Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần


Trang viên độc lập Berlin Đức

Lúc này Romani sau khi tỉnh dậy có chút mộng gương mặt nhìn tới lui xung quanh, cuối cùng qua vài vị hầu gái trong nhà mới khiến hắn ý thức tình huống hiện tại.


"Nói như vậy, ta được vị điện hạ kia kịp thời cứu lấy sau đó đưa về? Mặc dù rất cảm kích nhưng ta cũng không có gì trả cho vị điện hạ ah." Romani gương mặt có chút khổ não, hắn một nghèo hai trắng, đáng giá chắc cũng chỉ có cái mạng này ah.


"Romani bác sĩ không cần khách khí, thiếu gia bên ngoài đang đợi, hi vọng ngài có thể ra gặp mặt một lần." vị hầu gái thái độ cũng khách khí, đằng nào, Romani từ phương diện nào đó là khách đầu tiên của thiếu gia bọn hắn.


Rất nhanh Romani được mời đến hoa viên phía sau Trang viên gia tộc, Romani mặc dù coi như một cái bác sĩ thuộc tầng lớp thượng lưu, nhưng nhìn hoa viên tráng lệ cùng rực rỡ, tựa như kiểu cổ kiến trúc Châu Âu Vương tộc nơi ở khiến hắn cũng có chút choáng ngợp.


Nơi đây như không bị ảnh hưởng bởi thời tiết, hoa 4 mùa luôn tại nơi đây khoe sắc cùng tươi tốt, ánh nắng tràn ngập đình viện nhỏ giữa biển hoa, xung quanh vô số đài nước, thảm thực vật có chút xa lạ còn có một số sinh vật mà hắn chỉ thấy trong truyền thuyết nhưng dị thường nhu thuận tận hưởng ánh nắng cùng không khí khó được tại nơi đây.


Men theo lối con đường dọc biển hoa cùng thảm thực vật, Romani được vị nữ hầu dẫn đến một đình viện phía trước, vị được nàng xưng thiếu gia đã sớm ngồi tại đó ánh mắt có chút lười biếng thưởng thức tách trà, trên tay còn cầm lấy một quyển sách cổ, bên cạnh còn có vô số mỹ nữ đang vui đùa trêu chọc lẫn nhau.


"Thiếu gia, Romani bác sĩ đã đưa đến."

"Khổ cực, Romani tin tưởng đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.
Grayfia, phiền ngươi chuẩn bị một phần bánh gato, tốt nhất mỗi thứ một phần.." Karen lúc này cũng đặt xuống quyển sách, gương mặt có chút tươi cười chào đón.



"Khụ, cảm tạ điện hạ." Romani định nói gì nhưng nghe đến bánh gato lập tức hai mắt phát sáng, mắt không rời nhìn chằm chằm vào các bánh gato bắt đầu tận hưởng, quên béng mất những lời định nói.


Các thiếu nữ khác cũng một mặt im lặng nhìn vị khách mời đang ra sức tiêu diệt bánh gato trước mặt thậm chí vẻ mặt còn tràn đầy hưởng thụ, bọn họ thật không thể liên hệ được Solomon- Vương giả vĩ đại của Isarel cùng với Romani hiện tại.


Mặc dù Romani chỉ là chuyển thế nhưng hình tượng thật quá kém xa khiến bọn họ cũng có chút không đành lòng nhìn thẳng.


"Karen, đây thật là Solomon chuyển thế?" La Folia có chút cảm giác Solomon trong lòng mình oai hùng vĩ đại hình tượng sụp đổ, mặt có chút khó tin hỏi Karen.Quảng Cáo

"Thật trăm phần trăm." Nói thật, nhìn Trí giả của hắn bị dưỡng phế như thế hắn cũng có chút im lặng, nhưng như thế còn tốt hơn dạng vô tình kia.


"Romani tiên sinh, chúng ta có thể tiến vào chủ đề chính?" Karen nhìn Romani nhanh chóng diệt gọn mâm bánh gato trên bàn nhịn không được nói.


"Hắc! Ngượng ngùng Karen điện hạ! Cảm tạ điện hạ đã cứu ta nhưng không rõ điện hạ đưa ta về đây có mục đích?" Romani lúc này cũng thu hồi vẻ không đúng dắn nghiêm túc hỏi khiến các thiếu nữ cũng có chút choáng váng, ngươi đây lật mặt cũng quá nhanh đi.


"Không sai! Là có mục đích, Romani, đến Rome Chính giáo trở thành Thánh Nhân ah!"

"....
Khụ! Điện hạ, ta không có nghe nhầm? Hơn nữa theo ta nhớ bản thân là Thánh điện ma pháp sư, cũng không có liên quan gì Thập Tự giáo ah." Romani có chút đổ mồ hôi tựa hồ cảm giác có chút khó tin.



Hắn tự nhận thực lực vẫn rất bình thường, mặc dù vượt trội hơn đa số, nhưng Thánh Nhân vị trí có thể nói là Thần đại hành giả, nó không chỉ đại diện cho tài nguyên cùng quyền lợi, mà còn là trách nhiệm cùng thực lực kèm theo.


"Grayfia, coi như một trong những gia tộc lâu đời nhất, ngươi vẫn còn nhớ về Solomon?"

"Solomon là Vương giả vĩ đại thứ ba của Isarel, là ác ma thuật sĩ, nhân loại xưng tôn Ma Thuật Vương, nhưng tại thiên sứ hay ác ma đều có lớn nhất danh khí, thậm chí có thể so với Tứ đại Thiên sứ hoặc Tứ đại Ma Vương."

"Được Thượng đế lẫn Đại thiên sứ công nhận là vị Trí giả vĩ đại vì Solomon nguyện cầu Thần là tri thức mà không vì tư dục cá nhân."

"Được các Ma Vương cùng 72 Ma thần công nhận đồng ý kí kết khế ước bình đẳng, nghe đồn 10 chiếc nhẫn ngoài là thần khí Thượng đế ban cho còn là rành buộc khế ước của Solomon với 72 Ma thần trụ."

"Về sau Thập Tự thần hệ cùng Ai cập Thần hệ chiến đấu, Solomon vượt giai chiến lực, giết chết Khonsu, thực lực có thể so với Ma Vương đỉnh cấp, sau chịu Ai cập thần linh vây công cuối cùng khi kết thúc chiến tranh, Solomon một thân chịu nguyền rủa từ Siêu Việt cấp khiến bản thân tuổi thọ chịu giới hạn cùng với vết thương trong chiến tranh hành hạ."

"Solomon trước khi chết lần đầu thể hiện mặt nhân tính bản thân, Thượng đế đáp ứng chữa trị Solomon nhưng Solomon từ chối và hi vọng chết như một nhân loại."Quảng Cáo

Trước khi chết, Solomon đã để lại câu nói: " Ta muốn đem ngài ban cho quà tặng trở về ngài.......
Toàn năng đối với nhân loại mà nói quá xa xôi, công việc của ta giới hạn tại nhân loại trong phạm vi có thể." Đó cũng là nguyện vọng cuối cùng của Solomon, người vì cả cuộc đời cho nhân loại tương lai, sau đó đặt lại 10 chiếc nhẫn trở về ngai vang khi xưa của mình coi như trả lại món quà Thượng đế sau đó qua đời.


Nghe được Grayfia tường thuật, mọi người ở đây đều phút chốc trầm mặc.



Romani lúc này đôi mắt cũng thoáng có chút ẩm ê, hắn không rõ, tại sao nghe đến Solomon, không hiểu tại sao hắn có chút xúc động, cứ như....


"Romani bác sĩ, có cảm tưởng thế nào?"

"Cuộc đời vị Solomon cũng quá bi thương, cả đời vì nhân loại mà tự biến mình thành một cỗ máy thực hiện nguyện vọng nhân loại." Roman dứt lời ánh mắt như có như không u oán nhìn Karen bất quá Karen cũng không nhìn thẳng, đằng nào cũng là vị tiền nhiệm hố.


Solomon trước cuộc đời có thể nói gần như bi kịch, do nhận được gần như toàn tri trí tuệ nên vạn vật sự việc đều có thể lí giải trong khi nhân tính cùng cảm tình chưa hoàn thiện nên mới khiến Solomon gần như máy móc thực thi chính xác nguyện vọng.


Mặc dù cuối cùng cuối đời cũng có một tia nhân tính nhưng cũng có chút quá trễ.


"Romani, nếu ta nói, ngươi là Solomon chuyển thế, có đồng ý trở về Thập Tự giáo, thừa kế Thánh nhân vị trí Rome Chính giáo?"

"Như ngài nói, ta chỉ là chuyển thế, cũng không phải là Solomon, việc gì phải chấp nhất lôi kéo ta?" Romani hơi thở dài coi như chấp nhận, hắn trong giấc mộng cũng thỉnh thoảng nhận được giấc mơ, cũng từng nghi ngờ về nguồn gốc bản thân, bây giờ đã biết thì không gì tốt hơn.


"Romani, lúc ngươi hứa hẹn Thượng đế toàn trí phía trước coi như có nghĩa vụ thừa kế một phần trách nhiệm, hơn nữa ta cũng không ép buộc, chỉ cần ngươi treo cái tên liền tốt, cuộc sống cũng có thể như cũ, ta cũng không muốn để Trí giả của ta mèo chó nào cũng có thể khiêu khích." Karen lắc đầu nói ra mục đích bản thân.


"Thật?" Romani nghe như vậy có chút vui vẻ, hắn thật sợ vị trước mặt bắt hắn trở về Solomon lúc trước.


"Đương nhiên, hơn nữa ta còn hi vọng Romani ngươi sớm ngày lấy lại thực lực, Bán thần đỉnh, có chút thấp, đơn giản ném Solomon tiền kiếp gương mặt." Karen trực tiếp khinh bỉ khiến Romani có chút không biết thế nào phản bácQuảng Cáo

"Khụ! Ta cũng chỉ mới bắt đầu tu luyện, hơn nữa, về sau ta có thể trở về Thánh điện?"


"Có thể, ta cũng không ngăn cản, đằng nào Solomon là Solomon, Romani là Romani." Karen giọng cũng không câu chấp nói.


"Đa tạ, Điện hạ có chút khác biệt, ta còn tưởng ngài sẽ sống chết kéo ta trở về."

"Nếu không phải sợ ngươi ngày nào bị vùi dập giữa chợ ta cũng lười kéo lên." Karen giọng khinh bỉ nói,hắn thật sợ con hàng này có ngày sóng chết, đằng nào Thánh điện coi như thủ hộ trật tự, mà kẻ muốn phá hư trật tự thế giới nhiều lắm, nhiều hơn tên tuổi hắn ít nhất cũng có thể coi như ô dù.


Hắn cũng không có muốn Romani hoàn toàn phải trói buộc bởi Thần hệ hắn, chỉ cần có một tia liên hệ là tốt, hơn nữa, Romani cũng là người xứng đáng tín nhiệm, có thể kết giao bằng hữu.


"Như vậy.., có thể đến một phần bánh gato được không? Khụ! Coi như ăn mừng." Romani tựa hồ có chút xấu hổ nhưng ánh mắt lấp lánh nhìn Karen, không phải lỗi tại hắn, chỉ trách bánh gato quá ngon.


"...."

Ngươi đây kiếp trước là chết chìm trong bánh gato, có đúng hay không?

"Có thể, nhân tiện, Miku tiểu thư cũng có ở đây, muốn xin chữ ký không?" Karen buộc miệng nói.


"Miku tiểu thư, ta là Fan hâm mộ trung thành của ngươi, còn lập Website Fan hâm mộ...." Chỉ thấy Romani trực tiếp quỳ một gối như thành kính tín đồ, không thậm chí so với cuồng tín đồ còn thành kính so với hắn còn tôn trọng, lấy trong ngực ra một cuốn Album sân khấu ảnh chụp Miku khẩn khiết xin chữ kí.


Nhìn một loạt thao tác khiến người khác ngây người của Romani khiến Karen cùng các thiếu nữ thập phần câm lặng, Karen bây giờ có chút hối hận khi kéo con hàng này trở về, hắn bây giờ trả hàng trở về còn kịp không?


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận