"Hô! Cuối cùng cũng hoàn tất." Karen trước mặt lúc này cũng hoàn thành một chương nhạc viết dở chưa khô màu mực, dựa kí ức kiếp trước âm nhạc hiện tại vẫn còn một số bài chưa xuất hiện thời điểm này Karen cũng không cần biết xấu hổ trực tiếp đạo văn.
Thần linh thiên phú vẫn rất tốt, Karen chỉ cần dựa theo nhịp điệu cùng lời ca là có thể hoàn thành.
Những bài hát Inori biểu diễn, Karen cũng có theo dõi một phen, nổi bật hiện tại là bài Euterpe cùng với Depatures, mặc dù chỉ với hai bài hát những đã đẩy tên tuổi nàng so sánh với vô số ca sĩ trẻ thành danh lâu năm còn các bài hát được vô số giới chuyên môn đánh giá cao, đối với Inori, Karen dự định lấy nguyên bản một bài hát.
Miku cũng không kém, có thể coi là giới trẻ thần tượng Idol hiện tại, nên bài hát này vẫn thích hợp nhất.
Karen gương mặt tươi cười bước ra phút chốc thu hút các thiếu nữ, Tinh Linh.
"Draling, ca khúc đã làm tốt?" Miku hớn hở bước đến có chút tò mò nhìn trên tay bản phổ nhạc.
"Đã tốt, chúng ta đến phòng nhạc trước." Karen gật đầu cùng mọi người đi đến phòng nhạc.
Căn phòng chiều rộng tựa như một sân khấu của nghệ sĩ hằng năm thoáng đãng ánh nắng chói lòa từ trần nhà kính chiếu vào, ở trung tâm là một chiếc đàn Piano cơ của hãng Stein Way, hiện được coi là Piano đắt giá nhất, xung quanh còn có vô số nhạc cụ khác như Violon, đàn hạc, Dương cầm,...
nói thật, Karen lại phòng nhạc cũng không được bao nhiêu lần, hắn trước đó cũng không có năng khiếu về nghệ thuật, cũng chỉ thỉnh thoảng nghe mẫu thân chơi nhạc.
"Miku, thử xem." Karen đưa ra bản nhạc viết từ trước cho Miku, Miku lúc đầu chỉ ôm ý định vui đùa nhưng khi đọc lấy gương mặt biểu tình ngày càng nghiêm túc nhưng phần nhiều là chấn kinh.
Karen cũng bắt đầu đẹm lên phím đàn, âm thanh bắt đầu vang vọng.
Inori cũng nhận lấy một bảng giấy như thế sau đó gương măt 3 không cũng có chút biến đổi.
Mọi người vây quanh lúc này chỉ ôm thái độ xem thử cũng thay đổi biểu tình, tuy bọn họ không giỏi mấy về viết nhạc nhưng cũng bắt đầu dần dần chịu giai điệu của bản nhạc thu hút dù không có lời ca, sau đó mọi người không khỏi thay đổi ánh nhìn nhìn về phía Karen.
Tuy Thần Linh có thể học hỏi rất nhanh nhưng vận dụng hay lí giải thì còn tùy vào mỗi người , giống như vật lý vậy, ngươi có thể biết có thể thấy nhưng cuối cùng cũng chẳng hiểu mẹ gì, đặc biệt các loại thiên về nghệ thuật càng là như thế.
"Karen, bình thường vẫn luôn giấu tài như thế sao?" Mio giọng có chút u oán, bình thường ở bên cạnh nàng cũng chưa từng thấy Karen biểu hiện về mặt âm nhạc thiên phú, những bản nhạc này có thể coi là hoàn hảo, phù hợp với giọng ca cùng tình cảnh của hai người, không được, lần tới phải để hắn viết một bài riêng cho nàng.
Mọi người yên lặng lắng nghe, đến lúc Karen đã dừng lại phím đàn khiến mọi người có chút như hoàn hồn trở lại.
"Tốt, nếu bản nhạc đã ổn, chúng ta sẽ đến nhà hát Opera bắt đầu." Karen cảm thấy mọi người rất thích thú bài hát vui vẻ nói, coi như không uổng công sức hắn đạo văn.
Lúc này các người hầu trong nhà dưới chỉ huy của Grayfia từng đoàn từng đoàn xe nối đuôi nhau đến thẳng Trung tâm nhà hát lớn Berlin.
Giám đốc nhà hát cũng không muốn nhà hát mình sau này trở thành chuyên dùng cho ai đó, đằng nào nhà hát của bọn cũng chỉ có Opera ca hát truyền thống mới xứng đáng, còn để các sĩ trẻ vào hát thì còn gì thanh danh nhà hát.Quảng Cáo
Nhưng khi nghe tên gia tộc kia cùng với vị đứng sau quả quyết nhận túng lập tức đồng ý, còn trong ngày hôm đó phát tán chuẩn bị vô số vé nhạc, còn tuyền truyền quảng cáo, chưa đến nửa tiếng mà giá vé đã hết vèo, thậm chí tại chợ đen không ngừng gia tăng.
Hậu trường phía sau sân khấu
Một nhóm đoàn đội chuyên nghiệp đã sớm chuẩn bị sẵn cho cả hai người, Inori gương mặt có chút hoảng hốt nhìn Karen ánh mắt như muốn cầu lấy giúp đỡ, màu tím đen hoa lệ váy cùng chói mắt tinh thạch vương miện, do không có nhà thiết kế tốt hơn nên Karen chỉ có thể xung phong làm một lần.
Miku còn tốt nhưng hai tay run run đã bán đứng lấy nàng, luận về khẩn trương, thì nàng còn hơn cả, đằng nào nàng thời gian trước đều dùng Thiên sứ bản thân phối hợp ca hát, bây giờ chỉ có dựa vào giọng của bản thân, có chút sợ hãi.
"Yuzuriha Inori, Miku không cần chần chờ, làm chính các ngươi..."
Kevin kéo xuống tai nghe nói nhỏ, trong ánh mắt đều là an ủi cùng cổ vũ.
Bản nhạc hắn viết cho vốn là cuộc sống của các nàng, nhưng thứ còn thiếu, chỉ là biểu đạt nó thành lời ca.
"Cả hai, vì thế giới truyền lại thích cùng ái một lần ah."
"Cái gọi là âm nhạc truyền đạt chính là cảm tình, cái này rất đơn giản, miêu tả trong lòng bản thân phần kia quang cảnh, dùng ca từ cùng giai điệu đem chỉnh lý đến chương nhạc đi lên là được rồi."
Karen an ủi xong cũng cùng các vị thiếu nữ khác tiến ra hàng ghế bên ngoài.
Bên ngoài màn sân khấu không nói nên lời hùng vĩ , rạp hát đã sớm kín người, vô số vị quan chức cấp cao của các nước lân cận cũng tìm đến một lần, những vị thường ngày cao cao tại thượng bây giờ cũng phải ngồi ghế bình thường như bao người khác, thậm chí có người còn trả tiền chỉ để có 1 chỗ đứng xem.
Mặc dù có chút đông đúc nhưng ai cũng thập phần yên lặng chờ đợi.
Hàng ghế thứ nhất vốn là ghế đặc biệt lại còn trống hẳn 1 hàng 2 hàng tiếp thoe cũng không ai dám ngồi, rất nhanh, Karen cùng với các vị bạn lữ đã ra ngồi , lúc này, ai cũng không tự chủ đứng lên chờ đợi , kính ngưỡng đồng thời có chút ước vọng nhìn bóng người đằng kia, từ thân nhân loại chạm đến đỉnh điểm thế giới, tồn tại khiến bất kì ai cũng phải ngước nhìn.
Karen cũng không dài dòng cùng các thiếu nữ trực tiếp yên vị, Mio cùng Shub · Nicolas trực tiếp ngồi kẹp 2 bên, cánh thiếu nữ khác cũng tuần tự ngồi bên cạnh.
Răng rắc!
Đèn chiếu chiếu rọi cái sân khấu này, giờ khắc này internet cùng TV cũng bắt đầu đồng bộ phát ra trận này buổi hòa nhạc tình trạng, tại trong muôn người chú ý một thân ảnh xuất hiện ở sân khấu chính giữa.
Quảng Cáo
Miku trong bộ Linh trang bước ra, nàng nhìn lấy Karen phương hướng nở nụ cười xác định đang chăm chú phía sau mới an tâm.
Chung quanh khán giả cũng có chút kinh ngạc hay mỗi người trên truyền hình TV hay Internet đều kinh ngạc, Miku trước đó tiểu sử bọn họ cũng có tìm hiểu, từng vướng mắc vào một vụ bê bối, tuy đã được trấn áp nhưng đối với các Idol, một khi vụ bê bối bại lộ chẳng khác gì tuyên án tử sự nghiệp.
Nhưng họ phần nhiều không dám nói gì, bằng không vị trên kia sẽ không cho bọn họ sắc mặt đẹp, bọn họ vẫn yên lặng lắng nghe liền tốt.
"Vì chính ta mộng tưởng, vì đáp lại người đối ta cứu rỗi."
"Bây giờ, lắng nghe ta ca hát ah."
Miku bằng phẳng đứng ở đó cái lấp lánh nhất vị trí, âm giờ khắc này truyền tới trong tai của mọi người.
Tất cả mọi người cũng đều không tự chủ ngừng âm thanh, những cái kia mang theo thiếu nữ ý chí cường đại âm thanh để cho bọn hắn cảm thấy, bài hát này chính mình không phải nghe không thể!
Âm thanh giai điệu lúc này bắt đầu vang lên, mọi người không tự chủ yên lặng bắt đầu lắng nghe nhắm lại đôi mắt.
"Khi còn bé một mực ước mơ lấy tỏa sáng lấp lánh sân khấu
Đem vòi hoa sen coi như là microphone
Trong phòng tắm vang lên tiếng ca
La la la la la la nhẹ giọng hát
Âm thanh quanh quẩn giống như âm hưởng
Ta phi thường yêu thích dạng này ca hát
Bây giờ cũng là nhớ kỹ lấy những ngày kia cảm giác
Để cho ta vì ngươi hát một bài ca để chúng ta cùng một chỗ hát
Quảng Cáo
Giống như là một khỏa một khỏa mệnh danh lấy, ngàn vạn khỏa dọc theo ngôi sao một dạng
Đèn chiếu ở dưới ánh trăng la la la la la la nhẹ giọng hát
Nhìn xem nhìn chăm chú lên ta những người kia cái kia nụ cười vui vẻ
Trong lòng là như thế mà cảm thấy hạnh phúc vui vẻ đến nói không ra lời
Để cho ta vì ngươi hát một bài ca để chúng ta cùng một chỗ hát
Giống như là ta lần thứ nhất nhìn thấy sinh mệnh ta tại bầu trời đêm lập loè."
Một đôi cánh bị kéo đứt , tại trong tuyệt vọng trong vực thẳm lại lần nữa sinh ra, so với trước kia càng thêm đẹp đẽ, càng thêm chói mắt! Đứng tại trên sân khấu hát vang thiếu nữ, thân ảnh của nàng làm cho tất cả mọi người cũng vì đó ngước nhìn.
Toàn nhà hát trong nháy mắt lâm vào trong yên tĩnh.
Khán giả nuốt ngụm nước miếng, bọn hắn kinh ngạc phát giác được trái tim của mình đang không ngừng gia tốc, vừa mới ca khúc để cho tâm linh của bọn hắn sinh ra như thế cộng minh.
Bọn họ như trở về thời điểm ban đầu, nơi tuổi trẻ tràn đầy ao ước cùng hoài bão đã lãng quên, để chợt nhận ra, bản thân đã lạc mất phương hướng từ lúc nào, tiếng hát như đánh thức họ 1 lần nữa.
Không tự chủ ngẩng đầu, nhìn về phía cái kia hơi hơi thở dốc, phảng phất dùng hết toàn lực phát ra âm thanh thiếu nữ.
"Clap clap clap clap!!!"
Thứ nhất tiếng vỗ tay từ hàng đầu chỗ ngồi kia vang lên.
"Clap clap clap clap!!!"
Đám người cũng đều phản ứng lại, hai tay không tự chủ bắt đầu vỗ tay, dùng sức vỗ tay mặc kệ bàn tay lúc này có chút đau buốt cũng không muốn dừng lại.
Sau đó bắt đầu truyền reo từng tiếng reo hò, mọi người đang vì một vị ca cơ có thể dùng âm nhạc lay động cùng cộng hưởng trái tim của bọn họ, những người đã từng đánh mất chính mình.
Tiếng ca đó cho họ cảm nhận được mỹ lệ thích trong cuộc sống.
.