Mặt Nạ Trà Xanh FULL


6.

Vào ngày tổ chức lễ đính hôn, tất cả người thân, bạn bè đều đến đông đủ.

Tôi đang trang điểm trong phòng khách sạn, Lâm Thanh Nguyệt ở một bên giúp đỡ, tiệc đính hôn sẽ diễn ra vào lúc sáu giờ tối.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, chuyên gia trang điểm cũng thu dọn đồ đạc và đi ra ngoài trước, lúc này trong phòng chỉ còn lại tôi và Lâm Thanh Nguyệt.

Hôm nay cô ta cũng ăn mặc rất đẹp, bộ váy trắng tinh tế vừa vặn, ngay cả đầu tóc cũng được chải chuốt cẩn thận.

Cô ta chậm rãi đi sau tôi và nhìn vào gương, thực ra chúng tôi trông khá giống nhau.

Cô ta đặt tay lên vai tôi, nhìn tôi trong gương và mỉm cười.


"Chị ơi, chúng ta thực sự trông giống nhau đấy, không nhìn kỹ, thật đúng là khó phân biệt.

"
Giọng nói của cô ta nhàn nhạt, không có cảm xúc.

"Sinh đôi, giống nhau là hiển nhiên.

"
Cô ta nheo mắt và gật đầu, cúi sát vào mặt tôi, các đường nét trên khuôn mặt trong gương dần biến dạng.

"Nhưng dựa vào đâu? Chị thật may mắn khi được gả vào một gia đình giàu có, còn tôi, mọi mặt đều thua kém chị?"
Trong lòng tôi giật mình, muốn giãy giụa lại phát hiện mình không thể động đậy, toàn thân yếu ớt, không còn sức lực.

Tôi xuyên thấu qua tấm gương nhìn ly nước trên bàn trang điểm, rồi cau mày hỏi:

"Cô đã làm gì tôi?"
Lâm Thanh Nguyệt đứng thẳng dậy, vỗ nhẹ vào ly nước, sau đó không giả vờ biết điều nữa, quay người cầm ly nước lên và lắc lắc về phía tôi.

“Chỉ là một chút thuốc ngủ thôi mà, chị cứ yên tâm ngủ trong phòng, tôi sẽ thay chị gả cho Ngụy Hứa.

"
“Tôi quên nói cho chị biết, Ngụy Hứa có nhận ra cũng vô dụng thôi, tôi đã chuẩn bị một món quà lớn cho mọi người…”
Cô ta đột nhiên túm lấy cổ tôi, hai mắt đỏ lừ, giống như ác ma đến từ địa ngục.

"Không phải chị muốn dùng camera giám sát uy hiếp tôi sao? Vậy tôi sẽ cho mọi người thấy Ngụy Hứa đã quấy rối tôi như thế nào? Nhà họ Ngụy là nhân vật có tiếng trong giới kinh doanh, nếu muốn giữ thanh danh, chỉ có thể cưới tôi thôi! HAHA "
Nói xong, cô ta hất mặt tôi ra.

Trước khi ý thức của tôi tan rã, tôi thấy cô ta thay váy của tôi, đeo nhẫn của tôi và nhốt tôi trong phòng tắm.

Tôi không cần giãy giụa cũng chẳng làm được chuyện gì, nước mắt lăn dài trên má, trong lòng lo lắng cho Ngụy Hứa nhưng vẫn không chống cự nổi thuốc ngủ, thiếp đi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận