Mạt Thế Chi Ôn Dao


Hạ Y Huyên lái xe chạy ra hướng cổng quân đội, Ôn Dao và Ngữ Điệp ngồi ở chỗ ngồi phía sau.
Ôn Dao mở cửa sổ xe ra, tựa vào bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, xa xa các binh sĩ đang huấn luyện trên mấy cái sân huấn luyện, thỉnh thoảng truyền đến tiếng bọn hắn hò hét.
"Hửm?"
Ôn Dao phát hiện cách đó không xa có một sân huấn luyện dường như hơi khác, chú ý nhìn kỹ, phát hiện đó là một đám trẻ con đang làm huấn luyện dưới sự hướng dẫn của vài người huấn luyện, nhìn vẻ ngoài còn rất có hình có dạng đấy.
Nghe Ôn Dao phát ra thanh âm, Hạ Y Huyên nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, hỏi: "Dao Dao, làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?"
Đồng thời nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, cũng phát hiện đám trẻ con đang huấn luyện, cô cười mở miệng giải thích nói:
"Trước đó không phải bác Tề chuyển viện cứu trợ nhi đồng đến chỗ quân khu sao, sau đó những đứa trẻ này cả ngày không có việc gì, thầy cô đến dạy học thì không học hành đàng hoàng, trong cơn tức giận trực tiếp thành lập trường quân đội cho bọn chúng, gọi là trường quân đội thiếu niên Hoa Nam, tiến hành quản lý quân sự hóa đối với bọn chúng, nam nữ đều như nhau.

Thật đúng nha, hiệu quả này coi như không tệ, hiện tại tinh thần cùng diện mạo của bọn chúng so với trước kia, quả thật như hai người khác nhau."
"Trường quân đội thiếu niên? Sau khi bọn họ trưởng thành muốn làm lính sao?" Ngữ Điệp tò mò hỏi.

"Cái này ngược lại không đặc biệt nói rõ, chỉ nói sau mười sáu tuổi sẽ cho bọn chúng chọn lựa một lần nữa, nhưng bây giờ phải nghe lời, phải học tập cùng huấn luyện."
"Đúng rồi." Hạ Y Huyên lại nhớ ra cái gì đó: "Có tám đứa bé có dị năng, được phân thành một lớp riêng biệt, nghe bọn họ nói, trẻ con có dị năng tiềm lực rất lớn, giống như chuẩn bị bồi dưỡng trọng điểm, Ôn Minh còn mang theo bọn chúng đi ra ngoài làm nhiệm vụ đơn giản mấy lần nữa này."
Nói đến đây Hạ Y Huyên nhịn không được cảm thán: "Chị cảm thấy bác Tề thật biết nhìn xa trông rộng đấy, các em xem đi, thành lập trường quân đội, không chỉ rèn luyện những đứa trẻ này, còn vì truyền luồng sinh khí mới cho quân đội sau này.

Cho dù bọn chúng trưởng thành không nhập ngũ, cũng có năng lực bảo vệ mình, đề cao tỉ lệ sinh tồn.
Hơn nữa bác Tề đã ra thông báo, trong căn cứ phụ huynh khác cũng có thể đưa trẻ con nhà mình đến, không cần học phí, nhưng phải tuân thủ quy định trong trường quân đội, thật đúng là có không ít người đưa con mình đến."
Nói xong những việc này, các cô đã ra khỏi cổng quân đội, chạy nhanh lên đại lộ.
Ôn Dao phát hiện, chỉ mới hai tháng, trong căn cứ lại xảy ra biến hóa cực lớn, các tòa cao ốc cũng không còn nhìn thấy, hiện tại tầng cao nhất cũng không vượt quá tòa nhà có bảy tám tầng lầu trước tận thế.
Xem ra vì dự phòng sau này bị tập kích từ trên không trung, căn cứ đều dỡ bỏ hết tất cả cao ốc rồi, có điều, diện tích nhà ở như vậy không đủ à? Dù sao căn cứ có không ít người đây này.
"Chị Huyên, trước kia không phải nói không có đủ chỗ ở à? Cao ốc đều không còn, người sẽ ở đâu?" Ngữ Điệp có chút khó hiểu.

"Chuyện này, mặt đất không thể ở, còn có thể xuống sâu hơn à." Hạ Y Huyên cười tủm tỉm trả lời.
"Xuống sâu?"
"Đúng rồi, thật ra trước kia căn cứ Hoa Nam có vài chỗ xây dựng hầm trú ẩn, lần này thời điểm Zombie chim tập kích có thể nói phát huy được một phần tác dụng, có không ít người trốn vào tránh được một kiếp.

Nhưng cũng chỉ cứu được một phần nhỏ người, dù sao số lượng hầm trú ẩn cũng không nhiều lắm.
Sau đó tư lệnh Tề thân yêu của chúng ta đương nhiên là yêu cầu xây dựng nhiều hầm trú ẩn thế này ở khắp các nơi trong căn cứ...!đặc biệt là khu Ninh Hưng..."
Nói đến khu Ninh Hưng Hạ Y Huyên thở dài: "Chỗ đó nhà ở bị phá sạch, còn có rất nhiều lều vải, đều là người bình thường, có thể nói lần này nhân số thương vong thảm trọng nhất căn cứ.
Bởi vì nguyên vật liệu xây nhà không có nhiều như vậy, bác Tề lại cho người bắt đầu xây dựng tầng ngầm, ít nhất đào động thì phải đào cho tốt, chính là vấn đề cần giải quyết cũng không ít, như lỗ thông gió, toilet, vấn đề chiếu sáng...
Nhưng những chuyện này sẽ có người giải quyết, trong căn cứ nhân tài chuyên nghiệp cũng có không ít, trong khoảng thời gian này Ôn Minh thường xuyên dẫn người làm nhiệm vụ, chính là vì vật liệu."

"Nhưng..." Hạ Y Huyên nhỏ giọng: "Chị đoán bọn họ khẳng định còn xây dựng không ít thông đạo quân dụng, thuận tiện kịp thời tiếp viện."
"Cho nên hiện tại bên dưới cũng có người ở?"
"Hiện tại còn không có, thời gian còn ít, đều chưa xây dựng xong đâu, nhưng có lẽ cũng nhanh, dù sao có đủ loại dị năng giả, tốc độ của bọn hắn vẫn rất nhanh đấy..."
"Đúng rồi!" Hạ Y Huyên đập mạnh vào tay lái, thần thần bí bí hỏi hai người: "Các em còn nhớ hội trưởng hiệp hội dị năng giả Chu Tư Niên không?"
Vừa nghe đến hội trưởng hiệp hội dị năng, Ngữ Điệp khó có được đen mặt, tuy chuyện lần trước không có quan hệ gì với hắn ta, nhưng nói thế nào chuyện này cũng do đội viên và cha vợ của hắn gây nên, Ngữ Điệp rất chán ghét hắn.
"Đừng đen mặt lên như vậy, biết rõ hai người chán ghét hắn, chị cũng vậy, nghe xong việc này nói không chừng hai người sẽ vui mừng đấy."
Thì ra Chu Tư Niên này vẫn có năng lực cùng thủ đoạn nhất định, hơn nữa một ít người ủng hộ, tuy không ít người sau lưng gian lận, nhưng hắn vẫn từ từ đứng vững gót chân ở hiệp hội dị năng giả.
Lần Zombie chim tập kích căn cứ, hắn biểu hiện cũng không tồi, mang theo đám dị năng giả căn cứ tiêu diệt không ít Zombie chim, còn tích cực cứu người, có thể nói là miêu tả thành công hình tượng một nhà lãnh đạo.
Nhưng không nghĩ đến, vào thời điểm Zombie công thành, hắn lại chết!
Từ người xưng là người chứng chiến, lúc ấy Chu Tư Niên biểu hiện có chút kỳ quái, rõ ràng lúc ấy bọn hắn tiêu hao dị năng gần hết, nên lùi lại để người phía sau bổ sung, thế nhưng hắn không lùi còn tiến đến gần, kết quả đã chết trong tai một cấp dưới của Zombie lợi hại, có thể nói là hài cốt không còn.
Chu Tư Niên vừa chết, nội bộ trong hiệp hội dị năng bắt đầu loạn đấu, có cấp dưới của hắn muốn thượng vị, có đối thủ trước kia, còn có người có dã tâm khác.
"Các em không phát hiện, mỗi ngày đều lần lượt trình diễn kịch, chị cũng không hiểu, đều đã tận thế rồi, cố gắng sống sót không phải là trọng yếu nhất sao? Thế mà nguyên một đám còn nghĩ đến chuyện tranh đoạt quyền lợi nhỏ nhặt như vậy."

Hạ Y Huyên lắc đầu, tiếp tục nói: "Ngay từ đầu căn cứ trưởng và bác Tề đều không nhúng tay, kết quả càng náo càng lớn, thiếu chút nữa đánh nhau trong căn cứ, Ôn Minh dẫn theo lính dùng bạo lực trấn áp bọn hắn.

Lúc này chị mới biết được, bác Tề bọn họ chính là cố ý, sau lần trấn áp này, hội trưởng hiệp hội dị năng giả trực tiếp do căn cứ chỉ định rồi."
Hạ Y Huyên còn cố ý dừng lại, thần thần bí bí hỏi: "Các em đoán xem cuối cùng vị trí hội trưởng rơi vào tay ai? Các em cũng biết đó nha ~ "
"Cố Minh Duệ." Ôn Dao nhìn ngoài cửa sổ tùy ý mở miệng nói.
Xe đột nhiên thắng gấp, vẻ mặt Hạ Y Huyên như gặp quỷ nhìn Ôn Dao, nhìn chằm chằm Ôn Dao một hồi lâu mới quay đầu trở lại một lần nữa lái xe đi tiếp.
"Dao Dao, em cũng quá thần kỳ rồi, em đều đã ra ngoài gần hai tháng, lại vừa đoán liền trúng, làm sao em đoán ra được hay vậy!"
Ôn Dao cảm thấy rất dễ đoán, người Ôn Dao quen biết lại không nhiều lắm, hơn nữa tuy kiếp trước Ôn Dao không để ý gì ngoài chuyện ma pháp sư, nhưng tốt xấu gì sinh ra cũng là quý tộc, những cong cong quẹo quẹo kia cũng biết một chút.
Nếu căn cứ chọn người, tự nhiên không phải chọn đại một người không thể khống chết, nên chọn người bên cạnh mình, theo sự hiểu biết của Ôn Dao về Tề Cảnh Huy, chắc phải chọn một người có thể hợp tác.
Như vậy tính ra, tự nhiên Cố Minh Duệ thích hợp nhất, dị năng mạnh, có năng lực, quan trọng nhất là bạn bè thân thiết với anh trai, không chọn cậu ấy thì chọn ai?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận