Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ


Quyết định là hành động, Tần Hiểu Nguyệt trực tiếp cầm bao bao rời khỏi chung cư, xuống lầu vừa lúc gặp thầy Cao lên lầu.

“ Chào thầy Cao!” Tần Hiểu Nguyệt đối với thầy Cao rất cung kính.

“Hiện tại em sống ở cách vách nhà thầy, rất không tồi, có yêu cầu cần hỗ trợ cứ gọi thầy là được.

” Thầy Cao vẫn rất hào phóng.

“Cảm ơn thầy Cao.

” Tần Hiểu Nguyệt mỉm cười nói.

“Nói như thế nào em cũng là học trò của thầy, cùng thầy khách khí cái gì.

” Thầy Cao mỉm cười nói một câu.

Chào tạm biệt thầy Cao, Tần Hiểu Nguyệt đi thẳng đến khu Hoa Điểu Cá của Trịnh Giang, ai biết cô vừa đến cửa Hoa Điểu Cá, liền gặp phải Cao Dương ở cửa.

“Trịnh đại ca, anh đáp ứng tôi đi!” Cao Dương hướng tới trước mặt Trịnh Giang cầu xin.

“Tôi không phải đại ca anh, anh mới là đại ca tôi, tôi cầu xin anh, anh đi dây dưa người khác có được hay không? Đừng quấn lấy Lệ Lệ, cô ấy thật sự không thích anh.

” Trịnh Giang bất đắc dĩ nói.

Cao Dương ủy khuất cầu toàn, làm Trịnh Giang cũng có chút cảm động, đương nhiên nếu nữ nhân mà hắn ủy khuất cầu toàn không phải Lệ Lệ thì tốt rồi, tuy rằng Lệ Lệ vẫn luôn biểu lộ có hảo cảm đối với mình, mình chưa từng tỏ vẻ ra tới, nhưng cũng không đại biểu mình không thích Lệ Lệ.

Cũng không biết có phải bởi vì vấn đề lần trước mình rửa mặt hay không, làm mình càng giống tiểu bạch kiểm, người này thế mà không hề dây dưa Lệ Lệ, lại bắt đầu dây dưa với mình.

Khoé miệng Trịnh Giang có chút run rẩy, chuyện này sao mình có thể đáp ứng, nói thế nào mình cũng là lớn lên ở hồng kỳ hạ nhân, bản thân mình chính là căn hồng mầm chính, tuyệt đối không có khả năng cho phép kẻ thứ ba xuất hiện, đương nhiên không chỉ có mình sẽ không tìm kẻ thứ ba, cũng tuyệt đối sẽ không cho phép Lệ Lệ tìm kẻ thứ ba.

Cao Dương vẻ mặt ủy khuất nhìn Trịnh Giang, “Trịnh đại ca, tôi sẽ không đoạt vị trí lão đại của anh, tôi cũng có thể không cần con cái, chỉ cầu anh để tôi đi theo Lệ Lệ.


“Anh không cần nói nữa, anh lại nói tôi đều phải phun ra.

” Trịnh Giang cảm giác có chút ghê tởm, đúng lúc này hắn nhìn thấy Tần Hiểu Nguyệt, trước mắt sáng ngời, “Nguyệt Nguyệt, sao em lại tới đây, hôm nay lại tới mua hạt giống?”
“Trịnh Giang đại ca, em muốn đi dạo.

” Tần Hiểu Nguyệt nhìn thoáng qua Cao Dương, cô đột nhiên cảm thấy Cao Dương này hình như cùng thầy Cao lớn lên rất giống.

Chẳng lẽ thầy Cao cũng là người dân tộc kia? Tần Hiểu Nguyệt nhịn không được nhíu mày, cô thật sự không nghĩ ra được, nếu thầy Cao cũng ủy khuất cầu toàn như vậy, sẽ là bộ dáng gì?
“Vậy em đi đi, có việc cứ tìm anh.

” Trịnh Giang mỉm cười nói một câu, sau đó không hề để ý Cao Dương, đi thẳng về văn phòng mình.

Lúc này Cao Dương cũng đi đến khu chợ Hoa Điểu Cá, Trịnh Giang không đồng ý, hắn tiếp tục đi tìm Lệ Lệ, tục ngữ nói rất đúng, liệt nữ sợ triền nam, hắn không sợ Lệ Lệ sẽ không đem hắn để trong lòng.

Không thể không nói Cao Dương là càng cản càng hăng, Tần Hiểu Nguyệt nhìn Cao Dương trấn định nện bước đi, có chút chấn kinh, ý chí thật đúng là cường, thời gian dài như vậy vẫn luôn bị cự tuyệt, hắn thế mà một chút cũng không nản lòng.

Bất quá, Tần Hiểu Nguyệt cũng không quên chuyện hôm nay mình muốn làm cô còn phải tìm được Lại Tam, cô nhớ rõ Trịnh Giang đại ca nói qua, Lại Tam thường ở chỗ này, hy vọng hôm nay vận khí đủ tốt.

Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu đi, hôm nay cô cũng không vào trong các tiệm, nhưng mỗi cửa hàng cô đều nhìn qua, muốn tìm xem Lại Tam có ở đây hay không.

Không thể không nói, hôm nay Tần Hiểu Nguyệt xem như may mắn, bởi vì sau khi cô đi vào, Lại Tam cũng vào, chẳng qua là ở phía sau cô.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui