"Lục nhi nguyên lai cũng không biết đâu, thì ra thế giới này thú vị như vậy."
"Đúng không, thế giới tốt đẹp như vậy không đi thật tốt hưởng thụ thật đúng là quá thiệt thòi."
" Ân, Lục nhi cũng nhìn ra được đâu, quan nhân vẫn luôn tại vô cùng cố gắng hưởng thụ lấy."
Inokashira Onshi đường phố Tokyo, Nhật Bản
Cho dù ai ánh mắt nhìn đến đây là một đôi để cho người ta hâm mộ tình lữ, nam hài nắm giữ một đầu thuần bạch sắc tóc ngắn, tựa như mùa đông tuyết rơi bám váo mái tóc.
Thiếu nữ nắm giữ như hoàng kim chói mắt tóc vàng, thật dài mái tóc đến mặt đất đâm thành đuôi sam mái tóc dài vàng óng ngay tại trên cổ lượn quanh một vòng, tựa như màu vàng khăn choàng, tựa như tuổi nhỏ nữ thần đồng dạng để cho người ta sợ hãi thán phục.
Nhìn mái tóc Mukuro Karen thở dài, thật dễ xõa xuống chỉ sợ dài chạm đến mặt đất, Mukuro cũng không muốn cắt tóc nên Karen chỉ có thể nhờ Mio buộc gọn lên như thế, rõ ràng quấn quanh ở cổ 1 vòng vẫn còn dài đến tận váy.
"Quan nhân! Lục nhi! Kiểu tóc Lục nhi thế nào? Có kì quái lắm không?" Mukuro có chút lo lắng sờ lấy mái tóc bản thân nhưng Karen ôn nhu giữ lấy sờ đầu Không gian Tinh Linh mặt kề mặt.
"Không còn lo lắng Mukuro hôm nay rất đẹp, so với các Nữ thần dễ nhìn hơn gấp trăm lần!"
"Ô ô! Thật quá phạm quy, bất quá Lục nhị rất vui vẻ! Quan nhân!" Mukuro gương mặt có chút đỏ bừng nhưng vẫn yếu ớt đáp lời.
"Quan nhân tóc cũng rất dễ nhìn so tuyết trắng còn muốn thuần trắng và mỹ lệ."
Mukuro phát ra từ trong thâm tâm tán thưởng.
"Phải không, từ một người quan trọng thừa kế được." Karen gật đầu không tự chủ nghĩ đến mẫu thân, cũng gần 2-3 tháng kể từ lúc Karen rời khỏi Châu Âu nhưng mẫu thân có vẻ như không định hối thúc hắn trở về, theo Willam quản gia thì mẫu thân gần đây cũng không có tại nhà mà vẫn ở tận Châu Á.
Quảng Cáo
Cùng lúc đó tại Fraxinus phòng tư lệnh bên trong.
"Báo cáo! độ thiện cảm Tinh linh không gian Mukuro tăng vọt mấy bậc đối với Karen!"
"Dựa vào tốc độ này, rất nhanh vị Tinh Linh kia sẽ bị vị điện hạ "cưa đổ" !"
Tin tức tốt báo cáo nhường một đám thuyền viên cũng là tinh thần phấn chấn, Kotori gương mặt cũng có chút phấn khởi không thèm để tâm đến thức ăn cho chó của hai người.
Kế hoạch hẹn hò hai người đều do mọi người ở đây chuẩn bị từ trước sắp xếp gấp rút bất quá theo Karen khồng cần thiết phải chi tiết chỉ cần chuẩn bị lịch hẹn hò cho cả hai liền tốt, các vị nhân viện cũng chỉ có thể nhận lời chỉ đưa ra gợi ý cũng không can thiệp hẹn hò 2 người chỉ quan sát và đo lường từ xa.
Trái lại Kaguya cùng với Yuzuru trên mặt tràn đầy hâm mộ, không chỉ 2 người còn có Yae Sakura cùng với Nastuki.
"Đáng giận! Rõ ràng bổn cung tới trước cuối cùng bị mèo ăn vụng cướp trước!" Kaguya tức giận gào thét đập gãy đôi cái bàn trước mặt khiến mọi nhân viên có chút đổ mồ hôi.
Bọn họ cũng chỉ là bình thường nhân loại, nếu vị Tinh Linh kia bạo phát Franxius chỉ sợ báo hỏng đồng thời hơn nửa nhân viên ở đây chịu chết.
"Nhận đồng! Mukuro rõ ràng là mèo ăn vụng!"
Trái lại với vẻ mặt có chút buồn bực Nastuki thì Aya Tokoyogi cùng với Yumma vẫn bình thản, 2 người bọn họ tính ra chỉ là hầu gái trong nhà bất quá ánh mắt vẫn có nhàn nhạt hâm mộ, Yae Sakura từ đầu đến giờ vẫn rất yên tĩnh ôm lấy Yae Rin trong người.
"Tỷ! Tỷ không hâm mộ sao?" Yae Rin chỉ vào Karen phía trên màn hình đối với người đã cứu lấy 2 chị em họ, Yae Rin vẫn có hảo cảm rất cao, hơn nữa theo Karen ca nói bản thân mình cũng là một thần linh vĩ đại, đối với nàng người như thế không thể thích hợp hơn trở thành tỷ phu của mình.
Bất quá tỷ tỷ của mình cũng không giỏi biểu đạt tình cảm, là muội muội nàng cảm thấy bản thân mình phải thúc đẩy cả hai tiến đến với nhau.
"Không có gì Rin! Chỉ là tỷ tỷ có chút...."Quảng Cáo
"Hâm mộ sao?" Yae Rin vừa nói lời lập tức làm Yae Sakura lâm vào trầm mặc ngăn ngủi.
"Tỷ tỷ, nếu tỷ thích có thể chủ động, ta tin tưởng tưởng Karen ca cũng thích tỷ chủ động hơn."
"Nhưng! Rin! Karen đã có người mình thích, tỷ tỷ thật có thể chen chân được sao? Tỷ chỉ là vu nữ..." Yae Sakura nói nhìn về phía Mio.
Cho dù nhìn bao nhiêu lần, nàng khó có thể tưởng tượng thiếu nữ cứ như trong mộng ảo bước ra tồn tại ngay trước mắt, nhìn gương mặt và khí chất đủ khiến bất kì thiếu nữ nào cảm thấy tự ti.
"Tỷ tỷ phải tự tin! Ít nhất tỷ vẫn có tiền vốn!" Yae Rin cũng một hồi không tự tin nhưng vẫn ủng hộ, hơn nữa theo nàng quan sát cũng nhận ra thích của Karen đối với Yae Sakura cũng chỉ có tỷ tỷ mình không nhìn ra.
"Ngô! Tiền vốn?" Yae Sakura nghi hoặc.
"Tỷ tỷ vóc dáng tốt hơn vị Tinh Linh kia, chắc chắn không thua." Yae Rin nói một hồi khiến Yae Sakura mặt đỏ rần có chút nóng ran bất quá 2 đôi tai trên đầu có chút run rẩy tỏ vẻ không bình tĩnh.
Bất quá bên này Karen hẹn hò cùng Muruko vẫn đang tiếp tục bất quá hẹn hò cả hai có chút khác biệt.
Mukuro thật sự ưa thích những cái kia cổ phong đồ vật, thế là dứt khoát Karen mang Mukuro vào Bảo tàng cổ vật tại Tokyo.
Mặc dù toàn bộ quá trình Karen biểu thị mình không chút hứng thú nhưng Mukuro gương mặt tràn đầy thỏa mãn và vui vẻ.
" Tiếp theo đi đâu? Nếu không chúng ta đến đền thờ Amaterasu tốt? Không được đến Hoàng cung thời Minh Trị tại Tokyo cũng tốt."
"Ân, cái kia liền đi Minh Trị Hoàng cung ah."
Quảng Cáo
Karen cùng Mio cùng bắt xe đến Hoàng cung Minh Trị Tokyo cách đó vài km.
Minh Trị Hoàng Cung vẫn rất rộng lớn 7,41 km từng bị phá hủy sau Thế chiến nhưng đã được phục hồi và mở ra đón khách du lịch đến nay.
Cả hai cùng đi vào cung điện chính và phòng tiếp đón hoàng gia,...
Cả hai lại dạo quanh Vườn phía Đông, tuy hôm nay ngày lễ nên không mở cửa bất quá trước đó đã được lo liệu nên vườn Phía đông này cũng chỉ có 2 người dạo chơi.
Cả hai sau khi đi ra bên ngoài lại đổi thử một thân cổ trang thời xưa Nhật Bản, Muruko ướm vào một bộ Kimono trong phá lệ rực rỡ, trong ánh mắt mong đợi, Karen chỉ có thể mặc lấy một bộ kimono nam thời xưa, nếu cho thêm một thanh gươm chẳng khác gì các lãng khách thời xưa.
Ca hai người cứ mặc thế đi dạo một vòng gần Hoàng cung nhất thời thu hút vô số ánh mắt, cứ như thần tiên quyến lữ vậy khiến không biết bao nhiêu người chụp lén.
Mukuro tâm tình bành trướng, nhiều năm qua ức chế phong ấn cảm tình, vào hôm nay trong một ngày như thế bạo phát đi ra, phảng phất muốn đem trước đó không có phần đều bổ túc đồng dạng.
Nếu như nói nhân sinh của mình là một quyển sách, như vậy tại phong ấn cảm tình sau đó nàng mỗi ngày đều là một tờ giấy trắng, nhưng là bây giờ...
Thiếu niên ở trước mắt mở ra Mukuro dừng lại thời gian và nhân sinh.
.