Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ


Sáng sớm ngày hôm sau, bốn người Tần Hiểu Nguyệt tới cổng lớn căn cứ tập hợp.

Ở đây đã tụ tập không ít người, nhưng phần lớn đều là người đi làm nhiệm vụ khác, trên thực tế người đi làm nhiệm vụ này cũng không nhiều.

Bốn người đứng ở cửa không bao lâu, Thượng Quan Vân cũng đi tới, “Hắc! Chào mọi người!”
Đối với Thượng Quan Vân, mọi người không biết là cảm giác gì, trước mạt thế bọn họ còn coi như là kẻ thù, nhưng sau mạt thế bọn họ lại là đồng minh cùng chống lại tang thi, cũng không rõ rốt cuộc bọn họ là kẻ thù hay là bằng hữu.

Thật ra Tần Hiểu Nguyệt đã bỏ một ít chuyện trước mạt thế, dù sao hiện tại là mạt thế, bọn họ đều là nhân loại, có điểm chung này là đủ rồi.

“Thượng Quan đoàn trưởng, người của anh đâu?” Tiêu Thần nhìn phía sau Thượng Quan Vân, Thượng Quan Vân vẫy tay nói, “Bọn họ cấp bậc quá thấp, việc lần này không phải việc bọn họ có thể nhúng tay.



“Rất nguy hiểm sao?” Tiêu Thần nghiêm túc mà nhìn về phía Thượng Quan Vân.

Thượng Quan Vân gật đầu, “Thật là rất nguy hiểm, bằng không cũng sẽ không đặc biệt gọi các anh đến.

“Thượng Quan đoàn trưởng quá đề cao chúng tôi.

” Tần Hiểu Đông nhíu mày, anh đối người này có chút cảm giác khó chịu, đặc biệt là chuyện của Ô Lạp Lạp làm anh ghi hận sâu nhất, chẳng qua bây giờ dù Ô Lạp Lạp xuất hiện thì người này cũng không có khả năng nhận ra, Tần Tuyết Nhi nhà bọn họ đã hơn 4 tuổi, đã không còn là đứa bé kia, khẳng định sẽ không nhận ra.

“Tôi biết anh Tần đối với tôi có một ít thành kiến, nhưng hiện tại đã mạt thế, chuyện trước mạt thế, tôi đều đã quên, chẳng lẽ những chuyện như vậy làm anh Tần khó quên sao?” Thượng Quan Vân nhướng mày nói, hắn xác định Ô Lạp Lạp ở trong tay anh em này.

“Anh, bỏ đi!” Tần Hiểu Nguyệt không muốn anh nói quá nhiều, nói nhiều tất có sai lầm, đặc biệt là con cáo già sống hai đời trước mặt Thượng Quan Vân này, càng là không thể nói nhiều lời.

Tần Hiểu Đông cười nói, “Nếu em gái bảo tôi không cần so đo quá nhiều, tôi đây sẽ không so đo quá nhiều.

” Tần Hiểu Đông bày ra bộ dáng đại nhân đại lượng.

Kỳ thật trong mấy lần giao tiếp lúc trước, bọn họ cũng đã nhìn ra, Thượng Quan Vân là đang cố tình lấy lòng bọn họ, chuyện này khiến Tần Hiểu Nguyệt thấy kỳ quái, chẳng lẽ trên người họ có thứ anh ta muốn?

Nhưng bọn họ cũng không để lộ thứ gì, sao Thượng Quan Vân có thể phát hiện bí mật gì?
Đúng lúc này, không biết Hoàng Hân đột nhiên từ chỗ nào xông ra, bụng cô ta vô cùng lớn, nhưng mặt lại càng gầy hơn.

Cho Tần Hiểu Nguyệt một loại cảm giác gầy trơ xương.

Hoàng Hân xuất hiện làm Thượng Quan Vân sốc, “Sao cô lại biến thành bộ dáng này?”
Hoàng Hân mặc kệ tất cả, cô ta chỉ trừng mắt chất vấn Thượng Quan Vân, “Không phải anh đáp ứng với tôi sẽ không giao thiệp với người Tần gia sao?”
Thượng Quan Vân hất tay cô ta ra, “Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng đáp ứng cô.


Hoàng Hân đột nhiên nghĩ tới thật sự là như vậy, tuy mình đã đưa ra yêu cầu, nhưng người đàn ông này chưa bao giờ đáp ứng mình.

“Sao cô lại tới đây? Bọn họ chịu thả cô ra?” Thượng Quan Vân nhìn xuống bụng Hoàng Hân, bụng có chút khủng bố, đứa bé trong bụng rốt cuộc là bình thường hay không bình thường?

“Lần này tôi với các anh cùng nhau đi làm nhiệm vụ, ta cũng là mộc hệ.

” Hoàng Hân nhướng mày nói, dù sao bây giờ cô ta không cần dựa vào Thượng Quan Vân, về sau cũng không cần để ý đến thái độ của Thượng Quan Vân.

“Nha?” Thượng Quan Vân nhíu mày, anh ta nhìn Hoàng Hân bụng to cau mày, mang theo cái bụng lớn như vậy lên chiến trường sao? Vị Triệu tướng quân kia rốt cuộc muốn làm gì?
Lúc Hoàng Hân vừa tới, Tần Hiểu Nguyệt đã cảm thấy tình hình không đúng, người phụ nữ này bụng lớn như vậy còn đến, không phải đến để tính kế người thì chính là bị người tính kế mà đến.

Đúng lúc này, Triệu Kỳ cũng chạy tới, cô ta vui vẻ gọi Tiêu Thần, “Thần ca ca!”
Tiêu Thần nhíu mày, nhìn về phía Thượng Quan Vân, “Chuyện gì đang diễn ra?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận