Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ


Sau khi Tần Hiểu Nguyệt nói lại tình hình, Tiêu Thần cảm thấy cũng nên giải quyết một đám vật như vậy, bọn họ nhanh chóng tìm tới một chỗ nhà tương đối rắn chắc, sau đó cây hòe già ra đứng ở trước nhà, một tán lá cây hoè thật lớn bao bọc khu nhà lại.

Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần mang theo những người có dị năng tương đối cao tránh trên người cây hòe già, lúc bọn họ chuẩn bị xong tốt tất cả, không đến nửa giờ, châu chấu bay tới.

Người tránh ở trong phòng sau khi nhìn thấy một đám châu chấu kia, đều nhịn không được tê dại da đầu.

Hơn nữa đàn châu chấu này là hướng nơi này của bọn họ mà bây đến, bọn họ căn bản không biết là cây hòe già cố ý hấp dẫn đàn châu chấu này lại đây.


Chuyện này, Tiêu Thần cũng không nói cho bọn họ, dù sao châu chấu tới, bọn họ cần phải chiến đấu, nhưng nếu có thể lựa chọn không chiến đấu, Tiêu Thần cảm thấy nhóm người này khẳng định là không muốn chiến đấu.

Châu chấu tới, Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần vọt đi lên trước, chủ yếu là lôi điện của bọn họ là lực lượng lợi hại nhất, đàn châu chấu này còn chưa tới trước mặt cây hòe già, đám châu chấu ở phía trước cũng đã trực tiếp bị đánh thành tro bụi rơi rụng trong sân.

Cây hòe già trực tiếp hấp thu hết đống tro bụi này, mấy thứ này cho dù là biến thành tro thì cũng là dinh dưỡng a.

Lúc này, người trong nhà đã chạy như bay ra, “Đội trưởng, các anh nhẹ tay chút, đàn châu chấu này đều là cấp hai trở lên, chừa lại cho chúng tôi một chút, chúng tôi còn muốn lấy chút tinh hạch nữa!”
Nhóm người này vừa kêu, động tác của Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần liền nhẹ đi nhiều, bọn họ cũng bắt đầu thu tinh hạch, tuy hiện tại bọn họ không cần những tinh hạch này để tu luyện, nhưng tinh hạch có thể đổi rất nhiều tài nguyên và tích phân.

Đừng nhìn đàn châu chấu này cấp bậc không thấp, nhưng chúng nó cũng không có nhiều lực công kích, cho nên lần này mọi người đều hưng phấn, tinh hạch này giống như nước chảy dẽ dàng mà chảy vào túi bọn họ.

Chiến đấu nửa tiếng đồng hồ, Tần Hiểu Nguyệt đã thu được mấy ngàn tinh hạch, xung quanh những người khác có lẽ cũng thu không dưới một trăm tinh hạch.

Chẳng qua đàn châu chấu này quá nhiều, sau khi chiến đấu hai giờ, tinh lực của mọi người có chút không đủ, Tiêu Thần bắt đầu sắp xếp người thay phiên nghỉ ngơi.

Người nghỉ ngơi bắt đầu hưng phấn đếm tinh hạch của mình, tinh hạch này quá nhiều, cũng có khoảng hai ngàn viên.


Tần Hiểu Nguyệt và Tần Nhiên bọn họ liên hệ với nhau, châu chấu này đến bây giờ vẫn là dáng vẻ vô cùng vô tận, yêu cầu căn cứ cũng làm chuẩn bị.

Tần Nhiên vừa nghe có chuyện tốt này, lập tức chạy đến dong binh đoàn tìm Lục Tử, để hắn bắt đầu tổ chức nhân thủ, tuy hiện tại không thể để những người này thông qua không gian đi đến chỗ Nguyệt Nhi, nhưng Tần Ngọc Long có thể thuấn di, đặc biệt là có không gian hỗ trợ, hơn nữa với toạ độ của Tần Hiểu Nguyệt, đưa một nhóm người đến là không có vấn đề.

Lục Tử vừa nghe tin tức này, trước tiên lập tức phái người thông báo Tân tướng quân, sau đó hắn trực tiếp tập hợp 500 người, sau đó Tần Nhiên gọi Tần Ngọc Long tới bắt đầu truyền tống bọn họ.

Kỳ thật vẫn là từ không gian truyền tống, chẳng qua có Tần Ngọc Long, khiến những người này không cần tiến vào trong không gian mà vẫn có thể mượn dùng năng lực không gian truyền tống bọn họ đến trước mặt Tần Hiểu Nguyệt.

Chờ một đám người Nguyệt Tiêu dong binh đoàn xuất hiện, trước mắt mọi người rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi một chút, lúc này bọn họ đã chiến đấu hai tiếng rưỡi, từ trên chiến trường xuống dưới, tay đều run lên.


Đặc biệt là vài tên lực lượng hình dị năng giả, bọn họ đánh mấy thứ này càng là cố sức, chẳng qua mọi người nhìn thu hoạch của mình, đều lộ ra mỉm cười, đến nỗi người Nguyệt Tiêu dong binh đoàn tới như thế nào, hiện tại căn bản không có người kịp phản ứng.

Trừ Thượng Quan Vân, Thượng Quan Vân tuy vẫn chú ý tới một đám người đột nhiên tới, nhưng anh ta lại thông minh cái gì cũng không nói, anh ta mới dị năng cấp năm đỉnh, mà Tần Hiểu Nguyệt bọn họ đã cấp sáu, nếu bọn họ không có át chủ bài gì thì rất kỳ quái, đặc biệt là vừa mới đến một đám người, anh ra chính là chú ý tới một đám lại đây ít nhất hai mươi người.

Loại cự ly xa này truyền tống như thế nào làm được, rất rõ ràng Tần Hiểu Nguyệt giống như là một cái Truyền Tống Trận, những người đó đều là dùng tọa độ của cô truyền tống đến đây, đó là nguyên lý, Thượng Quan Vân lại không hiểu biết, bởi vì trong tay của anh tuy rằng có một ít nhân tài, nhưng không gian hình nhân tài lại không có, bởi vì không gian hình nhân tài quá ít, cho dù là căn cứ Kinh Đô, vốn dĩ có Tần Hiểu Nguyệt và Hoàng Hân, nhưng Hoàng Hân biến mất, Thượng Quan Vân cảm thấy Hoàng Hân có khả năng đã chết, nhưng lại cảm thấy không có khả năng này.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận