Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần


Vương cung Anh quốc Buckingham, hiện tại do Vương tộc Anh do Nữ hoàng Elizard kiêm người đứng đầu trên danh nghĩa của Anh giáo.


Theo đó Anh giáo gồm đội kỵ sĩ phụ thuộc Vương tộc dưới trướng, trong đó mỗi đời Vương Tộc đều là thủ lĩnh đội kị sĩ, chiến lực phổ biến ở Tinh Anh cùng Bán Thần cấp.


Thứ hai là các pháp sư gồm các pháp sư tản mát từ Tháp đồng hồ cùng với vô số các pháp sư khác nhau, đều nằm dưới trướng Laura Stuart chủ yếu do Thuần Anh Giáo hội thoải mái hơn khi liên quan đến niềm tin của các giáo phái, chỉ cần có niềm tin hoặc chuyển đạo thờ Thần bọn họ liền tốt.


Tháp đồng hồ do Zerletch tạo thành chỉ coi như một thế lực kết hợp học viên cho các ma thuật, ma pháp sư, cao tầng gồm 12 Quân chủ đại diện đỉnh phong từng lĩnh vực khác nhau cùng với một nguyên soái, hình thành một vòng cao tầng khép kín.
Còn đa số học viên nếu có thiên phú đã được giữ lại từ lâu, nếu không muốn ở lại có thể lựa chọn đợi đến tốt nghiệp rời đi.


Keng! Keng!

Lúc này, trong sân huấn luyện phía sau Vương Cung, âm thanh kiếm liên tục vang liên nhịp điệu binh khí, giữa sân huấn luyện chính là Karen cùng một thiếu nữ mái tóc vàng óng, gương mặt tràn đầy kiên nghị, trên tay nắm chặt một thanh bảo kiếm, ma lực ngưng thực bám vào không ngừng công kích nhưng mặc kệ đường kiếm sắc bén thế nào vẫn thủy chung không chạm đến người trước mặt.


Xung quanh có các kị sĩ cùng pháp sư cũng theo dõi trận chiến kinh điển diễn ra, Index lúc này ở một bên đình viện gần đó đang cùng các công chúa cùng Nữ Hoàng Elizard quan sát trận chiến.


Thiếu nữ đang chiến đấu là Carissa công chúa thứ hai của , hiện tại là người đứng đầu đội kỵ sĩ, thực chỉ kém một chút so với các quân chủ Tháp đồng hồ cao cấp cùng với Thượng cấp ác ma.


Oanh!!!!!

Một kích vừa rồi trực tiếp tạo một lỗ lớn như thiên thạch rơi xuống, nhưng ngay khi khói mù tiêu tán thì chỉ thấy người trước mặt vẫn thủy chung không nhúc nhích dù chỉ một bước gương mặt bình thản đón đỡ đòn vừa rồi.


Carissa hai mắt trừng lớn tựa hồ không thể tin tưởng, nàng nếu toàn lực công kích cho dù Thần linh cũng phải lui bước nhưng trước mặt người này hoàn toàn không đủ nhìn.


Hơn nữa ánh mắt lạnh nhạt kia càng khiến nàng triệt để tức giận.



"Rất không tệ, trong Bán Thần cũng coi như người nổi bật nhưng ngươi quá phụ thuộc vào ma pháp đặc hữu bản thân nhưng ngươi nên học cách thu liễm tính khí bản thân." Karen lạnh nhạt bình phán, Carissa thiên phú ma pháp là xé rách không gian, lợi dụng các vết cắt từ kiếm tạo ra các mảnh vỡ khổng lồ tựa thiên thạch như một đòn vừa rồi hắn đỡ lấy.


Ngoài ra còn vận dụng ma lực đề thăng sức mạnh, phòng ngự, tốc độ nhưng đây cũng chỉ là cơ bản mà bất kì tồn tại nào cũng phải đáp ứng nhất là thân nhân loại, nếu không đề thăng cơ thể thì rất dễ bị giết chết.


Quan trọng nhất là tâm tính, dạng này nóng nảy tâm tình cùng kiêu ngạo rất dễ chết, cường giả có thể kiêu ngạo vì hắn có thực lực, còn ngươi một cái Bán thần kiêu ngạo không sợ hãi ai là tìm đường chết.


Tiếp tục chiến đấu cũng không còn ý nghĩa, hắn lúc đầu cũng không ý định lãng phí thời gian nhưng không chịu nổi tiểu công chúa này lôi kéo, theo hắn chiến đấu còn không hứng thú bằng tiệc trà đằng kia.


Cũng không để ý đến Carissa đang rơi vào hoang mang cùng hoài nghi tột độ, Karen đã sớm vứt bỏ thanh gươm qua một bên tiến đến đình viện.


Bện trong đình viện là một nhà của Nữ Hoàng Elizard, cùng các công chúa: Riméa Đệ Nhất công chúa cùng Villian Đệ Tam công chúa, xung quanh là các kị sĩ tuần tra hoặc đứng gác quanh khuôn viên phía sau.


"Điện hạ, mời dùng trà." Villian cũng không thất lễ, đưa đến một tách trà thơm ngát đến trước mặt Karen.


"Cảm tạ Villian tiểu thư." Karen gật đầu cảm kích, hương vị cũng không tệ, nhưng so với Grayfia pha còn kém một chút.


"Không có việc, điện hạ đến nơi đây mới khiến chúng ta cảm thấy vinh hạnh." Đối mặt Karen là Nữ hoàng Elizard , gương mặt có chút già nua, mái tóc cũng ngả màu bạc rõ ràng, mặc dù chiến lực có thể so với bình thường Thần linh phải mạnh hơn nhưng chỉ còn là thân nhân loại vẫn có một ngày già yếu mà chết đi.


"Điện hạ không bao lâu đã đột phá cảnh giới vĩ đại hơn Thần linh, thiên phú thật khiến ngươi ta phải hâm mộ ah." Elizard giọng có chút hâm mộ, nàng thực lực cũng không kém đi đâu nhưng thời điểm đột phá Bán Thần cùng Thần linh ranh giới cuối cùng thất bại, có thể kéo dài hơi tàn sống đến bây giờ đã rất tốt.


"Nữ hoàng nếu muốn, ta có thể thử kéo dài tuổi thọ một phen, thậm chí thành dạng Thần linh tín ngưỡng cũng có thể." Karen thở dài giọng có chút đáng tiếc.



Bình thường nhân loại chiến lực mặc dù nghịch thiên nhưng vẫn không thực sự trở thành Thần linh.


Thần linh là hoàn mỹ, nên linh hồn, ma lực, cùng thân thể phải thuế biến đến một cảnh giới nhất định.


Sau đó phải nếm thử dung hợp phép tắc vào linh hồn bản thân, sơ sẩy một chút là coi như chết, trung bình 10 thì 7-8 Bán Thần coi như chết cứng tại chỗ này, nhưng thành công thì trực tiếp thoát khỏi hạn chế chủng tộc, trở thành Thần linh tồn tại.


Thần linh cảnh giới đột phá trong các thế lực lớn đều có, nhưng để làm được thì chẳng mấy ai có thể, đa số đều tìm cách đi theo lối riêng, chiến lực có thể đột phá nhưng vẫn là phàm thể.


Cách khác chính là dựa vào tín ngưỡng để trở thành Thần linh nhưng dạng này thì chỉ coi là yếu ớt nhất trong vô số Thần linh tồn tại, một khi tín đồ chết sạch thì Thần linh đó chiến lực trực tiếp sụp đổ nhưng để duy trì bản chất thần bí cùng tuổi thọ vĩnh hằng cũng có thể.


"không cần thiết, Điện hạ, nếu ta đã thất bại thì phải đối mặt thất bại bản thân, đây cũng coi như tôn nghiêm cuối cùng của ta, chỉ là ta có chút không yên lòng." Elizard thẳng thừng từ chối.


"Mẫu thân." Villian cùng Rimea gấp rút muốn nói thì Elizard đưa tay ngăn cản

"Không cần, ta vẫn tự mình hiểu lấy, lần đó thất bại khiến linh hồn có chút như nến tàn, hiện tại ngay cả cơ thể cũng lộ ra già nua trông thấy." Elizard cũng không trông cậy điện hạ có thể hỗ trợ, một khi làm thế Vương tộc các nàng phải thiếu một nhân tình lớn, huống chi, nàng có việc muốn nhờ cậy.


"Điện hạ, với tất cả tôn nghiêm, ta hi vọng ngài có thể lựa chọn một trong ba con gái của ta trở thành ngài người hầu, đồ đệ thậm chí là tình nhân cũng có thể." Elizard giọng chăm chú nói.


Karen nhất thời đều bị quyết đoán của Elizard hù đến, không chỉ Karen mà bên cạnh Index cùng hai vị công chúa đều khiếp sợ, các kị sĩ xung quanh đã sớm tản đi, chuyện kế tiếp là việc tư của Hoàng gia, bọn họ ở lại là ngại mạng mình quá dài hay sao?

"...
Phu nhân, thực sự đáng phải thế sao? Hơn nữa cho dù ngài chết ta có thể hỗ trợ giúp người thừa kế ổn định Vương vị." Karen thở dài

"Mẫu thân, không cần như thế." Carissa đã nhanh chóng chạy đến nắm bắt mọi chuyện vội la lớn.



"Điện hạ có thể nhưng vụng trộm tranh đấu trong Hoàng gia vẫn có rất nhiều, huống chi năm đó ta vẫn đắc tội khá nhiều người, một khi ta chết bọn hắn sẽ điên cuồng trả thù, thậm chí lợi dụng các công chúa đây giết hại lẫn nhau."

"Ma pháp chủ giáo cái hồ ly kia sẽ không chủ động gia nhập tranh đấu thậm chí ước gì chúng ta đánh càng hăng, như vậy ma pháp phía bên họ sẽ chiếm ưu thế, bây giờ điện hạ là sinh lộ cuối cùng ta có thể chọn."

"như ngài thấy rõ 3 con gái của ta không ai đủ thừa kế Vương vị, trong đó Carissa vốn có tư cách nhất nhưng nàng ta..., nói khó nghe một chút thì không có thiên phú thành Vương." Elizard lời này như con dao găm thẳng vào ngực Carissa.


"Như vậy, Nữ Hoàng cảm thấy ai có thể thừa kế Vương vị của ngài?" Karen cũng không tiếp tục đề tài này nhưng cũng thầm chấp nhận, Carissa có thể thành một thống lĩnh, tướng quân nhưng không thể thành Vương.


Vương không chỉ đại diện cho vũ lực mà còn là tối cao của tâm trí, một vị Vương không hội đủ hai yếu tố đều khó thành một Vương hoàn hảo.


"Là Villian."

"Mẫu thân?" Vilian giọng kinh ngạc tựa hồ không thể tin tưởng.


"Mẫu thân, ta không chấp nhận, Vilian không đủ tư cách ngồi lên." Rimea phản đối, theo nàng thấy chỉ có mình hoặc Carissa mới đủ tư cách nhưng cuối cùng lại chọn tồn tại không có tư cách tham gia nhất.


Luận thực lực là kém cỏi nhất trong 3 chị em, ngoài việc thức tỉnh ma pháp cũng không chuyên chú mà tìm cách bài xích, luận về đầu óc Rimea nàng ăn đứt, kết quả này không thể chấp nhận được.


Không chỉ 2 người mà những người khác từ kỵ sĩ đến quý tộc chắc chắn sẽ không thừa nhận kết quả này nhưng nếu đó là khâm định Nữ Hoàng bọn họ chắc chắn nghe theo nhưng tâm tư vụng trộm thì không thể đoán trước.


"Vilian không đủ, nhưng nếu điện hạ đồng ý, tin tưởng để sinh ra một Vương giả vĩ đại cũng không khó, thế, không biết ý kiến điện hạ? Coi như nguyện vọng của một người sắp chết ah." Elizard giọng khó được khẩn cầu, nàng cũng không muốn Vương quyền cứ thế mà bị người ngoài tước đoạt thành vua bù nhìn.


Karen trầm ngâm cuối cùng chỉ có thể phá lệ thở dài, nhìn thiếu nữ gương mặt hoàn mỹ cùng mái tóc vàng óng và chiếc vương miện nhỏ, đang tràn đầy khẩn trương nhìn lấy Karen.


"Phu nhân, ngươi đây là giao cho ta bài toán khó ah, nhưng nhìn ở ngài làm cha mẹ cùng làm Nữ hoàng hết lòng như thế, ta sẽ dốc sức bồi dưỡng." Karen lời đồng ý khiến Elizard gương mặt già nua lộ ra nụ cười.


"Mẫu thân, ta về phòng trước." Rimea cùng với Carissa gương mặt lạnh lùng trở về phòng, cũng không để ý bản thân thất lễ.



Karen cùng Elizard không nói, đây là điều có thể đoán trước, đằng nào dành cả đời để phấn đấu chỉ để nhận được 1 đáp án tàn khốc.


Vilian định đuổi theo thì Karen trực tiếp bắt lấy tay nhỏ nàng ta kéo về.


"Điện hạ, có thể thả tay ta ra?" Vilian đỏ mặt nhưng giọng ương ngạnh nói.


"Không thể, bây giờ ngươi mà đi chỉ sợ chịu lấy các nàng đổ lỗi, thời gian tới vẫn là ngoan ngoãn theo ta ah." Karen lắc đầu từ chối.


"Ta có thể thuyết phục.
Ta cũng không cần Vương vị"

"Thuyết phục vô ích, bất quá Vilian tiểu thư, xin đừng ngây thơ như thế, từ lúc đầu, Vương vị chỉ có ngài là phù hợp nhất."

Hắn đã đáp ứng Elizard thì phải hoàn thành, mặc dù Vilian lương thiện là không sai nhưng lương thiện, nhân từ với kẻ thù chính là tàn khốc với bản thân, hắn muốn thay đổi suy nghĩ thiếu nữ.


"Ta thực sự có thể thành Vương sao? Ta không cho rằng bản thân có thiên phú gì?" Vilian giọng có chút mất mác.


"Thành Vương không phải chỉ nhìn thiên phú, nếu vậy Vương đã sớm đầy đường cũng không đến phiên tiểu thư nhưng thời gian tới ta sẽ khiến Vilian trở thành một Vương hợp cách."

"....
Ta sẽ cố gắng."

"Hơn nữa tiểu thư đừng hoài nghi mình, nếu nói về phẩm cách thì ngài đã sớm thắng được hai người chị của mình." Karen nở nụ cười nói.


Mặc dù bên ngoài lương thiện cùng mỹ lệ nhưng bên trong nội tâm cất dấu sự kiên cường nhưng tính cách quá để tâm người khác lại thành điểm trí mạng, nhưng đến thời điểm lại có thể có chính kiến cùng quyết đoán bản thân khiến người khác cũng phải hổ thẹn




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận