Mạt Thế Chi Anh Đào Của Ta Sẽ Nổ Tung

Triển Vân cùng Tô Duệ Triết nghe được thanh âm của Trịnh Gia Hoà, lập tức phấn khởi. Đông Đông thế nhưng tìm thấy con tang thi cấp bốn kia!

"Ở nơi nào?!"

Trịnh Gia Hoà nhanh chóng chạy đến chỗ Trịnh Diệu Hoa mượn một cái đèn pin cường quang, dựa thep chỉ thị của Dư Đông Đông, nhắm ngay đến chỗ của con tang thi cấp bốn đang núp trong bầy tang thi.

Con tang thi cấp bốn này không có hai chân, lại khô gầy một cách dị thường, nghiễm nhiên như một nửa bộ xương khô, da thịt hư thối lỏng lẻo treo ở trên người, nó di chuyển đều dựa vào móng vuốt, hai mắt màu đỏ tươi như máu, cố tình còn trỗn lẫn màu đen, thoạt nhìn vô cùng rợn người.

Khi con tang thi kia bị đèn pin chiếu đến, màu đỏ tươi trong mắt đột nhiên trợn to, nó nhanh chóng trốn vào phía sau đàn tang thi, bởi vì không có hai chân, thân hình nó thập phần thấp bé, trốn trong mấy vạn đàn tang thi, căn bản là vô pháp tìm thấy tung tích của nó.

Cho dù Dư Đông Đông đã dùng tinh thần lực đánh dấu con tang thi kia, nhóc có thể nhanh chóng tìm thấy vị trí của nó, nhưng chờ đến khi nhóc nói cho Trịnh Gia Hoà, để Trịnh Gia Hoà dùng đèn pin chiếu đến chỗ tang thi cấp bốn thì nó đã chạy mất.

Nên làm cái gì bây giờ?

Lúc này, hắn đột nhiên thấy được Ngô Tĩnh đứng bên cạnh hắn, dị năng của Ngô Tĩnh phi thường đặc thù, tuy rằng không có sức tấn công nhiều, nhưng ở một vài thời điểm lại có thể phát huy tác dụng không tưởng.

Siêu não của Trịnh Gia Hoà lại động, hắn đã nghĩ ra được một biện pháp.

"Tĩnh tỷ, hiện tại cần phải bắt được con tang thi cấp bốn kia, chỉ có Triển ca cùng Tiểu Triết mới có thể đối phó nó, tôi có một ý tưởng, nhưng cần cô hỗ trợ, không biết cô có nguyện ý thử một lần?" Trịnh Gia Hoà dò hỏi ý kiến của Ngô Tĩnh.

"Tôi đồng ý." Chưa kịp nghe nội dung kế hoạch cụ thể của Trịnh Gia Hoà mà Ngô Tĩnh đã chém đinh chặt sắt đáp ứng không chút do dự.

Dị năng của cô không hữu dụng giống với những đội viên khác, tất cả mọi người đang chém giết cùng tang thi, cố tình chỉ có cô là đứng bàng quan ở nơi này, thật sự là chuyện phi thường nghẹn khuất, cô cực kỳ hi vọng bản thân có thể giúp được bọn họ.

"Tôi dùng đèn giúp cô định vị khu vực của nó, cô bay tới gần nó, sau đó nghĩ cách theo sát nó, có thể chứ?"


"Không thành vấn đề!" Ngô Tĩnh lập tức trả lời nói.

Ngô Tĩnh nhanh chóng thả người nhảy xuống tường thành, thân thể của cô cũng hoá thành sương mù trước khi chạm đất, nhanh chóng hướng tới khu vực nơi đèn pin cường quang chiếu tới.

Tang thi cấp bốn rất nhanh đã ngửi được mùi nhân loại, nó nhìn chung quanh nhưng không phát hiện gì, còn sử dụng móng vuốt sắc bén quào quào, chỉ tiếc là thân thể của Ngô Tĩnh bởi vì hoá thành sương mù, cho nên tang thi vô pháp thương tổn tới cô, cô cũng tuỳ ý nó quào chính mình, nó cũng không có cách nào đụng được đến cô.

Sau khi Ngô Tĩnh tìm được con tang thi cấp bốn, liền bay lên không trung, đem sương mù hoá càng thêm nồng đậm, từ đằng xa nhìn lại giống như đang đánh dấu con tang thi này vậy.

Con tang thi cấp bốn đã cảm giác được nguy cơ, nó có ý đồ lại nương nhờ tang thi khác yểm hộ để thoát đi, nhưng Ngô Tĩnh lại theo nó như hình với bóng, vẫn luôn phiêu phiêu ở trên đầu nó.

Triển Vân cùng Tô Duệ Triết đều thấy được đánh dấu của Ngô Tĩnh, lập tức vọt tới chỗ tang thi cấp bốn.

Lúc Triển Vân di chuyển, phạm vi xây dựng trọng lực của anh cũng di chuyển theo, đem tất cả tang thi ở những nơi mà anh đi qua nghiền áp thành bánh nhân thịt.

Tô Duệ Triết cũng không nhường một tấc, cậu một bên chạy, một bên không ngừng dùng lửa đốt cháy tang thi, còn ném bom anh đào tứ phía, tang thi rậm rạp ngã xuống từng mảng lớn.

Sau khi Triển Vân cùng Tô Duệ Triết tới gần, con tang thi cấp bốn kia cũng không bỏ chạy nữa, nó nghe thấy được một cỗ hương vị thơm ngon, bản năng nói cho nó biết, ăn bọn họ là nó có thể trở nên càng mạnh mẽ hơn.

Rống rống rống!!!

Con tang thi kia phát ra âm thanh gào rống, nhưng bất đồng với âm thanh khàn khàn khó nghe của tang thi bình thường, tiếng rống của con tang thi cấp bốn này bén nhọn cực kỳ, có thể nói là khó nghe cực điểm.

Tang thi gần nó đều bị tiếng rống kích thích, tất cả đều sôi trào lên, trong miệng chúng nó phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc, tròng mắt phát ra hồng quang, hồng quang bao phủ đầu tang thi, rồi bao phủ toàn thân chúng nó.


"Cẩn thận!" Năng lượng mãnh liệt khiến Tô Duệ Triết cảm giác được nguy cơ dày đặc, cậu dùng tốc độ nhanh nhất chế tạo ra hai tấm chắn, chắn trước người Triển Vân cùng bản thân.

Ngay sau đó, những con tang thi bị hồng quang bao phủ cứ như vậy mà nổ mạnh!

Khí nổ mạnh khiến thân thể đang phiêu trên không trung của Ngô Tĩnh bị đánh tan, tuy rằng cảm giác bị đánh tan ra như vậy phi thường không tốt, nhưng còn chưa đến mức ảnh hưởng đến cô.

Chỉ là Triển Vân cùng Tô Duệ Triết đứng ở phía chính diện thì không được may mắn như vậy, bọn họ không chỉ bị khí nổ đánh bay, ngay cả tấm khiên chắn trong tay hai người cũng bị vỡ nát, tang thi ở chung quanh cũng bị lan đến, tất cả đều nổ thành mảnh nhỏ, mặt đất có một cái lỗ bị hõm xuống thật lớn, có thể thấy được uy lực của những con tang thi tự bạo kia mạnh như thế nào.

Tô Duệ Triết cùng Triển Vân cảm thấy ngực đau không thôi, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, bọn họ lập tức ý thức được, mấy con tang thi tự bạo rất không bình thường.

Chúng nó hẳn là bị tiếng hét chói tai của tang thi cấp bốn dẫn động tinh hạch mà phát sinh nổ mạnh, lợi dụng năng lượng tinh hạch mà sinh ra uy lực cực lớn, nếu không phải Tô Duệ Triết kịp thời tiến hành dùng tấm khiên chắn ngăn cản, chỉ sợ hai người bọn họ cũng giống như những con tang thi gần đó, bị nổ thành mảnh nhỏ.

"Triển ca!!! Tiểu Triết!!!" Mắt thấy hai người hộc máu, phía trên tường thành, mọi người trong tiểu đội. khoé mắt đều muốn nứt ra.

Trương Sóc Lương bất chấp những cái khác, trực tiếp móc ra thuốc dị năng rót vào miệng, dị năng tức khác bạo trướng, thân thể hắn nhanh chóng xuất hiện một tầng thạch cứng rắn bao trùm, nhảy xuống tường thành, phóng nhanh về phía trước.

Trình Khải cùng Trình Kiều cũng học theo, uống thuốc dị năng xong liền nhảy xuống, lợi dụng dị năng bao vây toàn thân, mọi người chỉ thấy một đạo gió lốc cùng một lôi cầu đang xoay tròn đang nhanh chóng di chuyển.

Tống Thành Thư cùng Trịnh Gia Hoà cũng không cam lòng lạc hậu, uống thuốc dị năng xong nhanh chóng theo sát phía sau. Quanh thân Tống Thành Thư bao trùm một tầng băng cứng, Trịnh Gia Hoà tuy chỉ là dị năng giả hệ lực lượng, nhưng lúc này sức lực vô cùng lớn, hắn bẻ lấy một miếng đá nặng hai ba trăm cân ở trên tường thành, cầm trong tay múa may sinh phong uy vũ, đem tất cả những con tang thi muốn tới gần chụp thành thịt vụn.

Lúc một đám người của đội ngũ Triển Vân giống như nấu sủi cảo mà nhảy xuống tường thành, mọi người trong căn cứ Tây Bắc phi thường kinh ngạc, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng khai hoả toàn bộ dị năng của bọn họ, càng là kinh ngạc cực kỳ.

Những người này... Vẫn còn là người sao?


Rống rống rống!!!

Tang thi cấp bốn tiếp tục gào thét chói tai, lại có mấy con tang thi tiếp tục đi tới chỗ Tô Duệ Triết cùng Triển Vân, trong ánh mắt phát ra hồng quang quỷ dị.

Tô Duệ Triết cùng Triển Vân bị sóng năng lượng của tinh hạch nổ mạnh mà chấn thương, trong nhất thời không thể cử động, mắt thấy mấy con tang thi kia di chuyển lại gần muốn tự bạo, Tô Duệ Triết muốn chế tạo thêm hai tấm khiên chắn, lại chỉ cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, thân thể bị một cảm giác thoát lực bao phủ, đây rõ ràng là tác dụng phụ sau khi sử dụng thuốc dị năng.

Triển vân so với Tô Duệ Triết còn uống sớm hơn mổ chút, cũng đồng dạng thoát lực hoàn toàn, mắt thấy đàn tang thi tràn đầy hồng quang sắp chạy tới trước mặt bọn họ, anh cầm lấy tay Tô Duệ Triết một cách chặt chẽ, Tô Duệ Triết cũng nắm lấy tay Triển Vân, tuỳ thời chuẩn bị dùng không gian để chạy trốn.

Không gian bị bại lộ có thể khiến cậu mất đi tính mạng.

Nhưng không nghĩ rằng, một tường đất thật dày lại dâng lên, chắn trước mặt bọn họ, sau đó lại là một vòng thuỷ mạc đem hai người bao vây lại.

Tường đất bị nổ mạnh vỡ nát, quanh thân Triển Vân cùng Tô Duệ Triết trừ bỏ rải rác có thêm vài cục đá thì không hao tổn gì. Mà vòng thuỷ mạc lại chắn đi sóng năng lượng cho bọn họ.

Hai người ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên chính là đồng đội của bọn họ chạy đến!

"Triển ca, Tiểu Triết, hai người nhanh dùng đèn hoa hướng dương trị liệu một chút, kế tiếp liền giao cho chúng tôi đi!" Trịnh Gia Hoà mỉm cười nói với hai người.

Trong lòng hai người đều là một trận cảm động, Triển Vân trầm giọng nhắc nhở, "Con tang thi cấp bốn thét chói tai có thể kích phát tinh hạch trong óc tang thi cấp thấp nổ mạnh, nhất định phải giải quyết chúng nó trước khi chúng nó nổ!"

Căn cứ theo quan sát của anh, năng lực của con tang thi cấp bốn kia có hạn, một lần chỉ có thể làm cho ba bốn con tang thi tự bạo thôi, thân thể của nó quá mức yếu ớt, chỉ có thể dựa vào thanh âm thao túng tang thi. Tang thi bị nó hấp dẫn giống như một trái bom hẹn giờ, trách không được sau khi con tang thi này lên tới cấp năm, nó có thể huỷ diệt toàn bộ căn cứ, nó giống như có thể điều khiển mấy vạn trái bom chiến đấu cùng nhân loại.

Trước khi tang thi tự bạo mà giết chết chúng, là phương thức duy nhất có thể ngăn cản chúng nó tự bạo.

"Được, không thành vấn đề."

Trương Sóc Lương dựng một cái tường đá hình trứng, đem Triển Vân cùng Tô Duệ Triết vây lại trong đó, như vậy mới có thể bảo hộ bọn họ, cũng đủ để ngăn cản tầm mắt của mọi người trong căn cứ Tây Bắc.

"Hừ! Cái đồ phế vật chỉ biết thét chói tai, bây giờ tao sẽ khiến mày không còn kêu được nữa!" Tống Thành Thư và Trịnh Gia Hoà cùng nhau công kích tang thi cấp bốn, bức cho nó chỉ có thể một bên phát ra tiếng kêu sắc nhọn, một bên liều mạng trốn.


Nhưng chỉ cần tang thi xuất hiện hồng quang, Trình Khải cùng Trình Kiều liền sẽ lập tức dùng lưỡi dao gió và lôi điện đánh chết chúng nó, tang thi còn chưa kịp tự bạo đã đầu mình hai nơi.

Tang thi cấp bốn rốt cuộc cũng cảm thấy không ổn, lập tức thay đổi thanh âm, tất cả tang thi đều hướng về chỗ bọn họ, giống như thuỷ triều mà vọt tới, mà tang thi thấp bé lại nhân cơ hội chui vào trong đàn tang thi, lại khó tìm hành tung.

【tiểu kịch trường trên đường ruộng 】

Triển Tiểu Vân: Tui áp tui áp tui áp áp áp......

Tô Tiểu Triết: biubiu......boom! biubiu......boom! KO!

Căn cứ Tây Bắc: Σ ( ゜ロ゜;) thật lợi hại, làm sao có thể làm được?

Triển Tiểu Vân: Đầu tiên mấy người cần phải có người yêu đã.

Căn cứ Tây Bắc: Được được! (Từ đây mỗi người trong căn cứ Tây Bắc đều luôn mang theo người yêu bên người)

Tô Tiểu Triết: Mấy người cần phải có mẹ đẻ nữa.

Căn cứ Tây Bắc: Được được! (Mẹ đẻ? Nhận mẹ nuôi có được không? Hiệu quả có được tốt như vậy không? Hiện tại nhận mẹ còn kịp không?)

Trịnh Gia Hòa: Mẹ đẻ còn phải thích chơi Plants vs. Zombies nữa.

Căn cứ Tây Bắc: Được được! (Mẹ tui không không biết chơi game, bây giờ chỉ có được không?)

Bác sĩ Tống: Nói như vậy mấy người nghe hiểu sao?

Căn cứ Tây Bắc: Đã hiểu! (tuy rằng không biết vì sao người yêu phải có bàn tay vàng phải mà còn phải có mẹ đẻ thích chơi Plants vs. Zombies, chắc là đang tưởng niệm đi, lực lượng người nhà thật là vĩ đại!)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận