Mạt Thế Chi Anh Đào Của Ta Sẽ Nổ Tung

Sau khi Tô Duệ Triết cùng bọn Triển Vân trở về, liền mang theo bọn Trịnh Gia Hoà bắt đầu công việc, trong không gian của Tô Duệ Triết tuy rằng không cần phải chăm sóc đặc thù gì cũng có thể sinh trưởng thật tốt, nhưng không thể tự động thu hoạch.

Lần trước Triển Vân cùng Tô Duệ Triết muốn đưa lương thực cho căn cứ, hai người đã bận rộn ở trong không gian cả một ngày, ngày hôm sau đau eo thiếu chút nữa là không đứng thẳng dậy được, hiện tại không gian rộng gấp đôi, lương thực cần phải thu hoạch cũng trở nên rất nhiều, nên các thành viên nam đều được kéo đi làm việc.

Các nam nhân bộn rộn cả một ngày trong không gian, cuối cùng cũng đem tất cả lương thực thu hoạch xong, đặt ở trên đất trống, ngày hôm sau trực tiếp đem đống lương thực này để vào trong kho lúa do Trương liên trưởng chỉ định.

Trương liên trưởng tận mắt nhìn thấy kho lúa trống rỗng trở nên tràn đầy, tức khắc kích động không biết nên nói gì cho phải, nắm lấy tay của Tô Duệ Triết, nói lời cảm ơn đầy kính trọng.

Bên trong không gian của Tô Duệ Triết rau quả phát triển mau, sản lưởng lớn, hơn nữa còn không chịu ảnh hưởng từ khí hậu bên ngoài, nửa tháng sau là lại có thể thu hoạch một đám lương thực mới, có thể giảm bớt áp lực rất nhiều cho căn cứ.

Hiện giờ trong mắt Tưởng Húc Châu, Tô Duệ Triết giống như một cái bảo khố biết di chuyển, Tưởng Húc Châu muốn tìm một chỗ ở mới tương đối an toàn hơn cho bọn họ, tốt nhất là ở trong tổng bộ căn cứ giống như bọn họ, nhưng bị người của tiểu đội Triển Vân cự tuyệt.

Tưởng Húc Châu cũng không có miễn cưỡng, chỉ là yên lặng gia tăng số người tuần tra ở gần chỗ ở của bọn họ, đồng thời cũng gia tăng nhân thủ của đội chấp pháp ở tầng đối diện khu chung cư của Triển Vân, để đội trưởng đội chấp pháp Từ Tư Hàn chặt chẽ chú ý bảo hộ an toàn của đội ngũ Triển Vân.

Binh lính cùng Từ Tư Hàn cũng không có nghĩ nhiều, trong lòng bọn hắn, thực lực của tiểu đội Triển Vân bất phàm, cũng có rất nhiều cống hiến với căn cứ, các lãnh đạo muốn quan tâm an toàn của bọn họ cũng không có gì không đúng.


Giải quyết xong vấn đề lương thực, vấn đề trải qua mùa đông giá rét cũng được đặt lên hàng đầu.

Nhiệt độ không khí còn đang giảm xuống liên tục, tuyết rơi không ngừng, mỗi buổi sáng đều có tuyết đọng chồng chất, người nhận nhiệm vụ xử lý tuyết cũng ngày càng nhiều.

Nhưng thời tiết thật sự quá lạnh, áo bông quần bông bình thường cũng không chịu nỗi, mỗi ngày đều có người bị tổn thương do giá rét.

Thời tiết đã lạnh như vậy, tang thi vẫn không ngừng nghỉ tấn công, đội thành vệ của căn cứ vẫn kiên trì tuần tra như cũ, người bị tổn thương do giá rét cũng tăng lên.

Trừ bỏ những người này, còn có không ít người bị ngất xĩu do rét lạnh, nếu không có vũ khí bí mật là Lâm Gia, tình huống chỉ sợ sẽ càng thêm nghiêm trọng.

Mùa đông ngày ngắn đêm dài, tuy rằng máy phát điện năng lượng mặt trời chỉ cần có ánh mặt trời bình thường là đủ để vận hành, nhưng nguồn năng lượng có chút cung ứng không đủ, không thể duy trì máy điều hoá sưởi ấm không khí trong một thời gian dài, ngay cả bên nhà ăn cũng không thể sưởi ấm từ sớm đến tối, nhân viên công tác ở thực đường cũng bị đông lạnh chịu không nổi.

Càng ngày càng nhiều người bắt đầu sử dụng chậu than sưởi ấm, nhưng than đá cũng có hạn, bên khu trao đổi vẫn luôn có giới hạn mua, giá cả cũng bắt đầu nâng lên, cứ như vậy vẫn là cung không đủ cầu. Mọi người liền bắt đầu tìm đồ vật có thể đốt, rồi đánh chủ ý lên các đồ vật như bàn ghế. Nếu mấy thứ này không phải là tài sản của căn cứ, nói không chừng đã sớm bị người đem đi bổ củi mà đốt.

May mà trong không gian của Tô Duệ Triết có không ít bông, hơn nữa có dị năng giả hệ Mộc thúc giục tạo thêm, Trương liên trưởng để các nhóm nữ công của bộ hậu cần tăng ca làm thêm giờ, tận khả năng làm thêm một ít quần áo bông, còn có chăn bông phân phát cho dân chúng.


Đồng thời, Trương liên trưởng cũng kêu các dị năng giả hệ Hoả cùng hệ Thuỷ đi tuần tra khắp nơi, nhìn thấy có người bị lạnh không chịu được thì phóng một ít nước và lửa nấu chút nước ấm cho mọi người, Tống Thành Thư cũng xung phong nhận việc tham gia đội tuần tra, ai bảo hắn một người cũng chấp được hai dị năng chứ.

Nhưng cứ như vậy mãi cũng không phải cách, cuối cùng Tưởng Húc Châu quyết định áp dụng kiểu hầm sưởi ấm. Xây một đám phòng trống, dưới nền đất xây một cái hầm, xử lý một chút lỗ khí, nhiên liệu đốt là cọng rơm cùng mạch cán sau khi tuốt lúa, chỉ cần đốt một lần, có thể cháy thật lâu, nhiệt độ trong phòng cũng sẽ cao hơn, để mọi người tập trung trong phòng sưởi ấm.

Đồng thời, căn cứ cũng sẽ xây dựng thêm tầng giữ ấm cho tường, nóc nhà, mặt đất. Tất cả Thổ hệ dị năng giả đều được điều động đi hết, ngay cả Trương Sóc Lương cũng được Trương liên trưởng mượn đi.

Thời tiết lạnh như vậy, ngay cả căn cứ Phương Nam có điều kiện tốt nhất còn như vậy, các khu vực căn cứ khác thì không cần phải nói, đặc biệt là Phương Bắc, thời điểm trước khi mạt thế, nhiệt độ không khí mùa đông đều thường xuyên giảm xuống còn âm ba bốn mươi độ, càng không cần phải nói đến hiện tại, nghe nói cầm ly nước ấm trong vòng năm phút sẽ biến thành băng.

Trước mạt thế, ở phương bắc thông thường đều có vật phẩm dùng để cung ấm, sau khi mạt thế đến, dù là thông tin, giao thông hay than đá, thuỷ điện đều cũng không thông, càng đừng nói đến sưởi ấm. Hiện tại, người trong căn cứ ở phương bắc bị đống chết, đói chết chỗ nào cũng có.

Khoảng tầm hai tháng, căn cứ Phương Nam lục tục thu được vài điện báo cầu viện của các căn cứ lớn khác, trong đó thậm chí còn có điện báo của căn cứ thủ đô.

Căn cứ thủ đô là trái tim của quốc gia, có trọng binh canh gác, muốn kỹ thuật có kỹ thuật, muốn nhân tài có nhân tài, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn vũ lực có vũ lực, từ lúc bắt đầu mạt thế đã có vô số nhân tài có năng lực đầu nhập vào. Bởi vì sau mạt thế, căn cứ thủ đô phải nói là căn cứ có người sống sót cường đại nhất, không gì sánh nổi.


Nghĩ đến hình thức điện báo đầu tiên, liên lạc cùng các khu quân đội khác thành lập căn cứ, cứu viện người sống sót cũng là mệnh lệnh của thủ đô bên kia.

Giống như kỹ thuật nhưỡng đất, căn cứ thủ đô đã sớm có, cho nên căn cứ Hoán Thành cũng không có phát thư mời cho căn cứ thủ đô.

Nhưng căn cứ thủ đô cũng thuộc về phương bắc, nhiệt độ không khí thình lình xảy ra đột biến làm căn cứ thủ đô trở tay không kịp, hiện giờ đã có nơi giảm xuống còn âm đến năm sáu mươi độ, ngay cả xe cũng không thể chạy.

Tuy rằng lãnh đạo căn cứ đã áp dụng một loạt biện pháp hành động, nhưng hiệu quả cực nhỏ, không có xe, vận chuyển vật tư phi thường gian nan, thiếu ăn thiếu mặc, cái gì cũng đều thiếu, mỗi ngày đều có người bất tri bất giác chết đi.

Các căn cứ khác cũng gặp phải khó khăn giống như vậy, đều nghĩ tới cầu viện căn cứ thủ đô đầu tiên, nhưng căn cú thủ đô hiện giờ tự thân còn khó bảo toàn, thật sự không có cách nào, mới xuất hiện tình huống căn cứ thủ đô thông báo cho các căn cứ lớn khác.

Tưởng Húc Châu nghĩ tới giá lạnh có khả năng sẽ ảnh hưởng đến cả nước, lại không nghĩ đã nghiêm trọng đến mức này.

Mà căn cứ Hoán Thành bên kia càng trực tiếp phát tới một điện báo, thỉnh cầu gia nhập căn cứ Phương Nam, bọn họ tuy rằng có lương thực, nhưng không có vật tư chống lạnh, hiện tại tình huống căn cứ cực kỳ không lạc quan, bọn họ chuẩn bị đi đến phía nam.

Các căn cứ khác cũng cầu viện rất nhiều, có xin vật tư mùa đông, cũng xin lương thực.


Như là căn cứ Việt Thành ở bên kia xin lương thực, nhiệt độ không khí bên kia còn chịu được, nhưng gần biển có gió lớn, còn có sóng thần, tai hoạ thập phần nghiêm trọng.

Căn cứ có radio có thể phát điện báo, trên cơ bản đều có bối cảnh quân đội, khắp nơi trên cả nước có không biết bao nhiêu căn cứ tư nhân cùng các căn cứ loại nhỏ tụ tập, đang đứng ở hoàn cảnh kêu trời không được, kêu đất không xong.

Các tỉnh ở miền bắc quốc gia, ngay cả một chút tin tức cũng không có, khiến người không thể không lo lắng.

Những phong điện báo này khiến Tưởng Húc Châu chau mày, nếu không có Tô Duệ Triết, có lẽ căn cứ Phương Nam cũng phải hướng các nơi cầu viện.

Tiếp theo nên làm gì đây?

Người ở căn cứ Hoán Thành tới, muốn tiếp nhận như thế nào? Trước tiên cần chuẩn bị gì.

Căn cứ Thủ đô bên kia, đương nhiên cũng cần phải đưa một ít vật tư qua.

Tưởng Húc Châu tập hợp lãnh đạo các cấp lại, mở hội nghị suốt sáu tiếng, cuối cùng để Trương liên trưởng đi mời tiểu đội Triển Vân đến đây một chuyến.

Hiện tại loại tình huống này, cần phải thương nghị với bọn họ một chút, hơn nữa có khả năng còn phải phiền toái bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận