Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần


"Aaaaaaaa——!!!!!"

Tiamat gào thét giận dữ bắt đầu đối chọi muốn một bạt tay đánh bay Shiva thì Shub Nicolas trực tiếp hiện thân, sau lưng hư ảnh bản thể thoáng hiện trực tiếp đối chọi với một kích của Tiamat liền tiêu tán.


Mặc dù chỉ là lờ mờ nhưng một số thần linh cấp nhất thời cảm thấy cực lớn sóng ô nhiễm đánh đến khiến bọn họ rối rít xóa bỏ hình ảnh vừa rồi, rõ ràng chỉ nhìn một chút nhưng khiến bọn họ thần linh suýt nữa lâm vào điên cuồng.


Các Siêu VIệt cấp cũng rối rít che đi hình ảnh vừa rồi, bằng không, 90 phần chủng tộc dưới Thần linh tại đây chỉ sợ lâm vào điên cuồng hoặc hóa thành quái vật.


"Nữ nhân đó rốt cuộc bản thể là gì? Cho dù ta cũng có chút muốn thất thủ." Azazel chỉ cảm thấy toàn thân ác hàn như vừa nhảy vào hồ nước lạnh, ánh mắt có chút né tránh bóng người tuyệt mĩ đằng kia.


"Chỉ sợ có vị kia biết, bất quá ta nghĩ hiện tại không nên biết liền tốt hơn." Sirzechs nhìn một đám thần linh đang không ngừng minh tưởng để xua đuổi hình ảnh lắc đầu nói.


......


Trận chiến vẫn tiếp diễn, các cường giả không ngừng luân phiên chống cự lấy Tiamat, trong thời điểm này, Karen hai mắt bỗng chốc mở ra, sau lưng hư ảnh 10 đại vật chất Kabbalah nằm trên cây thế giới đã hoàn toàn nhuộm thành ánh sáng trắng rực sáng hoàn toàn bộc phát, 10 đại vật chất hoàn toàn trở thành 1 phần của cây thế giới sau đó hóa thành một cột sáng đăng thiên.


Shiva, Odin, Sun Wukong, Scathach,...
thậm chí là Tiamat cùng vô số ma thú sót lại không tự chủ nhìn về bóng người giữa cột trụ ánh sáng kia.


Đạo cực quang phút chốc tạo trên bầu trời vô số huyễn tượng, vô số cảnh tượng từ thời hỗn độn đến nay, vô số chủng tộc đang cầu nguyện nhưng bọn họ cầu nguyện điều gì?

Chỉ thấy trong cái tối đen như mực thế giới, một bóng người dần dần đi đến, hắn xuất hiện khiến vô số bóng đêm phút chốc tiêu tán, vô số chủng tộc như nhìn thấy hi vọng ban mai.


Ánh sáng tức là hắn, hắn tức là ánh sáng, từ tuyên cổ đến nay ánh sáng đầu tiên trên thế giới ra đời, bóng người đó thần thánh, trang nghiêm, là vĩnh hằng , là duy nhất tồn tại.



"Ngài là Messiah, sinh ra đồng đẳng với 0 cũng tức là hết thảy."

"Thế giới này là Thần vinh quang, bầu trời chính là ngài sự nghiệp to lớn."

"Ban ngày truyền đạt ngôn ngữ, ban đêm truyền lại trí tuệ."

"Đã không trò chuyện, âm thanh cũng không thể nghe thấy."

"Ấm áp chi quang khắp đại địa, kéo dài đến thế giới phần cuối"

"Đây là kết thúc, cũng là khởi đầu hết thảy, tính mạng ta sắp kết thúc."

"Linh hồn lạc lõng đã thất lạc trong bóng đêm, không thể dựa vào chính mình."

"Không có người dựa vào, kiếm trong tay không thể cứu rỗi."

"Cầm lấy thứ sót lại duy nhất, nguyện cả đời đuổi theo cước bộ ngài."

Âm thanh nguyện cầu mong mỏi của vô số sinh linh từ quá khứ đến hiện tại thoáng chốc vang bên tai mỗi người, chỉ thấy vô số tia sáng le lói thoáng chốc tập hợp người hiện tại là tâm điểm cả thế giới.


Cả ngươi thần lực tràn ngập màu vàng rực, mái tóc trắng bạc không gió mà lưu động, đôi mắt thâm thúy mang theo lam sắc cùng quang sắc dung nhập vào nhau, ánh mắt vị Thánh Kinh thần lạnh nhạt nhìn về phía Tiamat.


Cho dù lúc này này thần linh cũng kinh ngạc, khí thế lúc này Karen đã không hề kém so với Tiamat, cho dù đối đầu Great Red cũng có tư cách tranh phong một lần.


"Vương tử ta lúc này thật sáng chói ah." Manaka lúc này mặc dù có chút buồn bực không tham gia chiến trường chính nhưng ánh mắt mang theo sâu đậm mê luyến.


Ánh sáng, là khởi nguồn hết thảy, nhân loại dùng vô số thi từ để diễn tả hết thảy ôn nhu, hoàn mỹ mà ánh sáng có thể mang lại.


Truyền thuyết chư thần thời kì hỗn độn, trước khi Ra thắp sáng và đưa Mặt trời vào quỹ đạo, thế giới sinh linh chìm trong màn đêm vô tận, mà khởi nguyên sinh mệnh, chính là ánh sáng.



Đại diện cho ánh sáng đầu tiên giữa bình minh vạn vật, chỉ dạy hết thảy, bao dung hết thảy, che chở hết thảy,...
đó chính là hết thảy.


Tiamat lúc này đôi mắt cũng thoáng mất đi một tia điên cuồng, nàng lúc này cũng chịu thu hút, cả người cũng tạm thời ngừng chuyển động.


Vô số thần linh cũng đồng loạt hướng về phía vị kia tồn tại, ánh sáng, đại diện cho hết thảy tốt đẹp nhất tồn tại.


Ánh sáng sinh mệnh, ánh sáng trí tuệ, ánh sáng chân lí,....
hết thảy đều trở thành một phần của vị trước mặt, thời khắc này, chư thần đã minh bạch bản chất vị cách Thánh Kinh thần, không phải là 10 đại vật chất, mà là duy nhất quang, vũ trụ khai sinh ra tia sáng đầu tiên.


Thời khắc này, thần linh, nhân loại, tinh linh, ma thú...
hết thảy đều chăm chú nhìn một màn sử thi này.


"Aaaaaaa!!!!" Tiamat lúc này gào thét như làm bừng tỉnh mọi người, vô số bùn đen thoáng chốc đột phá vô số tầng không gian công kích trước mặt Karen.


Karen bình thản nhìn lấy công kích hướng đến, trên tay Sáng thế kỷ phút chốc rực sáng giọng không nhanh không chậm truyền ra:

"Tiamat, ngươi là Sáng Thế Mẫu Thần, Tiamat tên bắt nguồn từ tránh tộc ngữ, ti = Life( Sinh mệnh ), ama = Mother( Mẫu thân ), ám chỉ tên hàm nghĩa là "the mother "( Sinh mệnh mẫu thân )."

" Sáng thế nữ tính Thần Linh, ngươi bản chất liên hệ mật thiết với đại địa cùng sinh mệnh nhưng ngươi mang vị cách đại địa Mẫu thần cũng không phải."

"Sumer thần thoại : Rất sớm trước đó, vũ trụ ở giữa không có bầu trời, cũng không có mặt đất, chỉ có mênh mông vô biên hải dương, sáng tạo thế giới bắt đầu, chỉ có nước, nàng chính là vạn vật Mẫu thân."

Một khắc này, chỉ thấy vô số lời nói Karen như hóa thành ngôn linh, trở thành xiềng xích vững chắc trói buộc Tiamat, mặc kệ Tiamat phản kháng nhưng thủy chung không lay động được.


"Hải dương là hết thảy sinh mệnh đản sinh nguyên điểm.

Chính là bởi vì hải dương, mới có sinh mạng này."

"Hải dương là hết thảy Sáng Thế Mẫu Thần đầu nguồn, nguyên nhân chính là là hải dương, chỉ đó mới có thể có sáng tạo thế giới hết thảy sinh mệnh căn bản."

"Nhưng đại địa cùng thế giới hình thành, Sáng thế Mẫu thần không cần thiết nên chư thần Sumer liên thủ phong ấn ngươi tại nơi không có sinh mệnh tồn tại, chính là một góc của số ảo thế giới, bản thể ngươi vẫn còn bên ngoài nhưng ý thức thì lâm vào vĩnh hằng."

"Aaaaaaaaaa——!!!"

"Nhưng ngươi vẫn không mất bản tâm, vẫn dành hết thảy ôn nhu có thể cho hài tử của mình, nên chư thần mới có thể phong ấn ngươi tồn tại, ngươi hiện chỉ là Beast, đại diện cho "quay về" bản năng trả thù lên vạn vật."

Karen âm thanh cuối cùng như thẩm phán, bầu trời phía trên ma lực thoáng chốc tụ thành vòng xoáy không lồ, quanh minh lực lượng ngưng tụ thành một thanh cự kiếm ngàn mét.


Cho dù chư thần cũng có chút hãi hùng khi cảnh nhận được thuần túy thẩm phán không thể tránh né từ cự kiếm.


"Tiamat Mẫu thần, đã đến lúc buông bỏ ah." Theo dứt tiếng, cự kiếm đột phá vô số tầng không gian, để lại vô số vết nứt không gian, như cự kiếm Damocles muốn xỏ xuyên Tiamat.


Chỉ trong nháy mắt tiếp xúc Damocles thanh gươm lấy thế chẻ tre trực tiếp đột phá vô số tầng chắn.


"Răng Rắc!!!"

Cự kiếm nháy mắt đã xỏ xuyên hạch tâm Tiamat hoàn toàn tiêu tán, đôi mắt so ngôi sao còn chói lòa phút chốc mất đi điên cuồng, còn đó chỉ là vô tận ôn nhu cùng từ ái, cuối cùng....


“Răng rắc ————!”

Đầu tiên là vô cùng vang dội âm thanh, từng đạo kẽ nứt hiện lên ở Tiamat bây giờ cực lớn Ma Long trên thân thể.


Cái kia có thể che đậy cả ánh sáng từ Mặt trời, cơ thể hóa thành đom đóm tầm thường điểm sáng.


Theo hắc ám Ma long thân thể biến mất, tại đầu rồng, tràn ngập mẫu tính nữ thần chậm rãi mở mắt ra, nguyên bản tựa như như trẻ con cuộn mình thân thể nàng duỗi ra rơi vào cái này tái nhợt thế giới trên mặt đất.


Nhưng bóng người tràn ngập quang huy phút chốc ôm lấy vị Sáng thế Mẫu thần, cả người ôn nhu giữ lấy, cứ như trong người hắn không phải là tồn tại từng diệt thế, mà là trân bảo, hi vọng cuối cùng sót lại.



Nàng cái kia ấn khắc Thập tự trắng nhạt đôi mắt hơi hé mở nhìn chăm chú lấy người đại diện cho ý chí nhân loại cùng thần linh.


Giống như mẫu thân trìu mến, giống như mẫu thân từ đầu đến cuối cũng chưa từng đối với hắn từng có oán hận.


"Rất vui gặp mặt đâu, Mẫu thần, chào mừng ngài một lần nữa trở về." Karen nở nụ cười có chút mệt mỏi, mặc dù cả hai chưa từng quen biết, nhưng nụ cười cùng ánh mắt tựa như đã gặp nhau vô số lần.


"...Cảm tạ, hài tử." Tiamat giọng tràn ngập yêu chiều kéo lấy đầu vị "hài tử" mình chưa từng gặp mặt, cũng chưa từng biết tên nhẹ giọng an ủi.


"Không cần, ta đã đánh cuộc đúng ah, bây giờ ta muốn nghỉ ngơi một chút." Karen nhất thời cả người sụp đổ, trực tiếp ngã lăn trên mặt đất khiến vô số thần linh nhất thời giật mình vọt đến.


“Karen!!!”

“Vương tử!!!”

Nhưng khi đến nơi, bọn họ chỉ thấy khung cảnh hài hòa cùng duy mĩ, khiến bọn họ thoáng chốc quên mất nơi đây là chiến trường.


Hai tồn tại từng đánh sống chết 1 trận chiến bây giờ lại tựa như một cặp phụ mẫu, vị Thánh Kinh thần tựa vào người Sáng thế Mẫu thần chìm vào giấc ngủ, còn Sáng thế Mẫu thần đôi mắt tràn ngập quang huy cùng mẫu tính cùng vô tận yêu chiều, nhẹ giọng ngâm nga lời ca mang theo vô tận tình thương đối với hài tử trong người mình.


Trên cả tình yêu hai phía, đây là vô tận yêu chiều của người mẹ dành cho người con của mình.


Mặc kệ thế giới có quay lưng với nàng , bản thân vẫn dành điều tốt đẹp cho con của mình đến mức nguyện ý hi sinh hết thảy.


Hình ảnh hài hòa đến mức khiến các thần linh hay tồn tại nơi đây không tự chủ hiện lên ý nghĩ:

"Bọn họ thực sự có ý định giết chết một vị Mẫu thần vĩ đại đến thế sao?"




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận