Mật Mã Công Lược

10.

"Nữ nhân, cô đừng hòng tiếp cận anh trai ta để đến với ta. Đừng tưởng ta không nhìn thấu suy nghĩ của cô."

Ta trợn mắt nhìn Chu Dã. Mịa nó, ảo tưởng vừa vừa phải phải thôi chớ!

Hắn ta nhìn ta với ánh mắt ba phần thê lương, bảy phần không để ý, rồi lại bắt đầu đánh giá ta. Sau đó hắn ta móc điện thoại ra gọi.

"Được! Ta sẽ thành toàn cho cô. Alo, trợ lý, trong vòng 5 phút, chuẩn bị cho ta một hôn lễ! Ta muốn cưới Tần Tử Khâm!"

Ta tát hắn ta một cái, rồi bịt miệng hắn ta lại, giật điện thoại xuống.

"Từ từ! Chu Dã, sao ngươi không nghĩ đến việc ta chướng mắt ngươi?"

"Ngươi cũng đã nói là đã 5 năm rồi cơ mà."

Chu Dã trầm ngâm, cuối cùng đưa ra kết luận:

"Đúng vậy! Đã 5 năm rồi nhưng ngươi vẫn chưa buông tay được!"

Ta: "..."

Hiện tại, ta chẳng biết có cái bệnh viện nào chịu chứa chấp tên này không nữa.

Chu Chi Diễn quay lại, vừa lúc thấy ta bịt miệng Chu Dã, hành động có chút mập mờ.

Tèo rồi!

"Hệ Thống! Hệ Thống! Nhanh cứu ta!"

Hệ Thống: [Hệ Thống đã tắt nguồn!]

Ta cho rằng hệ thống đang trả thù.

Ta nghe thấy một tiếng hét lên: "Tần Từ Khâm!"

Ta giơ tay lên: "Đây!"

"Ngươi thích hắn ta?" Chu Chi Diễn chỉ Chu Dã, vẻ mặt lạnh tanh.

Dựa trên kinh nghiệm 5 năm qua của ta, thì bây giờ mà hắn hắc hóa cũng không có gì bất ngờ cả.

Nhưng mà trong nguyên tác, hắn hắc hóa vì nữ chính mà ta, chẳng nhẽ vì ta chen vào nên giờ đổi thành hắc hóa vì ta hả?

Ta phủ nhận: "Không thích!"

Chu Chi Diễn thong thả nghịch bật lửa, ngọn lửa bị dập tắt:

"Người yêu cũ gặp lại nhau đúng là có nhiều chuyện để nói nhỉ, hai người đang định làm gì thế?"

"Định… tính sổ!"

Giây tiếp theo, ta quay sang, đấm một đấm vào bụng Chu Dã.

Chu Dã đau đớn ngã trên mặt đất, ôm bụng nói: "Anh! Em đã nói nữ nhân này rất ác độc mà!"

Ôi toang, quên khống chế sức mạnh rồi.

"Ngươi câm miệng!"

Ta sợ Chu Chi Diễn không tin lý do của ta, vì thế ta lại đạp Chu Dã thêm một đạp.

"Anh! Cứu em!"

Ta quay đầu lại, tự tin nhìn Chu Chi Diễn.

"Ngươi xem nè, ta nói sự thật mà."

"Anh! Em bị đánh thành như vậy rồi… Anh!"

Chu Chi Diễn đứng bên cạnh ta, nhìn Chu Dã đang khóc hu hu trên mặt đất.

"Khá tốt!"

Ta hỏi lại: "Cái gì khá tốt cơ?"

Chu Chi Diễn nhướng mày:

"Ta nhớ lần đầu tiên gặp ngươi, cả người ngươi đầy máu, chạy tới cầu xin ta thu nhận ngươi. Bây giờ thế quái nào lại dễ dàng đúm ngã một nam nhân mét 8 vậy?"

Ta lẩm bẩm, không phải lúc đó ngươi cũng chẳng tin kiểu tính cách nhu nhược yếu đuối đó của ta hay sao, ngươi còn bảo ta muốn hãm hại ngươi nữa mà?

Vì cái độ hảo cảm đáng chít kia, nên giờ ta phải hùa theo cái tính cách bất ổn này của hắn nè:

“Ta cũng không biết, có lẽ là ta đã được uống thuốc buff sức mạnh đó.”

Hệ Thống: [Độ hảo cảm + 200!]

Ủa, nói xà lơ như này mà cũng tăng độ hảo cảm được hả?

[Ký chủ, vai ác thích nữ nhân mạnh mẽ.]

Ta trợn mắt.

Nhìn không ra, thật sự là nhìn không ra:

“Ta còn tưởng rằng hắn thích kiểu nhu nhược, yếu đuối, tốn công ta diễn kịch lâu như vậy. Nếu sớm biết hắn thích kiểu này, thì ta đã diễn kiểu này từ lâu rồi. Hệ Thống, ta còn cần bao nhiêu độ hảo cảm nữa thì có thể trở về?”

[Độ hảo cảm hiện tại là 1300, còn cần thêm 700 nữa.]

Lúc này, Chu Dã chậm chạp đứng dậy, nhìn thoáng qua Chu Chi Diễn, dường như hắn ta đã hạ quyết tâm gì đó rất lớn lao.

Chu Dã ôm chầm lấy ta: “Ta đã đồng ý với cô rồi, cô còn định làm gì nữa, bây giờ cô với anh trai ta ở bên nhau, không phải là vì muốn chọc giận ta à?”

Hệ Thống: [Ký chủ, cảnh báo, độ hảo cảm sắp bị quét sạch!]

Chu Chi Diễn đứng bên cạnh ta, nhìn bọn ta với vẻ không hài lòng.

Huhu sao mà giống bắt gian vậy?

Ta tái mặt giải thích: “Không, không phải…”

Ta hét lên: “Chu Dã, ngươi đem Giang Uyển đặt ở chỗ nào rồi!”

Nhắc tới Giang Uyển, Chu Dã giống như một kẻ mất hồn, bắt đầu lảm nhảm: “Giang Uyển, Giang Uyển của ta.”

Chít tiệt, tên nam chính này vô dụng thật đấy.

Vừa được buông lỏng, ta liền dùng hết sức bình sinh đấm Chu Dã một cái.

Chu Dã bị ta đấm bay, chật vật nằm trên mặt đất.

Xong.

“Chu Chi Diễn, ngươi yên tâm, từ trước tới nay ta chỉ có duy nhất một đối tượng là ngươi thôi.”

Đối tượng công lược.

“Hệ Thống, sao rồi, độ hảo cảm được cứu chưa?”

[Vẫn đang biến mất…]

Chuyện gì vậy!

Chẳng lẽ là…

Vì vậy, ta tiện tay đấm Chu Chi Diễn một cái.

Một giây trước khi Chu Chi Diễn ngất xỉu, Hệ Thống thông báo:

[Nguy cơ đã được giải trừ.]

Tuyệt.

11.

Trước khi hai người bọn họ tỉnh lại, ta và Hệ Thống vẫn tiếp tục hóng hớt.

Chu Dã là tên cuồng anh trai, tình cảm của hắn ta với Chu Chi Diễn cũng khá là ba chấm.

Mẹ Chu Chi Diễn mất tích, trước khi mất tích, bà nói cho Chu Chi Diễn về thân phận thật của hắn.

Nhưng trên thực tế, cha của Chu Chi Diễn - Chu Quốc An, sự nghiệp của ông ta là dựa vào mẹ của Chu Dã. Đối với việc đột nhiên Chu Chi Diễn xuất hiện, cả nhà bọn họ chẳng ai chào đón hắn cả, trừ Chu Dã.

Điều đó cũng đã tạo thành Chu Chi Diễn của hiện tại, là kiểu người sống chớ đến gần.

Chu Chi Diễn có ấn tượng rất tốt với nữ chính Giang Uyển.

Ta hỏi Hệ Thống lý do, nhưng mà Hệ Thống chẳng nói cho ta, thôi vậy.

Chuyện Chu Chi Diễn có ấn tượng tốt với Giang Uyển, Chu Dã không biết. Cũng bởi vì vậy mà cuối cùng Chu Chi Diễn hắc hóa, trở thành chướng ngại vật lớn nhất trên chặng đường của nam nữ chính.

Một lúc sau, Chu Dã tỉnh lại.

Ta thấy Chu Chi Diễn vẫn chưa tỉnh, ta liền tát hắn một cái.

Hắn tỉnh lại, nhưng vẫn còn mơ hồ: “Tát thêm một cái nữa đi.”

Ta thuận theo ý hắn.

Lúc này, hắn đã hoàn toàn tỉnh lại.

Chu Dã há hốc mồm:

“Nếu biết anh thích Tần Tử Khâm, thì em đã nhường cho anh rồi.”

“Bây giờ các ngươi đã ở đây… Thì ta sẽ rời đi.”

Trước khi rời đi, hắn ta cũng không quên gọi điện cho nữ chính Giang Uyển:

“Bảo bối, ta bị thương. Huhu…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui