Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Hồn chi ràng buộc, trừ bỏ cha mẹ tử nữ, tam thế tình nhân trong lúc đó, huynh đệ tỷ muội trong lúc đó, có đôi khi cũng sẽ tồn tại hồn chị ràng buộc. Cái này trẻ con mới sinh ra không đến một năm, tự nhiên không có khả năng gặp được cái gì tam thể tình nhân, cha mẹ cũng khoẻ mạnh, nếu hắn cảm giác đến nọ ậy ba cái ác quỷ cùng trẻ con trong lúc đó có hồn chị ràng buộc, nọ ậy chỉ có một loại khả năng: cái này vài cái ác quỷ là hắn huynh đệ tỷ muội. Bất quá điều kiện tiên quyết là chết đi.

Lưu Tứ cùng thê tử nhìn thoáng qua, sau đó khái nói lắp ba giảng thuật hẳn lên: thì ra, tại đây con | trai phía trước, hai người trẻ tuổi thời điểm cũng từng sinh quá đứa nhỏ, liên tục sinh quá ba cái,

hai nam nhất nữ, kết quả không có ngoại lệ đều là dưỡng đến không đến một vòng tuổi sẽ chết, lúc ấy cũng tìm tiên sinh xem qua, nói là vợ chồng hai người mệnh phạm thất sát, nhất định vô tử, muốn nuôi sống nhất con trai, chỉ có ăn chay thắp hương, nhiều làm việc thiện, tích lũy âm đức, mười năm sau có lẽ có tử.

Hai người làm theo như vậy, quả nhiên ngay tại năm trước lớn tuổi mà có con trai, sinh ra một đứa con trai bảo bối như vậy, không ngờ còn chưa tới một tuổi, đã xuất hiện việc tà dị này.

Diệp Thiếu Dương sau khi nghe xong, nhìn Trương đạo trưởng một cái, nói: “Vừa lúc ba con.”

Trương đạo trưởng tự nhiên biết là có ý tứ gì, trên mặt có chút nóng lên, chậm rãi gật đầu.

Chân tướng đã rõ ràng, ba ác quỷ dây dưa đứa bé trai kia, chính là âm hồn sau khi chết của ba đứa nhỏ kia của vợ chồng Lưu Tứ trước đó sinh, cũng chính là ca ca cùng tỷ tỷ của ấu tử Tiểu Thuận, cho nên bọn nó sẽ có hồn chị ràng buộc tồn tại lẫn nhau. Về phần hồn phách ba đứa nhỏ đã chết kia vì sao chưa đi âm ty đưa tin, mà là ở lại nhân gian, hơn nữa muốn bám vào trên người “đệ đệ”, tuy tạm thời không làm rõ được, nhưng cũng có dấu vết lần theo.

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một hồi, nói: “Anh đem ba đứa nhỏ đã chết đó đều chôn ở nơi nào?”

Lưu bốn đạo: “Ngay trong giếng đá bên ngoài căn nhà cũ của nhà tui.” Hiệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Trong giếng đá?”

Lưu Tứ dùng sức gật đầu, nói: “Đúng vậy, quy củ này của bọn tui, trẻ con trước khi trưởng thành nếu chết sớm, không thể vào phần mộ tổ tiên, cũng không thể lập mộ phần, chỉ có thể tùy tiện tìm một chỗ chôn, tôi lúc ấy cảm thấy bớt việc, thì đi ném ở trong giếng đá của nhà cũ, sau đó dùng đất phủ lên.”

Diệp Thiếu Dương nhìn Trương đạo trưởng một cái, Trương đạo trưởng nói: “Giếng đá ở đâu, mau dẫn chúng tôi đi.”

Lưu Tứ vội vàng gật đầu, lại nhìn đứa nhỏ một cái, muốn hỏi một chút đứa bé làm sao bây giờ.

Trương đạo trưởng cũng sợ ba ác quỷ kia đến thương tổn đứa bé, vì thế hòa nước bùa cho đứa bé uống, sau đó bảo vợ chồng bọn họ ôm đứa bé, theo chân bọn họ cùng nhau đi qua.

Hắn dù sao cũng là chân nhân. Diệp Thiếu Dương thấy hắn hòa nước bùa, cũng chưa tranh đoạt với hắn, đi đến trước mặt Lưu lão hán vẻ mặt dại ra, hướng lão cười cười, “Cháu không lừa ông, vừa mới bắt đầu thôi.”

Lưu lão hán ngây ngốc nhìn hắn.

Lưu lão hán và vợ chồng Lưu Tứ giống nhau, mới đầu hắn tróc quỷ thất bại, cộng thêm Trường đạo trưởng sau khi đến đây nói những lời kia, làm bọn họ đều cảm thấy Diệp Thiếu Dương chỉ là tiểu đạo sĩ mới ra đời, bởi vì mình lỗ mãng thiếu chút nữa hại chết Tiểu Thuận, đồng thời mình cũng thiếu chút toi mạng. Lưu lão hán càng xấu hổ không chịu được, hối hận nghe tin lời Diệp Thiếu Dương nói, đem hắn dẫn tới, thiếu chút nữa hỏng việc.

Kết quả những phân tích phía sau của hắn, vốn tưởng Trường đạo trưởng sẽ trào phúng và phản bác, ai ngờ Trương đạo trưởng thế mà tin, hơn nữa phối hợp hành động của hắn, sự chuyển biến mãnh liệt này, không riêng gì bọn họ, ngay cả đám đệ tử kia của Trường đạo trưởng cũng có chút không chuyển biến được, mấy kẻ trước đó từng trào phúng Diệp Thiếu Dương, càng cảm thấy da mặt mình nóng rát đau đớn.

Lưu Tứ ở phía trước dẫn đường, tới nhà cũ của hắn. Diệp Thiếu Dương và Trương đạo trưởng cùng nhau sóng vai đi ở phía sau hắn. Trong lòng Trương đạo trưởng vẫn luôn canh cánh trong lòng đối với Diệp Thiếu Dương có thể phát hiện hồn chị ràng buộc, rốt cuộc nhịn không được hỏi hắn.

“Tôi đã nói tôi nói là thiên sư, ông lại không tin.” Diệp Thiếu Dương vẫn là câu này đáp lại hắn.

Trường đạo trưởng còn muốn nói gì, phía trước Lưu Tứ đã tới trước một sân nhà cũ nát, dừng bước, tỏ vẻ phía trước chính là nhà cũ của mình.

Đám người Diệp Thiếu Dương đi theo vào, theo Lưu Tứ xuyên qua phòng ốc hầu như sập chỉ còn lại có bốn bức tường, tới hậu viện.

Diệp Thiếu Dương giương mắt nhìn lại, hậu viện mọc hai cây hòe lớn, cành lá um tùm, hầu như che nửa sân.

“Miệng giếng kia ở ngay chỗ này.” Lưu Tứ đi tới giữa hai cái cây, chân đá vào mép một cái giếng nói.

Diệp Thiếu Dương và Trương đạo trưởng nhìn nhau một cái, trong lòng đều cảm thấy bất đắc dĩ gấp bội, giới pháp thuật có câu, nhị hòe giao sinh, nhị quỷ bả môn. Đem thi cốt người thân nhà mình chôn ở loại địa phương này, thật sự là… Muốn không xuất hiện việc lạ cũng khó.

Diệp Thiếu Dương đi đến trước mặt giếng đá, nhìn xuống phía dưới, giếng rất sâu, phía dưới một mảng tối đen.

“Có đèn pin hay không?”

Diệp Thiếu Dương hỏi xong, hồi lâu chưa có phản ứng, ngẩng đầu nhìn, mọi người đều là vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, lúc này mới rõ mình vẫn nói sai, nhún vai, lấy ra một tấm linh phù, run lên trên không, cháy lên, ném vào trong giếng.

Linh phù rơi xuống phía dưới sâu ba bốn mét, tắt ở trên bùn đất.

“Phía dưới không có nước?” Diệp Thiếu Dương hỏi.

“Cái giếng này bỏ hoang đã rất nhiều năm, đã sớm không có nước, cho nên tôi mới sẽ đem đứa bé đã mất chôn ở dưới này.”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, nói: “Đập ra! Đem thi thể đào ra!”

Lưu Tứ vừa nghe liền ngây dại, quay đầu nhìn về phía Trương đạo trưởng. này, thật sự là… Muốn không xuất hiện việc lạ cũng khó.

Diệp Thiếu Dương đi đến trước mặt giếng đá, nhìn xuống phía dưới, giếng rất sâu, phía dưới một mảng tối đen.

“Có đèn pin hay không?”

Diệp Thiếu Dương hỏi xong, hồi lâu chưa có phản ứng, ngẩng đầu nhìn, mọi người đều là vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, lúc này mới rõ mình vẫn nói sai, nhún vai, lấy ra một tấm linh phù, run lên trên không, cháy lên, ném vào trong giếng.

Linh phù rơi xuống phía dưới sâu ba bốn mét, tắt ở trên bùn đất.

“Phía dưới không có nước?” Diệp Thiếu Dương hỏi.

“Cái giếng này bỏ hoang đã rất nhiều năm, đã sớm không có nước, cho nên tôi mới sẽ đem đứa bé đã mất chôn ở dưới này.”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, nói: “Đập ra! Đem thi thể đào ra!”

Lưu Tứ vừa nghe liền ngây dại, quay đầu nhìn về phía Trương đạo trưởng.

Trương đạo trưởng tay vuốt chòm râu, trầm ngâm một phen nói: “Đập ra!”

Hắn và Diệp Thiếu Dương nghĩ là cùng một sự kiện, ba ác quỷ kia đã ở lại nhân gian quậy phá, nhất định là có liên quan với thi thể bọn nó, càng không cần nói thi thể vùi lấp quỷ dị như vậy, khẳng định phải đào ra nhìn xem. Mà miệng giếng quá nhỏ, lúc trước Lưu Tứ đem thi thể ném vào trong giếng, khẳng định không tốn sức gì, nhưng bây giờ muốn lại moi ra thi thể, tất nhiên không thể dễ dàng.

Trương đạo trưởng bảo Lưu Tứ về nhà đi cầm cuốc cùng xẻng tới, mình ở bốn phía miệng giếng đóng xuống bốn cây đinh đồng dùng chỉ đỏ quấn quanh ở bên trên bố trí một cái nút thắt phen Thất Tinh làm như vậy là vì đem miệng giếng phong ấn chặt, miễn cho vạn nhất ba cái kia ác quỷ liền ở phía dưới, thừa dịp bọn hắn đào giếng mà thoát ra đả thương người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui