Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

“Cổ mộ kia, không biết có gì quan hệ với Thánh Linh hội.” Lão Quách lẩm bẩm.

“Cái này thì không biết, nhưng có một điểm, bọn Trường chưởng giáo, không có khả năng ở trong cổ mộ, trừ phi cổ mộ còn có cửa vào khác.” Lúc bọn họ đi vào, cửa là khóa, Trương Vô Sinh cho dù hồn phách đi vào, thân thể cũng không có khả năng mất tích không thấy.

Đoàn người sau khi thảo luận cảm thấy, vẫn là từ cổ mộ này xuống tay, ít nhất điều tra rõ trước, bên trong rốt cuộc là chuyện thế nào. Nhưng lúc trước ở sở cảnh sát, Diệp Thiếu Dương cũng đã nghe nói, cổ mộ này vẫn luôn là cấm địa, người thường là không cho đi xuống, muốn điều tra, phải tìm chính phủ hợp tác, với lại chính quyền nơi đó có lẽ còn có bản đồ hoặc tư liệu khác của cổ mộ.

“Lúc trước ở sở cảnh sát, cô em gái kia trong lời có chuyện khác, tựa như muốn hợp tác với tôi, chỉ là muốn ra oai phủ đầu với tôi, để tôi ngoan ngoãn hợp tác, tôi không thích phương thức này, cho nên mặc kệ cô ta.” Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Bảo tôi đi chủ động tìm cô ta hợp tác, tôi khẳng định là không làm.”

Lão Quách nói: “Cái này trái lại không cần, ta dám đánh cược, bọn họ khẳng định sẽ tìm đệ, chỉ cần bọn họ nhận định là sự kiện linh dị, bản thân không xử lý được, lại không thể bỏ qua án mất tích không làm, dưới áp lực, tất nhiên sẽ tìm đến đệ.”

Khi nói chuyện, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Diệp Thiếu Dương đi qua mở cửa, thấy là Trần Đào. Trần Đào xoa xoa tay, có chút xấu hổ nói: “Xin lỗi Diệp tiên sinh, quấy rầy các vị dùng cơm, chỉ là... Phía chính quyền có nhân vật, muốn gặp ngài một chút, ngài xem có hứng thú không.”

“Chính quyền?

“Đúng, nếu ngài không muốn gặp, tôi đi từ chối, không có vấn đề, ngài cũng không cần lo lắng sẽ đắc tội với người ta.”

“Gặp đi.” Lão Quách hướng sau lưng Diệp Thiếu Dương hô một tiếng, “Như chúng ta vừa rồi nói, bọn họ đây là đã đến tìm đệ đó.”

Nhanh như vậy sao.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, xoay người đóng cửa, đi theoTrần Đào, tới trong một gian phòng tiếp khách, một nam tử thân hình cao lớn ngồi ở sô pha, thấy Diệp Thiếu Dương tiến vào, lập tức đứng dậy.

“Là ông!”

Diệp Thiếu Dương liếc một cái nhận ra, hắn chính là cảnh sát lúc trước ở trong sở cảnh sát theo Trần Đào cùng nhau đi vào, giúp mình giải vây, hình như còn là sở trường. Chẳng qua hắn bây giờ mặc một bộ quần áo hàng ngày.

“Chào cậu, Diệp tiên sinh, tôi là Chu Tiến” Sở trường rất nhiệt tình bắt tay với Diệp Thiếu Dương, “Chuyện lúc trước, là cái hiểu lầm, thật sự xin lỗi, đội trưởng Lưu cũng là phá án sốt ruột, tôi ở đây thay cô ấy nói lời xin lỗi.”

Diệp Thiếu Dương có chút ngây dại.

Trần Đào gọi bọn họ ngồi xuống, bảo nhân viên phục vụ dâng trà, sau đó bản thân cũng đi ra ngoài, từ bên ngoài đem cửa đóng lại, đem phòng để lại cho hai người bọn họ.

Sau khi hàn huyên vài câu, Sở trưởng Chu kể đến vụ án mất tích gần đây, đem tình huống cảnh sát nắm giữ nói ra, Diệp Thiếu Dương nghe được chân tướng, dọa lập tức từ trên sô pha bật dậy: “Sao Có khả năng!”

“Là thật. Ngay trong vòng mấy tuần qua, đã mất tích hơn một trăm người.”

Hơn một trăm người... Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm thấy lạnh cả sống lưng, nói: “Sao có thể, nếu thật như vậy, còn chưa ầmĩsập trời rồi, vì sao không có ai biết?”

“Bởi vì, trongdân cư mất tích, đại bộ phận đều là người vô gia cư, ăn xin, những người này vốn tính lưu động đã rất mạnh, cũng không có người thân gì cả, mất tích cũng không có ai chú ý.Thừa Đức chúng tôi bấy giờ là nơi người vô gia cư ít nhất, rất nhiều dân thành thị còn tưởng chúng tôi đem bọn họ dàn xếp thanh lý hết rồi, thậm chí tặng cờ thưởng cho chúng tôi...”

Nói tới đây, khóe miệng sở trường Chu hiện lên nụ cười khổ.

Hơn một trăm người mất tích...

Diệp Thiếu Dương thật sự không dám tưởng tượng.

Sở trường Chu thở dài, nói: “Bây giờ trênThừa Đức, tất cả đều đề tin tức xuống, nếu không sẽ dẫn tới chấn động lớn cỡ nào, nghĩ hắn cậu cũng có thể tưởng tượng được.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, điều này quả thực có thể lý giải.

“Chúng tôi đã phòng bị nghiêm thêm, nhưng vô dụng, chúng tôi căn bản không tra tìm được bất cứ manh mối gây án nào, một hai tuần gần đây, án mất tích giảm đi rất nhiều, đang cho rằng chúng tôi hết đường xoay xở, một cái camera của chúng tôi ở vùng ngoại thành đã chụp được cái này...”

Sở trường Chu lấy ra một cái máy tính bảng, tìm được video truyền phát, bắt đầu chiếu.

Con đường tối như mực, camera hẳn là gắn vào trên một cái cột điện, nương đèn đường tối tăm, mượn vào đó thấy được đây là ban đêm, phía dưới đường, là một ngã tư đường, nhưng một lúc lâu không có một chiếc xe nào đi qua, cũng không có người đi đường, nói lên đoạn đường hẳn là rất hẻo lánh.

Đợi khoảng mấy phút đồng hồ, có một chiếc xe bình điện từ xa xa chạy đến, lúc sắp đi ngang qua đầu đường, người trên xe đem xe đỗ đến một bên, xuống xe đi đến phía dưới đèn đường, hướng đèn đường đi tè.

Thật sự là không có tố chất...

“Về sau trải qua chúng tôi điều tra, đây là một kẻ không có việc làm, bình thường trở không ít, chiếc xe bình điện này là hắn trộm. Diệp tiên sinh cậu nhìn kỹ...”

Trên màn hình, gã trộm xe này đi tè xong, đi về phía chiếc xe điện, lúc này một thứ màu trắng từ xa xa bay tới, bởi vì chất lượng hình ảnh không được tốt, cũng không thấy rõ là gì, sở trường Chu giải thích: “Đây là tiền giấy, chính là loại ở giữa có lỗ.”

Tiền giấy tựa như bị gió thổi, vừa vặn rơi ở trên mặttên trộm xe này, tên trộm xe đưa tay đi đem tiền giấy bóc xuống, đột nhiên xe nghiêng, đổ xuống đất.

Tên trộm xe vừa bò dậy, thân thể nhoáng lên một cái, một tay vươn ở phía trước, giống như bị người ta túm tay đi về phía trước.

Tên trộm xe liều mạng giãy dụa, video không có thanh âm, nhưng có thể tưởng tượng được lúc ấy người kia kích động bao nhiêu. Đột nhiên, càng nhiều tiền giấy hơn bay tới trên mặt hắn, tên trộm xe lấy tay đi bóc, đúng lúc này, thân thể hắn chợt run lên, sau đó sống lưng thẳng tắp, cũng mặc kệ cái xe điện của hắn, hướng về phía ngược lại bước đi, đi rất có nề nếp, nhìn qua toàn thân cực kỳ cứng ngắc, đi mãi tới lúc rời phạm vi ống kính...

Sở trường Chu hít sâu một hơi, tắt video, lau trán, bên trên đã tràn đầy mồ hôi lạnh.

“Xin lỗi, video này, tôi xem mỗi một lần, trên đầu đều sẽ toát mồ hôi.Tôi là từ cơ sở từng bước một leo lên, vụ án tanh máu nữa tôi cũng từng gặp, nhưng một lần này... Thật sự quá tà môn rồi. Chúng tôi sau khi phát hiện video, liền đi điều tra, nhưng người đã mất tích, giống với kẻ trước mặt, không tìm thấy nữa.”

“Bên ông thấy chuyện này thế nào, cảm thấy nguyên nhân là gì?” Diệp Thiếu Dương hỏi.

“Không ít người cảm thấy, kẻ mất tích này lúc ấy là bệnh tâm thần phát tác, hoặc là phạm vào bệnh ý thức gì đó, lúc trước vị đội trưởng Lưu kia giam cậu, chính là kiên trì cho rằng như vậy, nhưng...”Sở trưởng Chu cười khổ một cái, “Diệp tiên sinh thấy thế nào?

Diệp Thiếu Dương nói: “Tôi hỏi trước cái vấn đề, ông vì sao lộ chân tướng với tôi, hoặc là nói, ông vì sao lựa chọn tôi?”

“Nói thật là, không ai có thể hỗ trợ, lúc trước đội trưởng Lưu lục soát đồ của cậu, phát hiện những thứ như kiếm gỗ đào, vì thế chúng tôi điều tra thân phận của cậu, vừa khéo là, hệ thống công an có hồ sơ của cậu, cậu là chuyên gia đội cảnh sát hình sự Thạch Thành mời, thường xuyên hợp tác với cảnh sát, chúng tôi liên hệ bên kia, biết được một ít tình huống của cậu... Nói như vậy đi, cậu là chuyên gia phương diện này, chúng ta đang cần hợp tác với cao nhân như cậu. Diệp tiên sinh, xin đừng từ chối.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui