Trương Thiên Thành chết lặng cắt ngang lời nói Trần Anh Thư, đáy mắt nhìn không ra cảm xúc: “Hạng mục này, tôi chỉ cần 2%, cô bảy tôi ba”Trần Anh Thư hoàn toàn cứng họng.Cô nhìn chằm chằm Trương Thiên Thành thật lâu, thẳng đến khi Trương Thiên Thành lặp lại.
Trần Anh Thư mới phản ứng, cô không nghĩ tới, người đàn ông này lại kháng cự mình.Advertisement“Ba? Anh biết nếu chỉ nhận ba, Shine không có lợi nhuận gì cả”.Trần Anh Thư có chút không hiểu.Trương Thiên Thành gật đầu, buôn bán phải có lời, anh cảm thấy nếu bất lợi thì sẽ không muabán.
Nhưng hiện tại cho dù là thâm hụt anh cũng phải lấy hạng mục này.Trần Anh Thư càng khó hiểu, trong lúc đó, cô trở nên vô cùng bình tĩnh: “Lại là vì Vũ Linh Đan”Trương Thiên Thành không nói gì.“Tổng giám đốc Vũ, mời bên này”Cửa mở, Vũ Linh Đan hẹn chủ biên của một kênh báo.
Mới vừa vào cửa đã nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.
Nhưng vừa thấy, khóe miệng đã giương lên.Cô còn đang không biết sao mấy ngày nay đều không thấy Trương Thiên Thành, thì ra là mỗi ngày đều hẹn hò với Trần Anh Thư.Vũ Linh Đan cười lạnh một tiếng, nhanh chóng rời đi tầm mắt, nhìn thẳng đi về chỗ ngồi.Mà bên này, Trần Anh Thư không thấy Trương Thiên Thành hồi đáp, dưới sự tức giận lại lần nữa đứng dậy, trực tiếp rời đi.Trương Thiên Thành ngồi không nhúc nhích,đem ly cà phê trước mặt uống hết, lại không cảm thấy có nửa điểm đắng chát.Xem ra, Trần Anh Thư lần này nghiêm túc.Nhưng anh nhất định phải làm được.Trương Thiên Thành gọi cho Trần Đức Bảo, hỏi việc điều tra ở nước Mỹ.
Phát hiện những gì Trần Anh Thư nói không có gì sai, không có kết quả gì.Trương Thiên Thành chưa từ bỏ ý định.Hoặc nói, Trương Thiên Thành căn bản không tin Trần Anh Thư sẽ đơn thuần vì mình mà trở về.
nếu lúc trước không đi cùng mình, vậy là có lựa chọn khác.Nếu nói là hối hận, cũng không thể sau nhiều năm vậy mới về, hiện tại...Trương Thiên Thành cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.“Tiếp tục điều tra!”Trương Thiên Thành yêu cầu.Trương Thiên Thành chậm chạp không liên hệ với Vũ Linh Đan mãi cho đến buổi tiệc gần đây, hai người mới gặp nhau sau nửa tháng.Lúc đó, Vũ Linh Đan lễ phục hoa mỹ, màu lam làm nổi bật làn da trắng nõn của cô.
Cô bưng ly champagne ở trong đám đông chuyện trò vui vẻ.Cho dù bên người có người nhỏ giọng nhắc nhở một cầu, Tổng giám đốc Trương tới.
Vũ Linh Đan cũng chỉ thoáng nhìn qua Trương Thiên Thành, bốn mắt nhìn nhau rồi lại mau chóng dời đi.Lúc sau, Vũ Linh Đan lại lần nữa nói chuyện, giống như là chẳng có gì.Trái ngược với Trương Thiên Thành, Trần Anh Thư lại đi cùng Đức Phú, cười nói xinh đẹp, hấp dẫn ánh mắt mọi người.Quan hệ với Trường thì chuyển biến, tất cả mọi người đều nghe được tin tức, không thể nghi ngờ hai anh em họ Trương đang đấu đá nhau, mọi người cố gắng không chú ý tới họ, nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn qua.Trần Anh Thư cố ý ghé gần Trương Thiên Thành, đè thấp thanh âm, nói: “Nếu anh hiện tại hối hận vẫn còn kịp”“Tôi không có gì hối hận”Trương Thiên Thành mắt nhìn thẳng, thân hình thẳng tắp, đối với Trần Anh Thư như vừa dụ hoặc lại làm lơ.Trần Anh Thư cười lạnh, cho dù không cam lòng, nhưng cũng nhìn qua Vũ Linh Đan: “Tôi muốn nhìn thử xem, anh làm thế nào hồi sinh được Shine”.