Mật Ngọt

"Becky, tay sưng quá nè em."

Freen nhíu mày nhìn cổ tay em, hôm trước chị đã biết rằng em bị sưng tay do đã va chạm vào vết tiêm, muốn dẫn em ấy đến bệnh viện nhưng em lại lắc đầu, bảo rằng như thế sẽ mất thời gian lắm, vì cả hai còn phải tập nhảy cho đêm 26 nữa.

Rồi đó, không nghe chị, để giờ phải bó tay một cục, chị giận lắm.

"Thôi mà, về sau em hứa sẽ cẩn thận hơn."

Becky đưa hai ngón tay lên khoé môi của chị rồi kéo nhẹ ra để chúng giãn thành một đường cong.

"Cười với em đi, từ nãy đến giờ chị cứ hằm hằm với em hong à."

Em như vậy chị cũng không nỡ, nhẹ nhàng đỡ tay em xuống, cũng do chị quá xót em chứ làm sao nữa, đứa nhỏ này bất cẩn vô cùng, tự làm mình bị thương suốt thôi.

Chị nghĩ rằng dù đang đi trên đường mặt phẳng, Becky cũng có thể vô ý mà ngã nhào xuống đất.

Con bé cứ như vậy làm sao chị yên tâm được?

Em đau một, thì chắc Freen sẽ đau mười luôn ấy.

"Em biết chị giận thì chăm sóc bản thân cho tốt vào."

Becky cười hì hì, cả người dựa hẳn vào chị làm nũng, chị lắc đầu, thật hết cách với em ấy mà. Nhìn xuống tay em, chị chạm nhẹ vào cái băng nổi cộm lên đó rồi lại như sợ em đau liền vội vã rời đi.

Thường ngày chị đã rất chăm sóc Becky, nay em bé lại bị thương, dù chưa đến nổi là gãy tay nhưng chị dường như xem em bị gãy thật, chỉ cần chị có thể làm cho em, thì chắc chắn sẽ không để em chạm vào.


Cả hai hôm nay phải tập nhảy chuẩn bị cho hôm 26, Becky là một người cầu toàn, làm việc đều có kế hoạch nên khi vừa tới phòng tập là em liền nghe theo mọi chỉ đạo, hoàn toàn quên đi bản thân.

Nhìn em hăng sức như vậy thì chị cũng chẳng biết làm gì hơn ngoài việc cũng cố gắng cùng em, hy vọng sớm đạt yêu cầu để có thể về nhà.

Cũng chẳng biết đã trôi qua bao lâu, chị chỉ biết khi trở về nhà thì trời đã tối hẳn.

Đứa nhỏ khi nãy mới lên xe còn hí hửng quay chụp đăng lên instagram thì bây giờ đã nghẹo đầu sang một bên, gật gà gật gù, trông thấy thương hết sức.

Chị nghiêng người sang cởi thắt dây an toàn cho em rồi hôn hôn lên môi bé cưng.

Becky ưm nhẹ rồi mở mắt ra, nhìn thấy là chị người yêu thì em nhoẻn môi cười hihi, choàng hai tay qua cổ chị.

"Hôn em nữa đi."

Nuông chiều quá sinh hư rồi phải không? Nhưng biết làm sao được, chị đúng là muốn nuông chiều em như vậy đó, hư hỏng đến độ chỉ có mình chị là chịu được em.

Khó khăn lắm cả hai mới dứt nhau ra được và về tới đúng căn hộ của chị.

Người chị thì khỏi phải nói, chổ nào cũng nhức cũng đau, đối với một người lười vận động như chị thì việc nhảy nhót này không khác gì hành xác cả.

Chị lấy miếng dán salonpas tự dán lên lưng mình, hỏi em có muốn dùng không thì em từ chối, em bảo không thích mùi dầu nặng đó.

Do được dán nên người chị cũng đỡ hơn, ngược lại là đứa nhỏ kia, về rồi còn phải làm bài tập, chưa được ngã lưng nữa.

"Ah...Chị làm gì vậy?"

Becky giật mình khi cảm nhận bàn tay của người nào đó ấn một đường trên lưng em, ban đầu còn đau đau không quen nhưng dần trở nên khoan khoái thần kỳ, em thở hắt ra.

Bầu không khí im lặng hài hoà vô cùng, người xoa bóp, người còn lại hơi ngửa đầu ra sau thi thoảng phát ra những tiếng thoải mái, cơn đau mỏi khắp người cũng dần vơi đi.

"Được rồi, để em dọn đồ lại đã."

Sách vở trên bàn cùng chiếc laptop của em nhìn cứ như bãi chiến trường thu nhỏ ấy, chị định đi lại dọn phụ em nhưng bỗng có cuộc gọi face time gọi tới, là của chị nhà thơ teayii gọi tới.

À đúng rồi chị quên mất, hồi chiều chị ấy có nhắn cho chị bảo rằng tối nay sẽ bán đấu giá từ thiện, sẽ gọi nói chuyện vài câu.

Freen tìm một góc ổn định để chắc chắn rằng sẽ không bị fans soi ra được rồi bấm chấp nhận cuộc gọi.

Nói tầm 5 phút thì đã xong, chị cúp máy, đi lại ghế sofa thì đã thấy em bé nào đó ngoan ngoãn ngồi xếp bằng trên ghế, hai tay vịn ly sữa mà uống vào từng hớp.

Chị thề rằng lúc này trông em đáng yêu cực, số một số một luôn á.

"Làm sao thế?"


Đặt ly sữa xuống bàn, em chớp mắt nhìn chị, chị cười cưng nựng chùi đi vết sữa còn trên mép của em.
1

"Cứ như mèo vậy."

Em chu chu môi, mò lên đùi chị rồi ngồi xuống, hai chân vòng sang bên eo của chị.

"Thế chị có thích mèo hong?"

Freen vuốt vài sợi tóc của em sang một bên, trong đôi mắt chị là cưng chiều không hề che dấu.

"Trước khi gặp em, chị không thích. Sau khi gặp em rồi thì lại thấy mèo cũng không tệ như chị nghĩ."

"Cũng là thế nào? Là thích hay không thích?"

Chị vươn tay nhéo nhéo mũi em.

"Chị thích, cô hay bắt bẻ chị quá."

Em lại tiếp tục dẩu môi lên, lần này chị không buông tha cho nữa, ráo riết cùng em môi lưỡi trao đổi.

Khoang miệng ấm nóng, hơi thở ngứa ngáy tràn ra khắp gương mặt, thở dốc một cách nặng nề, chị dùng chút lý trí để tách em ra.

Nếu cứ tiếp tục, lửa cháy lên chẳng thể dập tắt thì ngày mai cả chị và Becky đều lết lên công ty không nổi mất.

Do mệt nên khi vừa thoa thuốc và bó tay lại cho em thì cả hai quyết định đi ngủ sớm, nằm ôm em vào lòng, chị cạ cạ má mình vào má em.

"Chị yêu Becky nhiều lắm."

"Em cũng yêu Freen nhiều ạ."

Nói rồi em che miệng cười khúc khích nhưng trong lòng lại lâng lâng hạnh phúc khó tả, chị cũng chẳng kém, khoé môi sắp kéo lên cao hơn trời luôn rồi!


Hai đứa trẻ lại ôm nhau thủ thỉ với nhau mấy lời đường mật rồi cho đến khi chỉ còn tiếng hít thở đều đều chìm vào giấc ngủ.


.




.





.




(video Becky quay trên xe sau khi tập nhảy về nhà.)


(Hình chị nhà thơ trong buổi đấu giá gọi điện cho Freen.)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận