Mạt Thế Ập Đến Đừng Hòng Cướp Được Vợ Của Tôi FULL


Cha Mạnh trừng to con mắt, bàn tay vừa rồi còn vuốt ve sợi tóc con gái run rẩy nâng lên, liều mạng sức lực cuối cùng hung hăng tát Mạnh Vũ một cái, hai mắt không cam lòng trừng trần nhà, ôm hận rời đi.

Mà Mạnh Vũ như nguyện mang thai lần ba, là đứa con trai bà ta tâm tâm niệm niệm, nhưng bà ta và con lại vì khó sinh mà c.

h.

ế.

t ở trên giường sinh.

Bà ta liều mạng cố gắng sinh con nối dõi cho Sở gia, kết quả là để người Sở gia thành công ăn hết tuyệt hộ, hút cạn một giọt m.

á.

u cuối cùng của Mạnh gia.

Bà ta mới vừa c.

h.

ế.

t một tháng, Sở Chính Quân đã nhân tình Tôn Lan Tuệ ông ta nuôi ở bên ngoài vài năm kết hôn.


Sở Cảnh Hòa và em gái Sở Nha Nha, cho dù là lúc Mạnh Vũ còn sống cũng chưa từng trải qua một ngày tốt lành.

Sở Chính Quân ham rượu thành tính, vừa uống say sẽ đánh người, không chỉ đánh Mạnh Vũ còn đánh Sở Cảnh Hòa Sở Nha Nha.

Sau khi có mẹ kế, Sở Cảnh Hòa càng chịu đủ ngược đãi, cho dù Tống Đại thường xuyên tiết kiệm đồ ăn vụng trộm cho anh, anh vẫn gầy chỉ có một nắm xương cốt như cũ.

Sở Nha Nha thảm hại hơn, mới đứa nhỏ ba tuổi, bị người nhà tận lực "Bệnh chết.

Tống Đại đến bây giờ đều còn nhớ rõ, năm ấy cô và Sở Cảnh Hòa đều mới 10 tuổi, Sở Nha Nha bởi vì vụng trộm ăn chút đồ ăn thừa bị Tôn Lan Tuệ kéo ngã trong sân đánh vài cái tát phạt quỳ, Tống Đại muốn đi hỗ trợ, bị ba mẹ mình lấy "không cần quản chuyện nhà người khác" làm lý do cưỡng ép kéo về trong phòng.

Đêm đó Sở Nha Nha đã phát sốt cao.

Sở Cảnh Hòa đặt Sở Nha Nha đã hôn mê ở sau lưng chạy băng băng cầu y trong đêm mưa to, thân hình gây đến đáng thương, Tống Đại khi còn bé thích xem phim võ hiệp, biết bạn bè chú ý nghĩa khí nhất, bạn bè gặp nạn sẽ rút đao tương trợ.

Cô đập bể bình tiền tiết kiệm của mình, lấy ra năm đồng tiền tiết kiệm đã lâu, vọt vào trong mưa, hai đứa bé nho nhỏ, thân ảnh ở trong mưa to giàn giụa gần như mơ hồ kề vào nhau.

Tống Đại cầm tiền, ở trong mưa đón xe, nhưng tài xế vừa nhìn là hai đứa nhỏ còn cõng một đứa nhỏ bệnh, sợ gặp phải phiên toái căn bản không dừng xe.

Cho đến khi bọn họ được người lớn phát hiện, Sở Chính Quân đánh Sở Cảnh Hòa một trận, sự tàn nhẫn kia căn bản không giống như đang đối với con ruột của mình, Sở Cảnh Hòa bị đánh ngất đi, Sở Chính Quân liền lôi kéo cổ tay anh kéo trên mặt đất, dòng nước trắng nõn rất nhanh hòa tan vết m.

á.

u đỏ tươi.

Tống Đại cũng bị cha mẹ kéo về nhà đánh vào lòng bàn tay.

Cuối cùng Sở Nha Nha cũng không được đưa đi bệnh viện, Tôn Lan Tuệ luôn miệng nói đứa nhỏ bệnh không nghiêm trọng, nhưng ba ngày sau Sở Nha Nha đã chất.

Tiểu Tống Đại không rõ, đã sốt nặng như vậy, làm sao có thể không nghiêm trọng, người lớn đều là kẻ ngốc sao?
Sau đó cô mới hiểu được, Sở gia cố ý hại c.

h.

ế.

t Sở Nha Nha, bọn họ căn bản không muốn nuôi Sở Nha Nha.

Ở gia đình như vậy lớn lên Sở Cảnh Hòa cực kỳ hận Sở gia, bắt đầu từ mười ba tuổi anh đã rời nhà trốn đi, đi hắc công xưởng làm hắc công, làm học đồ, chậm rãi có hôm nay.

Nhưng đoạn thời gian trước Sở Chính Quân và Tôn Lan Tuệ cũng không biết từ nơi nào lấy được tin tức của Sở Cảnh Hòa, biết anh có tiền, liền l.

i.


ế.

m mặt muốn anh mỗi tháng cho một vạn đồng tiền phụng dưỡng, cùng với mỗi tháng 5000 sinh hoạt phí cho hai đứa con trai Tôn Lan Tuệ sinh.

Sở Cảnh Hòa đương nhiên không cho, ngay vào mấy ngày trước mạt thế, bọn họ hỏi thăm được phòng cưới Sở Cảnh Hòa mua.

Ngày tận thế mưa to, Tống Đại bị nhốt ở trạm tàu cao tốc, Sở Cảnh Hòa mạo hiểm mưa to lái xe đi đón cô, Sở Chính Quân lợi dụng thân phận cha chủ đầu tư thành công để một thợ mở khóa mở phòng cưới của bọn họ.

Đợi đến khi cô và Sở Cảnh Hòa chạy về, bọn họ đã phá nhà biến thành loạn thất bát tao, bọn họ bị ép chen chúc dưới một mái hiên với người Sở gia, trong lúc này bọn họ không biết làm ra bao nhiêu chuyện.

Tuy rằng Tống Đại sống lại trở vê có thể nghĩ cách làm cho bọn họ không có biện pháp cạy khóa nữa, nhưng địa chỉ phòng tân hôn đã bị bọn họ biết, bọn họ bận rộn trữ hàng, thời gian ở nhà lại rất ít, vạn nhất lại bị bọn họ tú hú chiếm tổ chim khách thì sẽ phiền toái.

Hơn nữa Tống Đại sau khi trải qua nhiệt độ cao ở tận thế mới biết được, tòa nhà nơi phòng cưới của bọn họ, ở trong mưa to tận thế bởi vì đất đá trôi mà xảy ra mà nghiêng, rất không an toàn.

Nhưng tòa tiểu khu Tống Đại xem trọng này thì vừa vặn tránh được đất đá trôi, rất an toàn.

Sô pha, giường, nệm, bàn ăn, TV, bếp lò, bánh kẹo cưới vân vân tất cả mọi thứ trong phòng tân hôn, ngoại trừ đường ống dẫn khí đốt và gạch men sứ thì cô đều thu tất cả vào không gian, hiện tại phòng tân hôn hoàn toàn chính là một bộ phòng sạch sẽ, cho dù bọn họ gõ cửa đi vào, cũng không vớt được chỗ tốt gì, ngược lại sẽ bởi vì mưa to tận thế vây ở bên trong, không ăn không uống, tự ăn hậu quả xấu.

*
"Tống tiểu thư, Sở tiên sinh xem căn nhà này thế nào?" Thạch Minh mở cửa phòng.

"Căn nhà này tiểu khu hoàn cảnh rất tốt, cách đó không xa chính là công viên, hơn nữa giao thông thuận tiện, sinh hoạt cũng thuận tiện, chỉ cân 3500 một tháng, giá cả rất có lời, nếu ngài có thể thuê lâu giá còn có thể thương lượng.

"
Tống Đại nhìn chung quanh một vòng, căn nhà được trang hoàng không tệ, nhưng sô pha, giường không nằm trong thẩm mỹ của cô, nhưng không sao, đến lúc đó cô thay đồ trong phòng cưới là được.

Toàn bộ phòng ốc thông suốt nam bắc, ban công được phong kín, hơn nữa tính phong kín của cửa sổ rất tốt, cho dù trời mưa to cũng không lo lắng thấm nước, khuyết điểm duy nhất chính là đẳng cấp an toàn của cửa phòng không đủ cao, nhưng phía sau cô có thể tìm người lắp đặt lại cửa chống trộm.

Tống Đại và Sở Cảnh Hòa liếc nhau, phát hiện đối phương cũng cực kì hài lòng.

"Anh nói chuyện với chủ nhà, chúng tôi sẽ gia cố lại cửa phòng, nếu anh ta có thể chấp nhận, tôi sẽ thuê ngay bây giờ và trả hết tiền thuê nhà một năm.


Đương nhiên khi trả lại nhà thuê, tôi sẽ khôi phục lại căn nhà như cũ.

" "Được, cô chờ chút, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho chủ nhà.

" Thạch Minh lập tức ra ngoài gọi điện thoại, không bao lâu sau anh ta vui sướng trở về: "Tống tiểu thư, chủ nhà đồng ý, bây giờ chúng ta có thể ký hợp đồng.

"
Hợp đồng thuê phòng tới tay, Tống Đại và Sở Cảnh Hòa không nghỉ ngơi chốc lát nào, lại ngựa không dừng vó lao tới mục tiêu kế tiếp, tiệm thuốc.

Để tiết kiệm thời gian, Tống Đại và Sở Cảnh Hòa chia nhau hành động, lần lượt mua thuốc ở các hiệu thuốc khác nhau của thành phố H.

Để tránh khiến người ta chú ý, Tống Đại lái xe Hummer lấy từ trong không gian ra, chạy khắp nửa thành phố, mua như kiến chuyển nhà.

Trong lúc chờ nhân viên tiệm thuốc đóng gói, cô còn tận dụng mọi thứ để mở tiệm thuốc trên mạng cách thành phố H khá gần, bóp hạn mức mua thuốc của tiệm thuốc, không kém nhiều lắm ngày hôm sau là có thể đưa đến.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đợi đến khi cô và Sở Cảnh Hòa gặp nhau ở bên đường, đã là mười một giờ rưỡi tối.

Hai người thống kê cho nhau chút dược phẩm mình mua được cùng với mua trên mạng.

Đầu tiên là các loại thuốc hạ sốt: ibuprofen 208 hộp, 36 hộp thuốc acetyl, 60 hộp thuốc amoniac kết hợp, 200 hộp thuốc cảm và hạt hồ nhỏ, 10 chiếc nhiệt kế thủy ngân, 30 hộp thuốc hạ sốt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận