Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Tiểu Thanh nói: “Không phải ta nói, âm ty đây là muốn cho chúng ta làm vật hi sinh sao?”

Từ Văn Trường nói: “Nói thật đi, cách làm của Không Giới đám người đó đối với Chanh Tử công chúa, tuy đắc tội là Thiên Tử điện, nhưng cũng khiến cả âm ty oán giận không thôi, không quá muốn hỏi tới chuyện Không Giới, nhưng Không Giới nhỡ đâu thật sự bị Thi tộc hoàn toàn công hãm, cùng Thái Âm sơn giáp công âm ty, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi, âm ty còn hy vọng dùng Không Giới để kiềm chế Thi tộc và Thái Âm sơn… Chỉ là hiện tại đại đế chưa phát lời, mấy đại lão lại không muốn vận dụng lực lượng của mình, mà Âm Dương ti các ngươi, vốn chính là phụ trách công việc âm dương hai giới, bởi vậy chỉ có tìm các ngươi ra mặt.

Đây là thứ nhất. Thứ hai, ai cũng biết, chủ sự phía sau màn Âm Dương ti các ngươi là Diệp Thiếu Dương, trận chiến Không Giới, cũng có quan hệ rất lớn với hắn, các ngươi đi tham gia, coi như là tiếp nhận nhân quả, là quá thích hợp, âm ty có thể cung cấp cho các ngươi các loại giúp đỡ ngoại trừ binh lực.

Thứ ba, từ góc độ cá nhân mà nói, chuyển thế quỷ đồng… Là chủ mẫu của các ngươi, các ngươi chẳng lẽ không muốn cứu cô ấy? Đuổi Thi tộc, liền có cơ hội cứu cô ấy. Các ngươi làm môn nhân của Diệp Thiếu Dương, chuyện này chẳng lẽ không nên đi làm thay hắn?”

Đám người Qua Qua nhìn nhìn nhau, Dương Cung Tử nói: “Đây là thái độ của âm ty đối với Lãnh Ngọc sao?”

Từ Văn Trường khoát tay áo, “Âm ty tuyệt không cho phép chuyển thế quỷ đồng tồn tại trên thế gian, nhưng chuyển thế quỷ đồng hiện ở trong Thi tộc, âm ty cũng không có cách nào.”

Qua Qua nói: “Nếu chúng ta cứu ra chủ mẫu, âm ty nhất định sẽ đến đòi người nhỉ?”

Từ Văn Trường nói: “Cái này, ta không dám làm ra bất cứ sự cam đoan nào, nhưng có một điểm ta có thể thấu *** ti tình nguyện chuyển thế quỷ đồng ở trong tay các ngươi, cũng tuyệt không muốn để cô ấy ở cùng Thi tộc…”

Đoàn người có chút khó hiểu nhìn hắn, Từ Văn Trường tiếp tục nói: “Ở cùng các ngươi, âm ty có thể khống chế bất cứ lúc nào, đây là thứ nhất. Thứ hai, chuyển thế quỷ đồng là một luồng thần thức của Vô Cực Quỷ Vương trải qua luân hồi đầu thai mà thành, cô ta ở nhân gian, trên trình độ nhất định có thể đại biểu ý chí của Vô Cực Quỷ Vương… Cô ấy bây giờ đứng ở Thi tộc, âm ty rất lo lắng, nhỡ đâu cô ta bị Thi tộc thu mua, Thái Âm sơn và Thi tộc kết minh, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi!”

Thì ra… Là vì nguyên nhân này.

Tiểu Thanh nói: “Vậy chúng ta nên đi làm như thế nào, lão đại không có mặt, quân sư cũng không có mặt, không có người ra chủ ý.”

Dương Cung Tử nói: “Nếu các ngươi tín nhiệm ta mà nói, ta theo các ngươi cùng đi Không Giới, các ngươi nghe ta chỉ huy.”

Đoàn người quay đầu nhìn nhìn nhau, đều không có ý kiến. Phong Chi Cốc cùng Liên Minh Tróc Quỷ, vốn chính là tổ chức huynh đệ, càng không cần nói Dương Cung Tử trước đó cũng nán lại ở bên người Diệp Thiếu Dương một thời gian, là người hắn tuyệt đối tín nhiệm. Hơn nữa Dương Cung Tử trời sanh thông minh, lại phi thường ổn trọng, bản thân cũng là chúa tể hỗn độn giới, cô đến tạm thời làm đầu lĩnh Phong Chi Cốc, là thích hợp nhất.

Dương Cung Tử lần lượt nhìn qua, nói: “Chúng ta không nhất định có thể đem Lãnh Ngọc cướp về, nhưng chúng ta đều tin tưởng vững chắc, Thiếu Dương nhất định có thể trở về, ở trước khi hắn trở về, chúng ta hết sức đi đấu với Thi tộc, làm tốt cùng nhau trải đường, chờ bọn Thiếu Dương trở về, lại cùng nhau chiến đấu!”

Nói một phen, tăng lên lòng tin của toàn bộ mọi người, đoàn người đều kiên định gật gật đầu.

“Ta cũng đã trở lại!” Tiểu Mã giơ tay: “Vì Tiểu Diệp Tử cùng hòa thượng bọn họ, không phải nói, chỉ có làm!”

Đoàn người bắt đầu thương lượng kế hoạch tới Không Giới.

Đạo Phong chưa tham dự, đi đến trước mặt Từ Văn Trường, nói: “Âm ty đối với chuyện Thiếu Dương mất tích, có ý kiến gì không, ta không thích nghe cách nói giọng nhà quan.”

Từ Văn Trường cười khổ, trầm mặc một lát, nói: “Mấy đại lão đã chạm mặt, thảo luận một phen, nói thật, chuyện này ra ngoài toàn bộ mọi người đoán trước, tên Diệp Thiếu Dương, nay đã biến mất từ trên sổ sinh tử, từ nào đó phương diện mà nói, coi như là nhảy ra lục đạo luân hồi, tất cả tính toán đối với hắn đều mất đi tác dụng. Âm ty bây giờ cũng rất khẩn trương, cực kỳ coi trọng, nhưng không có cách nào, không ai có thể tìm được Từ Phúc.”

Đạo Phong chần chờ một chút, hỏi: “Đông Hoàng Chung cũng theo Thiếu Dương cùng đi dị giới?”

“Hẳn là thế. Ở nhân gian hoàn toàn không có tung tích.”

“Vậy theo ý kiến của ngươi, Không Giới có thể thủ được không?”

Từ Văn Trường lắc lắc đầu, “Thi tộc ẩn nhẫn ngàn năm, xâm chiếm một lần, tự nhiên là toàn lực mà làm, kết quả tốt nhất, cũng chính là thủ được nửa giang sơn. Hiện tại âm ty lo lắng nhất, chính là Thi tộc và Thái Âm sơn liên thủ, giáp công nhân gian cùng âm ty. Chỉ mong mọi người cân nhắc thêm.”

Đạo Phong nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, chậm rãi nói: “Sắp biến thiên rồi sao?”

Từ Văn Trường thở dài, chưa lên tiếng.

Không có ai biết, trong lòng Đạo Phong so với toàn bộ mọi người càng thêm lo lắng an nguy của Diệp Thiếu Dương.

Trước kia ở thế giới này, Thiếu Dương có một đám bằng hữu, còn có hắn, mỗi lúc luôn có thể ở thời điểm mấu chốt nhất cho trợ giúp cần thiết, nhưng bây giờ… Thân ở dị giới, bên cạnh hắn chỉ có ít ỏi mấy trợ thủ, điểm chết người là, mấy trợ thủ này nói không chừng còn không ở một chỗ với Diệp Thiếu Dương.

Giả như Diệp Thiếu Dương là một mình một người, nguy cơ khác không nói, chỉ riêng một mình Lý Hạo Nhiên, thì không phải hắn có thể đối phó được.

Trầm ngâm một lúc lâu, Đạo Phong đột nhiên hỏi: “Có biện pháp nào không, liên hệ như nào đó với Diệp Thiếu Dương, cho dù là đơn phương cũng được.”

Từ Văn Trường không cần nghĩ ngợi lắc đầu: “Điều đó không có khả năng. Hoàn toàn là hai không gian khác nhau.”

“Thế giới hắn đi, cùng thế giới này của chúng ta, hẳn là ở trên cùng tuyến thời gian, nếu hắn ở trước đó thay đổi sự tình gì, thế giới chúng ta có thể làm ra thay đổi hay không, tựa như hiệu ứng con bướm?”

Từ Văn Trường nói: “Ta không quá hiểu.”

Đạo Phong nói: “Nếu hắn về lại mấy trăm năm trước, giết tổ tiên chính hắn, như vậy, thế giới này còn có hắn không?”

“Vậy đương nhiên không có.” Từ Văn Trường lấy logic bình thường trả lời.

“Có sao? Không có tổ tiên hắn, hắn nhất mạch thân duyên này liền tuyệt hậu, ngay cả phụ thân cũng không có, sao có thể có hắn?”

Từ Văn Trường giật mình, lẩm bẩm: “Nói như vậy… Khẳng định là không có, nhưng… Không đúng, hắn cũng đã không tồn tại, như vậy là ai giết chết tổ tiên hắn, ngươi hiểu ý tứ của ta chứ? Mình đã chết, liền tuyệt hậu, lại lấy đâu ra con cháu đi giết chết chính mình? Cái này…”

Đạo Phong nói: “Nhưng hắn đã tồn tại. Nếu tổ tiên đã chết, hắn tồn tại, lại tính là chuyện gì xảy ra?”

Hai hàng lông mày của Từ Văn Trường nhíu chặt lại, kinh ngạc suy nghĩ hồi lâu, lẩm bẩm: “Ta nói… Mấy vấn đề này của ngươi, ta chưa từng nghĩ tới, ta không biết, ta cũng không trở lại quá khứ, những thứ này của ngươi đã sớm vượt qua lý giải của ta… Nhắm chừng cũng không có ai biết.”

Đạo Phong không nói gì thêm, hắn hỏi mấy vấn đề này, vốn không hy vọng Từ Văn Trường có thể trả lời, chỉ là muốn tìm người tham thảo, thuận tiện giúp mình suy nghĩ cho rõ. Tạ Vũ Tình nghe thấy bọn họ đối thoại, tiến lên nói: “Đạo Phong, anh hỏi những thứ này, thuộc phạm trù vũ trụ song song, người ta trở lại quá khứ, nếu thay đổi lịch sử, thay đổi cũng chỉ là lịch sử một tuyến thời gian đó, tất cả của thế giới này của chúng ta đều đã xảy ra, là không thể bị thay đổi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui