. Nếu như không phải đã bắt chặt lấy miệng của mình, mấy khán giả có hiểu biết trên khán đài thiếu chút nữa đã buột miệng kêu hay! (văn vẻ viết khó chịu vcc, lại phải sửa)
Động tác cấp 5, ở Cảng Tự Do Mars cũng không tính là cái gì cả. Đối với người thường mà nói thì rất khó, thế nhưng đối với những cơ sĩ từ Kỵ Sĩ robot trở lên mà nói, đây căn bản là dễ như ăn cơm. Trên mặt đất, bọn họ có thể làm ra mấy nghìn cái không trùng lặp với nhau! Hơn nữa, với các động tác robot tương tự được điều khiển hàm tiếp bởi kỹ thuật của các lưu phái, có thể làm ra hơn một nghìn loại khác nhau. Nếu như luận tư thế ưu mỹ động tác tinh chuẩn mà nói, động tác "Trệ Không Chiết Chuyển" này của chiếc robot màu tím cũng không tính là đẹp mắt gì cho lắm.
Thế nhưng, giữa hai bên lại có một sự khác biệt.
Cùng một cơ sĩ thực hiện cái hình thế cấp năm "Trệ Không Chiết Chuyển" này, bất kể là sử dụng kỹ thuật của lưu phái nào thì đều phải cho robot nhảy lên rồi bắn tới, sau khi đạt đến đỉnh điểm không bị quấy rầy thì mới làm ra được. Mà động tác Trệ Không Chiết Chuyển của chiếc robot màu tím này, lại là sau khi vọt tới điểm cao nhất, bị [Du Hiệp] đẩy vai một cái thì mới sử ra vào lúc rơi xuống!
Giống như trong trượt băng nghệ thuật, nhảy lên không trung rồi xoay hai vòng khi đã chuẩn bị tốt, cùng với bị đụng vào trên không trung, không đợi rơi xuống đất mà vẫn cưỡng ép ưỡn mình xoay hai vòng như trước, độ khó có thể nói là khác nhau một trời một vực! Cái trước chỉ là một động tác với độ khó bình thường trong trượt băng nghệ thuật, mà cái sau, thì lại gần như là không thể tưởng tượng nổi rồi!
Mà từ lúc bị [Du Hiệp] đụng vào cho đến lúc thực hiện cái hình thế cấp 5 Trệ Không Chiết Chuyển với độ khó như thế này, chiếc robot màu tím vẫn không hề trúc trắc một chút nào, toàn bộ động tác lưu loát tự nhiên như mây bay nước chảy.
Chỉ cần một động tác này cũng đã đủ khiến cho tất cả mọi người ở đây nín thở đếm xem trong số đông đảo các Thống Lĩnh Chiến thần Mars, có mấy người có thể làm tới được bước này?!
Gã cơ sĩ Thái Lưu này tới cùng là đã chui ra từ đâu vậy?! Cái ý nghĩ này vừa mới xẹt qua trong đầu, chỉ thấy chiếc [Du Hiệp] màu xanh với thân thể mập mạp do Cosmo điều khiển trên không trung vậy mà cũng thực hiện một động tác Trệ Không Chiết Chuyển y như chim én như vậy, thân hình chợt lóe một cái, sử dụng một cú lướt ngang hoàn toàn vi phạm quy luật vật lý học để tránh ra khỏi đòn tấn công của chiếc [Kình Điện] màu tím, không tỏ ra yếu kém một chút nào, lập tức tung hai chân song phi liên hoàn ăn miếng trả miếng.
Lần này, mọi người cũng không nín nhịn được nữa rồi, trong nhà thi đấu nhất thời bộc phát ra một hồi khen ngợi vang dội.
Cái gì?!
Hoàn toàn không ngờ đối thủ lại có thể làm ra được động tác tương tự, Anmon vừa rầu rĩ vừa kinh hãi, robot luống cuống tay chân ngăn cản công kích của Cosmo, lộn ngược ra phía sau rơi xuống đất, sau khi lảo đảo vài bước thì cuối cùng mới đứng vững.
Không đợi hắn phục hồi lại tinh thần, trong tiếng khen ngợi lại vang lên, chiếc [Du Hiệp] màu xanh vừa rơi xuống đất đã dậm chân bắn tới trước mặt hắn. Anmon cắn răng nghênh đón, trong chớp mắt, song phương quyền cước qua lại, đánh thành một đoàn. Ngay sau đó, hai bóng ảnh màu xanh chớp động, Bazz và Long Thái cũng đã lần lượt gia nhập chiến đoàn.
Trong gian vip, đám sĩ quan tướng lĩnh Trương Bằng Trình và Carolina đang lảo đảo đứng lên từ trên mặt đất. Phía dưới gian phòng, bốn chiếc robot ba xanh một tím đang đánh nhau sống chết. Ngoại trừ mấy bóng ảnh đang lóe lên ra, các khán giả cũng chỉ nghe thấy những tiếng vao chạm như mưa giông bão táp. Mười mấy chiếc robot quân dụng đời thứ 9 [Thiên Phạt] của Phỉ Dương cùng nhau chạy tới xung quanh vậy mà cũng không chen vào được. "Bành!" Cánh tay của hai chiếc robot va vào nhau phát ra một tiếng sắt thép ầm vang. [Kình Điện] dựa thế lật tay ép xuống, lộn mình trên không trung một cái, đùi phải vô thanh vô tức đá ra, nhắm thẳng tới khoang lái robot của Bazz. Anmon chính là đang ôm đầy sát ý, hắn muốn dựa vào tốc độ nhanh nhất để đánh chết ba chiếc robot màu xanh này, ra chân vừa nhanh vừa tàn độc.
Bazz xếp hai tay vào nhau mau lẹ vỗ một cái, đẩy cú đá chân nhanh như điện chớp của [Kình Điện] ra, robot lui mấy bước về phía sau, đột nhiên thấp người lao tới, hất tay móc một chiêu hầu tử thâu đào.
Bazz vốn tính giảo hoạt, sau khi học được mấy chiêu số vô sỉ của gã mập, thành tích trong các học viên Phỉ Quân từ trước đến nay chính là đứng đầu, lúc này liền đánh đến cao hứng. Chiêu vừa xuất ra nhất thời đã dọa cho Anmon nhảy dựng một cái.
Hoàn toàn không ngờ tới cơ sĩ đối phương lại áp dụng loại chiêu thức này, Anmon liền bị ép cho dựng người nhảy lên.
Vừa mới né tránh được đòn tấn công của Bazz, chợt nghe thấy phía sau vút một tiếng rất mảnh. [Kình Điện] lập tức lộn mèo một cái, xoay người xuất thủ như điện, chụp vào một trong hơn mười ảo ảnh mà Cosmo vừa tạo ra phía sau hắn. Chỉ nghe thấy một tiếng kim loại ma sát chói tai, ảo ảnh của Cosmo lấp lóe hai cái đã bị buộc phải hiện ra thân hình.
Thân thể Anmon giương ra, đang muốn thừa thắng xông lên thì không ngờ Cosmo sớm đã có chuẩn bị. Khi thân hình bại lộ, lập tức tung một cú song phí khiến cho Anmon phải lắc mình né tránh. Sau đó, Cosmo liền lùi lại, trong nháy mắt đã lủi ra rất xa. Không đợi cho Anmon rơi xuống đất, chợt nghe thấy phía sau vang lên một tiếng thét chói tai. Anmon cực kỳ phiền muộn, quả đoán từ bỏ tấn công tới một kẻ có thân pháp cực nhanh như Cosmo, xoay người nghênh đón thế tấn công sắc bén vô cùng của Long Thái.
Với đấu pháp kiên cường hung hãn, Long Thái vừa ra tay chính là các đòn thế như mưa rền gió dữ, các chiêu số gần như liều mạng đã bức bách Anmon không thể không nhìn vào sự tồn tại của Long Thái. Hai chiếc robot đánh nhau vừa nhanh vừa lẹ, các khán giả chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng chớp nhoáng, chỉ có thể nghe thấy tiếng sắt thép va chạm như pháo nổ của robot, trong lúc nhất thời mắt không thể dừng được. Ai cũng không đếm được trong nháy mắt này hai bên tới cùng đã công ra bao nhiêu quyền cước!
Không đợi tiếng sắt thép ở bên tai biến mất, các khán giả đã thấy Bazz lén lút lần mò tới phía [Kình Điện]. Mà cách đó không xa, Cosmo đang thu hút sự chú ý của [Kình Điện] ở chếch phía trước thỉnh thoảng cũng phô ra mấy động tác tấn công giả, lúc nào cũng khiến cho [Kình Điện] khi đối công với Long Thái luôn phải cẩn thận đề phòng.
Các khán giả ở trên khán đài đều cảm thấy tâm thần chấn động, hoàn toàn không hề chú ý tới ở một bên khác của khu chờ đợi, một gã mập mạp đã lục tục chui vào trong chiếc robot mà Bộ Binh vừa nhường lại.
"Phải bắt sống!" Mập mạp một bên luống cuống chui vào trong khoang lái cảu robot, một bên lải nhải vào máy liên lạc cài trên cổ áo. "Bazz, con mẹ ngươi làm cái gì vậy, đừng có hạ tử thủ!" Trong nháy mắt khi nhìn thấy chiếc robot kia gập chân giẫm đất, chuẩn bị tập kích vào gian vip số 1, một đạo linh quang chợt xẹt qua trong óc, mập mạp thoáng cái đã nghĩ ra vì sao khi nhìn thấy chiếc robot kia mình đã cảm thấy quen thuộc rồi!
Chiếc robot kia chính là robot đời thứ mười hai của Binalter trong đoạn ghi hình của Bộ Thống soái tối cao!
Tuy rằng vỏ ngoài đã thay đổi, thế nhưng các chi tiết đặc trưng của robot, nhất là đặc điểm khi nó quỳ gối, ở cẳng chân sẽ hơi gấp khúc, mập mạp đặc biệt ấn tượng, lúc này vừa nhìn thấy đã nhận ra!
Loại robot này đối với Leray, đối với Phỉ Minh, đối với cả cuộc chiến tranh đều có ý nghĩa cực kỳ quan trọng. Hắn tuyệt đối không thể để cho chiếc robot này làm bị thương Trương Bằng Trình vào thời điểm này, lại càng không thể để cho hắn rời đi!
Bắt sống hắn, ném vào trong phòng thí nghiệm giải phẫu phân tích, ý nghĩ này đang chiếm toàn bộ trí óc của mập mạp. Cơ mặt của hắn hiện giờ đang giần giật, con mắt vậy mà đã trở nên xanh lè rồi.
Robot đang mau chóng khởi động.
Anmon phát hiện ra, bản thân mình có chút sai lầm lớn rồi.
Nếu như một chọi một mà nói, hắn tin tưởng mình có thể thoải mái đánh bại bất cứ một chiếc robot nào trong ba chiếc robot này. Nếu như vây quanh hắn đang là những chiếc robot quân dụng [Thiên Phạt] của Cộng hòa Phỉ Dương mà nói, hắn cũng có thể giết ra một con đường, thậm chí thừa dịp hỗn loạn mà đánh chết mục tiêu, ung dung rời đi. Chỉ cần ra khỏi cái nhà thi đấu chính này, hắn có thể biến mất trong phố phường thành thị đan xen như mạng nhện.
Thế nhưng, hết lần này tới lần khác, vây quanh mình vậy mà lại là ba chiếc robot mập mạp chết tiệt này.
Đấu pháp của ba tên này càng lúc càng hèn mọn, đều là vừa đánh vừa chạy, dây dưa càn quấy, hạ lưu bỉ ổi, đơn giản là khiến cho người ta phát điên. Nhất là cái gã cơ sĩ có tên là Bazz kia, chiêu nào chiêu nấy đều vừa âm vừa độc, còn trơn hơn cả lươn. Còn cái tên Long Thái thoạt nhìn như nóng nảy hung hãn kia, kỳ thực cũng là một gã khốn nạn, nắm cơ hội là liền xông lên liều mạng, mà một khi mình ngăn chặn được là hắn lại lập tức bỏ chạy.
Thời gian trôi qua từng giây, Anmon bị trêu chọc đến phát hỏa, càng ngày càng nôn nóng.
Ngay khi bốn chiếc robot đang cuốn thành một đoàn, bỗng nhiên, chiếc [Du Hiệp] do mập mạp điều khiển đã trực tiếp chạy ào vào chiến đoàn như một con tê giác.
Các khán giả liền mở to hai mắt ra nhìn, sợ rằng sẽ bỏ mất cái tràng cảnh đặc sắc ngàn năm khó gặp này. Thủ lĩnh Phỉ Quân, cái gã mập mạp Leray đã từng đá xuống bảng hiệu của chín đại lưu phái kia cuối cùng đã tự mình xuất thủ rồi! (chỗ này tưởng tác giả nó lại liệt kê các chiến tích của tên mập nữa chứ, cmn, viết văn chuyên môn thừa mứa)
Mắt thấy chiếc [Du Hiệp] này đang đột tiến thẳng tắp, nhanh đến kinh người, rất nhiều khán giả đều đã không nhịn được mà tán thán.
"Lợi hại!" Lời còn chưa dứt, chỉ nghe thấy ầm vang một tiếng, thời gian lập tức đang đọng lại rồi.
Chỉ thấy ở giữa khu chờ đợi, chiếc [Du Hiệp] màu xanh đã bị một đấm của [Kình Điện] đục ra một cái lỗ trên bụng... Hoa lửa tóe ra, robot bằng một tư thế cực kỳ bi tráng mà ầm ầm ngã xuống.
Margaret, Carolina, Trương Bằng Trình, các sĩ quan Phỉ Dương, Trenock, các cơ sĩ tông chủ lưu phái, mấy trăm nghìn khán giả, tất cả đều há hốc mồm, đầu óc trống rỗng.
"Lợi hại...." Tiếng hô này vẫn đang quanh quẩn trong nhà thi đấu.