Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Nói xong lại lấy ra một tấm linh phù, suy nghĩ hồi lâu, lại nhớ không nổi cửa hiệu chỗ nhà Tạ Vũ Tình, lại nhớ đến Chu Tĩnh Như và lão Quách, cũng biết bọn họ ở chỗ nào, nhưng nói không nên lời địa chỉ cụ thể. Địa chỉ lão Quách hắn trước đó là có, nhưng cụ thể đường phố cùng tấm biển ở cửa lại đã quên, hơn nữa tiệm quan tài cái này tương đối xui, hắn sợ ông chủ hoặc hậu nhân ông chủ ngại xui, không muốn hỗ trợ. Nghĩ tới nghĩ lui, dứt khoát viết xuống: Thạch Thành sở cảnh sát ban điều tra sự kiện linh dị Tạ Vũ Tình thu.

Như vậy chỉ cần đưa đến trên tay bất cứ một cảnh sát nào, không có gì bất ngờ xảy ra đều sẽ tìm được Tạ Vũ Tình, dù sao Tạ Vũ Tình ở sở cảnh sát độ nổi tiếng rất cao, là có tiếng hoa khôi cảnh sát, còn có một lão cha làm cục trưởng, hệ thống cảnh vụ Thạch Thành không có ai không biết cô.

Sau khi viết xong, Diệp Thiếu Dương lại đem dây chuyền Kề Huyết Thạch từ trong tay hắn cầm lại, đem linh phụ viết địa chỉ này cũng cuộn lại nhét vào.

“Trong này có địa chỉ, năm nay là năm 1922, đợi tới năm 2016…” Hắn nghĩ nghĩ ngày, bởi vì xuyên việt tới đây đã một thời gian, ngày cụ thể không khớp được, dứt khoát cho một ngày đại khái, vì thể đành phải lại đem dây chuyền cầm lại, rút ra tấm linh phụ vừa nhét vào, ở trước địa chỉ thêm vài chữ, trở thành: Xin ở cuối tháng 10 năm 2016 giao cho sở cảnh sát Thạch Thành ban điều tra sự kiện linh dị Tạ Vũ Tình thu.

Lúc này mới một lần nữa cuộn lại, nhét về trong tay ông chủ.

“Ông chủ, ông nhất định phải giúp tôi việc này. Nhất định!”

Nói xong đem đồng Đại Dương ép đưa cho hắn. Mười mấy đồng Đại Dương, đối với làm ăn nhỏ mà nói, không phải một số lượng nhỏ, ông chủ có chút động lòng, nhưng cảm thấy chuyện này rất không thể tưởng tượng, mặt khóc nói: “Cho dù tôi hỗ trợ, nhưng tôi cũng sống không đến hơn chín mươi năm nha.”

“Không cần ông sống chín mươi năm, tương lai ông truyền cho con cháu ông, bảo bọn họ đi hoàn thành là được, đối với ông mà nói chỉ là một chuyện nhỏ, đối với tôi mà nói lại phi thường quan trọng.” Diệp Thiếu Dương nắm tay chủ tiệm, vẻ mặt chân thành. “Nếu chỗ tiền này không đủ, tôi còn có thể cho ông thêm chút, ông cần bao nhiêu?

“Không phải chuyện tiền, không phải chuyện tiền. Tôi chỉ là… Được rồi, dù sao cậu nói như vậy, tôi làm theo là được.” Ông chủ đem đồng Đại Dương Diệp Thiếu Dương cho cũng nhận lấy.

Diệp Thiếu Dương nói lời cảm tạ mãi, lúc này mới rời đi, ở ven đường gọi Thúy Vân, cùng nhau đi hướng khách sạn.

Đối với chuyện vừa rồi làm, hắn là không ôm hy vọng gì, nhưng có chút ít còn hơn không, coi như là tìm một cái ký thác cho bản thân.

Chủ tiệm đứng ở ngoài cửa dùng mắt tiễn hắn rời khỏi, lại nhìn nhìn dây chuyền Kê Huyết Thạch trong tay mình, lẩm bẩm: “Kẻ này thật đúng là quái nhân, chín mươi năm sau… Chín mươi năm sau hắn sao biết trên đời này còn có ai, lại đem đồ cho ai đây?”

Vợ hắn vẫn luôn hấp bánh bao, lúc trước nghe thấy bọn họ đối thoại, nhưng bản thân bạn làm việc không có thời gian để ý tới, lúc này nghe thấy chồng lẩm bẩm, nói: “Vậy anh còn thu tiền của người ta!”

“Anh lúc ấy đã ngây ra rồi, hơn nữa vị tiên sinh này nhìn cũng không giống như là kẻ điên… Cậu ấy đặt tên rất hay cho tiệm nhà ta, đây là chuyện gì xảy ra?”.

Người vợ nói: “Không biết thì đừng quản nữa, dù sao tiền cũng đã thu, anh đem đồ cất đi, đừng đánh mất là được, tương lai dặn đứa nhỏ một tiếng là xong.”

Ông chủ tiệm nghĩ qua cũng thấy đúng, dù sao cũng không phải việc gì gì, hơn nữa người ta dù sao cho mười mấy đồng Đại Dương, đã không hiểu được thì đừng quản, đem đồ giúp người ta bảo quản tốt là được, nhỡ đâu sau này người ta trở lại bình thường, đến đòi mà nói, mình cùng lắm thì

cả tiền lẫn đồ trả lại cho người ta. Sau khi đem đồ bỏ vào ngăn kéo, ông chủ liền đem chuyện này buông xuống, tiếp tục tính toán chuyện làm biển hiệu, càng nghĩ bốn chữ “bánh bao thịt to”, càng cảm thấy tốt, làm người ta nghĩ tới thôi là chảy nước miếng. Cái tên hay như vậy tuyệt đối không thể bỏ qua.

Thanh Minh Giới, chiến đấu vẫn đang tiếp tục. Thi tộc đại quân yên lặng mấy trăm năm, đột nhiên phát động tiến công, tự nhiên là phát ra không thể vãn hồi.

Một trận chiến Tinh Tú hải lúc trước, chẳng qua là mở đầu toàn bộ chiến tranh, sau đó tiến công càng thêm kéo dài mà mãnh liệt, bởi vì tập kích phát động quá mức đột nhiên Không Giới bị đánh không kịp trở tay.

Lúc ban đầu đám người Lê Sơn Lão Mẫu còn muốn nương chuyện Cửu Vĩ Thiên Hồ giúp Diệp Thiếu Dương, làm khó dễ đối với Thanh Khâu sơn, vừa lúc Cửu Vĩ Thiên Hồ tử vong, cùng Đông Hoàng Chung cùng nhau mất tích, Thanh Khâu sơn rắn mất đầu, vừa lúc là thời cơ xâm chiếm, nhưng đám người Liên Minh Tróc Quỷ phát giác được ý tưởng của Xiển giáo, vào động ở Thanh Khâu sơn, giúp chống đỡ kẻ thù bên ngoài, sau theo chiến tranh tiếp tục, các phương thế lực Không Giới, mặc kệ là môn phái Xiển giáo hay là các đại yêu son Tiệt giáo, đều cùng nhau buông xuống thành kiến, liên hợp lại nghênh địch.

Thanh Khâu sơn và Xiển giáo cũng đã giải hòa, cùng nhau đối kháng Thi tộc xâm nhập.

Các thành viên m Dương ti, bởi vì giúp Diệp Thiếu Dương đối kháng âm ty truy bắt chuyển thể quỷ đồng, sau truy cứu hắn lên, cách chức nhưng không điều tra, sung quân mỗi người đến Thanh Minh Giới đi đối kháng Thi tộc, đây còn là kết quả mấy đại lão âm ty xin hộ giúp bọn họ.

Đám người Qua Qua cũng nghe theo an bài, cùng đi Thanh Minh Giới, mỗi ngày kết bạn ở chiến trường chém giết, ở Thanh Khâu sơn, ở trong loại chiến đấu không có giới hạn này, từng chút một tăng lên tu vi cùng ý thức chiến đấu, đồng thời, đại lão đại của bọn họ… Diệp Thiếu Dương trở về, dẫn bọn họ ở chiến trường chém giết, đoạt lại nữ chủ nhân của bọn họ.

Sau khi chiến tranh quy mô xâm chiếm Không Giới của Thị tộc bùng nổ, ở Quỷ Vực, Thái m sơn trước kia đã ngủ đông cũng bắt đầu rục rịch, cục diện cùng âm ty lại lần nữa khẩn trương hẳn lên, chiến tranh quy mô nhỏ không ngừng.

Phong Chi Cốc làm dải đất giữa hai cái triều đình, đứng mũi chịu sào, thừa nhận áp lực tương đối, đám người Đạo Phong cũng chỉ đành tạm thời đặt xuống kế hoạch khác, tĩnh tâm đến đối phó Thái m sơn.

Ở thời điểm tình thế khẩn trương này, âm ty lại lần nữa bắt đầu tiến hành lôi kéo đối với Phong Chi Cốc, nhưng đều bị Đạo Phong từ chối, không ai biết hắn có chủ ý gì. m ty đối với hắn ngoài nghi kỵ, bắt đầu đồn hắn là muốn phát triển thể lực, trở thành Vô Cực Quỷ Vương thứ hai.

Lúc trước mười hai môn đồ ở Tinh Tú hải bị giết chỉ còn lại có một mình Thượng Cổ Tà Thần, vì thế Đạo Phong tổ chức lại mười hai môn đồ, hơn nữa dùng pháp thuật vô thượng bí mật quan trọng, cho Thượng Cổ Tà Thần một khuôn mặt, làm hắn có được quyền lực lớn hơn nữa, đồng thời đem Ngư Trường Kiếm của Diệp Thiếu Dương tiếp tục cho Kiến Văn để chương quản, càng thêm điên cuồng mà triển khai thâu tóm đối với thế lực cát cứ chung quanh, hấp thu càng nhiều lực lượng hơn gia nhập…

Thanh Vân Tử đã biết chuyện Diệp Thiếu Dương bị kéo vào một thời không khác, ngoài dự đoán của mọi người là, lão biểu hiện rất trầm mặc, chỉ nói cho Đạo Phong thời cơ chưa tới, cần tiếp tục chờ đợi, bản thân đi trong đạo quan của Đào Hoằng Cảnh thanh tu, không hỏi bất cứ chuyện nào khác nữa.

Nhân gian, tất cả đang tiếp tục, người thường tiếp tục sáng 9 chiều 5 (giờ hành chính), cũng không biết ở Quỷ Vực và Thanh Minh Giới xảy ra chiến tranh kinh thiên động địa cỡ nào, tất cả như cũ, bận rộn mà sống.

Chỉ là đối với những người bên cạnh Diệp Thiếu Dương mà nói, cuộc sống của bọn họ thiếu chút gì đó. Lấy Tạ Vũ Tình làm ví dụ, chỉ có thể mỗi ngày càng thêm điên cuồng làm việc, để quên đi phiền não, lẳng lặng chờ đợi Diệp Thiếu Dương trở về.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui