Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Mặc dù ở đây toàn là quỷ hồn, nhưng lại không biết chân tướng sự việc cho nên không khác gì người bình thường, thấy bà cô quản giáo đột nhiên biến mất, lúc đầu đang ồn ào náo nhiệt thì bây giờ lập tức yên lặng như tờ, mọi người đều ngây ra như phỗng, nhìn Diệp Thiếu Dương.

“A!” Không biết nữ sinh nào gào lên đầu tiên, quay người bỏ chạy.

“Quỷ…!!!”

Đám người giống như ong vỡ tổ, né ra tứ tán.

Diệp Thiếu Dương cảm thấy thật câm nín, mặc dù biết bọn họ chưa biết gì hết, cho nên mới xem hiện tượng này thành hiện tượng quái dị ma quỷ, nhưng rõ ràng bọn họ mới là quỷ, lại xem mình là quỷ mà bỏ trốn mất dạng, cảm giác này quả thật rất là kỳ quái.

Thừa dịp đám người tản ra, Diệp Thiếu Dương phóng một mạch ra ngoài, đi tới tòa lầu trong trí nhớ kia, cũng không thèm để ý các nữ sinh đang kinh ngạc trên cầu thang, phí nước đại lên lầu bốn, xông vào căn phòng phía cuối cùng.

Cửa đã khóa từ bên trong, Diệp Thiếu Dương đá một phát bay cánh cửa, vừa xông vào đã lập tức trợn tròn mắt: Bên trong có một cô em gái đang thay quần áo, lộ ra nửa người trắng bóc.

Thấy Diệp Thiếu Dương xông vào, cô nàng ngây dại cả người.

Diệp Thiếu Dương vội vàng bịt mắt lại rồi nói: “Em gái chớ hiểu lầm, tôi tới để tìm người, tôi không phải là yêu râu xanh…”

“Yêu râu xanh! Đồ dê xòm” Cô gái hét ầm lên.

Tiếng hét khiến cho các em gái chung quanh bu lại, ngó dáo dác vào trong phòng.

Diệp Thiếu Dương vốn tính giải thích, nhưng nhìn thấy quần áo không chỉnh tề của nữ sinh, lại nhìn mình, lập tức không cần thiết phải giải thích nữa.

“Nhanh đi gọi người, chúng ta bắt hắn lại, đừng để tên yêu râu xanh đó chạy!” Có người nghĩ kế, lập tức gan lớn hơn mà chặn cửa lại.

Nếu như chuyện này phát sinh trong thế giới hiện thực, Diệp Thiếu Dương cảm thấy mình chỉ có thể có một con đường duy nhất đó là nhảy lầu, nhưng ở đây thì khác, da mặt hắn cũng dày lắm, đối mặt với tình huống như thế này vẫn cứ là bình thường.

“Ngươi tìm Đặng Tuệ làm gì, đồ yêu râu xanh này, chẳng lẽ lại muốn ** cả cô ấy sao!”

Hự! Diệp Thiếu Dương bất lực.

Các nữ sinh không ai dám đi lên bắt lấy hắn, thấy hắn không trốn đi cho nên cũng chặn cửa lại, chờ người báo tin dẫn bảo vệ tới, kết quả chưa đợi được bảo vệ tới thì đã nghe một tiếng hét thảm khác truyền tới từ nơi xa xôi.

Diệp Thiếu Dương giật mình, ý thức được gì đó, vọt tới cửa sổ, nhìn ra ngoài xem xét, thấy được một đám nữ sinh đang chạy trốn vào trong, có một vài nam sinh nhào qua khỏi cửa sắt, bắt lấy một em gái cùng ngã nhào xuống đất, không phải làm gì khác mà là gặm cắn.

Máu tươi bắn lên, tiếng kêu liên hồi, sân trường ký túc xá trở nên hổn loạn thê thảm, như rơi vào cảnh địa ngục.

Quả nhiên là bắt đầu thi biến!

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, điều này đúng với suy nghĩ của hắn, Vương Mạn Tư đã thiết lập luân hồi, tất nhiên sẽ rút ngắn thời gian xảy ra tai nạn lại, thời điểm mình tới vừa vặn là bắt đầu luân hồi.

Đếm không hết nữ sinh bị cắn chết.

Đám người chạy tứ phía, có xông ra ngoài, cũng có chạy lên lầu để trốn.

Trong lúc nhất thời, tất cả những nữ sinh ở đây đều sợ ngây người, không biết phải làm sao, làm gì còn tâm trí mà để ý Diệp Thiếu Dương.

Các học sinh dưới lầu người thì chết, người thì bỏ chạy, những cương thi này bắt đầu chuyển dời mục tiêu lên người ở trên lầu, có cương thi xông qua cửa sắt, điên cuồng cắn giết dọc đường.

Các nữ sinh thét chói tai, bỏ chạy tứ phía, thậm chí có người bị chen xuống dưới.

Mới đầu có không ít nữ sinh trốn vào trong phòng, nhưng khi bọn cương thi xông lên, phá nát cánh cửa phòng, rất nhiều nữ sinh cảm thấy đây không phải là biện pháp tốt, có ý muốn chạy ra sân trường, thế là có rất nhiều người thừa dịp loạn mà chạy xuống dưới.

Sống chết trước mắt, làm gì có ai còn để ý đến yêu râu xanh Diệp Thiếu Dương, cả đám đều đang lo chạy thoát thân.

Diệp Thiếu Dương không đi giết cương thi, hắn biết rồi đây tất cả đều sẽ luân hồi trở lại, những học sinh này cũng không biết thật mà chỉ là “giả chết”, chờ khi vòng luân hồi kết thúc thì sẽ bắt đầu lại từ đầu…

Trong mắt của hắn chỉ có Đặng Tuệ. Bèn giữ chặt cánh tay của nữ sinh đang thay quần áo kia, hỏi Đặng Tuệ đang ở đâu.

“Không biết, anh tìm lộn chỗ rồi, Đặng Tuệ được sắp xếp ở tòa nhà phía sau kia, không phải tòa nhà này!”

Diệp Thiếu Dương giật mình, lập tức thầm mắng mình ngu ngốc, phí hết thời gian như thế, còn bị người ta coi là yêu râu xanh, thế mà tìm nhầm lầu!

“Chuyện vừa rồi rất xin lỗi, để bồi tội, ta mang ngươi đi vậy.”

“Đi? Đi đâu?”

“Đi nơi ngươi nên đi.”

Diệp Thiếu Dương dán linh phù lên trán cô, thu cô nàng vào linh phù, sau đó xoay người chạy như bay xuống dưới, phàm là gặp phải ai ngăn trước mặt đều phóng linh thù ra, thu hết vào trong linh phù.

Chỉ cần mình có thể ra ngoài thì quỷ hồn bị thu vào trong linh phù đều có thể mang ra.

Trước đó Diệp Thiếu Dương không tính sẽ làm như vậy, không phải là không muốn cứu bọn họ, mà là lần này tới chỉ để tìm hồn phách của Hạng Tiểu Vũ, không có thời gian để chậm trễ, mà nơi này vong hồn lại quá nhiều, căn cứ vào hồ sơ năm đó có thể xác nhận chí ít cũng có vài trăm người, cho dù mình có gắng mấy thì cũng không thể cứu hết trong thời gian ngắn được.

Nếu vì vậy mà chậm trễ thời gian, mình bị nhốt ở chỗ này không ra được thì ngược lại một vong hồn cũng không cứu được.

Bọn họ đã bị nhốt trong không gian này ba mươi ba năm nhưng Vương Mạn Tư không có giết chết bọn họ, vậy thì hiện tại cũng sẽ không ra tay. Bởi vậy Diệp Thiếu Dương đã xác định mục tiêu rõ ràng, chỉ phải giải quyết Vương Mạn Tư thì những quỷ hồn này đều được cứu.

Bây giờ vì xuống lầu, muốn tiết kiệm thời gian nên mới thu bọn họ vào linh phù.

Tại cầu thang gặp phải mấy con cương thi, cả người toàn là máu đang xông tới, Diệp Thiếu Dương dán một tờ linh phù lên trán nó, thế nhưng cương thi lại hoàn toàn không có phản ứng gì.

Diệp Thiếu Dương khẽ giật mình, lập tức hiểu, hắn vốn cho là những người này bị lôi vào lúc còn sống, sau khi tử vong thì bị Vương Mạn Tư mô phỏng thành cương thi, trên bản chất thực ra đều là quỷ hồn, thế nhưng linh phù lại không thể thu hồn, vậy đây hẳn là cương thi thật.

Diệp Thiếu Dương suy đoán, những người này sau khi chết có khả năng đã bị Vương Mạn Tư dùng thi khí luyện chế thành cương thi, sau khi quá trình luân hồi diễn ra thì trạng thái từ lúc quỷ hồn sinh ra cho đến chết đi cũng đồng dạng như vậy, bọn họ biến thành cương thi, đi giết người, cũng không phải là thật sự biến thành cương thi, chờ sau khi tất cả mọi người đều chết thì hết thảy lại tái diễn…

Đây là cương thi đẳng cấp thấp nhất, có thể không hồn, càng đừng nói tới tu vi, lần này Diệp Thiếu Dương có pháp khí trong tay, đối phó với bọn nó như là chơi trò trẻ con, tuy nhiên vì để tiết kiệm thời gian, hắn trực tiếp rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, chém thẳng một đường mà đi, thi huyết văng khắp nơi.

Tới khi hắn xuống được tới dưới, quần áo toàn thân đều ướt đẫm thi huyết, bộ dạng còn kinh khủng hơn cả cương thi.

Dưới lầu không còn người sống, chỉ có mấy cương thi đang hối hả ngược xuôi, tìm kiếm mục tiêu, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương lập tức xông tới.

Diệp Thiếu Dương tiếp tục chém giết, vọt tới tòa nhà phía sau, trên lầu vang lên một hai tiếng hét thảm nhưng không nhìn thấy người nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui