Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Charlton thân vương không phải ngu ngốc, thấy đối phương không động thủ nữa, mình đường nhiên cũng sẽ không ngốc nghếch đến đuổi đánh bọn họ, huýt sáo một tiếng, những thủ hạ còn sót lại chưa chết cũng lập tức dùng tiến công, lui đến phía sau hắn và Lyon.

Lyon và Nam Cung Anh cũng không đánh nữa, nhìn chằm chằm hắn hỏi: “Ngươi vừa rồi bỏ một nửa thế công, ngươi không sợ ta nhân cơ hội xuống tay.”

“Như vậy, có ý tứ sao?” Nam Cung Ảnh nói, “Cho dù giết ta, có ý tứ sao?”

Lyon gật đầu nói: “Là rất không có ý nghĩa, ngươi là đối thủ không tệ.”

Nam Cung Ảnh gật đầu nói: “Ngươi đem sự tình giải quyết trước, chúng ta lại đánh tiếp.” Sau đó lại bổ sung một câu, “Đạo Phong không gạt ta, ngươi là đối thủ đáng giá tử chiến.”

Lyon hướng hắn mỉm cười.

“Diệp Thiếu Dương, người tới lúc thức tỉnh rồi!” Charlton thân vương cười lạnh, đưa tay chỉ vào

Diêu Mộng Khiết, lạnh lùng nói: “Để ta tới nói cho ngươi, nghe, cố chủ của ngươi, Catherine, thật ra là một quy hút máu!”

“Cái gì!” Đám người Tứ Bảo lại lần nữa chấn động, quay đầu nhìn về phía Diêu Mộng Khiết.

Diệu Mộng Khiết mặt âm trầm, chưa phản bác.

Charlton thân vương cười lạnh: “Cô ta không chỉ là quỷ hút máu, cô ta còn từng là vương gia tộc quỷ hút máu Bourgogne chúng ta, nhưng cô ta đã bán đứng chúng ta, cô ta vì tranh thủ giáo hội ủng hộ, bán đúng gia tộc chúng ta… Khiến chúng ta gặp tổn thất thảm trọng! Cho nên chúng ta mới có thể một mực tìm kiếm cô ta, muốn dùng máu cô ta, để hiến tế các đồng bào bị cô ta hại chết!”

Diệu Mộng Khiết quát: “Đủ rồi, gia tộc quỷ hút máu, vốn không nên tiếp tục tồn tại, đám ác ma địa ngục này, đối với xã hội văn minh phát triển là một loại độc hại!”

Charlton thân vương hừ một tiếng: “Trước khi nói đạo lý lớn, ngẫm lại thân phận chính người, thân là quỷ hút máu, thời điểm người thanh lý người khác, chính người vì sao không đi tự sát?”

“Nếu thiên hạ không có quỷ hút máu, ta nhất định sẽ tự sát!”

Diệu Mộng Khiết nói xong, xuất phát hương Charlton thân vương xông qua, Diệp Thiếu Dương nhìn ra manh mối, bước dài một cái lao đi, che ở trước mặt Diêu Mộng Khiết.

Diệu Mộng Khiết đứng lại, nhìn Diệp Thiếu Dương, ngây ra một phen nói: “Thiếu Dương anh làm gì, anh giúp tôi một tay, kết thúc tất cả cái này! Chúng ta không phải một mực ngóng trông kết quả này sao?”

Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng lắc đầu, “Đây là kết quả cô hy vọng, không quan hệ với tôi, tình

| huống trước mắt… Tôi cần giải thích, tôi phải phụ trách đối với các huynh đệ của tôi.” Diêu Mộng Khiết bị hắn làm cho không nói được gì.

Eva đi đến phía sau Diêu Mộng Khiết, mang theo một ít địch ý nhìn Diệp Thiếu Dương.

Hai bóng người không biết từ nơi nào chạy đến sân thượng, cũng đứng ở phía sau Diêu Mộng Khiết.

Là một đôi Thạch Tượng Quỷ nọ.

Diệp Thiếu Dương nhớ rõ lúc trước Diêu Mộng Khiết từng nói, Thạch Tượng Quỷ ban ngày là sẽ hóa đá thành pho tượng, không biết vì sao ban ngày có thể hành động, có lẽ là cô ta lừa mình, có lẽ là vì mây đen che khuất bầu trời, chặn ánh mặt trời. Cái này cũng không quan trọng, dù sao một đôi trợ thủ này trước mắt đứng ở phía sau Diêu Mộng Khiết.

“Đây là ý tứ gì, muốn đánh sao!” Tứ Bảo đi đến bên người Diệp Thiếu Dương, đặt một tay bờ vai hắn, hướng Diêu Mộng Khiết nói: “Đọ nhiều người phải không?”

Thành viên Liên Minh Tróc Quỷ Vù một cái tràn tới, ở phía sau Diệp Thiếu Dương đứng thành một hàng.

Diệu Mộng Khiết thở dài, nói với Diệp Thiếu Dương: “Thiếu Dương, tôi không muốn nhìn thấy loại chuyện này xảy ra. Tôi vẫn luôn đem anh coi là bạn tốt, thật sự, nhưng chuyện hôm nay là thế ở bắt buộc phải làm, anh đừng khiến tôi khó xử.”

Diệp Thiếu Dương bình tĩnh nói: “Cô là quỷ hút máu cấp bậc gì?”

Diêu Mộng Khiết thản nhiên phun ra hai chữ: “Vương giả.”

Diệp Thiếu Dương lẳng lặng gật gật đầu, “Cho nên, lại thêm hai Thạch Tượng Quỷ, cô cảm thấy mình là có phần thắng sao?”

Diệu Mộng Khiết nhíu mày nhìn hắn, bất đắc dĩ cười, tuy chưa chính diện thừa nhận, nhưng coi như là ngầm thừa nhận một điểm này.

Diệp Thiếu Dương chỉ vào cổ hắn nói: “Tôi khuyên cô tốt nhất không nên động thủ, trên cổ cô mang Kê Huyết Thạch, bị tối hạ Vô Cực Kim Tỏa Chú, chỉ cần ta niệm chú kích hoạt, cô sẽ bị lập tức khóa, cho dù cô là vương giả quy hút máu, loại phù chú bên người này, ít nhất cũng có thể khóa chất cô vài giây, tối bên này nhiều người lực lượng lớn, vài giây… Vậy là đủ rồi.”

Charlton thân vương nghe thấy cô nói như vậy, mắt sáng ngời, nói: “Còn có ta, vậy là đủ.”

Diệp Thiếu Dương cũng không quay đầu lại nói: “Ta với người không phải chung đường.”

Diệu Mộng Khiết nghe xong lời Diệp Thiếu Dương nói, đưa tay muốn đi sờ dây chuyền, Diệp Thiếu Dương lập tức nâng tay bắt quyết. Diêu Mộng Khiết sửng sốt một phen, vẫn bỏ cuộc, kinh ngạc nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Anh vì sao, chẳng lẽ anh bị Lyon thu mua rồi hay sao?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cô quá coi thường tối rồi. Tôi làm như vậy, chỉ là tạo ra một cái tác dụng bảo hiểm không muốn bị cô bẫy mà thôi. Nếu tôi muốn giết cô, căn bản là không cần nhắc nhở cô, lặng yên kích hoạt phù chú, vài người cùng lên, cho dù giết không chết cô, nháy mắt cũng có thể đem cô đánh cho tàn phế!”

Diêu Mộng Khiết kinh ngạc nhìn hắn, lẩm bẩm: “Anh sớm biết tôi là quỷ hút máu?”

“Biết không tính là sớm, cũng không tính là muộn.”

“Tôi rất muốn biết, anh là phát hiện khi nào?”

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen nói: “Cô còn nhớ rõ, trong tứ họp viện của cô có một tủ rượu, trong tủ rượu có rất nhiều rượu vang… Ừm, vốn cái gì quý tộc châu u các cô, thích uống rượu tôi biết cô bưng ly rượu mãi, tôi cũng không hoài nghi cái gì, nhưng một lần đó lúc bị tập kích, tủ rượu của cô bị quỷ hút máu cướp sạch…

Tôi lúc ấy cũng rất buồn bực, quỷ hút máu đang yên đang lành đi hủy hoại chỗ rượu đó của cô làm gì? Ngay từ đầu tôi cho rằng bọn họ là đang tìm đồ… Thật ra nơi đó không phải rượu, mà là máu, tuy đã được cô xử lý, không ngửi được một tia mùi máu tươi, nhưng quỷ hút máu hẳn là đối với máu có một loại trực giác sâu sắc đi, chúng nó có thể ngửi ra, cho nên dựa vào bản năng, đi qua đánh vỡ bình rượu, đem máu uống…”

Diệu Mộng Khiết nghe đến đó, ánh mắt có chút u ám xuống.

Diệp Thiếu Dương tiếp tục nói: “Chính cô cũng lo lắng chúng tôi phát hiện, nhưng cô lại thế nào cũng phải uống máu, cho nên, cô thường xuyên cho tôi uống rượu vang, nhìn qua không khác lắm với trong ly của cô, nhưng thật ra tôi uống là rượu vang thật sự, cô uống lại là máu…”

Diêu Mộng Khiết thở dài, “Cho nên anh liền hoài nghi tôi phải không?”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Lúc ấy cũng chưa, bởi vì khi đó tôi rất tín nhiệm cô. Về sau Tiểu Ngọc đến đây, phân tích với tôi rất nhiều điểm đáng ngờ về cô… Thẳng đến khi biết Thạch Tượng Quỷ tồn tại, lần đó gặp được tập kích, rất có thể cũng là cô tự đạo tự diễn, cô đã phát hiện được tôi hoài nghi, cố ý mượn sự kiện đó, để dẫn ra Thạch Tượng Quỷ tồn tại…”

Diêu Mộng Khiết nghe hắn nói như vậy, há há mồm, vừa muốn mở miệng, Diệp Thiếu Dương đưa tay cắt ngang, nói: “Cái này cũng không quan trọng, tôi cũng không muốn nói ra. Nhưng ở sau khi tôi phát hiện cô có việc gạt tôi, tôi và Tiểu Ngọc cùng bàn bạc thật lâu, lại quay đầu xem những việc này, liền càng thêm đáng ngờ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui