Mất Rồi Xin Đừng Tìm


Trong bóng tối, khóe miệng Vũ Linh Đan nở một nụ cười, nhìn vào trong ánh mắt tức giận của Vũ Phong Toàn, thấy được ông ta đang run rẩy, mồ hôi lạnh toát ra.

Đứa con gái này đã trở nên đáng sợ như vậy từ khi nào thế? “Tổng giám đốc Vũ, thật không ngờ rằng các người lại là loại người như vậy.


“Đến con gái của mình cũng có thể mưu hại được.



“Nếu không có đoạn video này, tất cả chúng tôi đã bị lừa rồi, thật là đáng sợ.


Cuối cùng có người lên tiếng, bên cạnh đại sảnh đột nhiên xuất hiện một chiếc máy chiếu, sau đó đoạn video nhận được trên điện thoại lại được phát một lần nữa.

Lê Anh Quỳnh đứng sang một bên, vẻ mặt nghiêm nghị.

Tâng bốc không thành, ngược lại còn trở thành đồng bọn, điều này đối với giao tiếp hàng ngày của bọn họ mà nói, chắc chắn là một câu chuyện cười.


Nguyễn Kim Thanh mở miệng ra, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra được.

Đoạn video đó … sao lại rơi vào tay của Vũ Linh Đan được chứ!
“Không cần xin lỗi đâu, chỉ cần sau này bà Vũ không diễn kịch nhiều như thế nữa, thì đã là giúp cho tôi rất nhiều rồi.


Bên cạnh, Vũ Linh Đan nhẹ nhàng nói.

Lời nói của Vũ Linh Đan gây ra tiếng cười ầm ĩ, lần này nhìn lại Vũ Linh Đan, có vẻ như cũng không thấy khó chịu như thế nữa.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận