Nháy mắt, từ lúc mạt thế bùng nổ đến bây giờ là đã hơn ba tháng, nguy cơ lương thực của căn cứ Phương Nam rốt cuộc cũng đã bình yên vượt qua, thực nghiệm nhưỡng đất cũng đã thành công, trong căn cứ dựng lên mấy cái lều lớn trồng rau dưa cùng cây lương thực.
Theo thời gian từng ngày qua đi, số lượng dị năng giả cũng bắt đầu dần dần gia tăng, mà làm người bối rối chính là các dị năng giả không tìm thấy phương pháp thăng cấp. Mắt thấy số lượng tang thi tiến hóa ở bên ngoài ngày càng nhiều, cố tình là tiến hóa của dị năng giả lại theo không kịp, như vậy mà nói đối với nhân loại là cực kỳ bất lợi!
Tuy rằng có người phát hiện, thường xuyên sử dụng dị năng sẽ cảm giác được dị năng dự trữ trong cơ thể tăng trưởng, nhưng lại không có bất luận dấu hiệu thăng cấp nào. Người xem qua tiểu thuyết tận thế đều cảm thấy muốn thăng cấp dị năng hẳn là có quan hệ đến tinh hạch của tang thi, bọn họ góp nhặt một đống tinh hạch, lại tìm không ra phương pháp sử dụng, gấp đến độ vò đầu bứt tai.
Cuối cùng vẫn là căn cứ Nam Phương thương lượng với Triển Vân cùng Tô Duệ Triết một chút, đem phương pháp sử dụng tinh hạch công bố ra bên ngoài. Tinh hạch trong suốt sơ cấp có thể bổ sung dị năng, nhưng cũng không thể khiến cho dị năng thăng cấp, ăn nhiều còn có khả năng dẫn tới khả năng phản phệ bởi virus tang thi.
Tinh hạch cấp hai có thể trợ giúp dị năng giả thăng cấp, nhưng là có tính nguy hiểm nhất định, dù sao thì trong tinh hạch cấp hai không chỉ có năng lượng cần thiết cho dị năng giả thăng cấp, mà còn chứa đựng virus của tang thi tiến hóa, một khi dị năng giả thăng cấp thất bại, sẽ biến thành tang thi.
Mà trong khoảng thời gian này, căn cứ Phương Nam vẫn luôn tiến hành nghiên cứu chuyên sâu đối với nguyên lý các loại trái cây rau dưa có tác dụng khắc chế virus tang thi, rốt cuộc cũng phát hiện bên trong có chứa chất diệp lục, axit folic, vitamin B12, những nguyên tố này có kết cấu tạo thành có thể phá hư virus tang thi, là vật chất hữu ích tốt với thân thể nhân loại.
Trung tâm nghiên cứu mất hơn hao tháng rưỡi để tiến hành nghiên cứu thực nghiệm, cuối cùng cũng thành công phối chế ra một loại thuốc có chứa các nguyên tố có lợi, có tác dụng phá hủy đối với virus tang thi.
Loại thuốc này được mệnh danh là thuốc giải độc, chỉ cần là người bình thường bị tang thi cào bị thương, trong ba giờ uống loại thuốc này thì có thể giết chết virus tang thi trong cơ thể, tuy rằng không nhất định có thể biến thành dị năng giả, nhưng tố chất thân thể có thể được đề cao.
Chỉ là để tinh luyện ra loại thuốc có nồng độ cao như vậy phải mất hơn trăm cân rau dưa cùng trái cây, sau đó lại pha loãng dung dịch hỗn hợp nồng độ cao đó ra và chế tác thành thuốc giải độc, cũng chỉ có thể tạo ra được hai mươi viên thuốc thôi, bởi vậy giá cả phi thường cao, hai mươi điểm mới có thể đổi được một viên thuốc giải độc.
Nhưng dù có cao thì sau khi thuốc giải độc ra đời vẫn rất được nhiều người sống sót hoan nghênh, đặc biệt là các căn cứ khác, cũng sôi nổi phái người lại đây mua sắm, còn có căn cứ muốn mua lại nghiên cứu phát minh thuốc giải độc. Nhưng Tưởng Húc Châu muốn nắm giữ kĩ thuật này, cho nên dù các người lãnh đạo ở căn cứ khác có đưa ra bao nhiêu lợi ích, ông cũng chỉ đồng ý bán cho họ một ít thuốc giải độc, còn những yêu cầu khác đều sẽ không đồng ý.
Thời điểm dị năng giả thăng cấp cũng sẽ dùng thuốc giải độc này, nguyên nhân cũng bởi vì trong tinh hạch có chứa virus tang thi tiến hóa, nếu có thuốc giải độc giải trừ một phần độc tố của virus, vậy thì xác suất thành công rõ ràng sẽ được đề cao lên.
Lúc viện nghiên cứu phát minh thuốc giải độc, căn cứ cũng đồng thời tiến hành nghiên cứu đối với tinh hạch tang thi, xúc tiến một loại thuốc mới ra đời.
Không bao lâu sau, căn cứ lại thành công nghiên cứu phát minh ra một loại thuốc dị năng, là dùng lực áp súc hòa tan tinh hạch cải tiến thành thuốc. Khi dùng loại thuốc này, tuy rằng không thể trợ giúp thăng cấp, nhưng lại có tác dụng tăng cường dị năng.
Ví như những dị năng giả chỉ có thể phóng ra một quả cầu lửa lớn bằng quả bóng bàn, sau khi dùng xong thuốc dị năng, có thể phóng ra một chuỗi quả cầu lửa lớn bằng quả bóng rỗ. Hiệu quả duy trì được nửa giờ, nửa giờ sau dị năng giả sẽ xuất hiện tình huống mệt mỏi do tiêu hao dị năng quá độ, nghỉ ngơi một hồi là tốt rồi.
Muốn dị năng tăng lên thì cần phải không ngừng sử dụng dị năng để đạt được hiệu quả quen tay hay việc, năng lượng dự trữ dị năng cũng sẽ tăng lên dần dần, hiện tại dùng thuốc để tăng dị năng chỉ cần khi đối phó với tang thi.
Có thể nghĩ, sau khi loại thuốc này được đẩy ra ngoài, lập tức sẽ được các căn cứ lớn truy phủng, các đội ngũ đến căn cứ Phương Nam để mua thuốc giải độc cùng thuốc dị năng ngày càng nhiều, kéo theo các cuộc giao dịch giữa những căn cứ với nhau, giá trị của tinh hạch cũng bắt đầu thuận nước lên thuyền.
Căn cứ Phương Nam có hai loại thuốc đặc biệt như vậy, lại còn có điều kiện sinh hoạt ưu đãi hơn rất nhiều căn cứ khác, dần dần hấp dẫn càng nhiều người sống sót gia nhập, căn cứ đã kiến tạo tốt lại bắt đầu có chút không đủ dùng. Căn cứ lại bắt đầu kêu gọi những người sống sót xây dựng thêm tường vây, chậm rãi phát triển thêm một khu vực ngoại thành.
Tuy rằng căn cứ có phân chia khu vực nội thành, ngoại thành, nhưng mọi người vẫn có được đãi ngộ giống nhau, phúc lợi nên cho cũng sẽ không thiếu, quy củ cũng đều giống nhau, chỉ là đường đi ở khu vực nội thành tốt hơn, nhà cửa cũng sẽ mắc hơn mà thôi.
Thật giống như trước mạt thế có khu vực trung tâm thành phố và vùng ngoại ô, ở nơi nào cũng giống nhau, chỉ là xem người dân có nguyện ý bỏ ra nhiều tiền hơn để ở nơi tốt hơn hay không mà thôi. Đối với những người chỉ biết ăn no chờ chết, không muốn làm việc lấy điểm đều bị đào thải ra khu vực ngoại thành, những người ở lều trại cũng đều chậm rãi dịch ra bên ngoài.
Tất cả những người sống sót mới tới căn cứ, vẫn như cũ có được ba ngày miễn phí ăn ở, nhưng đều ở ngoại thành. Người có thể lưu lại ở nội thành, trừ bỏ quân nhân, trên cơ bản đều là những người sống sót đã sống ở căn cứ Phương Nam một đoạn thời gian rất dài, những người cần cù chịu khó, còn có đội thành vệ, cùng với một ít dị năng giả cùng các đoàn đội cường đại.
Trước đó, thời điểm phát sinh nạn chuột biến dị, có những người sống sót rời đi khỏi căn cứ, cũng có một số người muốn trở lại căn cứ, nhưng thẻ thân phận của những người đó đã từng được đăng ký ở trên hệ thống, bởi vì đã từng hưởng chế độ ba ngày miễn phí nên bây giờ không thể nhận được đãi ngộ này một lần nữa, chỉ có thể nhận được đãi ngộ giống như người của những căn cứ khác, lấy thẻ cư trú tạm thời mà thôi.
Lúc này, những người đó đều hối hận đến xanh ruột.
Còn đội ngũ của Triển Vân cùng Tô Duệ Triết, căn cứ vĩnh viễn cho bọn họ đãi ngộ tốt nhất, có thứ gì tốt đều nghĩ đến bọn họ, bọn họ có yêu cầu gì cũng đều tận lực thỏa mãn. Bọn Triển Vân cũng có qua có lại, phàm là căn cứ có chuyện có gì khó giải quyết, bọn họ không nói hai lời sẽ ra tay tương trợ, bởi vậy quân nhân trong căn cứ từ trên xuống dưới đều thập phần kính trọng bọn họ.
Triển Vân cùng bọn Tô Duệ Triết hôm nay lại đến khu giao dịch đi dạo, lúc trước nơi này đều là các quầy hàng ven đường, bây giờ đã được xây dựng thành một khu phố buôn bán.
Bởi vì thời tiết, hiện tại sinh hoạt của mọi người đều đảo lộn, thời điểm ban đêm khu phố buôn bán nơi nơi đều là đèn đóm sáng trưng, cảm giác như đi dạo ở chợ đêm như trước khi mạt thế đến.
Mà Tiền Phú Quý, người có đầu óc kinh doanh lúc trước, hiện tại cũng có hai cửa hàng mặt tiền ở khu phố buôn bán, trên cơ bản trong tiệm của ông thứ gì cũng có, cứ như một siêu thị bách hoá, lúc trước ông mạo hiểm thu mua tinh hạch, hiện tại đã kiếm lời đầy bồn đầy chén cho ông, cả người ông bây giờ đều tinh khí mười phần, cùng người khi trước hoàn toàn không giống nhau, thân thể vốn dĩ đã tròn tròn, hiện tại càng thêm mượt mà hơn.
"Lão Tiền, gần đây có thứ gì tốt không?" Trình Kiều cùng Ngô Tĩnh quen cửa quen nẻo đi vào cửa hàng của Tiền Phú Quý, nhìn xung quanh khắp nơi, trong tiệm mở điều hoà nên nhiệt độ phi thường thoải mái, các vật phẩm đều được đặt trên kệ hàng, thoạt nhìn muôn màu rực rỡ.
Nghe được âm thanh quen thuộc, Tiền Phú Quý lập tức tươi cười đầy mặt đi ra, "Ai da, cơn gió nào đem mấy vị khách quý đến đây vậy? Mau mau mau, mời vào mời vào!"
"Mọi người đi vào đi, tôi cùng Tiểu Tĩnh ở bên ngoài dạo một chút." Trình Kiều cùng Ngô Tĩnh đã chú ý đến mấy món đồ trang sức cùng mỹ phẩm phía trên quầy hàng hấp dẫn, quay qua hướng Tiền Phú Quý vẫy vẫy tay.
Nữ nhân trời sinh đã yêu cái đẹp, nếu đã giải quyết vấn đề ấm no, cũng sẽ có tinh thần theo đuổi những nhu cầu khác, hiện tại thời tiết lại khô ráo, nếu không bảo dưỡng làn da thì sẽ biến thành một bà cô già, cửa hàng của Tiền Phú Quý chính là rất được các nữ dị năng giả hoan nghênh.
"Được được! Tiểu Vương, mau ra tiếp đón các vị khách nhân cho tốt." Hiện tại trong tiệm của Tiền Phú Quý mới tuyển hai nhân viên cửa hàng, tuổi không lớn, nhưng là người nhanh nhẹn hiểu chuyện, ông cũng rất vừa lòng.
"Được, ông chủ." Tiểu Vương là một cô bé hoạt bát đáng yêu, đối với Trình Kiều cùng Ngô Tĩnh thường xuyên tới cửa hàng cũng có chút quen thuộc, biết đại khái sở thích của các cô, liền thò lại gần cùng các cô trò chuyện.
Tiền Phú Quý tự mình tiếp đón bọn Triển Vân cùng Tô Duệ Triết đến một gian phòng khách độc lập, đằng sau có một nhân viên cửa hàng khác tên là Tiểu Trương bưng một mâm dưa hấu ướp lạnh đến. Sau khi Tiểu Trương đặt mâm dưa hấu đã cắt xuống rồi đi ra ngoài, còn săn sóc đem cửa phòng đóng lại.
"Nha, ông chủ Tiền thật đúng là phát đạt, loại dưa hấu này thật chính là thứ tốt, vậy mà cũng không tiếc bỏ ra để chiêu đãi khách nhân a?" Triển Vân cố ý trêu ghẹo nói.
Tuy rằng hiện tại có kỹ thuật nhưỡng đất, nhưng chủ yếu vẫn là gieo trồng lương thực như lúa và tiểu mạch linh tinh, sản lượng các loại giống rau dưa cũng là phi thường hữu hạn. Mấy miếng dưa hấu ướp lạnh được cắt sẵn này nhìn là biết được đây là do dị năng giả hệ mộc thúc giục dị năng mà sinh ra, một trái dưa hấu thường thường đã bán với giá hai mươi điểm, lấy tới chiêu đãi khách nhân xác thật có chút xa xỉ.
"Ha ha, còn không phải là để chiêu đãi mọi người sao? Những người khác muốn ăn tôi cũng không cho đâu!" Tiền Phú Quý nói chính là lời thật, ông là một người rất quý trọng đồ ăn, người bình thường đến nơi này của ông, đừng nói là dưa hấu, đến miếng vỏ dưa cũng không có mà ăn đâu.
"Ông bảo chúng tôi lại đây, có phải là đã hỏi thăm được chuyện gì của mấy ngày trước tôi nhờ hay không, ông đã nghe được?" Triển Vân có chút vội vàng hỏi.
Tiền Phú Quý giỏi giao thiệp, lại là một thương nhân rất có đầu óc, người nào ông ta cũng có cách giao thiệp, hiện tại người sống sót từ nơi khác tới càng ngày càng nhiều, Tiền Phú Quý tiếp xúc cũng ngày càng nhiều người, con đường tiếp xúc tin tức cũng nhiều hơn, bên hắn nắm bắt thông tin đôi khi còn muốn nhanh và chuẩn xác hơn bên chính phủ.
"Đương nhiên, hôm nay tôi có nghe ngóng được một đội ngũ đến từ Tây Bắc, bọn họ nói bên kia có khả năng xuất hiện tang thi cấp bốn. Nghe bọn họ nói đã có mấy đội ngũ mất tích một cách ly kì, trong đó còn có một dị năng giả cấp ba." Thời điểm Tiền Phú Quý nói, trên mặt còn mang theo một ít biểu tình hoảng sợ, "Bất quá... các cậu hỏi thăm tin tức này để làm cái gì? Kia chính là tang thi cấp bốn đó..."
Chính là bởi vì dị năng cấp ba kia mất tích, nên căn cứ Tây Bắc mới hoài nghi thành phố kia xuất hiện tang thi cấp bốn, nhưng Tiền Phú Quý không rõ, bọn Triển Vân vì sao lại muốn hỏi thăm tin tức này.