Được rồi, Becky công nhận bản thân phải ghen tị với hai chú chó là điều vô cùng xấu hổ.
Biết làm sao được, ai bảo chị người yêu suốt ngày cứ gọi tên, hết bồng bế rồi còn đem chúng về căn hộ mới của chị ấy. Lực chú ý của Freen về em tựa như đã chia sẻ sang cho hai bạn chó xa lạ này.
Khó chịu, hờn dỗi, mệt mỏi, quá nhiều thứ diễn ra trong người em.
Mà cái người gây ra kia lại chẳng biết gì, vô cùng vui vẻ khoe với em, còn quay clip đùa giỡn cho em coi.
"Hôm nay em mệt, tắt máy trước nhé."
Rồi còn chưa kịp để chị trả lời thì đã cúp điện thoại, để mặc Freen đầu dây bên kia với mớ bòng bong trong đầu.
Thật ra Becky cũng chẳng giận chị nhiều như thế, chỉ là em cần phải sắp xếp đống cảm xúc phức tạp này của mình.
Em cảm thấy rằng bản thân quá ích kỷ, chỉ muốn Freen chú ý đến một mình em, hơi phân tâm xíu thôi thì em đã khó chịu. Tính khí này đến chính em còn thấy chán ghét, nhưng lại chẳng ngăn được nó cuộn trào trong cơ thể.
Becky đang phân vân không biết có nên gọi lại cho chị không thì người nào đó đã tự chạy đến trước cửa nhà em, vừa thấy thì đã đặt tay lên trán, lo lắng hỏi.
"Em mệt ở đâu? Hay là còn đau bụng?"
Em lắc đầu trong khi nhẹ nhàng kéo chị vào và đóng cửa lại, gương mặt chị hoang mang nhìn em.
"Em..."
Freen vẫn cúi đầu xuống, chờ đợi câu trả lời từ Becky.
Chẳng biết mở lời thế nào, em cứ ấp a ấp úng làm chị cũng sốt ruột, đưa tay nâng nhẹ gương mặt đang cố gắng trốn tránh mình lên, chị hạ giọng.
"Bé, chị nói thế nào? Khi em không thoải mái thì phải nói cho chị biết trước."
"Thì là...Hai chú chó của chị chủ tiệm nails ấy."
"Ừm?" Ra hiệu em nói tiếp.
"Em cảm thấy chị dành thời gian cho chúng còn hơn em nữa, em không thích."
Nói rồi em bịt mặt chạy lại ghế sofa nằm úp xuống, chẳng dám nhìn mặt chị lúc này.
Xấu hổ quá đi!
Freen ngớ mặt, chị cứ tưởng em gặp chuyện gì nghiêm trọng lắm nên mới như vậy. Nào ngờ là do bạn nhỏ nhà chị ghen...Với chó?
4
Ý nghĩ này làm chị cảm thấy nhộn nhạo, môi run run rồi chẳng kiềm nổi tiếng cười mà bật lên thành tiếng, bả vai run rẩy liên hồi.
"Freen Sarocha, chị còn cười nữa thì ra khỏi nhà cho em!"
Nhiệt nóng nơi gò má em dâng lên, không cần nhìn cũng biết là đã đỏ ửng lên, em thở phì phò, cái người này đã biết em ngại ngùng mà còn cười chọc quê nữa.
Freen ngồi xuống, đỡ bé con đang xí hổ kia ngồi lên đùi mình, cưng chiều xoa xoa đầu em.
"Chỉ là chị không nghĩ tới vợ của chị lại ghen với chó thôi."
Nghe đến "vợ" thì Becky cũng nguôi ngoai phần nào, nhưng nhìn chị ấy xoa đầu mình còn với nét mặt kia nữa, cứ như thật sự xem em là cún con không bằng.
Em nắm tay chị lại, ngăn cản tình yêu thương động vật của chị, tìm được vị trí thoải mái trong lòng chị rồi dựa vào.
Nắn nắn bàn tay nhỏ xinh của em trong lòng bàn tay, chị dịu dàng hôn lên nó.
"Chị biết mấy hôm nay bản thân lơ là em, tiệc sinh nhật của P'White rồi khi lại chị chủ tiệm nails nhờ chăm sóc hai chú chó kia. Không dành thời gian cho em khiến em phải suy nghĩ, là lỗi của chị."
Freen ít khi nói nhiều như vậy, nhưng để cho Becky không hiểu lầm thì chị cần giải thích rõ. Quả thật mấy ngày nay bạn bè khiến chị phải phân tâm rất nhiều, cứ tưởng hôm nay gặp nhau ở công ti thì sẽ bù đắp cho bạn nhỏ, nào ngờ khi gọi tới lại bị em cúp ngang.
3
"Chị xin lỗi nha."
Hôn hôn cái môi đang bĩu ra kia, sao mà chị thấy thương đứa nhỏ này ghê, ghen cũng đáng yêu hết sức nữa.
Em không trả lời, thay vào đó là vùi đầu vào người chị, tham lam hít vào mùi hương đặc biệt mà chỉ riêng cơ thể người em yêu có.
Cả hai ôm nhau hưởng thụ chút không gian bình yên lúc sáng sớm, Becky dễ giận nhưng cũng dễ dỗ, chị luôn biết điều đó và luôn cố giải quyết khúc mắc của em ngay tại thời điểm mà chị phát giác được.
Nhìn xem, một cái ôm và lời giải thích đúng đắn đã dỗ ngọt được đứa nhỏ rồi.
Trưa nay cả Freen và Becky đều phải lên công ty để dợt cho hôm 26, hôm nay có cả P'Nam nữa nên cũng khá vui vẻ.
Miệt mài đến buổi chiều thì cả ba dắt nhau đi ăn uống, chị đang tập cho Becky ăn cay nên đôi khi có gắp vào chén em mấy đồ cay nhẹ và đúng như chị luyện tập, em ăn hết và làm chị rất tự hào.
Đôi mắt em tò mò hỏi chị tên của món ăn rồi nghiêm túc nếm thử khiến chị cũng cảm thấy em đáng yêu nữa, chị lấy điện thoại ra quay em.
P'Nam ngồi cạnh mà tặc lưỡi, chắc giờ Becky thở thôi thì nhỏ này cũng thấy đáng yêu luôn quá.
2
Freen đăng video lên rồi thích thú tiếp tục đút em mấy món lạ lạ, trong khi P'Nam là thuyền trưởng, chính chủ đã đăng thì chị ngại gì mà không đăng nhỉ?
Ăn xong lại dạo dạo cho tiêu đồ ăn, lúc đi ngang dãy bông hồng thì Becky chụp cho chị người yêu vài tấm hình, hiển nhiên lại được người kia đăng lên story của mình.
Quay về công ty làm nốt mấy cái dang dở thì mới được về nhà.
Becky mệt mỏi nằm lỳ ra, để chị tẩy trang rồi thay đồ cho mình, bây giờ nhấc ngón tay lên em cũng thấy lười.
"Em đi ăn chút gì đi, hoặc uống sữa rồi đi ngủ cũng được."
Một tiếng hừ nhẹ từ cổ họng em truyền đến, biểu đạt ý muốn từ chối của em.
Chị đi lại gần, ghé sát chóp mũi của em, từng hơi nóng ấm kéo tới.
"Nếu em không ăn, thì chị sẽ bắt đầu ăn."
Becky phải mất vài giây để hiểu thâm ý mà chị nói, em co giò bật dậy đi về phía nhà bếp mặc cho tiếng cười nham hiểm của người nọ phía sau.
Con người này, quá nguy hiểm!
.
.
.
(P'Freen quay cờ nhíp dạy bé Bec nói tiếng miền Nam Thái Lan.)
(P'Nam quay P'Freen đang quay bé Bec.)
-
Tại vì hôm nay tui bị nhịn đói nên tui cho mí ngừi cũng phải đói theo tuiiii =))))))
9