Mạt Thế Chi Ôn Dao


Ôn Dao vừa đi vừa giáo huấn Tiểu Tiểu mí mắt đừng quá nhỏ bé, chẳng phải chỉ có mấy con chuột biến dị thôi sao, bên trong thịt có bao nhiêu đâu chứ, chẳng lẽ bình thường cô chó nó ăn ít rồi hả? Rõ ràng còn muốn cô đem những thi thể này thu vào không gian mang theo?
Làm sao có thể!
Tiểu Tiểu có chút ủy khuất, nó cảm thấy ăn ngon mà, chẳng lẽ chủ nhân không biết rắn thích ăn chuột sao, con chuột còn lớn như vậy nữa chứ!
Nghe được tiếng gọi của Tăng Hoa Huy, Ôn Dao dừng bước quay người lại, không biết hắn còn có chuyện gì.

"Việc này! " Tăng Hoa Huy suy nghĩ cẩn thận, đem lời muốn nói nuốt trở lại, sửa lời nói: "Có thể chờ một chút hay không, chú sợ đến lúc đó tư lệnh Tề có một số việc cần hỏi thăm Tiểu Tiểu.

"
Ôn Dao nhíu đôi chân mày, Tăng Hoa Huy vừa thấy lập tức nói: "Ở bên ngoài đợi đi, quả thật mùi ở đây không dễ ngửi cho lắm.

"
Nhìn ánh mắt chờ mong của Tăng Hoa Huy, Ôn Dao cố gật đầu.

Nhìn thấy cô bé đồng ý, hắn vội vàng gọi một binh sĩ đến phân phó vài câu, lại bảo hắn dẫn Ôn Dao đi ra ngoài.

Tiểu Tiểu buồn bực rồi, lúc đi ngang qua núi thi thể chuột biến dị trước đó, nó còn lề mà lề mề, ánh mắt nhìn mãi theo thi thể vua chuột biến dị kia không nỡ rời một bước.

Ôn Dao liếc nhìn nó, Tiểu Tiểu vội vàng thu hồi ánh mắt, nhưng biểu lộ càng thêm ủy khuất.

Hic hic hic, chiến lợi phẩm của nó, lương thực của nó!
Ôn Dao nhìn thoáng qua vua chuột biến dị kia, nói với Tiểu Tiểu: "Chỉ một con này.

"
Tiểu Tiểu nghe xong, lập tức dùng đuôi xoắn lấy thi thể vua chuột rồi kéo xuống dưới, cực kỳ vui vẻ.

Cảm nhận được tinh thần lực Tiểu Tiểu lập tức trở nên hoan hô tung tăng như chim sẻ, Ôn Dao thật sự không hiểu nổi có cần phải vui vẻ thế không chứ, chẳng phải chỉ là mấy con chuột thôi sao?
Từ cống thoát nước đi ra, chung quanh có hai đội viên tuần tra trông coi, Ôn Dao đi đến cây đại thụ đối diện ngồi xuống, cô không thích ánh mặt trời quá mức mãnh liệt.

Binh sĩ đi theo ra đứng cách đó không xa chấp hành nhiệm vụ của hắn —— trông coi Ôn Dao, đừng để cô bé tùy hứng đi mất, đồng thời không để người khác đến quấy rầy.

Ôn Dao ngồi dưới bóng cây, buồn bực vì trời nắng nóng cộng thêm không chỗ nào không có mùi máu tanh khiến cho tâm tình của cô có chút bực bội.

Cũng may không bao lâu truyền đến tiếng động cơ xe ô tô, hơn mười chiếc xe quân đội chạy về hướng này.

"Dao Dao!" Vừa xuống xe Ôn Minh liền nhìn thấy em gái ngồi dưới gốc cây có chút buồn ngủ.

Trước đó cậu đang giám sát đám binh sĩ dị năng huấn luyện, Tề Cảnh Huy phái người đến gọi cậu muốn cậu lập tức mang khoảng hai trăm người đến chấp hành nhiệm vụ, yêu cầu dị năng giả hệ thổ cùng thính giác làm chủ, vì vậy cậu trực tiếp cho dị năng giả hệ thổ Lâm Hạo dẫn theo đội ngũ của hắn cùng đi qua đây.

Lên xe Tề Cảnh Huy mới nói cho cậu biết chuyện này, rõ ràng lại kéo đến trên người em gái —— mặc dù chỉ là thú biến dị của em gái, Ôn Minh đột nhiên cảm thấy thể chất của em gái có chút liên quan đến rủi ro!
Đã sớm cảm thấy bọn họ chạy đến thẳng đến khi Ôn Minh gọi cô một tiếng cô mới từ từ mở mắt ra, cũng không có động, chỉ ngồi ở đó nhìn xem Ôn Minh đi về hướng cô.

Nhìn thấy Tiểu Tiểu ở một bên che chở chuột biến dị cực kỳ lớn, khóe miệng Ôn Minh có chút co rút, cậu không nhìn thẳng Tiểu Tiểu, ngồi xổm xuống hỏi: "Dao Dao, đây là chuyện gì xảy ra?"
Em làm sao biết? Ôn Dao trợn trắng mắt liếc nhìn, anh trai không muốn nói lý thích hỏi lại hay nói nhảm.

Ôn Minh vỗ nhẹ lên đầu em gái, cười nói: "Được rồi, không có việc gì, có anh ở đây, anh trước xuống đó xem một chút, em ở đây đợi được không?"
Ôn Dao gật gật đầu, lúc này Ôn Minh mới trở lại đội ngũ, đi cùng Tề Cảnh Huy xuống dưới.

Đã qua hơn nửa ngày, bọn họ mới đi lên, mà đám binh sĩ đi xuống dưới không thấy bóng dáng.

"Dao Dao, cháu có thể hỏi Tiểu Tiểu tình huống cụ thể lúc phát hiện huyệt động kia hay không?"
Tề Cảnh Huy mang theo Ôn Minh cùng Tăng Hoa Huy đã đi tới, hắn cũng không chú ý, trực tiếp ngồi xuống đồng cỏ, cười hỏi Ôn Dao đang tựa vào gốc cây.

Ôn Dao gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía Tiểu Tiểu, những người kia đều đem ánh mắt nhìn về cái đuôi của Tiểu Tiểu đang treo thi thể vua chuột.

Tiểu Tiểu cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chú vội vàng dấu thi thể vua chuột sau lưng, mới bắt đầu trả lời câu hỏi của Ôn Dao.

Thì ra sáng sớm hôm nay Tiểu Tiểu đã chuồn ra khỏi quân đội rồi, ở trong căn cứ chạy loạn bốn phía.

Bởi vì thân thể nhỏ đi rất nhiều, cộng thêm tốc độ rất nhanh, cho nên không có người chú ý tới nó.

Sau đó Tiểu Tiểu chính mình cũng không biết như thế nào chạy vào cống thoát nước, ở trong đường cống ngầm ngửi thấy hương vì đồ ăn thật ngon, tiếp đó nó liền lần theo mùi đã tìm được hang ổ chuột biến dị.

Ngay từ đầu vua chuột căn bản không có ở trong hang, chắc là mang theo thuộc hạ ra ngoài kiếm ăn rồi, chỉ có chút ít chuột biến dị trưởng thành đang trông nhà, mà trong huyệt động cơ bản đều là chuột biến dị con.

Ở trong mắt Tiểu Tiểu, những thứ này đều ăn ngon lắm đó! Như thế nào có thể buông tha!
Mỹ thực hấp dẫn làm cho Tiểu Tiểu không thể khống chế được thân thể bắt đầu biến lớn, khôi phục thân thể Tiểu Tiểu bắt đầu cướp giết bốn phía trong huyệt động, chuột biến dị số lượng không nhiều lắm làm sao có thể là đối thủ của Tiểu Tiểu, không bao lâu đã bị nó giết chết hơn phân nửa.

Về sau vua chuột mang theo thuộc hạ trở về, thấy một màn như vậy con mắt tức giận đều đỏ lên, trực tiếp nhào về phía Tiểu Tiểu.

Có điều chuột biến dị cấp một cùng vua chuột cấp hai làm sao là đối thủ của Tiểu Tiểu đã tiến lên cấp ba, không bao lâu đã tử thương thảm trọng.

Vua chuột biến dị không ngốc, biết rõ đánh không lại cũng không muốn chịu chết, cho dù có huyết hải thâm cừu cũng phải có mạng để báo thù! Vì vậy nó ra lệnh một phần chuột biến dị ngăn chặn Tiểu Tiểu, mang theo một phần khác chạy trốn ra bên ngoài.

Tiểu Tiểu đâu chịu buông tha mỹ thực đến miệng, bất chấp thân thể bò đầy biến dị chuột, liền đuổi theo.

Đánh một đường, cuối cùng ở nơi bọn họ phát hiện Tiểu Tiểu đã giết chết vua chuột cùng thuộc hạ của nó, cho nên dọc đường bọn họ mới nhìn thấy nhiều thi thể chuột biến dị như vậy.

"Thì ra là thế.

" Tề Cảnh Huy gật gật đầu, bọn hắn không có một người nghĩ đến đàn chuột biến dị đào tẩu kia lại có thể trực tiếp đào bên dưới mặt đất căn cứ nhiều chỗ như vậy, hơn nữa bọn hắn điều tra đã qua, những địa đạo thông suốt kia hướng đến khắp các khu vực trong căn cứ cùng ngoài căn cứ, đến lúc đó nếu thực có đánh nhau chúng cũng có thể chạy trốn rất nhanh.

Nếu như không phải Tiểu Tiểu vào thời điểm số lượng bọn chúng còn không nhiều lắm phát hiện ra, đợi đến lúc đàn chuột không ngừng lớn mạnh, đến lúc đó thì phiền toái!
"Lúc này Tiểu Tiểu lập công lớn rồi đây!" Tề Cảnh Huy cười gật gật đầu: "Chúng ta sẽ ban thưởng cho Tiểu Tiểu đấy, còn có, những con chuột biến dị khác đào tẩu không?"
Ôn Dao hỏi Tiểu Tiểu, nói cho bọn hắn biết: "Có.

"
Tiểu Tiểu chủ yếu truy kích vua chuột, sau khi vua chuột chết một ít chuột biến dị liền cuống quít chạy trốn rồi, Tiểu Tiểu cũng không có đuổi theo.

Chân mày Tề Cảnh Huy nhíu chặt: "Cái này có chút phiền phức à! " Dù sao cống thoát nước lớn như vậy, rất khó tìm được từng con, lại cho chúng thời gian sinh sôi nảy nở, ai biết sau này có thể lại sinh ra một con vua chuột nữa hay không.

"Dao Dao, có thể để Tiểu Tiểu ở lại cùng hành động với chúng ta hay không? Nó mẫn cảm với mùi của chuột biến dị, dễ dàng tìm chúng hơn.

Đương nhiên, là có tiền lương đấy, không làm không công.

"
"Hỏi nó.

"
Nó? Tiểu Tiểu?
Tề Cảnh Huy thăm dò hỏi Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó gật gật đầu.

"Vậy thì tốt quá, Ôn Minh cậu dẫn theo Tiểu Tiểu cùng bọn họ cùng nhau hành động, nhất định trong đêm nay phải tìm cho hết tất cả chuột biến dị, không thể để lọt một con!"
Ngày mai còn chuyện của hiệp hội dị năng giả, hôm nay nhất định phải giải quyết việc này xong.

"Vâng!"
Tề Cảnh Huy lần nữa nhìn về phía Ôn Dao: "Dao Dao, nếu không trở về cùng bác trước?"
"Đợi chút.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui