Editor: Rinzy
Beta: Mỏ Hỗn Cute
Khi ánh đèn tắt hoàn toàn, tác phẩm ⟨⟨Mãn đường màu⟩⟩ thần bí cuối cùng đã được mở ra trước tất cả khán giả.
Mặc dù bộ phim này được sinh ra từ một câu chuyện dân gian có phần rùng rợn, nhưng toàn bộ phim không liên quan gì đến các vị thần và quái vật siêu nhiên, mà thiên về việc thể hiện cuộc đấu tranh giữa thế giới nội tâm cô đơn của nam chính và thế giới bên ngoài kỳ quái.
Nam chính do Giang Tử Thành thủ vai là một đứa trẻ mồ côi, được đoàn hát nhận nuôi từ khi còn nhỏ, trở thành "con trai" của tất cả các thành viên nơi đây.
Cậu mưa dầm thấm đất, đối với ca hát từ nhỏ đã cảm thấy hứng thú, thà làm một chân sai vặt cũng muốn ở lại.
Nhưng chủ đoàn không cho phép cậu học diễn kịch, bắt buộc cậu phải học hành, hy vọng rằng cậu sẽ có một tương lai thành công.
Trong kỳ nghỉ hè, nam chính đang trong thời kỳ nổi loạn lên đã theo đoàn đến một vùng quê công diễn.
Lần này, chủ đoàn yêu cầu nam chính ở sau cánh gà, không được phép ra ngoài.
Vì vậy, nam chính chỉ có thể làm tổ ở một góc hậu trường, lắng nghe tiếng hát ê ê a a từ phía sân khấu và tiếng vỗ tay sôi nổi của khán giả, tưởng tượng rằng mình cũng giống như những “diễn viên" đó, mặc trang phục sặc sỡ, đeo phụ kiện tinh tế, xuất hiện trên sân khấu, thu hút những ánh mắt hâm mộ, nóng bỏng.
Khi tuồng diễn kết thúc, nam chính cuối cùng cũng không kìm được sự hưng phấn trong lòng, vội vã chạy đến trước sân khấu, nhưng không hề thấy một khán giả nào, chỉ có khoảng không vắng lặng.
Kinh phí dự tính cho bộ phim là 50 vạn, nhưng khi cắt nối biên tập xong, ngân sách cũng không sử dụng hết.
Tài Định kiêm nhiều chức, là đạo diễn, là người quay phim, cũng là biên kịch...!Dưới ống kính của ông, bức tranh mang theo một vẻ đẹp bị đè nén cùng ẩn nhẫn đến cực điểm, trang phục trên sân khấu càng sặc sỡ, dưới hậu trường lại càng ảm đạm.
Đương nhiên, đẹp nhất phải kể đến những cảnh của Giang Tử Thành trên màn ảnh.
Tài Định đặc biệt thích quay đặc tả Giang Tử Thành.
Ngoại hình của Giang Tử Thành thuộc loại cực phẩm, làn da trong trẻo và đường nét khuôn mặt xinh đẹp, ngay cả trên màn ảnh rộng cũng không có chút khuyết điểm.
Bất kể Tài Định quay cận cảnh khuôn mặt cậu hay là quay sườn mặt, chỉ cần máy quay đi, dưới khán đài sẽ có vô số tiếng thét ức chế đầy đè nén.
Một nửa trong số tám mươi khán giả xem bộ phim lần này được chọn từ nhóm fan của Giang Tử Thành.
Cậu kỳ thực không có nhiều người hâm mộ lắm, mà đại đa số đều là fan nhan sắc, mấy cô gái nhỏ yêu cậu đến cực điểm.
Trên thực tế, những fan nhỏ này đã cố gắng hết sức để kìm nén giọng của mình, nhưng sự hỗn loạn trong nội tâm nào dễ che giấu như vậy, chỉ cần cảnh quay của Giang Tử Thành xuất hiện, toàn bộ rạp chiếu phim liền biến thành một không gian màu hồng phấn.
Tạ tiểu thư cảm thấy bọn họ rất thú vị, thường xuyên ngó về phía sau hóng.
Tạ Bắc Vọng gõ ghế nhắc nhở cô: “Quay tới quay lui còn ra cái thể thống gì? Tập trung xem phim đi."
Tạ tiểu thư bĩu môi: "Phim chán muốn chết, nào có thú vị như mấy cô gái kia."
Hôm nay cô bị anh trai kéo đi xem phim, khi nghe lời giới thiệu còn tưởng là một bộ phim siêu nhiên kinh dị, nên cô mới đồng ý đi xem.
Nào nghĩ vừa bắt đầu chiếu nửa tiếng, cô đã ngủ gật ba lần.
Sau đó bị đánh thức bởi tiếng la hét của người hâm mộ.
Loại phim văn học có cốt lõi, có nội hàm này quả thực không phù hợp với cô gái nhỏ hoạt bát, rực rỡ như cô.
Cô im lặng chưa đầy hai phút, rồi lại quăng quật: "Anh ơi, anh có biết loại fan này gọi là gì không?"
"Gọi là gì?" Giọng điệu của Tạ Bắc Vương có chút trầm, ánh mắt nhìn về phía màn hình lớn, ánh mắt như đang xem người trên màn ảnh, lại như đang xem một thứ gì đó khác.
Tạ tiểu thư rất tự hào: "Cái này gọi là fan bạn gái."
Đúng như tên gọi, fan bạn gái là những fan muốn làm bạn gái cho các sao nam.
Cô lại dùng ngón tay đếm: "Đương nhiên, còn có fan mẹ, fan sự nghiệp, fan chị em gái, fan nghịch tô..."
Tạ Bắc Vọng hỏi: "Fan nghịch tô?"
Tạ tiểu thư vô tình nói ngôn ngữ chuyên nghiệp của fandom, phơi bày sự thật rằng cô không chịu học tập chăm chỉ mỗi ngày mà chỉ tập trung vào fandom, vì vậy cô vội vàng che miệng và không dám nói.
Xem phim trong rạp chiếu phim cần phải yên tĩnh, nhưng hai anh em nhà họ Tạ lại cứ thì thà thì thầm nói chuyện.
Giang Tử Thành ngồi bên trái Tạ Bắc Vọng, tuy không nghe thấy bọn họ đang nói gì, nhưng cậu vẫn phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn.
Vị Tạ tổng này đột nhiên chạy đến xem phim thì thôi, trong lúc xem phim còn nói chuyện không ngừng.
Cậu có cần cho hắn một cái loa hay không, để xem hắn có quốc gia đại sự gì mà một hai phải ở lúc này lải nhải.
Đương nhiên, Giang Tử Thành chỉ dám nói thầm trong lòng.
Ai bảo vị Tạ tổng đây là sếp của cậu.
Còn cậu chỉ là một diễn viên tuyến 18 nhỏ bé, dù có bất mãn cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
Không phải những cuốn tiểu thuyết ngôn tình máu chó đều viết như vậy sao? —— Hoàng thượng sẽ yêu cô cung nữ táo bạo, chủ tịch sẽ yêu nữ nhân viên đanh đá.
Cậu nhất định phải nhịn, tuyệt đối không được công khai đối đầu với vị Tạ tổng này, đỡ phải liên lụy đến cái mông bé nhỏ của mình.
***********
Bộ phim dài 70 phút nhanh chóng đến hồi kết, cảnh quay cuối cùng là cảnh Giang Tử Thành đứng giữa sân khấu rực rỡ, đưa mắt về phía xa xăm.
Máy quay từ khung cảnh vô tận kéo tới, cuối cùng rơi vào ánh mắt Giang Tử Thành.
Giang Tử Thành không biết xấu hổ cảm thấy trên khuôn mặt cậu, đẹp nhất chính là đôi mắt này.
Có lẽ do dị năng của cậu, rất nhiều người khi nhìn vào đôi mắt ấy sẽ rơi vào trạng thái ngẩn ngơ.
Đôi mắt kia giống như một màn sương có thể nắm trong tay, lại giống như một con suối có thể bị đốt cháy, chứa đựng hàng ngàn lời nói, mang theo hàng ngàn khả năng.
Một đôi mắt xinh đẹp như vậy được phóng đại lên toàn màn hình, không ai có thể dối lòng mà không tán thưởng nó.
Bộ phim kết thúc là có mười lăm phút giải lao, Giang Tử Thành và Tài Định được mời trở lại phòng chờ để thay đổi trang phục.
Giang Tử Thành bị lăn lộn đến mệt mỏi, bất lực hỏi: "Tại sao cũng là thay tạo hình, chú Tài chỉ cần đổi khăn tay, đổi một cái cà vạt, còn tôi lại phải đổi từ đầu đến chân?"
Người đại diện cho biết: " Vì sao hửm? Bởi vì cậu là một nghệ sĩ, bán sắc.
Chú Tài là một đạo diễn, bán nghệ.
"
Giang Tử Thành: "...!Chị, đừng nói thẳng ra như vậy chứ!."
Người đại diện nói thêm: "Cậu đừng phàn nàn, cậu nghĩ xem các cô dâu trong tiệc cưới không phải đều như vậy sao? Một ngày đổi ba bốn bộ lễ phục, trang điểm đến xinh xinh đẹp đẹp.
Rõ ràng mệt đến không nhấc nổi tay, nhưng họ cũng không có một câu oán giận nào."
Giang Tử Thành: "..."
Hình như so sánh nhầm rồi thì phải, cậu là nam, tại sao lại đi so sánh với cô dâu?
*****
Khi ‘cô dâu’ Giang bước lên sân khấu, phát hiện hai ghế VIP đã trống không, nhân viên khẽ giải thích, Tạ tổng có công việc nên đã sớm rời đi, Tạ tiểu thư cũng đi theo luôn rồi.
Cậu sớm đã ước hắn rời đi càng nhanh càng tốt.
Giang Tử Thành thở phào nhẹ nhõm, trong mấy cuộc phỏng vấn sau đó phát huy rất tốt, trả lời phỏng vấn một cách lưu loát, không biết đã cứu nguy chú Tài mấy lần.
Khi đối mặt với lời khen ngợi từ người hâm mộ, cậu khiêm tốn chống đỡ; khi đối mặt với những lời phê bình từ các nhà phê bình phim, cậu khiêm tốn tiếp thu học hỏi.
Cậu biểu hiện tự nhiên đến mức không thể tìm thấy một sai lầm nào.
Sau buổi phỏng vấn là bữa tối tự chọn, Giang Tử Thành thay bộ quần áo thứ tư.
Lần này cậu đã chấp nhận số phận của mình, ngoan ngoãn làm một em bé ngoan mặc cho nhà tạo mẫu thích làm gì thì làm, hô biến một cái liền biến thành tiểu vương tử xinh đẹp.
Địa điểm tiệc tối là ở tầng một của nhà hàng, đã được trang trí lại theo chủ đề phim ⟨⟨Mãn đường màu⟩⟩, món ăn phong phú, nguyên liệu đắt tiền, hương vị tuyệt vời, tuyệt đối hơn hẳn những nhà hàng buffet 99 trên thị trường.
Giang Tử Thành lại hiểu biết thêm về sự giàu có của giải trí Thụy Từ, bắt đầu từ hôm nay lại càng tự tin hơn về việc “phụng chỉ khoe giàu”.
Giang Tử Thành muốn ăn uống một cách an tĩnh, nhưng người hâm mộ lại không cho cậu có cơ hội đó.
Ngay khi cậu bước vào, những người hâm mộ nhiệt tình như chú ong nhỏ nhìn thấy hoa, vo ve xung quanh, trong miệng toàn "Anh ơi! Anh ơi!" , tay cầm máy ảnh muốn chụp ảnh cùng cậu.
Giang Tử Thành luôn trân trọng người hâm mộ, bất kể là chữ ký hay ảnh tập thể đều không từ chối, thậm chí có những fan táo bạo còn chạy tới đòi "cái ôm tình yêu".
Giang Tử Thành tận tâm "phát phúc lợi" cho mỗi fan hâm mộ, nhưng cậu không biết nhất cử nhất động của mình lại rơi hết vào một đôi mắt thâm thúy.
******
Nhà hàng này được thiết kế theo phong cách mở, đứng từ trên nhìn xuống liền thấy rõ được toàn bộ khung cảnh phía dưới.
Tạ Bắc Vọng từ phòng họp đi ra, đang chuẩn bị đi vào thang máy thì bước chân đột nhiên dừng lại.
Tạ Bắc Vọng hạ mắt xuống nhìn khung cảnh phía dưới, chỉ thấy Giang Tử Thành mặc dù đã mệt mỏi, nhưng vẫn mỉm cười chào hỏi với từng fan hâm mộ.
Tạ Bắc Vọng lẳng lặng nhìn một hồi, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc gì.
Hắn không nhúc nhích, trợ lý và thư ký cũng không dám thúc giục, cho nên bọn họ chỉ có thể thành thật đứng sau lưng hắn.
Người đàn ông đột nhiên hỏi trợ lý bên cạnh: "Cậu đã bao giờ nghe nói về fan bạn gái chưa?"
Tạ Bắc Vọng có ba trợ lý, đúng lúc một trong số đó có người phụ trách chỉ đạo quan hệ công chúng thị trường, về vấn đề này đương nhiên là rất quen thuộc.
Trợ lý vội vàng giải thích ý nghĩa của fan bạn gái, thấy Tạ Bắc Vọng đang nhìn chằm chằm minh tinh nhỏ đang đứng dưới lầu kia, trợ lý nhỏ liền mạnh dạn bổ sung một câu: "Fan bạn gái chỉ là trò đùa giữa các fan thôi, không phải là sự thật"
Tạ Bắc Vọng gật đầu, sau đó hỏi tiếp : "Fan nghịch tô có nghĩa là gì?"
Trợ lý: "..."
Tạ Bắc Vọng nghiêng đầu nhìn trợ lý: "Tôi từ trong miệng Doanh Doanh nghe được, cậu chưa từng nghe qua sao?"
"Có nghe qua." Trợ lý trông có vẻ xấu hổ, một lúc lâu sau mang vẻ mặt như táo bón nhỏ giọng nói: "Một số người hâm mộ sẽ mơ tưởng về bộ dáng dễ thương của các nam nghệ sĩ, hy vọng rằng nam nghệ sĩ sẽ nhào vào trong ngực mình, để họ nuông chiều các nam nghệ sĩ ấy như một người vợ."
Còn một điều mà trợ lý không dám nói chính là, ở một số thời điểm, tưởng tượng của fan nghịch tô còn mang theo một chút xu hướng S.
"......!Trở thành một người hâm mộ.
thật thú vị "
Tạ Bắc Vọng khẽ nhướng mày, hắn nhìn nhà hàng đang bị vây quanh bởi bong bóng màu hồng phấn mà fan bạn gái của Giang Tử Thành mang đến, cười.
********
Khi vị khách cuối cùng rời đi, Giang Tử Thành kiệt sức nằm trong phòng nghỉ, nửa ngày không thể đứng dậy.
Cậu cảm thấy mình sắp gục ngã vì kiệt sức, nhưng sau khi mệt mỏi qua đi, từ tận đáy lòng dâng lên một niềm hạnh phúc khó tả.
Cậu đã hoạt động trong ngành hơn hai năm, đây là lần đầu tiên cậu được tiếp xúc với nhiều phóng viên và người hâm mộ như vậy.
Thử hỏi có nghệ sĩ nào không muốn được nổi tiếng?
Giang Tử Thành đang nhắm mắt nghỉ ngơi, vị trợ lý kevin (....!cũng có thể là Tony) vội vàng đưa điện thoại sang cho cậu.
"Anh Giang, điện thoại anh vang nè, hình như là WeChat.
"
Giang Tử Thành lười biếng nhận lấy điện thoại, mở màn hình lên, liếc mắt một cái, sau đó co người một chút từ ghế sofa ngồi dậy.
Trong WeChat là tin nhắn của "Tạ tiểu thư."
Tạ: Xin lỗi, tự nhiên có việc, nên tôi phải đi trước.
Tạ: Bộ phim rất hay.
Nhìn vào thời gian, tin nhắn được gửi vào lúc sau khi bộ phim kết thúc.
Giang Tử Thành vội vàng trả lời.
Là Giang Tử Thành, không phải Giang Thành Tử: Không sao, không sao, không sao.
Là Giang Tử Thành chứ không phải Giang Thành Tử:Tạ tiểu thư trăm công ngàn việc nhưng lại dành thời gian đến xem bộ phim của tôi, tôi rất cảm động.
Không! Cậu một chút cũng không cảm động.
Cậu tránh hai anh em nhà này còn không kịp đấy chứ!
Tạ: Các fan của cậu hôm nay rất nhiệt tình.
Là Giang Tử Thành, không phải Giang Thành Tử: Còn tốt, còn tốt.
Là Giang Tử Thành chứ không phải Giang Thành Tử: Mặc dù có chút nhiệt tình quá mức, nhưng đều rất đáng yêu.
Giang Tử Thành rất may mắn khi có một nhóm fan đáng yêu như vậy, cho dù mệt mỏi, nhưng nghĩ đến việc có một nhóm người như vậy luôn đứng sau ủng hộ mình, cậu ại thấy rất hạnh phúc.
Nhưng ngay sau đó, Giang Tử Thành không thể cười được nữa
Tạ: Không biết làm thế nào để gia nhập vào nhóm fan của cậu?
*********************
Tác giả có lời muốn nói:
Xin hỏi “Tạ tiểu thư” là fan gì của Giang Tử Thành ạ?
Fan bạn gái
Fan lão bà
Fan sự nghiệp
Fan nghịch tô
(Còn có lựa chọn E.
Fan độc nhất)